Đều là vì những lý do như vậy, nên đến chúc thọ Thái hậu tự nhiên rất cao hứng, kỳ thực cũng không nhớ rõ ai là ai, chỉ là khẽ gật đầu
Trong sự chú mục của mọi người, Vạn Ân bước đến gần, tại bệ đặt quà tặng kim sách, hạ lễ vật xuống, vén tấm vải đỏ che đậy lên, lộ ra một chiếc hộp gỗ vuông vức
Có thể nhìn thấy trên năm mặt của hộp gỗ đều chạm khắc đồ họa sơn thủy, là các cảnh sắc tuyệt mỹ có thực ở Biện Kinh, sinh động như thật vô cùng sống động
Vương công quý tử ở đây phần lớn đều thấy qua trâm hộp của Vạn Bảo Lâu, nhìn thấy liền ngẩn người, không ngờ Vương gia cũng có tay nghề giỏi như vậy, mà còn hoa mỹ hơn cả trâm hộp của Vạn Bảo Lâu, không khỏi lộ vẻ kinh thán trong mắt
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Sắc mặt Tào Hoa trầm xuống, hừ nhạt một tiếng: "Vô sỉ, đến cái hộp cũng không đổi..
Triệu Thiên Lạc nào có tâm tư để ý mấy thứ này, bị vị thiếu phụ xinh đẹp bên cạnh dặn dò vài câu, đã sớm không biết suy nghĩ vẩn vơ đến nơi nào rồi, Tào Hoa lên tiếng mới khiến nàng hoàn hồn, có chút nhíu mày hỏi: "Tào Hoa, ngươi nói gì
"Không có gì
Tào Hoa đánh giá Vạn Ân, lại liếc mắt nhìn Vạn quý phi, không nói thêm gì
Dưới ánh mắt nhìn chằm chằm của mọi người, Vạn Ân cũng không dám treo khẩu vị của người khác, nghiêm túc mở hộp ra, lộ ra một chiếc mũ phượng Bách Điểu Triều Phượng
Tơ vàng phác họa hoa văn khảm nạm minh châu, dùng chất liệu cũng không nhiều như lưới võng, nhưng tơ vàng bện khi chế tác rõ ràng phải dụng công lớn, nhìn gần thì thấy rất hoa mỹ, nhìn xa lại thấy một con phượng hoàng như ẩn như hiện, công nghệ có thể nói là quỷ phủ thần công
Thái hậu nhìn nhiều thọ lễ như vậy, lúc này hiếm khi gật đầu cười khẽ: "Vạn công có lòng, cái này còn đẹp hơn cả cái trâm cài đầu của ai gia
"Thái hậu quá khen
Vạn Ân kinh sợ quỳ xuống tạ ơn, trong mắt lại không có gì ngoài dự kiến
Có được chiếc mũ phượng này rồi, hắn biết lần này vạn vô nhất thất
Rất nhiều hoàng tử và công chúa thấy nhiều đồ vật tinh xảo, nhưng tinh xảo đẹp mắt như vậy thì lại là hiếm có, so với chiếc mũ phượng này thì trâm cài hoa điểu, trâm cài sơn thủy của Vạn Bảo Lâu cũng không là gì, chỉ chiếm được cái mới lạ mà thôi
Mọi người có loại nhận xét này cũng là lẽ tự nhiên, khăn đội đầu và mũ phượng dành cho nữ tử khi thành hôn có thể được sử dụng, nhưng đó chỉ là đồ phỏng phẩm, mũ phượng thật mà hoàng hậu và Thái hậu dùng, nhất định phải hào phóng trang trọng cẩn thận tỉ mỉ, muốn thay đổi cách thức đã cũ lại không trở thành vụng về, chỗ bỏ ra tâm tư có thể nói là dốc hết tâm huyết
Đây là sự khác biệt giữa hàng hóa và tác phẩm nghệ thuật, một thứ có giá cả, một thứ có thể truyền đời vô giá, khác biệt nhau một trời một vực
Chiếc mũ phượng này lấy ra, những gia tộc làm đồ trang sức khác, liền không ai dám tiến lên bới móc nữa
Vạn Ân trở lại ngồi xuống, mấy người bạn hữu liền không một tiếng động chắp tay chúc mừng
Vạn Ân gật đầu ra hiệu là đã liệu trước
Dù sao trên đời này không thể nào có chiếc mũ phượng nào tốt hơn chiếc mũ phượng này của Vương gia
