Tiên Nghịch

Chương 642: Cơ Trí Của Vương Lâm




Chỉ có điều, do tập trung ở đây quá lâu khiến cho tính hung hãn của Văn thú càng lúc càng không thể kìm chế
Vào lúc này, sau khi hai con Văn thú va chạm vòi với nhau, chúng cùng rít lên một tiếng rồi lao vào chém giết
Một tiếng rít từ sâu trong đàn văn thú lại phát ra
Hai con văn thú đang đánh nhau hơi dừng lại
Nhưng chúng bị sự hung hãn thay thế nên chẳng để ý lại lao vào chém giết
Tiếng rít lại tiếp tục vang lên
Lần này, đàn Văn thú chợt tản ra để lộ một lối đi
Chỉ thấy một con Văn thú toàn thân màu tím to khoảng mười trượng chầm chậm bay ra
Mặc dù trên người con văn thú cũng có màu tím nhưng không đậm, hơi nhạt
Trên đầu của nó có cắm bảy cái ngân châm
Từ những cái châm đó tỏa ra từng làn dao động khiến cho ánh mắt của nó có sự đau đớn
Sự xuất hiện của nó khiến cho hai con văn thú dừng lại
Con Văn thú màu tím rít lên một tiếng
Thanh âm của nó như có một thứ thần thông nào đó khiến cho đàn Văn thú nghe thấy liền run rẩy
Nhân cơ hội đó, con Văn thú màu tím chợt vỗ cánh, rồi như một tia chớp tới bên cạnh hai con Văn thú
Cái vòi lớn của nó điểm hai cái liền xuyên qua người hai con Văn thú
Sau đó, nó hút một cái, hai con Văn thú liền héo rũ hóa thành thây khô
Con Văn thú màu tím xoay người lạnh lùng nhìn bốn phía
Tất cả đám Văn thú liền rít lên những tiếng thần phục, không giám quay sang tàn sát lẫn nhau
Con Văn thú màu tím chậm rãi bay sâu vào trong đàn Văn thú
Trên người nó có chút gì đó tang thương
Trong làn sương mù màu tím, Tham Lang mở hai mắt
- Loài yêu thú kỳ dị này rất mạnh, nhưng có bảy cây ma châm của lão phu khống chế, nó không thể thoát được
Khống chế được con vương thú đó chẳng khác gì điều khiển được cả bầy
Bầy yêu thú này rất quái dị
Nếu sau này ta có thể sử dụng được tốt thì cho dù Lăng Thiên lão nhi có tới, ta cũng có điều kiện để đàm phán
- Trong lòng Tham Lang có chút đắc ý
Từ khi hắn bắt đầu tiến vào Triều Tịch vực liền bố trí kế hoạch của bản thân
Ban đầu kế hoạch đó có việc sử dụng trận pháp để dung nhập
Nhưng khi hắn vào trong một cái khe liền phát hiện bị vây giữa bầy Văn thú
Lúc đầu, hắn cảm thấy kinh hãi nhưng sau đó lại mừng như điên
Cả đời Tham Lang gần như không cố định ở đâu
Hàng năm hắn phiêu lưu giữa tinh không
Bất cứ nghe nói có bảo vật ở nơi nào, hắn sẽ tới đó ngay lập tức
Vì vậy mà được mọi người nói rằng nếu "Tham Lang không đi thì nơi đó không phải là bảo vật"
Cả đời hắn đã đi qua nhiều chỗ lắm nên cũng đã từng nhìn thấy Văn thú
Đó là ở một nơi hoang vu trong tinh không, Tham Lang chạy trốn sự đuổi giết của người khác đã chui vào trong một Truyền Tống tinh không từ thời viễn cổ mà tới
Gần như hắn vừa mới xuất hiện đã nhìn thấy một cảnh tượng mà cả đời cũng không thể quên được
Đó là một bầu trời chỉ toàn khoảng không màu xám
Nơi đó có một tinh cầu màu tím
Trên tinh cầu đó có hằng hà sa số Văn thú
Bọn chúng tập trung lại một chỗ với nhau mà tạo ra một thứ áp lực vô hình
