Chương 16: Lòng hiếu kỳ h·ạ·i c·h·ế·t mèo
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Tào Hoa đi vào một gian viện ở phía đông, tại cửa ra vào lật tấm bảng 'Xin đừng quấy rầy' lên
Triệu Phi đang nhỏ giọng thì thầm nói chuyện, nhìn thấy động tác này, sắc mặt lập tức co rúm lại, lặng lẽ quay đầu liếc mắt nhìn, lại nhìn sắc trời: "Tướng công, giữa ban ngày..
"Kích t·h·í·c·h hơn
Tào Hoa khẽ cười, khom người bế ngang chị vợ như trân châu ngọc lên: "Hôm nay không đến phiên ngươi, không chừng Lạc Nhi chưa phát hiện tranh thủ thời gian, nếu không lát nữa bị phát hiện lại phải nói dông dài
Triệu Phi hơi có vẻ khẩn trương, ngoan ngoãn nằm trong cánh tay hắn, nghĩ nghĩ, trong mắt mang vài phần u oán: "Tào Hoa, ngươi có chút bất công, dựa vào cái gì Lạc Nhi và Tĩnh Liễu, còn có Di Quân muốn cùng ngươi..
cùng ngươi một chỗ, tùy thời đều được, chúng ta lại phải trốn trốn tránh tránh, sợ bị người khác thấy..
Tào Hoa nháy mắt: "Bởi vì Lạc Nhi, Tĩnh Liễu, Di Quân tìm ta có chính sự, không cho ta làm loạn
Mà chị vợ thì phóng khoáng hơn, ở cùng ta chắc chắn sẽ quyến rũ ta
Trong mắt Triệu Phi thoáng hiện vài phần x·ấ·u hổ, nhưng nghĩ lại thì gật đầu: "Hình như cũng đúng..
Tào Hoa ôm Triệu Phi mềm mại như bông, đi vào phòng khuê của nàng
Triệu Phi lá gan tương đối nhỏ, lại cô độc thủ tiết quá lâu, cực kỳ t·h·í·c·h ngủ cùng người, lúc Lạc Nhi rảnh thì Lạc Nhi đến, lúc Lạc Nhi 'bận' thì là Chúc Khúc Phi, Chúc Khúc Phi lắm lời và bằng tuổi, thế là hai người trực tiếp ngủ chung luôn
Triệu Phi vào phòng liền đoan trang đi đến bên màn, tự mình trải chăn, miệng nhỏ thì thầm: "Dù sao ngươi cứ bất công, vụng t·r·ộ·m đưa đồ cho Kinh Tuyết, người khác lại không cho
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Đàn ông phải công bằng, Ngọc Đường còn ăn dấm đó..
"
Tào Hoa ngồi xuống bên bàn trà, nghiêng đầu nhìn thiếu phụ xinh đẹp phong vận thành thục phủ chăn mền, trong lòng có chút r·u·n·g động, không yên lòng đáp lời: "Khi nào
Triệu Phi trải chăn xong, lại đặt gối mềm ở vị trí sau lưng cho nàng, biết Tào Hoa t·h·í·c·h tư thế gì, vừa chuẩn bị vừa hơi oán trách: "Chính là mấy ngày trước, Ngọc Đường nói thấy ngươi tặng cho Kinh Tuyết một cái đuôi cáo rất đẹp, Ngọc Đường muốn xem nhưng ngươi không cho, cứ giữ như báu vật, đến nhìn cũng không cho
Ta đi hỏi Lạc Nhi, Lạc Nhi nói nàng không biết, Trần muội tử cũng vậy, đến cả chính thất phu nhân ngươi cũng không nỡ cho, không phải bất công là gì, còn may Lạc Nhi hào phóng không chấp nhặt, còn bảo ta đừng lo nhiều vậy..
Ta chính là tức không chịu được, ngươi bất công còn không cho người ta nói à
Tào Hoa b·iểu t·ình cổ quái, nghiêng đầu đ·á·n·h giá chị vợ trước mặt
Bởi vì Triệu Phi tương đối nhát gan sợ phiền phức, hắn luôn cực kỳ có chừng mực, có một số việc n·g·ư·ợ·c lại chưa hề dày vò qua
Thấy Triệu Phi ghen, hắn nhíu mày: "Phi Nhi tỷ cũng muốn sao
Cái đó là đồ con nít chơi..
Triệu Phi hừ một tiếng, mang vài phần oán niệm: "Kinh Tuyết đâu còn nhỏ nữa..
Ngươi cho ta, đương nhiên ta muốn rồi, coi như có chút lòng thành, dù sao ta còn tốt hơn nàng mà..
Chắc chắn là tại nàng nghe lời, cái gì cũng thuận ngươi, nên ngươi mới bất công..
Tào Hoa khẽ gật đầu: "Có thể đấy, không cho đổi ý nha, nếu ta cất công chuẩn bị, ngươi lại không t·h·í·c·h, ta chẳng phải uổng công
Triệu Phi thu dọn xong chăn nệm, đoan trang ngồi xuống, rút trâm cài tóc đặt lên bàn trang điểm, hết sức nghiêm túc: "Tướng công tặng đồ, sao có thể không t·h·í·c·h
Chỉ sợ có người lười không chịu tặng thôi..