Ngay khi mọi người đều cho rằng sắp đổi đến lượt người tiếp theo, một giọng nữ chợt truyền đến: "Thái hậu nương nương, Lạc nhi gần đây ở kinh thành, lại hay ghé qua hai cửa hàng, Bách Bảo Trai và Vạn Bảo Lâu, nghĩ rằng các vị hoàng huynh cũng đã từng nghe qua, để chúc thọ Thái hậu nương nương, bọn họ đặc biệt liên thủ dâng chút lễ mọn
Thái hậu gật đầu mỉm cười, bởi vì tính cách tương đồng, nàng vẫn luôn yêu thương cháu gái này, đặc biệt sắc phong làm công chúa, nghe nói Vĩnh Yên công chúa cũng mang theo lễ vật, tự nhiên là rất cao hứng
Khi hai cửa hàng này được xướng lên, Vạn Ân ngẩn người, chợt trong mắt lóe lên một vòng trêu tức
Vạn Bảo Lâu cũng đúng là ma chướng, đồ mình vứt bỏ mà cũng muốn thừa cơ Bách Bảo Trai, nếu tiêu chuẩn của Bách Bảo Trai có thể so sánh với Vương Lý hai nhà, thì đã chẳng phải đến cả cửa cung cũng không thể gõ được
Rất nhiều hoàng tử cũng không ngạc nhiên, bọn họ biết biểu muội và Tào Hoa đấu khí, luôn ra sức che chở cho Vạn Bảo Lâu ở phố Dương Lâu, bây giờ giúp dâng lễ vật cũng là đương nhiên thôi
Chỉ là tay nghề của Vạn Bảo Lâu thì bọn họ đều đã thấy cả rồi, không thể nào sánh được với chiếc mũ phượng vừa rồi kia
Triệu Thiên Lạc không để ý đến ánh mắt của mọi người, thi lễ một cái, ôm hộp đi lên bệ, mở tấm vải đỏ che đậy ra, lộ ra hộp gỗ khắc hình sơn thủy
"Phốc..
Không biết là ai lén cười một tiếng
Thái hậu cũng là hơi nheo mắt lại, hiển nhiên không ngờ đến lúc chúc thọ, lại có người mang đến cái hộp giống y hệt như vậy
Nếu không nhìn kỹ, mặc dù tạo hình cơ bản là giống nhau, nhưng hình ảnh trên chiếc hộp lại hoàn toàn khác biệt, trực tiếp vẽ toàn bộ khu phố Dương Lâu liên hoàn lên bốn mặt của hộp, chỗ dán lại rất tinh tế, đao pháp cũng đồng dạng xuất thần nhập hóa
Nhưng đã nhìn một lần rồi, thì cái này cũng bất quá chỉ là thay đổi cách thức thôi, mọi người đều không quá ngạc nhiên
Triệu Thiên Lạc mở hộp ra, kim quang hiển hiện, lộ ra một chiếc mũ phượng cũng là kiểu Bách Điểu Triều Phượng, tinh tế chạm rỗng như sa mỏng, nhìn từ xa lại là hình ảnh Phượng Vũ Cửu Thiên, còn có thể thấy được mấy đóa tường vân
"Nghi
Lần này, không ít âm thanh kỳ quái vang lên, dù là người không chuyên, cũng có thể thấy được hai chiếc mũ phượng về cơ bản là giống nhau, đến cả cách làm cũng y đúc, hoặc là bắt chước, hoặc là cùng một người làm ra
Vạn Ân cùng Vạn quý phi ở trên cao đều nhíu mày, dường như không ngờ đến lại có thể xuất hiện hai chiếc mũ phượng giống y đúc như vậy
Tào Hoa đang ngồi trong đại điện thì lại bất đắc dĩ vuốt vuốt lông mày
Nói là trình độ cao nhất thì chính là trình độ cao nhất, hắn có thể vượt qua bất kỳ ai, nhưng ở trong tình huống không có đồ điện thiết bị, căn bản không thể vượt qua chính mình được, đây chính là thứ mà hắn dốc hết tâm huyết hai tháng thiết kế ra, đâu dễ gì mà vượt qua được như thế
Thái hậu nhìn mũ phượng, ngược lại cảm thấy khá thú vị: "Lạc nhi, lẽ nào vị bằng hữu nào của ngươi, cùng bạn của Vạn công là người một nhà
Hiển nhiên, ngay cả Thái hậu cũng nhận ra là do cùng một người làm ra
Triệu Thiên Lạc có chút nhíu mày, nàng không am hiểu về châu báu một nhóm, chỉ nói ra: "Cũng không phải là người một nhà, mũ phượng đều cơ bản giống nhau, bất quá ta cảm thấy..