Trong nháy mắt Tham Lang chẳng hề do dự nhanh chóng qua truyền tống trận mà quay về
Hắn thà đối mặt với kẻ đuổi giết mình còn hơn phải chống lại loài yêu thú kinh khủng đó
Trong cái khe của Triều Tịch vực, sau khi thấy Văn thú hắn liền nảy ra một ý nghĩ
Vì vậy mà hắn cẩn thận xuất ra pháp bảo bổn mạng là Thất ma châm
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Sau khi đưa nguyên thần dung nhập vào trong liền cho nó chậm rãi bay vào trong cái khe
Đối với đám văn thú trong đó, do trong lòng Tham Lang vẫn có sự sợ hãi từ trước nên hết sức cẩn thận, sợ đánh thức chúng dậy
Cuối cùng thì hắn cũng tìm được vương thú
Trong khoảng khắc, bảy cái Thất ma châm đâm vào, Tham Lang liền chạy vào bên trong
Vì vậy mới có những lời mà Thần Long đã nói
Đám văn thú đột nhiên xuất hiện vây khốn bọn họ
Về phần làn sương tím cũng là một trong những điểm quan trọng trong kế hoạch của Tham Lang
Tham Lang quan sát đám đệ tử Đại La kiếm tông mà cười lạnh
- Đám đệ tử của Lăng Thiên lão nhi, ngoại trừ Thần Long ra còn lại đều là một đám phế vật
Sau khi lão phu đi vào mảnh đất Yêu Linh đã tới Triều Tịch vực ba lần
Ta có thể xác định được rằng trong làn sương tím này chính là chỗ mà Lăng Thiên Hậu và Thiên Vận Tử để lệnh bài
Chỉ có điều, lệnh bài có chút quái dị
Căn cứ vào sự quan sát của ta, thì nó cần phải có thời gian đặc biệt mới có thể xuất hiện
Hơn nữa còn phải có một ít tế phẩm
- Tham Lang liếc nhìn qua năm người đệ tử Đại La kiếm tông, có cả Thần Long trong số đó
- Nếu không phải do lão phu e ngại kiếm khí của Lăng Thiên Hậu đã sớm đem năm tên tiểu tử này làm tế phẩm
Làm gì mà để bị vây hơn trăm năm khiến cho phải sốt ruột như vậy
Tại một nơi khác trong làn sương màu tím, Vương Lâm đạp trên kiếm tiên, chậm rãi đến gần
Được một chút, hắn liền nhận thấy làn sương màu tím rất dầy
Gần như nó ngưng tụ lại thành thực thể, hoàn toàn ngăn chặn đường đi tới
Nếu không đi qua được làn sương tím thì không thể ra khỏi Hỏa Yêu quận
- Vương Lâm
Kiếm thức của ta không thể xuyên qua làn sương mù này
Nhưng người cũng yên tâm
Ngoài việc nhốt người ra, nó không thể biết được sự tồn tại của ngươi
- Thần niệm của Chu Dật từ trong tiên kiếm truyền ra
Vương Lâm gật đầu, ánh mắt có chút trầm tư
Lực đẩy của Triều Tịch vực không lúc nào mất đi
Hắn chỉ có thể vận chuyển tiên lực toàn thân mới có thể ổn định được người
Hắn nhìn chằm chằm vào làn sương tím mà nhướng mày
Đúng lúc này, từ trong túi trữ vật chợt truyền ra một số dao động
Vương Lâm liền phân ra một chút thần thức tiến vào trong túi trữ vật
Lập tức hắn thấy được Văn thú đang nôn nóng, ánh mắt nó xuất hiện chút màu hồng
Nhận ra thần thức của Vương Lâm, nó liền rít lên một tiếng
Vương Lâm thu hồi thần thức, hơi kinh ngạc
Văn thú vốn rất nghe lời, tình trạng nôn nóng thế này rất ít khi xuất hiện
Hắn hơi trầm ngâm rồi vỗ vào túi trữ vật
Văn thú lập tức từ bên trong bay ra
Nó vừa mới bay ra liền rít lên một tiếng, rồi bay tới làn sương tím trước mặt
Vương Lâm nhìn theo rồi rời khỏi kiếm tiên đuổi theo Văn thú
