Tiên Nghịch

Chương 679: Pháp Bảo Đặc Thù Của Liễu Mi




Nhưng ngay khi Vương Lâm nhìn thấy ánh mắt này, tâm thần hắn cũng kịch chấn
Loại cảm giác máu huyết tương dung bỗng nhiên mạnh mẽ xuất hiện toàn thân, như có mấy vạn tiếng sấm đánh vang trong tai của Vương Lâm
Cả người hắn, theo bản năng, thu hồi song chỉ lại, thân mình lùi lại phía sau mấy bước, nhìn chằm chằm vào màn sương đen kia
- Đây…Đây là…
Một cỗ thống khổ, day dứt nháy mắt mạnh mẽ xuất hiện trong lòng Vương Lâm, phút chốc đã tràn ngập toàn thân
Hắn kinh ngạc nhìn màn sương kia, trong mắt bỗng đỏ bừng lên
Tay phải hắn vung lên, Tiên vệ khôi lỗi ngay lập tức bay về, hóa thành một bóng ma thật lớn bao phủ lấy đám sương mù kia, ngăn cản hành động của nó
- Cái này, là cái gì?!
Khuôn mặt Vương Lâm dữ tợn, hướng về Liễu Mi quát lớn
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Trên mặt Liễu Mi lộ ra vẻ mỉm cười, nhưng trong mắt cũng có sự thống khổ, nhìn Vương Lâm cười khẽ:
- Ngươi không nhận ra sao?
Không thể, với tu vi của ngươi, chắc chắn có thể nhận ra
Trong nhân gian có một truyền thuyết
Một người trong cuộc đời mất đi vài đứa con thì những hồn phách của những đứa nhỏ này sẽ không tiêu tán
Chúng sẽ luôn đi theo phía sau ngươi, chỉ lặng lẽ chăm chăm vào ngươi, hướng về ngươi hỏi cái gì đó nhưng ngươi sẽ không thể nghe được
Cho đến khi ngươi nhắm mắt xuôi tay, ngươi mới có thể nghe được thanh âm của nó
hóa ra, nó luôn hỏi rằng: “Phụ thân, vì sao không cần con…”
Thanh âm của Liễu Mi lộ ra một tia quỷ dị, thậm chí có một tia điên cuồng
- Ta đem đứa nhỏ này luyện hóa trăm năm, rốt cuộc luyện thành oán ảnh
Khi nó có ý thức, ta liền không ngừng nói cho nó rằng phụ thân của nó đã vứt bỏ nó
Phụ thân của nó… tên là… Vương Lâm
Vương Lâm, ngươi hủy đạo tâm của ta, phá ý cảnh của ta, lấy đi tấm thân trong sạch của ta
Hết thảy những điều này là ngoài ý muốn thì ta liền hồi báo cho ngươi một pháp bảo đặc thù!!
Vương Lâm trầm mặc
Loại trầm mặc này chân chính là yên lặng
Trên người hắn, nháy mắt sức sống đều bị rút đi
Chỉ còn lại tử khí vô tận
Sau khi phát hiện ra không có hi vọng làm cho Lý Mộ Uyển sống lại, sự khiếp sợ và tâm thần của hắn như bị lay động bởi cả mười vạn tiếng sấm đánh
Không có loại bùng nổ điên cuồng khi đối mặt với Đằng hóa Nguyên, không có cảm giác tập trung hết sức khi đối mặt với nguy hiểm
Giờ phút này, Vương Lâm chỉ có trầm mặc
Sự trầm mặc làm cho người ta cảm thấy đáng sợ
Dường như trong nháy mắt này, trời bất động, đất bất động
Hết thảy giữa trời đất giống như bị thi triển Định Thân thuật, toàn bộ trở nên yên tĩnh
Nhìn Tiên vệ khôi lỗi như hóa thành bóng đen vây quanh sương mù, ánh mắt của Vương Lâm như xuyên thấu qua, nhìn thấy một bóng dáng nhỏ bé bên trong
Oán khí nồng đậm không chút nào có thể ngăn cản ánh mắt của Vương Lâm
- Cảm ơn…
Không biết qua bao lâu, Vương Lâm hạ giọng nói
Liễu Mi ngẩn ra, nhìn chằm chằm vào Vương Lâm, lạnh lùng nói:
- Vương Lâm, ngươi không đau lòng sao?!