Chiếc này của Vạn Bảo Lâu có vẻ trông đẹp hơn
Thái hậu mặc dù yêu mến cháu gái này, nhưng cũng không nên quá thiên vị, trực tiếp nói đồ vật người khác tặng không tốt
Thái hậu ở vị cao lâu năm, đối phó loại tình huống này rất thuần thục, trực tiếp bảo cung nữ mang hai chiếc mũ phượng xuống, để cho đám hoàng tộc quan sát so sánh
Các thân vương và hoàng tử không ai là không biết hàng, đều hiếu kỳ xem xét, so sánh qua lại, chỉ là nhìn hồi lâu, cũng chỉ thấy cả hai chiếc mũ phượng đều hoàn hảo không tỳ vết, ưu điểm đầy đủ, căn bản không dễ chọn ra khuyết điểm để nói bên nào không tốt
Tình huống này cực kỳ hiếm thấy, Thái hậu thấy bọn hậu bối xì xào bàn tán hồi lâu mà không có kết quả, liền muốn nói một câu đều không tệ, để tránh cho bọn hậu bối tặng lễ phải thất vọng đau khổ
Đúng lúc này, Vũ An hầu Tào Hoa đứng dậy, đi đến trước hai chiếc mũ phượng nhíu mày quan sát cẩn thận
Thân phận của hắn rất đặc thù, không phải người nhà họ Triệu, cũng không phải ngoại thích, lại có danh tiếng rất lớn, chỉ cần có động tác gì thì về cơ bản đều có thể thu hút sự chú ý
Thái hậu nhếch miệng, ngược lại có vẻ rất hứng thú: "Tào Hoa, thường nghe nói con mắt của ngươi 'sáng như chim ưng', trên đời không có vật gì có thể thoát khỏi đôi mắt ấy, vậy đã nhìn ra được ưu khuyết điểm của hai chiếc mũ phượng này chưa
Tào Hoa vội vàng hành lễ, đi tới đi lui dò xét rất lâu ở giữa hai chiếc mũ phượng, ra vẻ nhíu mày trầm tư, sau đó lông mày hơi nhíu, chỉ vào một trong hai chiếc mũ phượng dâng lên:
"Chiếc mũ phượng này, là đồ bỏ đi
"Ừm
Hoàng tử vương công nghe vậy đều nhíu mày, bọn họ đều không nhìn ra có tì vết, tên Tào tặc này chẳng lẽ đang chơi trò 'Chỉ hươu bảo ngựa', nhất quyết nói tốt thành xấu
Nhưng nếu muốn chỉ hươu bảo ngựa thì cũng phải chỉ vào đồ của Vạn Bảo Lâu chứ, ngươi chỉ vào Vạn gia thì là chuyện gì
Chẳng lẽ lại chỉ sai rồi
Quả nhiên, Tào tặc chỉ vào mũ phượng do Vạn gia dâng lên, liền bắt đầu mượn đề tài để nói chuyện của mình: "Ta biết Vạn Bảo Lâu, tên chưởng quỹ Tô đó cậy có chút danh tiếng, liền vu cáo ta là Tào gian..