Chu Dật bên trong kiếm tiên thốt lên một tiếng nho nhỏ rồi bám theo
Làn sương tím không hề có chút ảnh hưởng đối với Văn thú
Nó chui thẳng vào trong rồi biến mất
Vương Lâm cả kinh
Hắn không đoán được tại sao Văn thú lại như vậy
May mà tâm thần vẫn có một sự liên lạc nên Vương Lâm chỉ trầm mặc một chút rồi không lo lắng cho Văn thú nữa
Hắn thầm than một tiếng, chầm chậm bay đi trong làn sương mù
Chu Dật ẩn trong kiếm tiên bay xung quanh người Vương Lâm
Kiếm thức của hắn tỏa ra quan sát bốn phía
Tham Lang cũng không phát hiện được trong sương mù có tu sĩ đến gần
Lúc trước, sở dĩ hắn có thể nhận được Vương Lâm và thần niệm của Lăng Thiên Hậu đánh nhau là do dao động từ trong lòng đất truyền tới
Vì vậy mà hắn có thể biết được
Vương Lâm cảnh giác, chầm chậm phi hành trong sương mù
Trong làn sương mù tím, thần thức của hắn cơ bản là không có nhiều tác dụng
Trước mắt hắn chỉ có sương mù dày đặc
Trăm vạn Sinh ấn của hắn từ mi tâm xuất hiện, bao phủ xung quanh để đề phòng nguy cơ, dành cho bản thân một chút thời gian
Chu Dật ẩn bên trong kiếm tiên cứ bay vòng quanh người Vương Lâm
Đột nhiên, thần niệm của hắn truyền ra
- Vương Lâm
Phía trước mười dặm có một khoảng trống trải
Bên trong có sáu người
Một trong sáu người đó có tu vi rất cao
Trang phục của năm người còn lại ta thấy quen quen
- Sáu người
- Một tia sáng lóe lên trong mắt Vương Lâm
- Để ta giúp ngươi quan sát
- Trong nháy mắt, thần niệm của Chu Dật truyền tới, dung nhập vào trong đầu Vương Lâm
Sau đó, hắn dẫn thần thức của Vương Lâm thoát khỏi cơ thể xuyên qua lớp sương dầy mà đi thẳng tới chỗ đất trống
Vương Lâm chỉ cảm thấy sương mù hơi tan ra, trước mặt xuất hiện sáu người
- Là bọn họ
- Vương Lâm nhận ra ngay thân phận của sáu người đó
Đúng lúc này, đột nhiên lão già ngồi ở giữ chợt mở mắt, quát lên:
- Vị đạo hữu nào tới đây
Lão phu là Tham Lang
Tham Lang vừa mới cất tiếng quát liền khiến cho đám đệ tử Đại La kiếm tông biến sắc
Tất cả liền đứng dậy
Trong ánh mắt của Thần Long có một tia sáng kỳ dị
Nếu nhìn kỹ, trong ánh mắt thậm chí có một chút vui mừng lẫn sợ hãi
Chu Dật đưa thần thức của Vương Lâm nhanh chóng trở lại trong sương mù rồi biến mất
Tham Lang nhăn mặt
Hắn hừ lạnh một tiếng, tay phải đặt vào túi trữ vật
Hắn hơi do dự một chút rồi buông tay, không lấy pháp bảo
Thần thức của đối phương rất quái dị, khiến cho hắn có cảm giác không chính xác
Thần thức của hắn quan sát thấy thì hình như tu vi cũng chỉ là Vấn Đỉnh sơ kỳ, nhưng bên trong còn có một thứ thần thức rất cổ tồn tại
Thần thức đó rất mạnh, bên trong còn có một luồng kiếm ý rất mạnh
Trước khi rõ được tu vi của đối phương, Tham Lang không muốn chủ động chọc vào địch nhân
Nhất là khi thương thế của hắn vẫn chưa lành
Năm đó hắn từ cảnh giới Âm Dương hư thực nhị ý rơi xuống Vấn Đỉnh hậu kỳ đại viên mãn
Sau bao nhiêu năm vẫn không thể khôi phục
Việc đó cũng không phải do Tư Đồ Nam quá mạnh mà là do tu sĩ Âm Dương hư thực nhị ý, một khi bị giảm tu vi, muốn khôi phục thì phải cố gắng hơn trước mấy lần
