"Chết tiệt
"Hít-khà-zzz..
Theo Triệu Cật đột ngột ghé thăm, Tào Hoa đang trốn dưới gầm giường của Lý Sư Sư, đột nhiên thấy người, giật mình kinh hãi suýt nữa tung một quyền nện chết kẻ này
May mà hắn phản ứng nhanh, Hoàng đế lại ở ngoài cửa, vẫn là cố đè nắm đấm đang vung ra
Chu Bang Ngạn mặt mày trắng bệch, kinh ngạc, hoảng sợ, xấu hổ đủ loại cảm xúc che kín tầm mắt
Có lẽ cả đời này hắn cũng không nghĩ đến có một ngày có thể nằm chung với kinh đô Thái Tuế, còn nằm dưới gầm giường
Tào Hoa dù sao tâm trí cũng quá cứng cỏi, dùng ngón tay ra hiệu im lặng, báo cho tên sắc mặt lợn kia đừng có hô hào loạn xạ
Tiếng bước chân trong phòng vang lên
Triệu Cật mang theo một giỏ cam sành bước vào phòng, vẫn là câu quen thuộc: "Sư Sư, hai tháng không gặp, nàng lại gầy đi mấy phần
Sau đó là những câu chuyện phiếm lộn xộn, chỉ là giọng Lý Sư Sư nghe có hơi run rẩy, nhiều lần ấp úng
Thiên tử Triệu Cật đến nhà, thật ra cũng không tính đột ngột
Cách lần trước xuất cung đã hơn hai tháng, Triệu Cật tự nhiên là có chút không kìm được, trước đây toàn Tào Hoa đi cùng tìm hoa hỏi liễu, nhưng Tào Hoa bị trọng thương đoán chừng hai ba tháng không thể quay lại chức vị, Triệu Cật bèn bảo Tiết Cửu Toàn đi cùng những lần gần đây
Tiết Cửu Toàn cũng không báo trước cho Lý Sư Sư một tiếng, nhỡ tiết lộ tin tức bị kẻ xấu biết được thì sao
Tìm được chỗ của Lý Sư Sư rồi thì đến thẳng, một cô gái thanh lâu, còn cần quan tâm có tiện hay không
Hoàng đế thì đúng là quá tiện, có điều hai người dưới gầm giường lại lúng túng
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Đặc biệt là Chu Bang Ngạn, hắn biết đương kim thiên tử để ý đến Lý Sư Sư, bao năm không được trọng dụng cũng có chút nguyên nhân trong đó, giờ bị kinh đô Thái Tuế cùng đại Tống thiên tử cùng nhau bắt gặp, ai mà ghim hận hắn cũng phải bóc một lớp da
Không khí có hơi gượng gạo
Chu Bang Ngạn cứng đờ hồi lâu, cuối cùng cũng đè nén bất an trong lòng, có câu '"huyền quan bất như hiện quản"' hắn chỉ đành cắn răng chấp tay: "Ra mắt Tào đô đốc
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Tào Hoa nằm dưới gầm giường nín thở ngưng thần, nhưng cứ nằm im cũng không phải chuyện hay, bèn nghiêng mặt nhìn người thư sinh khí độ bất phàm này, ở hội thơ đã từng gặp mặt thấy quen mắt: "Các hạ là
Chu Bang Ngạn miễn cưỡng cười: "Tại hạ Chu Bang Ngạn
"À..
là Chu công à.
