Chương 73: Đoàn xây Lúc xế chiều, không cẩn thận bị mỹ nhân kế làm mất hết tiền, Tào Hoa hai tay trắng trơn đi tới con phố vắng vẻ thuộc Nam Thành nơi xưởng sản xuất
Xưởng sản xuất nằm trong một cái sân lớn, vốn là kho hàng của một thương nhân, bị hắn thuê lại làm nhà máy
Hiện tại bên trong công xưởng có mười người thợ kim hoàn, đều là những người có tay nghề cao được chiêu mộ từ các cửa hàng khác, tay nghề không tệ, được hắn áp dụng phương thức sản xuất dây chuyền, mỗi người phụ trách một công đoạn, hiệu suất đã tăng lên không ít
Bất quá đồ trang sức, đặc biệt là ngọc khí, lại là những thứ thủ công tỉ mỉ, một ngày cũng không thể sản xuất ra quá nhiều, đi theo hướng đồ tinh xảo thì đủ, muốn mở rộng quy mô sản xuất còn phải tìm kiếm một lượng lớn học đồ là những công nhân bình thường
Ngoài thợ thủ công, phía bên trái xưởng còn xây một cái tiệm rèn đơn sơ, ba người thợ rèn toàn thân lấm lem đen thui đang vung búa tạ nện gõ ầm ĩ
Lò cao đã xây xong, nhưng không có xi măng nên nhiệt độ trong lò rõ ràng không đủ, còn phải thiết kế một loại thiết bị thổi gió mạnh, tức là kiểu "Máy quạt gió" thường thấy, ý tưởng là làm loại đạp chân hoặc dùng guồng nước kéo theo, kết cấu lại khá đơn giản, chỉ là hiện tại chưa có nơi thích hợp
Những việc này đều phải tính theo năm, tạm thời không nhắc đến
Phía sau cùng của xưởng còn có khu hóa chất, tức là một căn phòng nhỏ, bên trong có hai gã lang băm đang làm thí nghiệm, ngành nghề khác nhau như núi cách trở, Tào Hoa cũng chỉ biết sơ sơ, chỉ nói cho bọn họ quy trình đại khái, như chiết xuất cồn các loại, còn lại thì tự tìm tòi, có thể làm ra thứ gì thì hắn cũng không biết, chỉ cần đừng làm nổ xưởng là được, để phòng ngừa tình huống này, hắn còn cho xây một bức tường đá xanh ngăn cách ở giữa xưởng, chuẩn bị sẵn chút khẩu trang
Về phần nghiên cứu chế tạo súng đạn, những thứ này thuộc về quân giới, Tào Hoa trực tiếp để Hàn nhi gọi thợ thủ công đến Điển Khôi ti để nghiên cứu chế tạo, tiền thì tự nhiên lấy từ kinh phí hàng tháng của hắn
Thời đại này đã có Phích Lịch pháo và các loại súng đạn, kỹ thuật của thợ thủ công triều đình rất cứng cỏi, tiến độ nhanh hơn cái xưởng tư nhân của hắn rất nhiều
Xưởng do huynh đệ Lưu lão tứ và Hoàng Hải trông coi, dẫn theo vài tên lưu manh đi tuần tra trước sau, bình thường không ai tới, cũng chỉ có lần trước đám gián điệp thương nghiệp của Vương Lý đến ngó nghiêng mấy lần, bị bao bố lừa ra ngoại thành ngắm mặt trời mọc, cũng chính là bị dọa cho chôn sống, về sau không ai dám đến nữa
Chào hỏi Hoàng Hải đang coi xưởng xong, Tào Hoa liền trở về Vạn Bảo Lâu
Lần đầu tiên họp mặt nhân viên chủ chốt, mọi người đã đến đông đủ
Giám đốc Lưu lão tứ, giám đốc tiêu thụ Tống Trường Thu, giám đốc nghiên cứu chế tạo kiêm quản lý bộ phận tuyên truyền Hoàng Hải, nói trắng ra là ba tên lưu manh
Hai nhân viên phục vụ dẫn đám thợ thủ công đi xả hơi, hắn đương nhiên là tìm một chỗ để ăn uống mừng cửa hàng một lần thành danh
Về phần đi chỗ nào, Tào Hoa vốn định đến Quy Vân các, nhưng nghe nói hôm nay Lý Sư Sư ở trà lâu biểu diễn ca khúc mới, Vương Duệ, Lý Nhã các kiểu đều đi cổ vũ, hắn liền trực tiếp đi trà lâu
Lúc hoàng hôn, bốn người xuất phát từ cửa hàng, mặc áo thư sinh, tay cầm quạt giấy trắng, có vẻ như có phong vị của tứ đại tài tử Đông Kinh