Dù sao thì Âm Dương hư thực nhị ý cũng là bước quan trọng đầu tiên của cánh cửa thứ hai
Nó giống như là điểm quan trọng để phá kén thành bướm
Cho dù là Tư Đồ Nam nếu không được thứ lực lượng trong Nghịch Thiên châu nuôi dưỡng cùng với thiên tư hơn người chắc chắn không có khả năng khôi phục được tu vi
Nhưng tuy Tham Lang vẫn ở Vấn Đỉnh hậu kỳ đại viên mãn, nhưng thần thông mà hắn có được hơn xa tu sĩ Vấn Đỉnh
Hơn nữa, bao năm qua, vô số năm hắn có được không biết cơ man nào là pháp bảo
Cho dù có tu sĩ cảnh giới Âm Dương hư thực nhị ý muốn giết hắn thì cũng phải tốn rất nhiều công sức
Nếu không cẩn thận sẽ để cho Tham Lang chạy thoát
Chu Dật dẫn Vương Lâm trở lại trong làn sương mù rồi để cho hắn tự trở về cơ thể
- Trong sáu người thì năm người là đệ tử của Đại La kiếm tông
Người còn lại là Tham Lang
- Vương Lâm cũng không nói thêm gì về Tham Lang
- Đại La kiếm tông
Đúng rồi
Chẳng trách nào mà ta cảm thấy quen thuộc...
Đại La kiếm tông
Vương Lâm
Ngươi chuẩn bị làm sao bây giờ
- Từ trong kiếm tiên vọng ra thanh âm của Chu Dật
Vương Lâm hơi trầm ngâm một chút, nói:
- Tiền bối
Việc này ngươi không cảm thấy có chút kỳ quặc hay không
Tu vi của Tham Lang rất cao
Cho dù là đệ tử Đại La kiếm tông thì mỗi người đều có một đạo kiếm khí của Lăng Thiên Hậu
Hơn nữa, theo vãn bối được biết thì bọn họ đã mất tích trăm năm trước
Vãn bối chắc khoảng tám phần là bọn họ bị nhốt ở đây trăm năm
Chẳng biết bọn họ có mục đích gì mà ở lại đây hay không
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
- Vừa rồi, tiền bối không phát hiện ra trong số đệ tử của Đại La kiếm tông có một người ánh mắt xuất hiện chút vui mừng
Tu vi của người đó vãn bối để ý thì thấy là Vấn Đỉnh sơ kỳ
Có thể đạt tới Vấn Đỉnh có người nào không phải là người có tâm cơ, làm sao lại để cho người khác nhận rõ sự vui mừng trong mắt
Vì vậy mà sự vui mừng đó rõ ràng là một tín hiệu
Vương Lâm hơi mỉm cười, tiếp tục phân tích
- Tên đệ tử Đại La kiếm tông đó rất thú vị
Sự vui mừng của hắn đã nói cho chúng ta biết bọn họ và Tham Lang không phải là cùng một đội
Nét vui mừng đó chắc chắn là cầu cứu mới đúng
Chu Dật biến thành thân hình đứng trên kiếm tiên
Hắn liếc mắt nhìn Vương Lâm một cái thật sâu, trong lòng cảm thấy rung động
Đây là lần đầu tiên, hắn cảm nhận được sự đáng sợ của Vương Lâm
Mặc dù tu vi của Vương Lâm chỉ là Vấn Đỉnh sơ kỳ
Hơn nữa, nếu không được hắn cho Vấn Đỉnh chi tinh thì chỉ sợ không vượt qua được cánh cửa sớm sinh chiều tử
Trong mắt Chu Dật, Vương Lâm là một tên vãn bối có tình có nghĩa
Mặc dù có sự cảm kích nhưng chưa bao giờ đặt hắn ngang hàng
Nhưng bây giờ, ấn tượng của Chu Dật đối với Vương Lâm đã có một sự thay đổi long trời lở đất
"Người này tâm cơ sâu, sức quan sát nhạy bén
Phần cơ trí vô cùng đáng sợ
Nhất là hắn lại là người làm việc quyết đoán, không chút ngập ngừng
Chưa tới ngàn năm đã đạt tới tu vi này cũng không phải là chuyện may mắn
