“Vậy ngươi cứ về Hoa Quốc mà phát triển đi.” Ngôn Túc nhìn nàng, trong mắt ánh lên ý cười
“Đúng thế, đúng thế, ngoại quốc có gì tốt!” Ngôn Cẩm vội vàng phụ họa
Ngôn Lệ nghe vậy liền liếc xéo nàng một cái thật sắc, như thể đang trách nàng lắm lời
Ánh mắt hắn đảo sang, nhìn nàng cười hềnh hệch mở miệng: “Tiểu Cẩm năm nay đã tốt nghiệp, trong nhà cũng đợi được bốn năm tháng rồi, có phải đã đến lúc suy tính chuyện công việc không?” Nhìn thấy ánh mắt của hai người đồng loạt đổ dồn về mình, Ngôn Cẩm trong lòng lệ rơi đầy mặt: Nhị ca lại tới hãm hại ta
“Ta năm nay vừa mới tốt nghiệp, tìm gì mà vội chứ?” Nàng gượng cười hai tiếng, vội vã cúi đầu lột mấy ngụm cơm
Ngôn Túc nhìn nàng dáng vẻ trốn tránh, khẽ nói: “Ba ngày sau có một bữa tiệc tối, Tiểu Cẩm cùng ta cùng đi tham gia, ta sẽ dẫn ngươi đi làm quen.” Cùng lúc đó, hệ thống trong đại não của nàng cũng mở miệng:
【Công lược tuyên bố nhiệm vụ: tham gia tiệc tối ngẫu nhiên gặp Thịnh Chiêu Lạc, trao đổi tính danh
Nhiệm vụ ban thưởng: thu hoạch được Thịnh Chiêu Lạc nắm tay một lần
】
Ngôn Cẩm cầm đũa tay khựng lại, rất nhanh liền nở một nụ cười vô cùng rạng rỡ: “Được, không vấn đề.”
Chương 6: Khóa lại hệ thống ngày thứ sáu, cá ướp muối BBZL không muốn kế thừa gia nghiệp..
Ngôn Cẩm ngoài mặt đáp ứng vô cùng sảng khoái, thế nhưng trong lòng đã nghĩ đến lúc đó sẽ lấy lý do gì để từ chối
Ngôn Túc từ nhỏ đã nhìn nàng lớn lên, nhìn thấy nụ cười quen thuộc này liền biết trong lòng nàng lại đang toan tính chuyện gì đó
Hắn khẽ lắc đầu bất đắc dĩ, vừa định mở miệng, Ngôn Cẩm đã nhanh hơn một bước nói: “Đại ca, huynh bây giờ quá cực khổ, chuyện công ty nhất định rất mệt mỏi đi.” Nàng vừa quay đầu nhìn sang Ngôn Lệ: “Nhị ca, huynh cũng tuyệt không đau lòng đại ca sao?”
“Nước ngoài có gì tốt, huynh nhanh lên về nhà kế thừa một bộ phận gia nghiệp, cũng để đại ca buông lỏng một chút.” Nàng thấu hiểu đạo họa thủy đông dẫn, liền trực tiếp kéo hắn vào
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
“Ta còn nhỏ, vừa tốt nghiệp, không hiểu nhiều lắm chuyện buôn bán, ta nếu là đi hỗ trợ, khẳng định sẽ càng giúp càng bận bịu.” Nàng thở dài mở miệng, “Ta cũng không muốn để đại ca vì ta mà trở nên mệt mỏi hơn.”
“Thì ra lời hay ý đẹp đều bị ngươi nói hết.” Ngôn Lệ một mặt bất đắc dĩ, “Tiểu Cẩm, ngươi làm việc thì tuyệt không ra gì, lười biếng ngược lại là một tay hảo thủ a.”
Ngôn Cẩm hướng về phía hắn dí dỏm thè lưỡi: Quản lý công ty, tha nàng đi
“Ta không phải sợ đến lúc đó ta đem Ngôn gia lại cho làm phá sản thôi.” Nàng gượng cười hai tiếng, không dám nhìn bọn họ
Đại ca từ khi quản lý công ty, hầu như mỗi ngày đều là tám giờ đi làm, buổi chiều khoảng bảy giờ về nhà, ngay cả tháng mười một ngày lễ Quốc gia pháp định, tuần tối đa cũng chỉ nghỉ ngơi hai ba ngày, còn thỉnh thoảng sẽ có điện thoại quấy rầy
Để nàng sống loại cuộc sống này, nàng nhất định sẽ phát điên
“Ngươi không cần lo lắng.” Ngôn Túc đã sớm đoán được lý do từ chối của nàng, lướt qua Ngôn Lệ mở miệng cười, “Ngôn gia có một cái công ty giải trí cỡ nhỏ, trước cho ngươi luyện tay một chút, ngươi yên tâm, cho dù công ty tuyên bố phá sản, ta cũng có thể cho ngươi giữ được.”
