Dung Nhàn lắc đầu, trong đôi mắt trong veo chứa đựng sự ấm áp khiến người không thể chối từ, vẻ mặt chân thành tha thiết khiến người hoàn toàn không phát hiện ra nàng đang nói dối: "Ta là một đại phu, nghe nói trên ngọn núi này có rất nhiều thảo dược, nên đến đây thu thập, ai ngờ lại lạc đường
Nói đến đây, nàng có chút xấu hổ: "Chờ một hồi lâu, mới nhìn thấy bóng dáng đại ca
Tiều phu cười ha ha một tiếng, nói: "Cô nương nếu không chê, cùng ta đi cùng nhau đi, đường núi ở đây khá nhiều, người không quen rất dễ lạc đường
Dung Nhàn tỏ vẻ kinh hỉ nói: "Không chê không chê, đa tạ đại ca, nếu không có ngươi, ta còn không biết phải đi dạo trong núi bao lâu nữa đâu
Hai người vừa đi vừa nói, rất nhanh đã đến bên ngoài một thôn nhỏ
Người ở đây sinh sống dưới chân Huyền Hoa sơn, trừ cuộc sống có chút khốn khổ ra, thật không có thiên tai nhân họa
Ở đầu thôn, một người phụ nữ trung niên ăn mặc mộc mạc lo lắng đi đi lại lại
Thấy tiều phu trở về, vội vàng hô: "Đại Ngưu, mau lên, con của ngươi hôm nay không biết làm sao bỗng nhiên nôn mửa, bây giờ đã hôn mê bất tỉnh, ngay cả bà Sầm cũng không có cách nào
"Cái gì
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Đại Ngưu ném củi xuống một bên, nhanh chân chạy về phía nhà
Chạy được nửa đường, hắn đột nhiên quay người trở lại, nói với Dung Nhàn: "Cô nương, con ta đang bị bệnh, có thể thỉnh cô nương đến nhà ta xem một chút được không
Dung Nhàn gật gật đầu, vác hòm thuốc lên rồi nghiêm túc nói: "Trị bệnh cứu người là bổn phận của y giả, đừng nói lời khách sáo, mau dẫn ta đi xem đứa bé
Hai người rất nhanh đã đến nhà, vợ Đại Ngưu ngồi ở mép giường nhìn con trai hôn mê bất tỉnh vẫn luôn lau nước mắt, thấy Đại Ngưu trở về, lập tức như gặp được người đáng tin cậy: "Đại Ngưu, anh mau xem Thạch Đầu đi, nó bỗng nhiên thành ra như vậy, bà Sầm nói bà ấy không trị được, việc này muốn lấy mạng tôi rồi
Đại Ngưu trong lòng cũng đầy lo lắng, hắn nghiêng đầu nói với Dung Nhàn: "Cô nương, phiền phức ngài xem giúp con tôi bị làm sao vậy
Dung Nhàn gật gật đầu, đặt hòm thuốc sang một bên, liền đi đến mép giường bắt mạch cho đứa bé
Vợ Đại Ngưu lúc này cũng yên tĩnh trở lại, nàng nghe theo lời của chồng mình, biết cô nương này là một vị đại phu
Nhìn thấy vị thiếu nữ toàn thân như được bao bọc bởi tiên khí này, vợ Đại Ngưu cảm thấy trong lòng không hiểu yên ổn hơn không ít
Một lát sau, Dung Nhàn buông tay ra, đem tay đứa bé một lần nữa bỏ vào chăn
"Đại phu, Thạch Đầu nhà ta thế nào rồi, có nguy hiểm không
Vợ Đại Ngưu gấp gáp hỏi
Dung Nhàn cong cong đôi mắt, ấm áp thân thiết, khiến người lập tức tin cậy: "Tẩu tử đừng lo lắng, Thạch Đầu không sao đâu, nó chắc là ăn nhầm nấm độc bên ngoài, uống hai thang thuốc là không sao thôi
Nàng mở hòm thuốc, từ bên trong lấy ra một bình sứ nhỏ, đổ ra một viên đan dược nhét vào miệng đứa bé: "Đây là giải độc đan, trước giúp Thạch Đầu thải độc tố ra ngoài, lát nữa ta sẽ nói một vài dược liệu, có thì tốt nhất, nếu không có, các ngươi tìm người hái trên núi về, sắc lên cho Thạch Đầu uống, ngày mai nó sẽ nhảy nhót tưng bừng thôi
Đại Ngưu vội vàng đáp: "Được được được, đa tạ cô nương, nếu không có cô nương, ta thật không biết phải làm gì
Dung Nhàn nhàn nhạt cười một tiếng: "Không sao, chỉ cần Tiểu Thạch Đầu không có việc gì là tốt rồi
Nàng thu dọn xong hòm thuốc thì từ trên giường truyền đến tiếng nói yếu ớt của đứa bé: "Cha, mẹ
Thấy con tỉnh, vợ Đại Ngưu mừng rỡ nhào tới, vừa ôm vừa hôn đứa bé: "Thạch Đầu của mẹ ơi, may mà con không sao, may mà con không sao
Đại Ngưu đi lên trước sờ sờ mặt nhỏ của con trai, đối với nó nói: "Tỉnh là tốt rồi, sau này không được ăn bậy đồ vật nữa biết chưa
