Trâm vừa xuất ra, Tào Hoa liền biết có chuyện, căn bản không cảm thấy gì ở đầu ngón tay
Quả nhiên, trâm chưa bay được bao xa liền rơi xuống đất, còn làm kinh động mấy người ở bình phong bên ngoài
Tuy quá trình không đúng, nhưng cũng tính là ngăn được nha hoàn mưu đồ làm loạn
Bị Hoàng đế phát hiện có người trộm nhìn dưới giường, Tào Hoa nhanh chóng suy nghĩ lại, không nói hai lời tóm lấy cổ áo Chu công, muốn ném Chu Bang Ngạn ra gánh họa
Chu Bang Ngạn dù sao cũng là tài tử nổi danh từ xưa, sao có thể không có chút thông minh
Lúc này mà bị phát hiện giấu dưới giường, còn nghe được Hoàng đế làm thơ lệch lạc, thì không chết cũng bị giáng chức đến nơi thâm sơn cùng cốc buồn bực cả đời
“Tào đô đốc, xin tha cho tiểu sinh một lần.” Chu Bang Ngạn nhỏ giọng cầu xin tha thứ
Tha ngươi thì ta phải xử lý thế nào
Tào Hoa ánh mắt hơi hung, liền muốn ném kẻ này ra gánh tội
Nằm ở mé ngoài, muốn lôi người ra không hề đơn giản, chưa kịp chế phục Chu Bang Ngạn, đã nghe Triệu Cật khí thế hùng hổ quát lớn: “Tào Hoa!” Tình thế nguy cấp, Tào Hoa vừa động ý niệm, nghiến răng đáp lời: “Có!” Chỉ thấy Tào đại đô đốc vừa gọi liền tới, trực tiếp lăn ra từ dưới gầm giường, sắc mặt nghiêm nghị dùng ngón tay làm kiếm, nhìn ngó xung quanh phòng, như đang tìm kiếm thích khách
Một màn này khiến Hoàng đế ngẩn người
Trước kia Tào Hoa luôn bảo vệ bên người, hắn tiện miệng gọi quen thôi, đang muốn đổi giọng gọi “Cửu nô nhi”, nào ngờ Tào Hoa lại xông ra thật
Cái này… Là cái thứ gì vậy
Tiết Cửu Toàn nghe thấy tiếng quát lớn, đã nhanh chóng leo lên lầu hai, từ cửa sổ tiến vào, người nhẹ như yến, cơ hồ không gây ra tiếng động
Nhìn thấy nghĩa tử Tào Hoa, cũng sững sờ ngay tại chỗ
“Hoa tử, ngươi…” “Ta…” Tào Hoa tìm một vòng không thấy thích khách, liền khom người kiên trì giải thích: “Ta… Ừm… Ta nghe nói hôm nay Thánh thượng ra ngoài, không yên lòng liền đi theo, chỉ là Thánh thượng dặn dò ta dưỡng thương cho tốt, không được kinh động Thánh thượng, nên mới ở chỗ bí mật gần đó bảo vệ.” Âm thầm bảo vệ
Âm thầm bảo vệ dưới gầm giường
Lý Sư Sư trợn mắt không thể tin, thầm nghĩ: Loại lý do đầy sơ hở này, mà cũng định lừa gạt đương kim thiên tử sao
Coi thiên tử là kẻ ngốc à
“Thì ra là thế!” Triệu Cật bừng tỉnh, liên tục gật đầu
Lý Sư Sư há hốc miệng, không biết phải nói gì, rồi nhìn về phía Hoàng đế Triệu Cật
“Đừng sợ, Tào Hoa không có ác ý.” Triệu Cật cho rằng Lý Sư Sư bị kinh sợ, nên an ủi một câu
Lý Sư Sư chớp chớp mắt, không biết nên nói gì
Triệu Cật mỉm cười gật đầu, vốn tưởng Tào Hoa bị thương phải nghỉ ngơi mấy tháng, hôm nay mới mang Tiết Cửu Toàn ra ngoài, không ngờ Tào Hoa lại trung thành tuyệt đối như vậy, lén lút đi theo, trong lòng… Có chút cảm động
Nhưng Tiết Cửu Toàn đứng trước cửa sổ lại có chút nhíu mày
Tiết Cửu Toàn vốn đau lòng nghĩa tử này, để không làm phiền Tào Hoa dưỡng thương, căn bản không cho người thông báo, lời này là nói dối