Bộ dạng nhỏ u oán này, đúng là như oán phụ chốn khuê phòng
Tào Hoa gật đầu, đứng lên đi về phía gian ngoài
Triệu Phi ngẩn ra, hơi n·ổi nón·g: "Ta không muốn là được chứ gì, ngươi chạy cái gì
"Chờ chút
"Đông đông đông..
Tiếng bước chân mất hút ngoài sân, tiếng áo bào phần phật bay qua tường viện, chạy sang viện bên cạnh, thoáng cái tiếng nói chuyện truyền đến: "Công tử, ngươi..
cái sắc phôi này, đây đều là cái gì..
Âm thanh Hỗ Tam Nương kinh hãi
Tào Hoa cười khẽ: "Mắng ta sắc phôi, ta nhớ đấy
"...Lát nữa ta sẽ đốt cái tủ này, khỏi hại người
"Ngươi thử xem..
Triệu Phi ngồi trong phòng, âm thầm thấy không ổn, cảm giác mình như bị mắc bẫy
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Tính cảnh giác vốn có khiến nàng đứng dậy, muốn đi tìm biểu muội làm hộ thân phù, khỏi bị tướng công làm càn
Nhưng vừa rón rén mở cửa ra, nàng thấy Tào Hoa từ vách tường viện bay lên, bộ bạch bào tung bay, rơi xuống sân ngoài phòng, tay cầm cái đuôi cáo trắng như tuyết
Triệu Phi vội vội vàng vàng ngồi xuống, hai tay chồng lên eo, nhíu mày, có chút luống cuống
Tào Hoa vào nhà, đóng cửa đóng sổ lại, ngồi xuống trước mặt chị vợ, mặt tươi cười: "Phi Nhi tỷ, ta rảnh làm ra được cái này, đưa cho tỷ
Triệu Phi giơ tay nhỏ lên, cầm đuôi cáo, nhẹ nhàng bóp thử, mềm mại vô cùng dễ chịu, chỉ là làm sao để 'buộc' lên lưng thì lại không hiểu, nhìn quả cầu bạch ngọc ở đầu đuôi cáo, chớp mắt: "Tào Hoa, đồ này làm không đúng, thường trong hát tuồng, râu trên mặt có móc hoặc sợi dây, cái đuôi cáo này làm sao buộc vào lưng được
Nói đoạn chỉ vào những họa tiết lộn xộn sau vạt áo, quả cầu ngọc trơn láng không thể nào gắn vào được
Tào Hoa mặt cổ quái, nhìn chị vợ ngốc nghếch chưa ý thức được nguy hiểm, nghiêm mặt nói: "Dù sao Kinh Tuyết đều đeo được, mà Phi Nhi tỷ thích, ta tặng ngươi, chẳng lẽ không t·h·í·c·h sao
"Ta t·h·í·c·h
Triệu Phi gật đầu, cầm đuôi cáo quan s·á·t kỹ lưỡng, rất khó hiểu: "Thế nhưng, Kinh Tuyết làm sao đeo đuôi sau eo được
Tào Hoa hơi nghiêng đầu: "Cái này cần Phi Nhi tỷ tự tìm cách thôi, đồ ta cho, giống như trang sức vậy, ngươi không đeo chẳng khác nào ghét bỏ ta
"Nha..
Triệu Phi nghi hoặc nhìn một hồi, muốn thử trên người Tào Hoa xem thế nào, kết quả Tào Hoa tránh nhanh, nghiêm túc nói: "Tặng cho tỷ, đây là trang sức của con gái
Triệu Phi từ trước đến nay không có tâm cơ, sao mà liên tưởng đến những chuyện loạn thất bát tao kia được, nghĩ mãi không ra làm thế nào, liền đưa ánh mắt cầu cứu đến người em rể tri kỷ
Tào Hoa cười khẽ, chuẩn bị dạy cho chị vợ biết cái gì là "lòng hiếu kỳ h·ạ·i ch·ế·t mèo"
Chưa kị·p ra tay, ngoài cửa truyền đến tiếng bước chân thùm thụp, cửa phòng gõ hai tiếng: "Công chúa
Triệu Phi nghe thấy âm thanh thì vui mừng, vội nói: "Trà Cô, vào đi
"Két kẹt..
Cửa phòng mở ra, Trà Cô mặc y phục nha hoàn, rất cung kính đi vào, sắc mặt ửng đỏ, thấy chủ t·ử không làm càn mới thở phào nhẹ nhõm, khom người nói: "Công chúa, tào phò mã, vừa rồi đã hỏi y nữ, nói thân thể công chúa và tào phò mã không sao, ừm..
chỉ là vận khí không tốt, cần...cần 'cùng phòng' mấy lần là được, không cần dùng thu·ố·c mê
Triệu Phi nghe vậy thì thở phào nhẹ nhõm, nhìn cái đuôi cáo trong tay, mở miệng hỏi: "Trà Cô, ngươi biết cái này đeo lên eo như thế nào không?".