May mà lần này có tỷ tỷ này cứu con
Thạch Đầu vụng trộm liếc nhìn Dung Nhàn, đôi mắt sáng lên, cảm thấy vị tỷ tỷ này dung mạo thật xinh đẹp, giống như tiên nữ vậy
Trời đã tối, nhà Đại Ngưu nhiệt tình chiêu đãi Dung Nhàn, giữ nàng lại ăn tối, rồi để nàng nghỉ ngơi một đêm ở đây
Sáng sớm hôm sau, Đại Ngưu liền dẫn người trong thôn lên núi tìm dược liệu, Dung Nhàn tựa vào bên cây lật xem sách thuốc
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Nhìn như nghiêm túc, kỳ thực lại nghĩ đến chuyện khác
Nàng nhìn những phù văn màu đỏ xung quanh mình, nhướng mày cười nhạt
Hôm qua cứu đứa bé kia xong, thiện lực liền tiêu trừ một tia nghiệp lực, biện pháp này quả thật hữu dụng
Lúc này, tiếng bước chân dồn dập vang lên, Dung Nhàn quay đầu nhìn lại, thấy Tiểu Thạch Đầu nhanh chân chạy tới: "Dung đại phu, Dung đại phu
Dung Nhàn hơi hơi cất cao giọng nói: "Tiểu Thạch Đầu, bệnh của con còn chưa khỏi hẳn, đừng chạy nhanh như vậy
Tiểu Thạch Đầu gãi đầu một cái, thả chậm bước chân, đi đến phía sau Dung Nhàn, cậu tò mò nhìn cuốn sách trong tay Dung Nhàn, hỏi: "Dung đại phu đang xem sách gì vậy ạ
Dung Nhàn cầm sách lung lay trước mắt cậu, nói: "Là sách thuốc
"Ngươi lợi hại như vậy rồi, còn phải xem sách thuốc ạ
Tiểu Thạch Đầu không hiểu hỏi
Dung Nhàn ôn nhu nói: "Xem nhiều cũng không sai, như vậy sẽ không đến lúc cần mới đi lật sách
Tiểu Thạch Đầu cái hiểu cái không gật gật đầu, chỉ vào bức tranh trong sách hỏi: "Dung đại phu, đây là cỏ gì ạ
Dung Nhàn cúi đầu nhìn, ôn nhu nói: "Đây là phượng hoàng thảo, có thể cầm máu, cũng có thể tiêu sưng giải độc
Tiểu Thạch Đầu nghiêm túc ghi nhớ hình dáng của nó, rồi lại hỏi loại thảo dược bên cạnh: "Vậy còn cái này ạ
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Dung Nhàn không hề mất kiên nhẫn, ngữ điệu nhẹ nhàng nói: "Đây là xuyên bối, có thể khỏi ho tiêu đàm
"Vậy còn cái này ạ
"Đây là thạch hộc, có thể bổ thân thể, thường sinh trưởng ở vách núi cheo leo
Thời gian trôi qua trong những câu hỏi và trả lời, đến gần giữa trưa, Đại Ngưu cuối cùng cũng hái thảo dược trở về
Dung Nhàn đem thảo dược phân loại rồi giao cho vợ Đại Ngưu, bảo nàng sắc lên, thấy Tiểu Thạch Đầu ngoan ngoãn uống thuốc xong mới yên tâm phần nào
Nàng ở lại trong thôn này thêm một ngày, sau khi kê đơn thuốc chữa bệnh cho những người dân khác, liền cùng bọn họ cáo biệt chuẩn bị rời đi
"Dung đại phu, ngươi thật sự muốn đi sao
Có thể ở thêm hai ngày nữa không
Tiểu Thạch Đầu lôi kéo tay Dung Nhàn không muốn rời
Vợ Đại Ngưu đứng ở một bên nói: "Đừng làm ầm ĩ, Dung đại phu cũng có việc riêng phải làm chứ, con ngoan nào
Tiểu Thạch Đầu đáng thương nói: "Nhưng con không nỡ Dung đại phu
Cậu ngửa đầu nháy nháy mắt nói: "Dung đại phu, người ở lại thêm hai ngày đi, có được không ạ
Dung Nhàn hơi hơi xoay người, sờ sờ đầu cậu nói: "Việc này không được, ở những nơi khác cũng có rất nhiều đứa trẻ sinh bệnh giống như Tiểu Thạch Đầu đang chờ ta đến khám bệnh, Tiểu Thạch Đầu nhẫn tâm nhìn bọn chúng khó chịu sao
Tiểu Thạch Đầu vội vàng lắc đầu: "Không nỡ không nỡ
Cậu cắn cắn môi nói: "Vậy, vậy Dung đại phu không được quên con, có rảnh thì phải trở lại thăm con đó
Dung Nhàn cong cong mặt mày, tươi cười ôn nhu: "Được
Nhìn thời gian cũng không còn sớm, nàng vỗ vỗ vai Tiểu Thạch Đầu nói: "Về đi, sau này đừng quá ham chơi nữa biết chưa
Vợ Đại Ngưu tiến lên dắt tay Tiểu Thạch Đầu, hai người đi về phía nhà
Tiểu Thạch Đầu quay đầu vẫy vẫy tay nói: "Dung đại phu bảo trọng, nhất định phải nhớ rõ con đó nha
Dung đại phu nói sẽ nhớ cậu, cũng sẽ trở về thăm cậu, cậu phải ăn cơm thật ngoan, lớn lên thật khỏe mạnh, như vậy Dung đại phu sẽ không lo lắng cho cậu nữa.