Chương 36: Khách nhân Việc phi ngựa đi ngang qua Biện Kinh gây ra náo động quá lớn, rất nhiều người đều nhìn thấy Tào Hoa máu me đầy người, tin tức khó mà ngăn chặn được
Để che giấu chuyện của Tạ Di Quân, Tào Hoa bảo Hàn nhi vào cung báo cáo, nói rằng mình cùng Tạ Di Quân 'huyết chiến ba trăm hiệp', Yến Chi Hổ trọng thương bỏ chạy, hắn cũng bị chút thương ngoài da
Còn chuyện tiện đường cướp đoạt phụ nữ nhà lành tự nhiên không cần phải báo cáo
Tạ Di Quân cũng không phải hạng người chỉ có hư danh, thiên tử nghe chuyện này cũng không trách tội, phái tiểu thái giám mang chút đồ bồi bổ đến xem như an ủi
Bất quá Lương Sơn ngũ hổ một tên phản tặc cũng không bắt được còn để chạy mất, việc này không tránh khỏi thất trách, vẫn bị phạt ba tháng bổng lộc coi như trừng trị
Mấy ngày sau đó, Tạ Di Quân không tỉnh lại, Tào Hoa tinh thần mỏi mệt ở phủ nghỉ ngơi, tiện thể chuẩn bị kế hoạch giai đoạn tiếp theo cho cửa hàng
Dù sao thời gian có khó khăn đến đâu, tiền vẫn phải kiếm, cơm vẫn phải ăn
Tại phố Dương Lâu, Bách Bảo Trai đã trở thành cửa hàng nổi tiếng nhất cả con phố, mỗi ngày đều chật kín người
Chỉ trong nửa tuần ngắn ngủi, danh tiếng của Vạn Bảo Lâu đã bị lu mờ
Đáng tiếc, lúc này đại chưởng quỹ của Bách Bảo Trai lại không hề cao hứng
"Tiểu Tô Tô, cửa hàng sắp đóng cửa rồi, phải làm sao bây giờ đây..
Ở lầu hai Bách Bảo Trai, Thẩm đại tiểu thư dáng người nhỏ nhắn xinh xắn đang lăn qua lộn lại trên giường, sổ sách vứt một chỗ
Chiêu bài giảm giá bảy mươi phần trăm vừa được tung ra, chỉ trong mấy ngày ngắn ngủi đã bán sạch hàng tồn kho của cửa hàng
Vốn là đi theo con đường bán ít lãi để tiêu thụ mạnh, danh tiếng thì có được, nhưng một xu cũng không kiếm ra, còn phải bù lỗ tiền thuê nhân công mỗi ngày
Mấy ngày đầu nàng còn giấu không báo, các trưởng bối nhà Thẩm thấy việc làm ăn chạy tốt nên rất vui mừng, vội vàng điều thêm mấy xe hàng đến, kết quả đều bị Thẩm đại tiểu thư bán hết sạch
Đến khi phòng thu chi của phủ đến đối chiếu sổ sách, mới phát hiện ra đại tiểu thư nhà mình đang bù lỗ tiền kiếm được
Nhà họ Thẩm gia thế lớn là thật, nhưng việc làm ăn không ai làm như thế
Thẩm viên ngoại giận tím mặt, lại đau lòng con gái không muốn mắng mỏ, bèn trực tiếp cho ngừng nhập hàng, mỗi ngày chỉ đưa cho hai hộp đồ trang sức đến để nàng bán cho vui
Cứ như vậy, danh tiếng vừa gây dựng cũng mất sạch
Những bà cô không chiếm được lợi lộc gì đều đang mắng Bách Bảo Trai keo kiệt, treo biển hiệu giả tạo
Trong phòng, Tô Hương Ngưng theo bên cửa sổ ngó người qua lại, tiếu dung dịu dàng: "Ngươi tháo biển hiệu xuống là được, bây giờ lại không có đồ gì để bán, treo lên ngược lại chẳng ra làm sao
Thẩm Vũ nghe vậy tức giận, cắn răng nói: "Không được, tên kia ở sát vách còn chưa đóng cửa, hắn cứ mở cửa một ngày, ta liền khiến hắn một ngày không làm ăn được
