Tiêu Dao Tiểu Thư Sinh

Chương 1030: Làm Thịt Dê Béo








Chương 1030: Làm Thịt Dê Béo
________________

VIE) Chương 1030: Làm Thịt Dê Béo



Như thấy được núi vàng núi bạc hiện lên trước mắt, trong mắt thương nhân Tề quốc lấp lóe ánh sáng, nhìn cấp dưới kia, hỏi
- Niếp đại ca, người xem, ta có thể cũng thuê một gian cửa hàng ở nơi đây hay không
- Người nào tới trước, giao tiền đặt cọc là có thể đặt trước
Cấp dưới kia nhìn hắn, nói
- Ngày hôm nay có thể qua ít ngày nữa, có thể sẽ không còn chỗ nữa
Thương nhân Tề Quốc lập tức nói
- Cám ơn Niếp đại ca, giao tiền đặt cọc ở nơi nào, ta đi ngay bây giờ
Hộ Phòng cấp dưới khoát tay, nói
- Không cần cám ơn ta, đều là chính sách tốt
Thương nhân Tề Quốc liên tục lắc đầu
- Nếu không phải Niếp đại ca ngươi, giờ phút này ta đã trên đường đi Kinh Đô, làm sao gặp được chuyện tốt CỠ này, đợi giao tiền đặt cọc, còn có hậu tạ
Công trạng tháng này còn kém mấy cái, Hộ Phòng cấp dưới ngẫm lại, nói
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
- Nếu người thật muốn cám ơn ta, vậy thì giới thiệu bằng hữu thương nhân của ngươi lại đây
Giao tiền đặt cọc xong, đi ra từ chỗ đăng ký trong nha môn, thương nhân Tề Quốc lần nữa cung kính thi lễ với cấp dưới, chân thành nói
- Đại ân không lời nào cảm tạ hết được, nếu sau này Niếp đại ca có gì cần ta, cứ mở miệng, ta nhất định sẽ không chối từ
- Khách khi khách khí
Cấp dưới kia khoát tay, nói
- Ngươi không phải muốn mua vải à, ta dẫn người đi vài phường xem, nghe nói vải phường Kinh Đô và Thục Châu chúng ta là một nhà, ngươi trước xem kỹ rồi hẵng nói
Thương nhân Tề Quốc chắp tay nói:

- Được, được, lại phải làm phiền Niếp đại ca

Vừa dứt lời, bên tại bỗng nhiên truyền đến tiếng cãi vã
- Kia rõ ràng là khách của ta, tiểu tử ngươi lại dám tranh giành với ta
- Cái gì khách của ngươi, ai bảo người đi chậm như vậy
- Tháng này công trạng của ngươi đã đầy đủ, không thể nhường cho ta một người sao
- Ai sẽ ngại tiền nhiều hả
Thương nhân Tề Quốc nhìn kia hai nha dịch kéo nhau vào nha môn, nhìn cấp dưới bên cạnh, hỏi
- Niếp đại ca, đây là..
Cái cấp dưới kia khoát tay, nói:

- Đừng để ý tới bọn hắn, chúng ta đi của chúng ta
Mặc dù chưa đến mùa trồng trọt, nhưng những ngày này cuộc sống bách tính Vĩnh Huyện lại có chút phong phú
Mỗi ngày trời chưa sáng, có mấy hán tử khí lực năm người một nhóm cùng thôn, mười người một bang, đi Châu Thành lợp nhà, giữa trưa được ăn một bữa cơm, ăn mì sợi, bao ăn no, trời tối trở về, tiền công mỗi ngày 20 văn, hết ngày
Trồng hoa màu một ngày kiếm không đến 20 đồng tiền, tài năng khác của bọn họ không có, nhưng khí lực thì không thiếu, làm một ngày kiếm lời 20 văn, cách mấy ngày còn có thể hạ quyết tâm, mua một bình rượu nhỏ, cắt hai lạng thịt về ăn mừng một chút
Ngô lão tam cũng là một trong những người này
Sở dĩ gọi Ngô lão tam, là bởi vì hắn đứng thứ ba trong nhà, phía trước còn có hai người ca ca, một người sinh ra không bao lâu thì chết yểu, một người mười mấy năm trước bị sơn tặc hại, nhà lão Ngô chỉ còn lại một mình hắn
Nghĩ đến việc này, trong lòng của hắn cũng có chút đáng tiếc
Nhị ca không có phúc khí chết sớm, bằng không, cũng có thể nhìn thấy thiên hạ không còn tặc
Vẫn nhờ Cảnh Vương điện hạ tốt, làm một việc lớn cho bách tính Thục Châu như vậy, cũng chỉ có tài nhìn người dường như không chính xác lắm, tìm một Thứ Sử đầu óc có vấn đề, xây cửa hàng ở cửa thành, còn làm thành một vòng tròn
Chỉ là nghĩ kĩ lại, nếu như đầu óc Thứ Sử này bình thường, hắn từ đâu kiếm lời tới một ngày 20 văn, lại nơi nào có tiền dư cho vợ mình mua mứt hoa quả trái cây Từ Phúc Ký
Cho nên, tìm một Thứ Sử đầu óc có vấn đề, vẫn là Cảnh Vương điện hạ tốt
Nói đến vợ nhà mình, nàng theo mình lâu như vậy, không có lúc nào được hưởng phúc, lúc trong nhà không có gì ăn, nàng còn dệt vải kiếm tiền trợ cấp gia dụng, thật sự cực khổ cho nàng

Hắn dùng 10 đồng tiền ngày hôm nay mua được mứt hoa quả lấy ra từ trong ngực, đẩy cửa nhà, lớn tiếng nói:

- Nhất nương, ta về rồi
Một phu nhân từ bên trong phòng đi ra, nói
- Trở về rồi sao, mau vào đi, ta lập tức đi nấu Cơm
Ngô lão tam đi tới, nhíu mày hỏi
- Bà hôm nay đi làm cái gì, làm sao giờ mới nấu cơm
Phu nhân kia nhỏ giọng nói
- Ngày hôm nay phường vải trong thành tuyển người, ta và tam thẩm đi xem một chút

- Phường vải tuyển người, bà đi làm gì
Ngô lão tam nhíu mày, nói:

- Một nữ nhân như bà, không ở trong nhà cho tốt, cả ngày ra ngoài chạy loạn còn ra thể thống gì
Hắn ném một bọc giấy trên bàn, nói
- Việc kiếm tiền, nam nhân chúng ta làm được, nữ nhân các bà một ngày có thể kiếm lời 20 văn à, đây là mứt hoa quả Từ Phúc Ký hôm nay ta mua cho bà, bà nếm thử xem, nếu như thích, qua mấy ngày ta mua thêm cho
- Ta biết
Phu nhân kia mở ra bọc giấy, nhỏ giọng nói
Ngô lão tam cầm gặm một cái bánh bao lạnh, thuận miệng hỏi
- Đúng rồi, bà nói phường vải kia một ngày cho các bà bao nhiêu tiền
- Ba trăm văn
Ngô lão tam cắn một cái bánh bao, biểu hiện trên mặt ngơ ngẩn, nhìn hắn, thanh âm mập mờ hỏi
- Bao nhiêu, ba văn tiền
Phu nhân kia ăn một miếng mứt hoa quả, nhỏ giọng nói
- Người khác đều là 30 văn, ta cầm vải trước kia ta dệt được cho các nàng xem, các nàng nói ta dệt tốt, dệt ra nhìn rất đẹp, bảo ta dạy

những người này dệt vải, một ngày cho ta ba trăm văn
Ngô lão tam sững sờ tại chỗ một hồi lâu, cầm ấm nước lên rót vào miệng, thật vất vả nuốt xuống bánh bao đang nghẹn lại trong họng, buông ấm nước xuống, bỗng nhiên vỗ bàn một cái, lớn tiếng nói
- Bà nói bà xem, một nữ nhân cả ngày ở trong nhà không cảm thấy tẻ nhạt à, có cơ hội vẫn phải đi ra ngoài nhiều một chút, phường vải bà nói kia ở nơi nào, trời sáng mang ta đi xem một chút
- Người ta chỉ chiêu nữ tử

- Ta chẳng lẽ không biết các nàng chỉ chiêu nữ tử sao
Ngô lão tam nhìn nàng, nghiêm nghị nói
- Ta chỉ thay bà xem một chút, nhìn các nàng có phải gạt người hay không, những nữ nhân này của các bà rất dễ bị mắc lừa
- Sẽ không, đó là nhà xưởng của Cảnh Vương phủ, sẽ không gạt người
Ngô lão tam nhìn nàng một cái, lại nhìn bọc giấy trong tay nàng, để bánh bao lạnh ở một bên, nhếch nhếch miệng, nói
- Đến đây, cũng cho ta nếm một miếng mứt hoa quả đi
Truyện-được-thực-hiện-bởi-Hám ThiênTàThần

Vùng đất hỗn loạn
Phương Ngọc buông một trang giấy xuống, nói
- Xây cửa hàng, Lý Dịch này, rốt cuộc đang làm gì
Hắn quay lại nhìn người áo tím kia, hỏi
- Tin tức là thật
Người áo tím gật đầu, nói
- Đã tìm dân chúng địa phương hỏi rồi, bọn họ muốn xây một dãy cửa hàng ở nơi đó, nghe nói muốn khai trương trước sang năm
Tất cả sứ giả thánh giáo phụ trách Thục Châu đã mất liên lạc, cái này cũng mang ý nghĩa bọn họ không cách nào liên lạc với tín đồ Thục Châu, muốn thu hoạch tình báo, chỉ có thể thông qua dân chúng địa phương
Phương Ngọc nhằn mày lại, lẩm bẩm
- Vì sao hết lần này tới lần khác là ở cửa tây
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
- Ngươi ngốc sao, bốn cổng thành Đông Tây Nam Bắc, chỉ có cửa tây vô dụng nhất, lâu dài không mở, không chọn cửa tây, chẳng lẽ chọn ba cửa khác
Thục Vương từ bên cạnh đi tới, nhìn hắn, nói
- Ngươi có thể không biết, cái Lý Dịch lợi hại nhất, không phải trị quốc, mà chính là buôn bán, hắn hẳn muốn kiếm lời một khoản thật tốt vào ngày tết, thương nhân các nơi, không phải cũng bị hắn nghĩ biện pháp giữ ở lại Thục Châu
Phương Ngọc lắc đầu
- Ta chỉ lo lắng

- Việc này có gì mà phải lo lắng
Thục Vương lắc đầu, nói
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
- Thục Châu ba ngàn trù binh, Vĩnh Huyện có thể điều động nhiều nhất chỉ hai ngàn, đều là một đám tan binh, căn bản không thành vấn đề, chỉ cần người của các ngươi có thể mở cửa thành ra, thì không ai có thể ngăn cản chúng ta
- Cái này ta biết
Phương Ngọc lắc đầu, nói
- Chỉ là, nên cẩn thận vẫn hơn
Thục Vương lắc đầu, trên mặt ngược lại lộ ra vẻ hưng phấn, nói
- Ta ngược lại cảm thấy, đợi đến qua Nguyên Tiêu lại động thủ là thích hợp nhất, chờ hắn kiếm bạc lời đầy đủ, khi đó, có thể làm thịt một

con dê béo.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.