Nói xong, nàng nằm lại trên giường, âm thầm hạ quyết tâm tuyệt đối sẽ không liên lạc lại Thịnh Chiêu Lạc
Chuyện lúng túng này, cứ để hai người bọn họ cùng nhau lãng quên đi
Một bên khác, Thịnh Chiêu Lạc nhìn thấy nàng hồi phục xong, cũng yên lặng đặt điện thoại xuống
Hắn có cùng Vương Trợ Lý cùng một ý nghĩ, đều cảm thấy Ngôn Cẩm đang âm thầm vì chính mình trút giận
Không biết vì sao, hắn cảm thấy nàng như vậy, trông rất chân thực
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Thu lại những suy nghĩ dư thừa, hắn tiếp tục bắt đầu xử lý văn bản tài liệu
Trong ba ngày này, bởi vì nhiệm vụ kia, hắn đã chậm trễ rất nhiều lần gặp mặt cùng những công ty khác
Mấy ngày kế tiếp, hắn sẽ rất bận rộn
***
“Cho nên, ngày đó muội bị thương, có liên quan đến Thịnh Thị?” Ngôn Túc cau mày, lời ít ý nhiều tóm gọn lại trọng điểm trong lời nói của Ngôn Cẩm
Hắn đối với Thịnh Thị và Thịnh Chiêu Lạc kỳ thật không có ý kiến gì, còn về chuyện công ty khoa học kỹ thuật lần trước, cũng chỉ là cạnh tranh bình thường trên thương trường mà thôi
Nhưng là hắn nghĩ vậy, những người công ty khác cũng sẽ không nghĩ như vậy
Hai nhà công ty tuy có chút khác biệt, nhưng đều thuộc về lĩnh vực mạng lưới, nghiệp vụ luôn có phần trùng hợp
Cho nên rất nhiều công ty đã bắt đầu lén lút nịnh bợ cả hai công ty
Thịnh Thị tuy gia đại nghiệp đại, nhưng các công ty con dưới trướng có nghiệp vụ phong phú, điểm này cũng không bằng Ngôn Thị chuyên về lĩnh vực đặc biệt
Rất nhiều công ty cân nhắc lợi hại xong, liền rõ ràng phân biệt ra mà ngả về hai công ty
Nhưng là cứ như vậy, đối với hai cái công ty ngược lại là một chuyện phiền toái
Gần đây, hắn cũng đang nghĩ biện pháp hòa hoãn quan hệ với Thịnh Thị, nhưng mà hiện tại..
Hắn liếc nhìn mắt cá chân của Ngôn Cẩm vẫn còn hơi sưng đỏ, biết chuyện này có liên quan đến Thịnh Thị xong, hắn đột nhiên cảm thấy mối quan hệ với Thịnh Thị như vậy cũng không tệ
“Cũng không phải đâu.” Ngôn Cẩm ngồi trên ghế sofa, không biết đại ca làm cách nào lại có thể tổng kết ra kết luận này từ nhiều lời của nàng, “Còn có liên quan đến chính ta nữa chứ, đôi giày cao gót kia quá cao, cho nên...”
“Nếu như không có những vũng nước đọng kia, muội dù cho có đi đôi giày không thoải mái, cũng sẽ không trượt đâu.” Ngôn Túc nghe được câu trả lời của nàng, giọng điệu không nhanh không chậm phản bác
Làm sao có thể là Tiểu Cẩm sai, rõ ràng đây chính là do Thịnh Thị giám sát bất lực
Biết đại ca nổi tiếng bao che, Ngôn Cẩm từ bỏ ý định khuyên giải
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Nàng cũng không thể nói chuyện này còn có liên quan đến hệ thống chứ
“Kỳ thật, lúc ấy may mắn là Thịnh tổng đã đỡ ta, nếu không có hắn, ta hẳn đã ngã sấp xuống rồi
” Nàng ban đầu có ý muốn nói rằng chuyện như vậy, vừa vặn hòa nhau, nhưng Ngôn Túc hiển nhiên đã đặt trọng điểm vào một nơi khác
“Là Thịnh Chiêu Lạc đã đỡ muội sao?” Ngày đó hắn chỉ biết là người của Thịnh Thị đã kéo nàng một cái, không để nàng ngã sấp xuống, không ngờ người kia lại là Thịnh Chiêu Lạc
Hắn không phải nổi tiếng là không gần nữ sắc sao
“Đúng vậy.” Ngôn Cẩm nhẹ nhàng gật đầu, sợ làm cho đại ca có sự hiểu lầm gì, nàng vội vàng thêm một câu, “Bất quá đại ca muội không cần lo lắng, ta đã đưa quà cảm ơn rồi.” Nghĩ đến món quà mà hệ thống đã đưa đi, khóe môi nàng chợt cứng đờ, trên mặt cũng không thể kiểm soát được mà dâng lên hơi nóng
