Trong phút chốc Vương Lâm cảm thấy hoa mắt, rồi rơi xuống
Hắn nhanh chóng ổn đỉnh thân hình, đứng trên mặt đất
Sắc mặt Lý Nguyên tái nhợt, hạ xuống cách Vương Lâm mười trượng
Về phần nữ tử họ Cát mặt cũng không còn chút máu
Sau khi hạ xuống lập tức nôn thốc nôn tháo
Tốc độ quá nhanh khiến cho nàng suýt chút nữa thì không thể chịu được
Trong khoảng khắc đáp xuống, một cơn đau nhức lập tức từ lồng ngực Vương Lâm nơi quả cầu kia dung nhập liền phát ra
Cơn đau giống như có vô số con sóng cuốn đến, bao phủ toàn thân thể Vương Lâm
Thân thể hắn run rẩy
Cái cảm giác của hắn bây giờ chẳng khác gì người bình thường nuốt một cục than nóng nhưng muốn đốt cháy cả thân thể
Lý Nguyên điều chỉnh hô hấp, rồi nhìn về phía Vương Lâm
Vào lúc này, nét mặt Vương Lâm vô cùng đau đớn
Một chút tàn khốc cũng xuất hiện trong mắt nữ tử họ Cát
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Nàng nhìn Vương Lâm chằm chằm
Lúc này, trạng thái của Vương Lâm có chút không ổn
Trong lòng nàng hơi đấu tranh một chút rồi đưa tay vỗ vào túi trữ vật, lập tức trong tay xuất hiện một thanh chủy thủ màu đen
Thanh chủy thủ vừa mới xuất ra lập tức có vô số ầm hồn bay quanh
Thanh chủy thủ đó cũng là vật truyền thừa trong gia tộc của nàng
Trên thân nó có kích độc ăn mòn thân thể, bên trong phong ấn âm hồn có thể gây thương tổn cho nguyên thần
Lý Nguyên nhíu mày, nhưng không ngăn cản
Nếu người này mà bị giết chết như vậy thì cũng chứng tỏ rằng để gã đi tới nơi kia chỉ sợ vào lúc cuối cùng rồi cũng bị giết chết
Nữ tử họ Cát biết rằng vào lúc này chính là cơ hội ngàn năm một thủa
Nếu bỏ qua thì chỉ sợ không còn cơ hội nào nữa
Nàng cắn răng, nắm chặt chủy thủy đang định tiến lên
Nhưng đúng vào lúc này, Vương Lâm mở hai mắt
Trong mắt không hề có những tia sáng lóe lên nữa mà chỉ có một ngọn lửa
Hắn nhìn chằm chằm thanh chủy thủ trong tay nữ tử họ Cát rồi nói với giọng khàn khàn:
- Chủy thủy tốt lắm
Muốn đưa cho ta hay sao
Nữ tử họ Cát run rẩy, ánh mắt chỉ có một sự sợ hãi, vô thức lùi lại vài bước, run run nói:
- Vâng...vâng..
- Vừa nói, nàng vừa vội vàng ném thanh chủy thủy xuống đất
Vương Lâm nhắm hai mắt lại
Sau khi mở ra một lần nữa liền trở lại trong sáng như cũ
Tay phải hắn chộp nhẹ vào khoảng không, thanh chủy thủ liền bay vào trong tay hắn
Sau khi nhìn thoáng qua, Vương Lâm cho vào trong túi trữ vật
Quả cầu ánh sáng do lão già ngưng tụ bộc phát trong cơ thể Vương Lâm gây cho hắn một sự nguy hiểm
Cho tới bây giờ, cảm giác thiêu đốt vẫn còn tồn tại
Nhưng có điều khiến cho người ta ngạc nhiên chính là sự thiêu đốt đó không hề có hại đối với tu vi mà còn có rất nhiều điểm tốt
Dưới sự thiêu đốt, thậm chí Vương Lâm còn có cảm giác, tu vi của chính mình đang từ từ tăng lên, gần tới điểm Vấn Đỉnh đại viên mãn
Nhưng quá trình đó cùng với cơn đau nhức làm cho hắn nổi giận
Cũng may định lực của Vương Lâm sau bao năm tu hành đã vô cùng rắn chắc nên cố gắng chịu đựng đau đớn
Nét mặt của hắn vẫn không làm cho người ta cảm thấy khác lạ
- Lý Nguyên
Theo lời người nói thì nơi đó ở trên đại lục này
- Thần sắc Vương Lâm vẫn như thường, thanh âm không còn khàn khàn nữa
Một tia sáng hơi lóe lên trong mắt Lý Nguyên
Hắn cúi đầu cung kính nói:
- Tiền bối
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Bây giờ vãn bối vẫn không thể xác định được
Phải tới trung tâm của đại lục quan sát một lần mới biết
Vương Lâm liếc mắt nhìn Lý Nguyên một cái rồi hơi gật đầu
Thân thể Lý Nguyên vừa động liền bay về phía trước
Về phần nữ tử họ Cát thì lúc này cực kỳ sợ hãi đối với Vương Lâm