Tô Hương Ngưng có chút bất đắc dĩ, đứng dậy rót chén trà đưa cho nàng: "Tô Thức có nhằm vào ngươi đâu, từ khi mở cửa đến giờ mới bán được một cây trâm, vốn dĩ đã không có khách, ngươi có treo biển hay không cũng giống nhau thôi, sao cứ phải so đo với hắn làm gì
Lời này không có vấn đề gì, Vạn Bảo Lâu đi theo con đường hàng cao cấp, đối tượng tiêu dùng hoàn toàn không trùng với Bách Bảo Trai
Bình thường bán hàng cũng không ảnh hưởng gì đến nhau, ngược lại còn có thể cọ danh tiếng lẫn nhau
Nhưng Thẩm Vũ làm sao có thể nuốt trôi cục tức này, chỉ riêng ba chữ trên tấm biển hiệu cũng khiến nàng như nghẹn ở cổ họng, ăn ngủ đều không yên
"Ta nhất định phải hơn thua với hắn, ai bảo hắn tên là 'Vạn Bảo Lâu'
Thẩm Vũ đá chăn, nghiến răng nói: "Hôm nay ta sẽ về trộm chìa khóa kho, nếu không làm cho họ Tô tức chết thì ta sẽ viết ngược họ Thẩm
Trộm thật chìa khóa kho thì người tức chết chắc chắn là Thẩm viên ngoại
Tô Hương Ngưng bất đắc dĩ vỗ nhẹ vào lưng nàng: "Tô Thức đã lâu không lộ diện, chỉ để mấy người thợ ở lại trông coi cửa hàng, chắc là đang vất vả học hành để chuẩn bị cho kỳ thi mùa xuân năm sau, không có thời gian hơn thua với ngươi
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Thẩm Vũ càng nghe càng tức giận, vốn có tính nhanh mồm nhanh miệng, nghiêng đầu chất vấn: "Tiểu Tô, có phải ngươi thích thư sinh kia không
Sao lúc nào cũng nói đỡ cho hắn vậy
Tô Hương Ngưng sững sờ, hiếm khi lộ ra chút tức giận
Nàng vốn là ca kỹ thanh lâu, khó tránh khỏi những lời đồn đại về tính lẳng lơ
Người bình thường cười trừ cho qua thì thôi, nhưng bạn bè chất vấn như vậy, trong lòng không tránh khỏi cảm thấy không thoải mái
Thẩm Vũ biết mình lỡ lời, bèn ôm lấy cánh tay nàng nũng nịu: "Ta không có ý đó đâu, họ Tô không phải người tốt, ngươi nhất định đừng để bị hắn dùng lời ngon tiếng ngọt lừa gạt
"Ta biết rồi
Tô Hương Ngưng thở dài, không nói thêm gì nữa
Đang lúc trò chuyện, nha hoàn Thanh Quả chạy vào phòng, nhìn hai tiểu thư đang ôm nhau mà cuống cuồng rối rít nói: "Tiểu thư không xong rồi, lại có người chạy đến cửa hàng sát vách mua đồ
"Cái gì
Thẩm Vũ giật mình đứng phắt dậy, suýt chút nữa quên mặc cả quần áo, vẫn là Tô Hương Ngưng giữ nàng lại giúp nàng mặc chỉnh tề, rồi cùng nhau đi xuống lầu
Bên ngoài Bách Bảo Trai, một chiếc xe ngựa dừng lại trước cổng, một lão nhân tóc hoa râm mặt mày hiền lành, đang dùng tay đỡ một nữ tử áo trắng bước xuống xe
Nữ tử có mái tóc đen mượt mà được búi thấp, hai lọn tóc mai dịu dàng ôm lấy hai má trắng như tuyết, sắc mặt trắng mịn như ngọc dương chi, đôi khuyên tai bằng ngọc bích lấp lánh khẽ rung động theo mỗi bước chân, giữa hai đầu lông mày có vài phần ngạo khí trời sinh khiến người ta khó có ý định trêu đùa
Tất cả chỉ có hai chủ tớ, cũng không bày ra bộ dạng cấm người lại gần, nhưng vẻ quý phái trên người thì không thể che giấu được, người có mắt đều biết phải tránh xa
Chưởng quỹ Vạn Bảo Lâu cùng các nhân viên thấy vậy vội vàng chạy ra đứng ngay ngắn thành hàng, đồng thanh nói: "Chào tiểu thư, xin mời vào trong