Tiết Cửu Toàn như chim ưng, mắt quét một vòng trong phòng, dừng lại chớp nhoáng trên người Lý Sư Sư rồi dời đi chỗ khác, hạ thấp người nói: “Bẩm Thánh thượng, lão nô hôm nay vẫn còn nói với Tào Hoa là hãy dưỡng thương cho tốt, nhưng lão nô tuổi cao sức yếu phản ứng cũng chậm, Tào Hoa không yên lòng nên đi theo.” Chuyện đến nước này, cũng chỉ có thể giúp nghĩa tử che giấu
Đối mặt lời nói của hai người thân tín, Triệu Cật tự nhiên tin tưởng không chút nghi ngờ, còn chuyện đối thoại mới rồi với Lý Sư Sư, trước đây Tào Hoa vẫn luôn bên cạnh nghe, không có gì to tát
“Tào Hoa, ngươi cũng có lòng, vết thương chưa khỏi, nên tranh thủ dưỡng thương cho tốt, không cần gấp ra ngoài.” “Vâng!” Tào Hoa thành khẩn gật đầu, không dám quấy rầy thêm, hướng cửa đi đến, thuận tay nắm lấy tay trái nha hoàn, kéo ra ngoài
Tiết Cửu Toàn đương nhiên sẽ không quấy rầy nhã hứng của thiên tử, cũng đồng thời đi ra ngoài
Còn nha hoàn Hoàn Nhi, bên trái là Thái Tuế kinh đô khiến triều dã Đại Tống nghe tin sợ mất mật, bên phải là ban đêm thiên tử đã làm triều dã Đại Tống khiếp đảm mười mấy năm trước
Hai người này chấp chưởng Điển Khôi ti, dùng vô số đầu lâu nghĩa sĩ lục lâm đúc nên vị trí hôm nay
Mà nàng, một phản tặc Tây Thục, đang bị hai Diêm Vương gia kẹp ở giữa
Cái chết này thật đúng là long trọng
Hoàn Nhi mặt trắng bệch, con dao trà trong tay áo kẹp chặt trên cánh tay, bị một bàn tay lớn nắm chặt
Nàng có muốn ngất đi cũng không dám, toàn thân cứng đờ không động đậy, gần như bị Tào Hoa kéo ra ngoài cửa
Với một nha hoàn nhỏ sắc mặt hoảng sợ, Tiết Cửu Toàn không có gì lạ, chưa bị dọa chết coi như là gan lớn rồi
Hắn đi xuống thang lầu, mới khàn khàn lên tiếng: “Hoa tử, hôm nay sao con lại ở trà lâu?” Với vị nghĩa phụ tiện nghi này, Tào Hoa không có gì phải giấu: “Lần trước giặc Lương Sơn vào kinh thành, con và Lý Sư Sư có giao thiệp gây ra rủi ro, hôm nay tới hỏi thăm một chút, không ngờ lại bị Thánh thượng gặp phải.” Tiết Cửu Toàn khẽ gật đầu, lấy cớ cũng hợp tình hợp lý, trầm mặc một lát vẫn dặn dò một câu: “Thánh thượng có ý với Lý Sư Sư, nhiều thứ đừng có nhúng tay vào.” Lời này thâm ý, Tiết Cửu Toàn nhìn Tào Hoa lớn lên, Tào Hoa không phải hoạn quan, lẽ nào không có nhu cầu về tình cảm nam nữ
Chỉ là mỹ nữ thiên hạ còn nhiều, không thể vì một nữ nhân mà sinh ra hiềm khích với Thánh thượng
Tào Hoa không giải thích, chỉ khẽ gật đầu
“Con về nghỉ ngơi cho tốt, phụ thân tuy tuổi cao, nhưng bảo vệ Thánh thượng vẫn thừa sức.” Dứt lời, Tiết Cửu Toàn chậm rãi quay lại lầu hai, khom người chờ ở ngoài cửa
Tào Hoa khẽ thở phào nhẹ nhõm, lôi kéo tên phản tặc nhỏ, vào trong nhã gian trà lâu, thấy không có người qua lại, mới đóng cửa lại
Hoàn Nhi mặt xám như tro, đứng trong phòng nhìn bóng lưng kinh đô Thái Tuế mà run rẩy