Vương Lâm cũng không thèm liếc mắt nhìn Liễu Mi một cái, chỉ lẳng lặng nhìn bóng dáng bên trong đoàn sương mù, hạ giọng nói:
- Ngươi có thể đem nó luyện hóa thành oán anh thì ta có thể làm cho nó hồi phục lại
Cho dù mất cả ngàn năm… cho dù ngàn năm… Cảm ơn ngươi, đã đem nó trả lại cho ta…
Hết thảy những điều này vượt xa Liễu Mi dự đoán
Nàng cười lạnh nói:
- Khôi phục cũng không được
Vì để hắn hoàn toàn biến thành oán anh, ta…
Không đợi Liễu Mi nói xong, Vương Lâm hạ giọng nói:
- Ta nói có thể thì nhất định là có thể
Ánh mắt hắn từ bên trong đám sương mù kia thu hồi lại, nhìn về phía Liễu Mi
Trong mắt hắn dần không còn chút bình tĩnh nào nữa mà tản mát ra sát khí không thể nào tưởng tượng được
Ngoại trừ Đằng hóa Nguyên, Vương Lâm chưa bao giờ từng có sát khí nồng đậm như vậy đối với một ai khác
- Hiện tại, tới phiên ngươi
Thanh âm của Vương Lâm không rét lạnh nhưng lại khiến cho bốn phía nháy mắt như tiến vào mùa đông
Hắn bước về phía trước một bước, ngón cái tay phải điểm về phía trước, Hoàng tuyền chỉ bỗng nhiên xuất hiện
Sấm sét chấn động giữa không trung, Hoàng tuyền tái xuất, hóa thành vô tận Hoàng Long, dung nhập trên ngón cái của Vương Lâm
Lấy Đạo hóa Hoàng tuyền hình thành Hoàng tuyền chỉ, theo ngón tay cái của Vương Lâm lao ra như sét đánh, đánh thẳng về phía Liễu Mi
Thân mình Liễu Mi lùi về phía sau, vỗ túi trữ vật
Một tấm Cổ kính thật lớn xuất hiện trong tay
Pháp bảo này chính là do Huyễn Gia Lão Tổ tặng cho nàng, Hạ phẩm Tiên bảo
Chiếc Cổ kính này hoành trước người nàng
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Hoàng tuyền chỉ đánh vào nó tạo ra một âm thanh long trời lở đất
Cùng lúc đó, Vương Lâm đạp chân lao ra, Thất Tinh kiếm trận quét tới, bao vây bốn phía xung quanh Liễu Mi
Theo một tiếng quát khẽ của Vương Lâm, bảy đạo kiếm khí gào thét xông ra
- ngụy Vấn Đỉnh hậu kỳ, không có tiên lực, không có ý cảnh, trong mắt ta thì ngay cả một Vấn Đỉnh trung kỳ tu sĩ cũng không bằng
Vương Lâm bình thản nói, Tịch Diệt chỉ do tay phải biến ảo ra, cùng với Thất Tinh kiếm trận trực tiếp ập đến Liễu Mi
Kiếm quang tới người, sắc mặt của Liễu Mi đại biến
Tại thời khắc nguy hiểm này, nàng cắn đầu lưỡi, phun ra một ngụm máu tươi
Từ trong miệng nào cũng có một vật theo đó bay ra, đó là một cây châm màu đen
Cây châm này vừa bay ra liền nhanh chóng bay lượn xung quanh người nàng
Thất Tinh kiếm trận lập tức bị ngăn trở, ngay cả Tịch Diệt chỉ phong cũng bị hắc châm xuyên qua
- Hồn thứ tư
Vương Lâm lạnh lùng nhìn thoáng qua, trong mắt lộ ra hàn mang
Tay hắn lại nâng lên điểm nhẹ ra
- Định
Hắc châm bỗng nhiên dừng một chút
Ngay tai khoảnh khắc này, Vương Lâm bước về phía trước một bước, trực tiếp bước tới bên người Liễu Mi, tay phải hắn mạnh mẽ điểm về mi tâm của nàng
Liễu Mi hừ thảm một tiếng, từ trên mi tâm lập tức tràn ra đại lượng hắc khí
Cả người nàng lập tức lùi ra phía sau, ánh mắt lộ ra vẻ kinh hãi
Nàng thế nào cũng không ngờ tới, tu vi của Vương Lâm mặc dù chỉ mới là Vấn Đỉnh sơ kỳ nhưng lại có đủ loại thần thông và pháp bảo có uy lực kinh người
- Muốn chạy
Vương Lâm lại bước ra, song chỉ thành kiếm
Từ bên trong nguyên thần phân ra một cỗ nguyên thần lôi uy, ngưng tụ trên đầu ngón tay
Một chỉ này đã muốn lấy mạng của nữ tử độc ác này
Bóng ma tử vong bao phủ lấy tinh thần và thể xác của Liễu Mi