Từ trước đến giờ, ta đã xem thường hắn
Vương Lâm mỉm cười, ôm quyền nói với Chu Dật:
- Chu Dật tiền bối
Vãn bối có chuyện muốn nhờ
Chu Dật nhìn Vương Lâm, nói:
- Chuyện gì
Ánh mắt Vương Lâm sáng lên, nói:
- Chu tiền bối sử dụng kiếm thức
Tốt nhất là như có như không, ẩn trong sương mù
Vãn bối muốn đi vào gặp mấy người Tham Lang
- Ngươi đi vào phải cẩn thận
- Chu Dật gật đầu
Sau phút nói chuyện vừa rồi, vị trí của Vương Lâm ở trong lòng hắn đã hoàn toàn khác trước
Vương Lâm mỉm cười, nói:
- Tiền bối yên tâm
Vừa rồi, Tham Lang cũng chỉ cất tiếng quát rồi thôi chứ không đuổi theo
Chắc chắn là hắn e ngại, đồng thời cũng chứng tỏ bản thân hắn là người đa nghi
Chu Dật than nhẹ một tiếng, ánh mắt hoàn toàn tán thưởng
Vương Lâm mới chỉ căn cứ vào một chút dấu vết mà có thể nghĩ đến đây chứng tỏ là một người rất sâu sắc
Vương Lâm hơi trầm ngâm, nói:
- Tiền bối
Vãn bối đoán rằng mục đích của Tham Lang rất có thể là một cái lệnh bài
Mà cái lệnh bài đó là cách duy nhất để gặp được phụ thân của Thanh Sương tiền bối
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Vì vậy, tiền bối chớ nên nương tay
Ánh mắt Chu Dật lóe lên hàn quang, trầm giọng nói:
- Vương Lâm
Ngươi cứ yên tâm
Vương Lâm không nói gì nữa, ôm quyền đối với Chu Dật rồi xoay người bước vào trong sương mù, bay về hướng Tham Lang
Thực tế, nếu hắn cũng với Chu Dật cứ ẩn nấp trong sương mù
Với kiếm thức của Chu Dật cũng có thể là một biện pháp tốt nhất
Chỉ có điều, nếu đã bị Tham Lang phát hiện, nếu cứ ở xa mà quan sát lại không bằng tự mình đi vào tận nơi
Mặc khác còn có một nguyên nhân quan trọng nữa chính là Vương Lâm nghĩ Tham Lang không nhận ra chính mình
Vương Lâm có thể xác định bản thân trước đây vẫn chưa gặp qua người này
Trong sương mù, thần thức của Vương Lâm tản ra, cứ thể mà đi về phía trước
Khoảng cách mười dặm mà nói đối với hắn không xa
Tuy có sương mù ngăn cản nhưng chẳng mất nhiều thời gian đã tới được khoảng đất trống
Trong khoảng khắc Vương Lâm xuất hiện, sáu ánh mắt đều nhìn về phía hắn
- Ngươi...
Vương Lâm
- Năm người của Đại La kiếm tông lập tức có người nhận ra hắn
Một luồng sát khí đột nhiên từ trên người đệ tử Đại La kiếm tông tỏa ra
Đại La kiếm tông và Thiên Vận tông vốn là địch của nhau
Khi gặp mặt nhau, chẳng cần nguyên nhân liền lao vào chém giết
Ánh mắt Vương Lâm vẫn bình thản
Hắn liếc qua mọi người rồi nhìn về phía Tham Lang
Nét mặt Tham Lang vẫn thản nhiên
Trong khoảng khắc Vương Lâm xuất hiện liền mở mắt ra rồi sau đó nhắm mắt lại
- Tại hạ Thần Long
Người vừa tới là Vương Lâm, đệ tử Thiên Vận tông
- Thần Long chợt mở miệng
Nét mặt Vương Lâm vẫn thản nhiên nhìn về phía Thần Long không nói gì
Hắn đang đợi xem là mấy người Đại La kiếm tông cam tâm tình nguyện ở đây hay bị nhốt ở nơi này
Vấn đề này rất quan trọng
Nếu là cam tâm tình nguyện thì phán đoán của hắn trước đó hoàn toàn sai lầm
- Ngạo mạn
Đại sư huynh của ta hỏi ngươi tại sao không trả lời
- Một đệ tử Đại La kiếm tông bị nhốt ở đây trăm năm nên đã không còn khống chế được bản thân như trước nữa