Lột da, rút gân, cạo xương… các loại hình phạt trong truyền thuyết của Điển Khôi ti hiện ra trong đầu, nàng hôm nay chắc chắn không ra khỏi căn phòng này
Hơn nữa nàng lại là con gái, có thể làm nha hoàn thân cận cho Lý Sư Sư tự nhiên không xấu, trước khi chết còn phải chịu bao nhiêu đau khổ, nàng không tưởng tượng được
Tự sát
Nàng không biết một chút võ nghệ nào, trước mặt kinh đô Thái Tuế, sao có cơ hội gọn gàng tự sát được
Người là dao thớt, ta là cá, nói đúng là cảnh tượng như thế này
Bỗng nhiên, cái bóng dáng kia xoay lại, lộ ra một khuôn mặt Ngọc Diện Dạ Xoa đáng sợ
Nha hoàn Hoàn Nhi run lên, bám sát vào tường, cơ thể dần dần trượt xuống
Bỗng nhiên, một giọng nói trầm ấm vang lên: “Phía nam có một hòa thượng lớn!” “…” Toàn thân Hoàn Nhi run lên, trong mắt chợt lộ vẻ mừng rỡ, nhưng lại nhanh chóng hồi phục
Nàng chết thì được, nhưng tuyệt không thể làm lộ Tây Thục phía sau, tính mạng huynh đệ tỷ muội trong và ngoài thành đều ở trên tay nàng, nàng tuyệt không thể liên lụy bằng hữu thân nhân
“Phía nam có một hòa thượng lớn!” Tào Hoa thần bí ngồi xổm trước mặt nha hoàn, nhìn trái ngó phải, nhỏ giọng nói: “Ta cũng là mật thám Tây Thục, người một nhà, không cần khẩn trương.” Mật thám Tây Thục
Người một nhà
Tào Hoa
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Ta tin ngươi cái quỷ
Thiên tử phong Vũ An hầu, đường đường kinh đô Thái Tuế mà là cọc ngầm của Tây Thục, vậy Tây Thục trốn trong rừng sâu núi thẳm, bữa no bữa đói làm gì, hơn vạn hào kiệt của Tây Thục có thể đánh lại ba ngàn Hắc Vũ vệ không cũng chưa biết, có tài đức gì điều khiển Tào Hoa
Hoàn Nhi trong lòng không biết chửi thầm bao nhiêu lần, sắc mặt lại mờ mịt, giả vờ như không hiểu gì
Thấy tiểu nha hoàn giả bộ rất giỏi, Tào Hoa chỉ đành tiếp tục thần bí nói: “Ngươi biết Tạ Di Quân, nàng đã cùng ta đốt giấy vàng chém gà làm đồng chí rồi, trên ngực nàng có ngọc phỉ thúy rơi, chắc ít người biết.” Mắt Hoàn Nhi kinh ngạc, Tạ Di Quân sau khi vào kinh đã từng tìm nàng, sau khi bị thương còn trốn ở phòng nàng một thời gian, lúc ngủ nàng từng thấy Tạ Di Quân đeo ngọc trước ngực, lúc đó còn nói đùa: “Tạ tỷ tỷ giấu ngọc sâu thật, tay ta nhỏ không cầm được.” Vì vậy bị Tạ Di Quân trừng phạt, tính tình Tạ Di Quân như vậy, sao có nam nhân từng thấy ngọc ngực của nàng
Lẽ nào Tạ tỷ tỷ bị triều đình bắt rồi
Nghĩ đến đây, Hoàn Nhi càng không tin, động tĩnh bắt Tạ Di Quân chắc chắn phải lớn lắm, hơn nữa triều đình bắt phản tặc như vậy sao có thể giấu kín, lẽ ra nàng đã sớm có tin tức
“Ngọc kia khắc chữ gì?” Tiểu nha hoàn trầm mặc hồi lâu, nhỏ giọng hỏi một câu
Câu nói này coi như là thừa nhận thân phận cọc ngầm, dù sao cũng là thập tử vô sinh rồi, nói hay không cũng như nhau
“Phẩm hạnh thuần hậu!” Tào Hoa thật sự nói ra hai chữ này, hắn cũng chỉ nhìn thấy hai lần thôi, nhưng hình tượng đó thật không dễ quên, ừm..