Tào Hoa giật mình, trên dưới đánh giá vài lần, lại có chút kỳ quái: "Sao ngươi còn trẻ vậy
Chu Bang Ngạn ngạc nhiên, chẳng lẽ trong ấn tượng của Tào công, hắn vẫn là một ông lão sao
Trầm mặc một lát
Tào Hoa thấy không khí quá lúng túng, bèn phát huy bản chất người buôn chuyện nhỏ giọng nói: "Thật là khéo
"Đúng vậy a
Chu Bang Ngạn biết nói gì đây, chỉ trách hôm nay đi ra ngoài không xem hoàng lịch
"Sao ngươi lại ở đây
Tào Hoa tò mò hỏi một câu, hắn cũng không ngờ lại gặp Chu Bang Ngạn dưới gầm giường, tốt xấu cũng là một nhân vật nổi tiếng, kiểu ra mắt này thật đặc biệt quá mức
Chu Bang Ngạn ngược lại khá nhanh trí, lúng túng đáp: "Ừm..
Đô đốc tới đây thế nào, ta liền tới như thế ấy
"A, hiểu rồi
Tào Hoa nhẹ gật đầu, cố dùng vẻ mặt lạnh lùng trời sinh của mình làm dịu sự xấu hổ trong lòng
Trong lầu nhỏ, thiên tử Triệu Cật vẫn cùng Lý Sư Sư bàn chuyện thơ phú như trước đây
Thái hậu sắp đến sinh thần, mấy buổi hội thơ cho ra không ít lời chúc mừng, trong đó không thiếu người nổi bật
Lý Sư Sư rành rẽ từng người, lần lượt đáp lại đánh giá, thỉnh thoảng cũng chêm vào vài câu trêu đùa
Nhìn bộ dạng này, chắc không muộn đêm sẽ không về
Tào Hoa nằm một lát, thấy cũng không có gì, chỉ cần không bị phát hiện là được
Trong lòng dần bình tĩnh lại, còn có phần thích thú nghe Hoàng đế tán gái
Có lẽ thời tiết oi bức, Triệu Cật và Lý Sư Sư đều mặc áo mỏng, còn toát chút mồ hôi
Đều là đàn ông, Hoàng đế cũng vậy, thời điểm này khó tránh khỏi chút ý nghĩ phong lưu, chỉ nghe giọng trầm ổn của hắn hứng lên đọc một bài:
"Ôn nhuận nga ruột đường mòn, uyển chuyển cửu khúc hành lang, kiều hoa yếu liễu mưa nặng hạt, đêm xuân đắng ngắn tình trường..
Dị thể thơ, tả cảnh, miêu tả cảnh đình viện hẻm nhỏ hành lang, kiều hoa yếu liễu trong mưa, về lý mà nói không có gì
Nhưng dưới gầm giường là ai chứ
Đại tài tử Chu Bang Ngạn, lão giang hồ Tào Thái Tuế
Ai lại không hiểu ý bài thơ này
Cứ như mở to mắt ra xem, từng câu chữ đều miêu tả cảnh ấy
‘Nga ruột đường mòn, cửu khúc hành lang, kiều hoa yếu liễu, đắng ngắn tình trường’
Ngươi nói đây là tả cảnh
Bài thơ này rõ là để dùng khi làm việc động phòng
"Hạ lưu
Tào Hoa cau mày, khẽ hừ một tiếng
"Hít-khà-zzz..