Vào lúc này, tìm được một lý do, hắn liền hét lớn, bảo kiếm sau lưng bay ra chém về phía đối phương
Kiếm khí xuất hiện biến thành một con ngựa đen với đôi mắt đỏ rực
Hơi thở của con ngựa có màu xanh, trên người phủ đầy tà khí
Nó lao thẳng về phía Vương Lâm
Tu vi của người này cũng chỉ là Anh Biến hậu kỳ đại viện mãn
Nhưng vào lúc này, hắn cũng chẳng để ý tới điều đó
Dù sao thì đồng môn cũng còn mấy người đứng bên
Hơn nữa, còn có Đại sư huynh, chắc chắn bọn họ sẽ không để cho hắn gặp nguy hiểm
- Đây chính là đạo đãi khách của các ngươi
- Vương Lâm cũng chẳng thèm nhìn tia kiếm khí kia, vẫn bình thản nhìn Thần Long
Hắn đã có thể xác định được mấy người Đại La kiếm tông chắc chắn bị nhốt ở đây
Nếu không bị nhột trong thời gian rất dài thì không thể mất bình tĩnh như vậy
Một tia sáng chợt lóe lên trong mắt, Thần Long đang định nói chuyện nhưng Vương Lâm đã cử động
Sinh ấn từ mi tâm chợt tản ra xung quanh người hắn, hình thành một màn chắn ngăn cản Tà Mã kiếm khí đang lao tới
Một tiếng nổ vang lên, Vương Lâm chia Sinh ấn ra một chút hình thành một đạo khí sát lục
Nó giống như một con rồng nhanh chóng nhốt con ngựa lại
Mấy tên đệ tử Đại La kiếm tông đang chuẩn bị ra tay thì Thần Long quát lên một tiếng:
- Lui lại
Vừa nói, Thần Long giơ hai ngón tay thành kiếm chỉ
Hai ngón tay của hắn chẳng khác gì tia chớp đâm vào khí sát lục đang vây quanh con ngựa
Trong ngón tay của hắn ẩn chứa một thứ thần thông kỳ dị
Trong phút chốc sau khi tiến vào, Long Nhất giơ chân đá bay con ngựa
Hắn xoay người, chẳng thèm để ý tới khí sát lục xung quanh, ôm quyền nói với Vương Lâm:
- Vương đạo hữu
Sư đệ của ta quá thô lỗ
Để ngươi phải chê cười
- Không sao
- Thanh âm của Vương Lâm vẫn bình thản
Khí sát lục bao quanh người Thần Long lập tức dịch chuyển, cuốn lấy thanh kiếm rồi đưa về bên cạnh Vương Lâm
Vương Lâm giơ tay phải bắt lấy thanh kiếm
Hắn vỗ nhẹ một cái rồi xóa thần thức, sau đó cho vào trong túi trữ vật
Bị Thần Long đá bay con ngựa, bảo kiếm bị đoạt liền phun ra một ngụm máu tươi, tên đệ tử Đại La kiếm tông nhìn Vương Lâm chằm chằm, quát:
- Ngươi
- Nếu là sư đệ của Thần Long đạo hữu thì chuyện trêu chọc Vương mỗ, tội chết có thể miễn
Nhưng thanh kiếm này ta giữ lại
- Vương Lâm thản nhiên nói
Ánh mắt Thần Long không hề có một chút biến hóa, mỉm cười nói:
- Nên như vậy
- Hắn quay đầu liếc mắt, lạnh lùng nhìn con ngựa một cái rồi lạnh lùng nói:
- Ngươi câm miệng cho ta
Vương đạo hữu đâu phải là người để ngươi trêu chọc
Còn nói nữa ta sẽ thay mặt sư tôn phế tu vi của ngươi
Hiển nhiên là gã đệ tử rất e ngại Thần Long nên chỉ vâng dạ vài tiếng rồi ngồi một bên, im lặng không nói
Đồng tử trong đôi mắt Vương Lâm co lại
Từ sau khi hắn bước chân vào đây đã đoán sai việc người của Đại La kiếm tông ra tay
Sau đó lại đoạt bảo kiếm nhưng tất cả những chuyện đó Thần Long vẫn nhịn được, nét mặt không hề có chút thay đổi.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.