“Thế nhưng là...” Hắn giơ tay lên, cắt ngang lời nàng: “Ngươi cũng không cần dành thời gian để học tập kiến thức tương ứng, thực tiễn là lão sư tốt nhất.”
“Còn có vấn đề gì sao?” Hắn thản nhiên nói
Ngôn Lệ cũng một mặt xem kịch vui, làm một người đã có công việc, hắn xưa nay không lo lắng đại ca tìm hắn đàm luận chuyện kế thừa gia nghiệp
Nàng không phải chỉ là trở về ăn một bữa cơm sao
Sao chớp mắt liền muốn kế thừa công ty
Nàng một mặt tuyệt vọng cúi đầu, chỉ là..
“Có.” Ngôn Cẩm để đũa xuống, yếu ớt giơ tay lên, “Đại ca, ta giống như có chút đau bụng.” Vừa mới bắt đầu nàng còn tưởng rằng là ảo giác, nhưng bây giờ lại vô cùng đau đớn
Nàng nhíu chặt lông mày, khó chịu từ trên ghế đứng dậy, ngồi xổm trên mặt đất, thái dương có mồ hôi chảy xuống
Ngôn Túc cùng Ngôn Lệ vèo một cái đứng người lên, bước nhanh đi đến bên cạnh nàng
Ngôn Túc ôm lấy nàng, đồng thời nói với Ngôn Lệ: “Đi gọi bác sĩ.”
Đến gian phòng, hắn đặt nàng xuống giường, một mặt lo lắng hỏi: “Tiểu Cẩm, ngươi chỗ nào không thoải mái, là dạ dày, bụng hay là bụng dưới?” Hắn ép buộc mình phải tỉnh táo lại, làm rõ mạch suy nghĩ
Ngôn Cẩm co quắp trên giường, khó khăn lắc đầu, chỉ trong một giây lát công phu, phía sau lưng nàng liền bị mồ hôi thấm ướt
【Ký chủ, ngươi rốt cuộc bị sao vậy
】 Thanh âm của hệ thống mang theo tiếng khóc nức nở
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
“Ta không sao.” Nàng nhẹ giọng mở miệng, thanh âm vì đau đớn có chút run rẩy, “Tựa như là bụng dưới đau.”
Ngôn Túc nắm lấy tay nàng lạnh buốt, đứng dậy đắp chăn mỏng cho nàng: “Ngươi hai ngày nay ăn cái gì đồ vật sao?” Một giọt mồ hôi thuận theo trán trượt xuống đến khóe mắt của nàng, kích thích nàng BBZL nhắm mắt lại
Ăn cái gì
Ngôn Cẩm trong đau đớn khó nhọc nghĩ nghĩ: kem tươi, trà sữa, Cocacola, gà rán, kem ly
Ngôn Túc nhìn nàng liên tục mở miệng đều khó khăn, không tiếp tục hỏi nữa, chỉ đưa tay quét đi những sợi tóc vương trên trán nàng
“Bác sĩ Lý lát nữa sẽ đến.” Chỉ chốc lát sau, Ngôn Lệ liền đi vào phòng, hắn nhìn thấy người nằm trên giường, khẽ hỏi, “Tiểu Cẩm hiện tại thế nào?”
“Lý Thúc Thúc lúc nào mới có thể đến a?” Nằm trên giường Ngôn Cẩm nghe được thanh âm của hắn yếu ớt hỏi
Nàng thật sự sắp không chịu đựng nổi nữa, đau quá a
“Lập tức.” Ngôn Lệ bước nhanh đi đến trước giường, trong mắt một mảnh đau lòng
Ngôn Cẩm trong mắt hắn luôn là một cô bé tràn đầy sức sống, hiện tại dáng vẻ yếu ớt này, hắn từ trước đến nay đều chưa từng nhìn thấy
“Thiếu gia.” Lưu Di gõ cửa phòng một cái, một mặt lo lắng, “Trước hết để cho tiểu thư uống chút nước nóng ủ ấm dạ dày đi.” Ngôn Túc đỡ Ngôn Cẩm dậy, để nàng liền tay hắn uống hai ngụm nước
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Lưu Di nhìn thấy dáng vẻ này của nàng, đau lòng đi xuống lầu cầm hai cái túi nước ấm đi lên
Ngôn Cẩm cuộn tròn trên giường, đón lấy túi nước ấm, lời gì cũng không muốn nói
Chỉ chốc lát sau, bác sĩ Lý liền đi tới, kiểm tra một phen xong, hắn bất đắc dĩ mở miệng: “Ngôn tiểu thư là đau bụng kinh, có thể là do mấy ngày trước ăn đồ lạnh, cho nên phản ứng mới có thể nghiêm trọng như vậy.”