Thiếu nữ áo trắng có chút sững sờ, đây là lần đầu tiên nàng gặp một cửa hàng nhỏ mà lại rầm rộ như vậy
Lão nhân lưng gù bên cạnh cất giọng khàn khàn: "Miễn lễ
Giọng không lớn, nhưng mấy người nhân viên đều khẽ run, cảm thấy giọng nói này thật đáng sợ, so với cả Tào Công trong phủ cũng còn có khí thế hơn
Thiếu nữ áo trắng nhìn kỹ biển hiệu vài lần, có vẻ hiếu kỳ hỏi: "Cửu Nô nhi, 'Tư nhân định chế' là có ý gì
Tiết Cửu Toàn đang đối diện với Vĩnh Yên công chúa tới kinh thành chúc thọ, tư thái vô cùng khiêm tốn: "Đó chỉ là một cửa hàng nhỏ do người ngoài mở, không có nhiều vốn nên chỉ có thể đặt làm theo yêu cầu mà tung ra cái tên 'Tư nhân định chế'
Lão nô đã cho Tào Hoa điều tra rồi, gia thế của chủ tiệm sạch sẽ, là một người thành thật
Những người thuộc hoàng tộc đi dạo phố, tự nhiên phải điều tra kỹ nơi mình muốn đến để tránh xảy ra bất trắc
Công việc điều tra này đương nhiên giao cho Tào Hoa làm, kết quả là..
Tự nhiên lại khen Vạn Bảo Lâu của mình thần kỳ hết sức
Vĩnh Yên công chúa Triệu Thiên Lạc đến kinh thành chúc thọ có ý muốn đi dạo một chút, Tiết công công đương nhiên là dựa theo lời giới thiệu của nghĩa tử mà đến cái cửa hàng nhỏ này để đi dạo
Trên thực tế, Vĩnh Yên công chúa Triệu Thiên Lạc từ nhỏ đã sống ở Giang Nam, nhìn thấy một cửa hàng nhỏ có phong cách khác người như thế, quả thực đã nảy sinh lòng hiếu kỳ, nàng chậm rãi bước vào cửa hàng
Cửa hàng không lớn, còn lại hai cây trâm lại càng có vẻ sơ sài
Triệu Thiên Lạc ban đầu có chút thất vọng, nhưng sau khi quan sát kỹ cây trâm hình chim hoa kia, nàng mới lộ vẻ kinh ngạc, cầm lên cẩn thận quan sát
Tiết Cửu Toàn nhìn một lúc, giọng điệu hòa nhã nói: "Cửa hàng này quả thật danh bất hư truyền, tay nghề khéo léo tuyệt vời, có lẽ chỉ có mấy thợ giỏi trong cung mới có thể sánh được
Lời nói không phải để lấy lòng, ông quản lý các việc lớn nhỏ trong cung, ngay cả việc hoàng đế lật thẻ bài ban đêm đều do ông lo liệu
Những đồ trang sức mà các nương nương trong cung dùng, ông nhìn nhiều nên kiến thức cũng rất sâu rộng
Triệu Thiên Lạc khẽ gật đầu, thân là con gái Khang Vương, những thứ tinh xảo này nàng đã thấy quá nhiều, có kinh ngạc thì có nhưng chưa đến mức quá mức kinh diễm
Nàng buông cây trâm xuống rồi cầm lên một cái khác, giữa đuôi lông mày lại hiện lên vẻ ngạc nhiên: "Sơn trọng thủy phục nghi vô lộ, liễu ám hoa minh hựu nhất thôn, hóa ra những câu thơ được người đời truyền miệng này lại xuất phát từ đây
Tiết Cửu Toàn mỉm cười gật đầu: "Theo Tào Hoa nói, chưởng quỹ cửa hàng là một thư sinh, có chút tài thơ phú
"Là thư sinh sao
Triệu Thiên Lạc sinh ra ở Giang Nam, nơi có văn phong thịnh hành, nàng quan tâm đến các tài tử hơn cả trang sức, nghe vậy liền nghiêng đầu liếc nhìn Tống chưởng quỹ
Tiết Cửu Toàn hiểu được tính cách của công chúa, có chút tiếc nuối nói: "Nghe Tào Hoa nói, vợ của thư sinh kia đã mang thai, nên đã về Giang Nam dưỡng thai, e là trong thời gian ngắn không gặp được
"Ừm