"Thật đúng là chỉ sai rồi
"Tào Hoa
Thấy Tào Hoa đột nhiên bắt đầu quở trách Vạn Bảo Lâu, Triệu Thiên Lạc giận không chỗ phát tiết, nàng vốn cho rằng Tào Hoa rốt cuộc đã chịu nói ra lời người, không ngờ hắn lại cố tình chạy đến để đánh cả mặt nàng, nàng lặng lẽ nói: "Tào Hoa, ngươi đã nói mũ phượng của Vạn bá phụ là đồ bỏ đi, vậy có chứng cứ gì không
Thái hậu nương nương ở đây, ngươi mà ăn nói lung tung, thì đừng trách ta không nể mặt
Tào Hoa vẫn còn chỉ vào mũ phượng của Vạn gia, mặt trầm như nước, nửa ngày không nói
Đám người 'ghét Tào tặc lâu rồi' đều cảm thấy hả giận
Nếu ngươi có bản lĩnh thì đổi hướng tay chỉ mà xem
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Đã nói ra ở trước mặt Thái hậu, bọn ta cũng không tin là ngươi có thể một tay che trời được
Thái hậu và thiên tử Triệu Cật, rất tin tưởng Tào Hoa và Tiết Cửu Toàn, nghe vậy mỉm cười: "Tào Hoa, nhãn lực của ngươi ai gia đều biết, để cho thợ khéo trong cung đến nhìn xem một chút thì sẽ rõ thôi
Đây là muốn kiểm hàng rồi
Vạn Ân không khỏi lo lắng, lỡ không cẩn thận thành cái Ô Long để Tào Thái Tuế mất hết thể diện, trở về chắc là phải đến tận nhà bái phỏng bồi tội mất
Vạn quý phi cũng cố gắng lựa lời để giải vây, tránh cho vị sủng thần được thiên tử vô cùng tin tưởng bị mất mặt
Ở đây, tâm trạng mọi người lại trái ngược, ánh mắt ai nấy đều cổ quái, chờ đợi xem trò cười
Không lâu sau, hai người thợ thủ công đến cẩn thận kiểm tra, Thái hậu không hề báo trước đó là của nhà ai, chỉ bảo họ xem có vết tích bị ném hay không
Khi mọi người tập trung ánh mắt vào chiếc mũ phượng, Tào Hoa nhếch mép, lộ ra một nụ cười quỷ dị
Chiếc mũ phượng này chắc chắn đã bị ném
Nói đúng hơn là do Tạ Di Quân, cái kẻ phá gia chi tử kia ném
Hắn dốc hết tâm huyết, bỏ hai tháng ra cặm cụi chế tác, vừa ra khỏi cửa đã bị Tạ Di Quân lén lút mang đi
Mang đi thì thôi đi, khi hắn phát hiện, tên kia còn thẳng tay ném vào tủ
Với cái lực tay suýt chút nữa cắt đứt bắp đùi của Tạ Di Quân, hắn đã ném bẹp cái mũ phượng
Tim hắn như rỉ máu
Dù có bị ném, hắn cũng có thể sửa chữa lại như cũ, nhưng đồ bằng kim loại cũng giống như giấy gấp, một khi đã có vết tích chỉnh sửa thì dù có khéo léo đến đâu cũng vẫn còn tì vết
Người thường có thể dùng kính lúp cũng không nhìn ra, nhưng những người thợ chuyên nghiệp kiểm tra kỹ thì luôn phát hiện được một vài nếp gấp không thể xóa
Tào Hoa có nguyên tắc của mình, trên tay không bao giờ làm ra hàng kém chất lượng để hủy hoại danh tiếng
Hàng đã sửa chữa thì là hàng sửa chữa, dù lỗ vốn bao nhiêu cũng sẽ không bán trà trộn hàng nhái
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Tác phẩm nghệ thuật có một tì vết, cũng giống như một bức tranh do thánh thủ vẽ mà bị tô thêm một nét, với hắn mà nói, không đáng một xu