Nàng vội vàng bám theo Lý Nguyên
Nhưng lúc nào nàng vẫn có cảm giác sau lưng có một đôi mắt đầy sát khí đang nhìn mình
Vương Lâm vẫn thong thả bám theo sau
Sở dĩ hắn không giết nàng là bởi vì có nguyên nhân
Nàng có thể đi tới được Lôi tiên giới chắc chắn là bên trong có nguyên nhân rất lớn
Theo những gì đã đoán thì mục đích của Lý Nguyên là thanh thiết kiếm
Với chút cấm chế bên ngoài hoàn toàn có thể tại Lôi tiên giới đoạt được từ trong tay nàng một cách dễ dàng
Nhưng người này lại không làm như vậy, chắc chắn có nguyên nhân
Vương Lâm vẫn thản nhiên bám theo đằng sau
Vừa phi hành hắn vừa chịu đựng cơn đau trong người
Đối với lão già, vào lúc này, tâm lý của Vương Lâm rất phức tạp
Hắn vừa cảm tạ người này cho hắn một cơ may, trong đau đớn lại nhận được sự tăng tiến của tu vi
Nhưng mặt khác hắn cũng hận lão thấu xương vì đã lấy đi lôi thú, lại còn đùa cợt hắn hai lần
Than thầm một tiếng, Vương Lâm ổn định tâm thần áp chế cơn đau
Hắn có thể cảm giác được thân thể từ trong khi bị quả cầu ánh sáng kia dung nhập đang có một sự thay đổi nào đó
Sự thay đổi đó như muốn ngưng tụ cho hắn một thân thể, từ trong trọng thái lôi điện, nghịch chuyển hình thành một cái thân thể có máu thịt
Quá trình này, Vương Lâm cũng không biết còn duy trì bao lâu
Nhưng hắn cũng hiểu được sau khi thân thể nghịch chuyển toàn bộ, cơn đâu sẽ không còn nữa
Đến lúc đó, tu vi của hắn sẽ đột phá cánh cửa tu đạo đầu tiên
Trước khi tu vi của Vương Lâm viên mãn, ngay cả ý cảnh cũng đã hoàn toàn thay đổi, bước tới bên ranh giới của nhân quả
Nhưng vẫn dừng lại tại cảnh giới đại viên mãn, không hề có chút đột phá
Vào lúc này, hắn hít một hơi thật sâu
Nó không phải là để áp chế cơn đau mà là làm cho đau đớn tăng thêm để tăng nhanh tốc độ tăng lên của tu vi
Lúc này, nếu đứng từ xa nhìn lại thân thể Vương Lâm như có một ngọn lửa thiểu đốt
Nếu đứng gần có thể nghe được từ trên thân thể của hắn có những tiếng động nhỏ
Giống như đang đốt cháy một đống các thứ linh tinh nào đó
Lý Nguyên vẫn đang phi hành ở phía trước
Hắn cũng không quay đầu lại, nhưng trên mi tâm lại có ánh sáng của cấm chế lóe lên
Thông qua cấm chế, hắn có thể dụng thần thức thực hiện rất nhiều thần thông
Trạng thái thân thể của Vương Lâm hắn cũng nhìn được một chút
Trầm ngâm suy nghĩ, hắn thu hồi tâm thần
Tu vi của Vương Lâm càng tăng cao thì chuyến này đi càng thêm thuận lợi
Chỉ có điều không thể để đạt tới Âm Dương hư thực, nếu không chỉ sợ lần này đi sẽ có biến cố
- Xem ra không thể chần chừ được
- Lý Nguyên thầm nghĩ
Một tháng sau, tại trung tâm của đại lúc, Lý Nguyên cẩn thận xem xét một lúc, so sánh với hình ảnh trong đầu mình
Một lúc lâu, hắn gật đấu nói:
- Quan sát cả hai mảnh nhỏ của đại lục, ta có thể xác định được đại khái phương hướng của cấm chế
Chỉ có điều nó cũng không phải ở đây mà ới về phía đông
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
- Lý Nguyên xoay người nhìn Vương Lâm
Nét mặt Vương Lâm vẫn thản nhiên, nhẹ nhàng nói:
- Dẫn đường tiếp
Xác định được phương vị hiển nhiên là đoạn được tiếp theo, tốc độ cũng tăng lên
Lý Nguyên cũng không trì hoãn thời gian, mà tăng tốc độ bay về góc phía đông
Lại một lần nữa xâm nhập Lôi quang Thiên liên trong hư vô
Nữ tử họ Cát bất đắc dĩ chỉ có thể đi theo
Sau ba tháng, bọn họ đã xuyên qua được một mảnh nhỏ của đại lục
Cho tới một ngày, tại một vị trí trên đại lục, ánh mắt của Lý Nguyên nhìn chằm chằm về phía ngọn núi cao vút trong mây, không giấu được sự kích động
- Chính là nơi này.