Lại hít phải luồng khí lạnh
Chu Bang Ngạn im thin thít đâu dám hó hé, mắng đương triều thiên tử 'hạ lưu' mà để hắn nghe thấy, hôm nay e là không sống nổi mà rời khỏi gầm giường
Lý Sư Sư đang ngồi trước bàn thì vẫn không đổi sắc mặt, đã sớm quen những lời văn diễm tình dâm ngữ, mỉm cười nói: "Tiên sinh tài cao, bài « đêm xuân mưa nặng hạt lạc hồng hoa » này thành Biện Kinh trúng sĩ tử trăm vạn, cũng chỉ có mình tiên sinh làm ra được
Tiếng cười khẽ truyền đến, lại tiếp tục nghiên cứu thảo luận thi từ
Nếu cứ tiếp tục như vậy, cũng không sao, nhưng trong phòng còn một người, nha hoàn Hoàn nhi
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Hoàn nhi sớm đã biết Tào Hoa nhìn thấu thân phận của nàng, cọc ngầm bị Điển Khôi ti bắt được thì chắc chắn thập tử nhất sinh, lúc đầu nàng đã tuyệt vọng, nhưng Hoàng đế đột nhiên đến
Đây là cơ hội duy nhất của nàng
Không biết võ công, trốn chắc chắn không thoát, nhưng trước khi chết, chí ít cũng có thể làm gì đó cho nghĩa quân, chỉ cần làm thịt đương kim thiên tử, cho dù bị thiên đao vạn quả cũng đáng
Trước đây Triệu Cật đến chơi, Tào Hoa bảo vệ hai bên, không ai có thể đến gần, nhưng bây giờ Tào Hoa đang dưới gầm giường không dám xuất hiện, Tiết Cửu Toàn già yếu ở dưới lầu chờ, đây là cơ hội ngàn năm có một
Dù không thành công cũng còn hơn chết không ý nghĩa
Trong phòng, Hoàn nhi không kìm được toàn thân run rẩy, bưng khay trà, bên dưới là một thanh trà đao, giả vờ như rót trà cho hai người, chậm rãi đến gần Triệu Cật
Nhìn Lý Sư Sư không hề hay biết, trong mắt Hoàn nhi xoắn xuýt vô cùng
Chắc chắn Lý Sư Sư cũng đoán được, nhưng lại không vạch trần nàng, còn nàng chỉ cần ra tay, vô luận có thành công hay không, Lý Sư Sư đều mang tội lớn ám sát Hoàng đế, chắc chắn phải chết, có lẽ cả trà lâu cũng khó thoát tội
Nhưng giờ phút này, nàng có thể chọn lựa sao
Hoàn nhi bước chân chậm chạp, mang theo nỗi khẩn trương khó mà đè nén, khiến tiếng bước chân có hơi không đều
Tào Hoa bao năm múa trên lưỡi đao, thân thể cảm nhận cực kỳ nhạy bén với nguy hiểm, bên tai khẽ nhúc nhích nghe thấy tiếng bước chân bất thường, theo bản năng nhìn Hoàn nhi
Hắn đang nằm dưới gầm giường, qua tấm bình phong sa mỏng có thể nhìn thấy thanh trà đao dưới khay trà
Tào Hoa thấy cảnh này, giật mình kinh hãi, Hoàng đế mà chết ở đây, không biết sẽ làm liên lụy đến bao nhiêu người vô tội
Hắn không bị phát hiện thì còn đỡ, nếu bị lộ, hắn, Chu Bang Ngạn đều sẽ bị chém cả nhà
Mắt thấy nha hoàn sắp đến sau lưng Triệu Cật, Tào Hoa lo lắng cực độ, bất ngờ rút chiếc ngọc trâm trên đầu Chu Bang Ngạn
Tay khẽ run lên, ngọc trâm hóa 'phi kiếm' lao thẳng ra
Keng..
Keng keng keng..
Một loạt âm thanh thanh thúy vang lên
Ngọc khí chạm đất nảy vài lần, giữa căn phòng tĩnh mịch nghe thật chói tai
Cả ba người trong phòng im lặng trong chốc lát, hướng mắt về phía bình phong
Thấy một chiếc ngọc trâm từ dưới gầm giường lao ra, va vào tấm áo mỏng trên bình phong bật trở lại, trên mặt đất liên tục nảy vài cái
Ngọc trâm chất lượng tốt, không hề gãy
Sắc mặt Lý Sư Sư trắng bệch: Đây là cây trâm của Chu lang
Hoàn nhi kinh hãi, vội vàng giấu trà đao vào trong tay áo
Triệu Cật đã trải qua nhiều chuyện bất ngờ, thấy có kẻ giấu mình dưới gầm giường, ngược lại không hề hoảng loạn, chỉ hờ hững quát lên: "Tào Hoa
"Có mặt
Một giọng nói từ dưới gầm giường vọng lên
..
...