Chỉ tiếc Tào Hoa thì để râu quai nón, Lưu lão tứ mặt đầy dữ tợn, Hoàng Hải thì béo tròn, chỉ có Tống chưởng quỹ là ra dáng thư sinh
Nếu mà thêm Uất Trì đại quan nhân nữa thì càng chuẩn khi dùng cụm từ ngũ hổ náo Đông Kinh để hình dung
Đều là người một phe, Tào Hoa đương nhiên sẽ không yêu cầu nhiều như vậy, thoải mái là được
Trời sắp tối
Trước cửa Dương Lâu Bách Bảo trai, một gánh hàng nhỏ được bày ra
Tô Hương Ngưng mặc váy vải đang ở dưới mái hiên dựng cái giá gỗ nhỏ, đặt khay lên trên, bày mười cây trâm hình dáng khác nhau
Nha hoàn Thanh Quả thì không chịu được việc dọn dẹp quán xá nên đã đi ngủ rồi, nàng lấy hàng từ Vạn Bảo Lâu cũng không thể để trong nhà nhìn, nên một mình chạy tới phố Dương Lâu dựng sạp hàng nhỏ để bán thử
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Đồ trang sức không phải rau dưa, mười cây trâm có giá ngàn lượng, nếu bị cướp thì nàng chỉ sợ thực sự có lỗi với Tô công tử, cũng chỉ dám bày trước cổng Bách Bảo trai, có chuyện gì thì dễ bề ứng phó
Chỉ là trước cửa Bách Bảo trai chẳng khác nào lưới đánh chim, người muốn mua đồ trang sức thì đã vào cửa hàng của Vương Lý cả rồi, hơn nữa Vạn Bảo Lâu lại ngay sát vách, sao mà có khách hàng nào chạy ra sạp hàng này được, cho dù có đến cũng là nhìn nàng mà buông lời chọc ghẹo
Người trên đường đông đúc nhộn nhịp, Tô Hương Ngưng ngồi trên chiếc ghế nhỏ ven đường, cũng không vội vàng, chỉ chống cằm nhìn người qua lại, với những ánh mắt kỳ lạ thì cũng lơ đi
Dù sao thì bán hàng rong lại còn mất mặt hơn việc ở thanh lâu phải bán rẻ nụ cười
"Cô nương, cây trâm này bán thế nào
Một giọng nói có chút trêu tức truyền đến, Tô Hương Ngưng khẽ nhíu mày, cho rằng lại là một công tử ca đến bắt chuyện, xoay đầu lại thì thấy bốn tên lưu manh ăn mặc kỳ quái đứng bên cạnh sạp hàng, cảnh tượng này làm nàng giật mình
"Tô công tử, Tống chưởng quỹ
Nhìn rõ người đến, Tô Hương Ngưng liền vội vàng đứng dậy, có chút luống cuống đứng sau sạp hàng: "Ta...ta thử bán thôi, nhưng không dám đi quá xa..
xin lỗi..
Từ cửa hàng người ta lấy hàng mà ngồi xổm trước cửa hàng người ta bán, quả là có ý định đập phá quán, nàng biết Tô công tử không để bụng, nhưng vẫn một mực xin lỗi
Tào Hoa nhẹ lay quạt xếp: "Về đi, ở lại đây tốn thời gian, bán đồ thì phải tìm địa điểm khác
Tô Hương Ngưng khẽ gật đầu, có chút ngại ngùng: "Không sao, lần đầu mà, học hỏi một chút cũng tốt...Tô công tử, ngươi chuẩn bị đi đâu thế
"Tối nay Lý Sư Sư biểu diễn ca khúc mới, tiện đường ghé qua xem một chút, Tô cô nương có muốn..
Đến đây thì Tào Hoa cảm thấy không đúng, ai lại mời cô nương đi chơi thanh lâu bao giờ, không phải sẽ bị người ta mắng sao
Nhưng Tô Hương Ngưng nháy mắt, mỉm cười: "Thực ra cũng rất lâu rồi ta chưa đi trà lâu..
nếu Tô công tử không ngại thì ta cũng muốn nghe ca khúc mới của Sư Sư
Tào Hoa đương nhiên không ngại, hắn cũng không phải đi chơi gái, đơn thuần chỉ tìm chỗ ngồi thôi
"Vậy thì đi thôi, thu dọn sạp hàng
Lưu lão tứ mấy người thì nhanh chóng xắn tay, mang luôn sạp hàng và đồ đạc vào cửa hàng nhà mình
Tô Hương Ngưng nhìn trang phục của mình, hôm nay nàng mặc bộ váy vải thô của những phụ nữ thường dân để bày hàng, lúc này lại có chút xấu hổ: "Ta...ta về thay bộ khác đã..