Thật sự là vừa nhắc tới, liền không thể kiềm chế được sự xấu hổ
Ngôn Túc nhìn sắc mặt của nàng, vẻ mặt nghiêm túc
Nếu như hắn không nhớ lầm, Thịnh Chiêu Lạc hình như dáng vẻ cũng khá được
Chương 29: Ngày thứ hai mươi chín khóa lại hệ thống tiếp đất phủ thẩm mỹ
Buổi sáng trong phòng khách, màn cửa được kéo chặt, không có một khe hở nào, cả phòng nhìn mờ ảo vô cùng
“Trần Ca, vì sao hiện tại thời gian làm việc của ta lại nhàn rỗi như vậy?” Sở Kiệt ngồi trên ghế sofa, có chút cáu kỉnh gãi gãi tóc của mình
Là một nghệ sĩ đang trên đà thăng tiến, giai đoạn hiện tại đối với hắn mà nói vô cùng quan trọng
Hắn cần được xuất hiện nhiều hơn để củng cố lượng fan hâm mộ của mình
Trước đó, hắn dựa vào những đoạn phỏng vấn hài hước đã giữ chân được không ít fan trung thành
Hiện tại điều quan trọng nhất chính là biến lưu lượng thành tiền, để các công ty lớn biết được giá trị của hắn
Thế nhưng là từ khi vào Thiên Nguyên giải trí, ngoại trừ chương trình tạp kỹ mà Ngôn Thị đã hứa hẹn, hắn hầu như không có con đường xuất hiện nào khác
Hôm nay, hắn rốt cục không nhịn được, liền gọi người đại diện của mình tới
Trần Thanh an ủi vỗ vỗ vai hắn: “Ngươi quá vội vàng rồi, ngươi mới đến Thiên Nguyên chưa đầy một tháng, trước hết hãy ổn định tâm lý đi, đừng nên gấp gáp.”
“Ta làm sao có thể không nóng nảy!” Hắn ngẩng đầu, trong mắt không còn sự bình tĩnh và thong dong như trước, “Thêm mấy ngày nữa thôi, fan hâm mộ của ta sẽ quên ta mất.” Hiện tại lưu lượng tầng tầng lớp lớp, thời gian một tháng đại biểu cho điều gì, Trần Thanh không thể không biết
Hắn bây giờ trong căn hộ, kiểu gì cũng sẽ vô thức nhớ tới những lời Lưu Mật đã nói ngày đó
“Có phải vì Ngôn Thị không.” Hắn cúi đầu xuống, trong giọng nói mang theo mấy phần âm trầm
Nơi này là nhà của hắn, không có bất kỳ camera hay máy ghi âm nào không nhìn thấy, hắn một chút cũng không ngụy trang: “Có phải công ty muốn từ bỏ ta không?”
“Ngươi rốt cuộc đang suy nghĩ gì vậy?” Nghe hắn nói, Trần Thanh thở dài một hơi đầy bất đắc dĩ, “Ngươi biết muốn bồi dưỡng một nghệ sĩ lưu lượng như ngươi, công ty cần phải bỏ ra cái giá lớn đến mức nào không?”
“Đừng nên xem thường chính mình, ngươi bây giờ rất có giá trị.” Hắn biết hiện tại nói chuyện tình nghĩa với hắn không có chút tác dụng nào, thứ có thể ổn định loại người này, chỉ có lợi ích
Nghe lời hắn, Sở Kiệt quả nhiên bình tĩnh hơn rất nhiều, hắn hít sâu một hơi: “Vậy tại sao hiện tại công ty một chút tài nguyên đều không cho ta?” Hắn đến Thiên Nguyên giải trí, chính là vì có thể tiến thêm một bước, nhưng bây giờ..
“Ta nghe nói công ty hiện tại đang chuẩn bị khởi quay bộ tiên hiệp đại kịch kia rồi.” Hắn rốt cục nói ra suy nghĩ của mình, “Ta biết địa vị của ta không bằng ảnh đế mà ngài đang dẫn dắt, thế nhưng là tổng không đến nỗi ngay cả một vai nam phụ cũng không có chứ?”
“Kỳ thật ta còn định một lát nữa sẽ nói cho ngươi biết, không ngờ ngươi đã nói ra trước rồi.” Trần Thanh lắc đầu, không để ý đến sự chất vấn trong lời nói của hắn, mà kiên nhẫn cùng hắn giải thích, “Ngươi cũng biết vai nam phụ trong bộ tiên hiệp kịch kia nhân vật thiết lập không phải rất tốt, thêm vào tác giả tiểu thuyết yêu cầu phải khôi phục kịch bản hết sức, cho nên cũng không tiện thay đổi nhiều.”
Hắn không nhanh không chậm nói: “Về phần tại sao công ty gần đây không sắp xếp lịch trình cho ngươi...”