Triệu Thiên Lạc khẽ gật đầu, ngược lại có chút đáng tiếc, nàng cầm lấy cây trâm cẩn thận quan sát
Tiết Cửu Toàn đã làm bạn bên cạnh thiên tử nhiều năm, khả năng nhìn sắc mặt mà đoán ý có thể nói là xuất thần nhập hóa, tự nhiên biết công chúa coi trọng món đồ, quay đầu ra hiệu cho chưởng quỹ, lấy ra hai tờ ngân phiếu
Vĩnh Yên công chúa ra ngoài dạo phố, Thái hậu đã dặn dò trước phải hầu hạ cho tốt, mua trâm cài tóc đâu cần nàng tự mình mở miệng hỏi giá tiền
Nghĩa tử Tào Hoa đã cẩn thận tìm hiểu 'giá cả' của các cửa hàng rồi, Tiết Cửu Toàn chỉ cần đưa ngân lượng là được
Tống chưởng quỹ đương nhiên nhìn ra được đây là nhân vật lớn, vội vàng chạy tới đón lấy, ngay cả nhìn ngân phiếu cũng không nhìn mà chỉ khom người nói: "Cửa hàng nhỏ của chúng tôi có thể làm theo yêu cầu, nếu tiểu thư thích, chỉ cần nói ra vài yêu cầu, nếu không thể khiến tiểu thư hài lòng, cửa hàng nhỏ không lấy một xu
Triệu Thiên Lạc xem xét chiếc trâm ngọc trên tay, gật đầu nói: "Khắc toàn bộ bài thơ lên trâm, mang đến phủ Khang Vương
"Vâng
Chưởng quỹ biểu tình không kiêu ngạo không tự ti, có chút khom người chào, liền dùng hộp gỗ đóng gói cẩn thận hai cây trâm ngọc, cung tiễn Triệu Thiến Lạc đi ra ngoài
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Bên ngoài cửa hàng, Thẩm Vũ chống nạnh trợn mắt há mồm, đang muốn nói một câu 'Thật là có kẻ ngốc mua' lại bị Tô Hương Ngưng che miệng kéo đến một bên, đưa mắt nhìn chủ tớ lên xe ngựa
Thấy Vạn Bảo Lâu khai trương, Tô Hương Ngưng yên tâm chút, trong lòng vẫn còn có chút cảm giác khó tả, dù sao ba cây trâm gài tóc cộng lại so với nàng quý giá, đổi thành ai cũng không vui
Thẩm Vũ khí không nhẹ, không dám đắc tội những vương công quý tộc này, còn không dám đắc tội 'Tô Thức' sao
Xe ngựa đi rồi, nàng thở phì phò chạy về hướng Vạn Bảo Lâu, muốn chửi mắng một trận cho hả giận, kết quả cửa nhỏ Vạn Bảo Lâu 'Ba' một tiếng đóng lại, treo tấm bảng, trên viết: Bán trống không, không tiếp tục kinh doanh
Được đấy, thật đúng là đem Vạn Bảo Lâu chèn ép đóng cửa
Thẩm Vũ toàn thân chỉ rung động, một câu đều nói không nên lời
Tô Hương Ngưng biết được tính tình của nàng, kéo tay Thẩm Vũ an ủi: "Tô Thức cửa hàng khai trương là chuyện tốt, chúng ta cũng bán như vậy chính là, đơn giản phí nhiều chút công sức
Thẩm bá phụ cùng thái giám mua sắm trong cung có chút giao tình, chỉ cần nương nương trong cung nguyện ý mang trâm của Bách Bảo trai chúng ta, sinh ý khẳng định tốt hơn hắn
Đề nghị này đến hơi muộn, Lý gia, Vương gia đã sớm bắt đầu trù bị, Thẩm Vũ lúc này mới bừng tỉnh đại ngộ, trong cửa hàng nàng thế nhưng là có Ngô xảo thủ tọa trấn, Vạn Bảo Lâu có thể làm như vậy sinh ý, nàng dựa vào cái gì không được
Thế là Thẩm đại tiểu thư vội vàng chạy về đi hái bảng hiệu, bắt đầu quy hoạch đi theo lộ tuyến cấp cao
Mà kiếm được món tiền đầu tiên Tào lão bản, cũng bắt đầu chiêu binh mãi mã, chuẩn bị tiến quân vào phân khúc cấp thấp.
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]