Rất hùng vĩ
Ám hiệu đặc thù đều đúng cả, hiển nhiên không sai, nhưng Hoàn Nhi chết cũng không tin Tào Hoa là cọc ngầm, nàng chỉ khẽ nói: “Ta không thể tin ngươi, ta không biết gì hết.” “Ta cũng không hỏi gì ngươi.” Tào Hoa cười khinh bỉ, nhìn tên phản tặc nhỏ trước mặt, nghiêm túc dặn dò: “Vì giúp Thục vương đoạt thiên hạ, ta nhẫn nhục để làm việc lớn, Tạ Di Quân có thể bảo đảm cho ta.” "Ngươi không cần nói gì với ta cả, nhưng ngươi phải đáp ứng ta hai việc
"Chuyện gì
Mặt Hoàn Nhi đầy vẻ cẩn thận
"Một, đừng tìm đường chết mà ám sát thiên tử, nếu không đừng trách ta không nể tình nghĩa
Hoàn Nhi khẽ gật đầu, mạng đều ở trên tay đối phương, không đáp ứng cũng không có cách nào
Nàng chỉ là dò la tin tức của cọc ngầm, vốn không quản chuyện ám sát triều thần hoàng đế
"Hai, cũng là quan trọng nhất, nếu có người không biết rõ tình hình trên đường muốn đến ám sát ta, ngươi phải báo trước cho ta biết, ta cam đoan sẽ không làm gì bọn họ, chỉ biết tránh mặt
"Cái này..
Hoàn Nhi nhíu mày chần chờ, các lộ phản tặc giữa tất nhiên có liên hệ, cọc ngầm giấu trong tam giáo cửu lưu, mặc dù chỉ biết tầm hai ba người xung quanh, nhưng kết nối lại tạo thành một mạng lưới tình báo rất lớn
Lần trước Tống Giang muốn nhờ Lý Sư Sư giúp đỡ, chính là thông qua tìm hiểu mà tìm tới nàng, việc này nếu mà đáp ứng, chẳng phải là thành tai mắt của triều đình
Tào Hoa hơi nhíu mày: "Ta nể mặt Tạ Di Quân mới tìm ngươi, chỉ cần ngươi cung cấp cho ta một đầu mối, sau này bạn bè của ngươi rơi vào tay triều đình ta có thể nể tình tha cho một mạng, nếu ngươi không đáp ứng, vì phòng tin tức tiết lộ ta chỉ có thể tiễn ngươi lên đường
Lời nói lạnh lùng, không giận mà tự uy
Hoàn Nhi rùng mình, cân nhắc hồi lâu mới khẽ gật đầu: "Chỉ tin tức liên quan đến ngươi, ta mới nói cho ngươi biết, còn lại ta sẽ không nói một lời
"Thành giao
Tào Hoa thở phào nhẹ nhõm, cuối cùng cũng đào được một cái góc tường, nói tóm lại hôm nay không uổng công một chuyến, chỉ cần có cái mắt nhỏ để mắt đến đám phản tặc báo thù kia, hắn ra ngoài sẽ luôn an toàn hơn một chút
Không lâu sau, Hoàn Nhi về tới lầu nhỏ, bởi vì bị Tào Hoa mang đi lại bình yên vô sự, ngược lại làm Lý Sư Sư bỏ đi nghi ngờ, cũng chỉ cảm thấy mình suy nghĩ xấu
Bất quá sự khẩn trương của Lý Sư Sư vẫn không giảm bớt, Tào Thái Tuế mông vỗ chuồn mất, dưới giường còn có người nằm...
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]