Hắn phải dùng tiêu chuẩn cao nhất của mình để tạo dựng thương hiệu, nên chỉ có thể làm lại từ đầu, lại mất thêm gần hai tháng nữa mới làm được một cái
Bỏ ra nhiều tâm huyết như vậy, cứ thế mà bị ném thì với tư cách một người làm ăn, hắn đau lòng là lẽ đương nhiên
Tạ Di Quân thì rõ ràng là không có tiền, càng không có chuyện bồi thường bằng thịt
Hắn chỉ còn cách tìm cách quy ra thành bạc, dù sao hắn cũng rất muốn biết Vương gia sẽ mang ra món đồ như thế nào, so với việc đoán mò thì còn không bằng để đối thủ cạnh tranh trực tiếp dùng sản phẩm của mình
Thế là, mới có cảnh tượng ngày hôm nay
"Bẩm Thái hậu, chiếc mũ phượng này xác thực có tì vết, bên trong có một đường gấp trên sợi kim tuyến, giống như đã được sửa chữa lại
Đây là do Tào Hoa sợ bọn họ không nhìn ra, cố tình để lại vết tích rõ ràng
Cả đại điện xôn xao, ai nấy đều kinh ngạc nhìn về phía Vạn Ân
Thợ thủ công chỉ vào chiếc mũ phượng, quả thật đúng là chiếc của nhà họ Vạn
Vạn Ân nghe vậy mặt mày trắng bệch, đồ vật dùng để chúc thọ Thái hậu có giống nhau thì cũng chẳng sao, đằng này hắn lại dùng đồ kém chất lượng, điều đó không khác nào tự chứng minh rằng món đồ này có được từ đồ bỏ đi của Vạn Bảo Lâu
Cái này..
cái này phải làm sao đây
Tào Hoa cũng tỏ vẻ "kinh ngạc" nhìn lạnh lùng về phía thợ thủ công, nhỏ giọng nhắc nhở: "Ngươi nhìn cho kỹ, nếu có nửa lời nói sai..
Đây là đang đe dọa, biết rõ mưu đồ lấp liếm "không cẩn thận" đã trở thành vụng về, để cứu vãn tai họa bất ngờ sắp ập đến với nhà họ Vạn
Kinh đô Thái Tuế vừa lên tiếng, sắc mặt thợ thủ công đã trắng bệch, biết mình chỉ sai đồ
Nhưng rõ ràng ngài cũng đâu có nháy mắt cho ta
Ngay trước mặt Thái hậu, ta nào dám đổi giọng
Triệu Thiên Lạc đứng bên cạnh giận đến hận không thể đoạt thanh kiếm mà đánh chết tên gian tặc này, nghiến răng nghiến lợi nói: "Tào Hoa, ngươi câm miệng cho ta
"Hừ
Tào Hoa "không cam tâm" liếc mắt nhìn thợ thủ công, rồi ném cho Vạn quý phi một ánh mắt "xấu hổ và tự trách"
Vạn quý phi mặt mày tái xanh, cũng chỉ có thể đáp lại để trấn an, dù sao lần này lỗi không ở Tào Hoa
Nếu như không phải đồ của Vạn gia có vấn đề thật thì đâu đến nỗi phải mất mặt như vậy
Nhìn sắc mặt hoàn toàn khác nhau của mọi người, Thái hậu lại lắc đầu cười nhẹ, khoát tay nói: "Cũng không tệ, ai gia không chọn sai người
Tào Hoa, nhãn lực của ngươi quả nhiên độc đáo, không khiến ai gia thất vọng
Tào Hoa vội vàng cúi người hành lễ, cũng chỉ có thể "gượng gạo vui cười"
Các hoàng tử trong điện lại có chút mất hứng, vốn tưởng Tào tặc sẽ mất mặt lớn, ai ngờ hắn lại thật sự chỉ ra vấn đề
Đoán chừng Tào Thái Tuế có nhãn lực độc ác, mới thật sự nhìn ra tì vết, chỉ là nhớ nhầm ai là chủ nhân của hai chiếc mũ phượng
Nghĩ đến đây, các hoàng tử lại ghé mắt nhìn về phía Vạn Ân
Đang yên lành lại có đồng đội "heo" phá đám, Vạn gia đúng là thật đáng thương....