Sắc mặt của nàng tái nhợt
Một chỉ vừa rồi của Vương Lâm đã khiến cho nguyên thần của nàng chấn thương
Nếu không phải do có tiên lực hùng hậu thì dưới một chỉ kia nàng sợ là đã tử vong rồi
- Lệ nhi
Thanh âm bén nhọn của Liễu Mi vang lên
Vương Lâm nhướng mày, chỉ thấy màn sương đen đang bị Tiên vệ bao phủ kia lập tức quay cuồng kịch liệt
Từ bên trong truyền ra một thanh âm thê lương
Thanh âm này như một thanh lợi kiếm, lao thẳng về phía Vương Lâm, xé nát tâm can hắn
Ánh mắt của Vương Lâm lộ ra một tia bi ai nhưng không chút do dự, vẫn điểm ra một chỉ, mang theo oai lực như sét đánh, đánh thẳng vào Liễu Mi
Ngay tại thời khắc nguy cơ này, ánh mắt của Liễu Mi lộ ra vẻ tuyệt vọng
Nhưng bỗng nhiên trước người Liễu Mi bỗng nhiên xuất hiện một lốc xoáy
Lốc xoáy này là một mảnh tối đen, như tràn đặc mây đen
Một cánh tay khô héo từ bên trong lốc xoáy lao ra, tùy ý va chạm với song chỉ của Vương Lâm
- Ầm
Một tiếng nổ vang lên
Thân mình Vương Lâm như sao băng, nhanh chóng lùi ra sau
Sắc mặt của hắn tái nhợt, phun ra một ngụm máu tươi, nhưng trong mắt, hàn quang cũng ngập trời
- A, không chết?
Từ trong lốc xoáy truyền ra một thanh âm già nua
Cánh tay này bắt lấy Liễu Mi bên cạnh, trực tiếp kéo vào trong lốc xoáy
- Ngươi cứu nàng, Huyễn gia diệt tộc
Thanh âm của Vương Lâm như hàn phong thổi qua
Hắn nhìn chằm chằm vào cánh tay kia
Giờ phút này, người cứu Liễu Mi hiển nhiên nếu không phải là Huyễn gia Lão Tổ thỉ không còn ai khác
Khi đang nói chuyện, Vương Lâm cất bước đi tới, tay phải không chút do dự ngưng tụ kiếm khí của Lăng Thiên Hầu, phóng ra nhanh như thiểm điện
Kiếm khí gào rít trực tiếp đâm về phía lốc xoáy
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
- Tiểu bối cuồng vọng
Ngươi mặc dù có một khôi lỗi cảnh giới Âm Dương hư thật nhưng cũng không phải là đối thủ của lão phu
Niệm tình người và Huyễn Mi là bạn cũ
Ân oán của hai người các ngươi lão phu cũng không muốn xen vào nhưng nếu ngươi tiếp tục dây dưa thì lão phu cũng không tha cho ngươi đâu
Thanh âm già nua từ bên trong lốc xoáy truyền ra
Hắn bắt lấy Liễu Mi, hoàn toàn dung nhập vào trong lốc xoáy
Nhưng lúc này đây, kiếm khí của Lăng Thiên Hầu cũng đồng dạng xông thẳng đến Huyễn gia Lão Tổ ở một chỗ khác trong lốc xoáy
Kiếm khí của Lăng Thiên Hầu có thể nói là tuyệt thế sắc bén
Nháy mắt khi nó xuất hiện, trong thiên địa mạnh mẽ xuất hiện vô tận kiếm khí tung hoành
Dưới âm thanh gào rít như sấm đánh, đạo kiếm khí này đột nhiên lao ra, xông thẳng vào trong lốc xoáy, truy kích thẳng đến Huyễn gia Lão Tổ
Nháy mắt khi kiếm khí công kích, lốc xoáy nháy mắt đã sụp đổ, bên trong truyền ra tiếng kêu đau đớn của Huyễn gia Lão Tổ
Lúc này đây, trong Nhà Tổ của Huyễn gia ở Thiên Huyễn Tinh, Huyễn gia Lão Tổ đang khoanh chân bế quan trong phòng
Trước mặt hắn có một lốc xoáy thật lớn
Nhưng giờ phút này lốc xoáy giống như thực chất, vỡ vụn từng chút một
Khoảnh khắc khi toàn bộ lốc xoáy vỡ tan, một đạo bạch quang cuốn lấy Liễu Mi từ trong lốc xoáy lóe ra
Sau khi tiến vào trong căn mật thất thì bạch quang lập tức tiêu tán
Sau khi ném Liễu Mi sang một bên, bạch quang kia không có thời gian bận tâm đến nàng mà mang theo một tia lo lắng mạnh mẽ chui nhanh vào trong mi tâm của Huyễn gia Lão Tổ.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.