"Không cần phiền phức như vậy, có ta ở đây, không ai dám nhiều lời nửa chữ đâu, gọi cả Thẩm chưởng quỹ lên, mang cô ấy đi trải nghiệm một chút
Tô Hương Ngưng cũng đang có ý này, quay người tiến vào Bách Bảo trai
Một lát sau, Thẩm đại tiểu thư cầm quạt tròn chạy ra, lượn lờ nhìn bốn chiếc quạt giấy trắng: "Sao thế, không biết đường nên phải tìm đến tiểu thư ta giúp đỡ à
Không thành vấn đề, thích cô nương nào ta cho bà chủ mách một tiếng là xong, bớt cho hai mươi phần trăm
Cái bộ dạng này còn hơn cả bà chủ Thang, xem ra nàng cũng đi trà lâu không ít lần rồi
Tô Hương Ngưng có chút bực mình liếc nhìn nàng một cái: "Vũ Nhi, đừng nói bậy, Tô công tử không phải người như vậy, chỉ là nghe ca thôi
"Đi thôi đi thôi~ ta đói bụng rồi
Tào Hoa nào có tâm trạng nghe những lời này, hoàn toàn coi như mình đang rủ nhau đi liên hoan thời hiện đại, tiện thể gọi thêm hai em gái cùng đi cho vui
Trà lâu cũng không xa, chỉ cách nửa con phố, rất nhanh đã đến được cửa chính thanh lâu nổi danh số một kinh đô
Ngựa xe như nước, người người ồn ào náo nhiệt
Lý Sư Sư ra ca khúc mới lên đài biểu diễn, cũng là thêm nhiệt cho cuộc thi hoa khôi sau vài tháng, đến cổ vũ cũng không ít vương công quý tử
Tứ đại tài tử đều đến đông đủ, Chu Bang Ngạn tự nhiên không thể vắng mặt
Bất quá lần trước núp ở gầm giường nửa ngày, Chu công giờ vẫn còn ám ảnh tâm lý, không dám chạy đến lầu nhỏ ven hồ nữa, chỉ ngồi ở sảnh lớn với bạn bè chờ đợi
Giống như Uất Trì Hổ loại người lỗ mãng đương nhiên không thể vắng mặt, hắn dẫn theo hai chục gia đinh hùng hổ xông vào, kê bàn sát xuống dưới sân khấu, bà chủ Thang tiếp đón còn như tổ tông, chỉ thiếu điều đích thân ra cởi áo cởi quần mà hầu hạ
Mọi người cũng quen với phong cách của Uất Trì Hổ rồi, nếu mà thiếu vị này thì ai sẽ tôn lên sự phong lưu tao nhã của đám văn nhân ở đây chứ
Thẩm Vũ cũng là khách quen, nàng phe phẩy quạt tròn đi trước dẫn đường, Tống chưởng quỹ đi đầu một bước vào trong thu xếp gian phòng riêng
Thấy Tào Hoa lấy tay áo che mặt bộ dạng lén la lén lút, Thẩm đại tiểu thư nhếch mép khinh thường: "Đi trà lâu thôi mà cũng phải che che đậy đậy, cái bộ dạng kia của ngươi, còn sợ người ta nhận ra chắc
Tào Hoa đương nhiên sẽ không giải thích, nếu mà bỏ tay áo xuống thì chắc người ở đây chạy mất một nửa, nửa còn lại thì bị dọa cho hết hồn, người đứng được chắc chỉ có Uất Trì Hổ
Tô Hương Ngưng thì khẽ che miệng cười, đi phía sau nói nhỏ: "Vũ Nhi, Tô công tử là người có gia quyến, với lại..
Chữ "sợ vợ" cuối cùng thì nàng lại không nói ra được
Thẩm Vũ và nàng là bạn khuê mật không gì không nói, đương nhiên là hiểu ý, ánh mắt càng thêm mỉa mai
Sợ vợ mà còn dám đi thanh lâu, quả thật là gan lớn
Gian phòng riêng trên tầng hai sảnh lớn của trà lâu là để dành cho những vị khách sang trọng, có rèm châu che chắn, người phía dưới không nhìn thấy được bên trên, người bên trên lại nhìn rõ được mọi thứ bên dưới
Thẩm Vũ ngồi xuống vị trí chủ tọa, Tô Hương Ngưng thì tựa người bên cạnh lan can trên ghế dài, xem mấy cô em vũ khúc quen mặt trên sân khấu
Tào Hoa đứng ở trong phòng kế chờ đợi một lúc, Lưu Tứ Gia liền đi vào, nhỏ giọng nói: "Vương Duệ ở căn thứ hai bên trái, Lý Nhã cũng ở trong đó, đi dạo một vòng, còn có vẻ như có mấy nhân vật lớn, cổng có đao phủ hộ vệ, công tử cẩn thận vẫn hơn
Biện Kinh rồng rắn lẫn lộn, đương triều thiên tử hay là tướng gia xuất hiện ở ngay sát vách cũng không có gì lạ
Lần này Tào Hoa tới cũng không có ý định lộ mặt, thật sự không để ý chuyện này, chỉ là chờ đợi vở kịch hay bắt đầu.