Tiêu Dao Tiểu Thư Sinh

Chương 1058: Trị Tận Gốc!







Chương 1058: Trị Tận Gốc
________________

VP Chương 1058: Trị Tận Gốc
Cửa học đường, tên đầu trọc trẻ tuổi nhìn hán tử, từ tốn nói
- Lớp học này, người và bọn hắn tiến vào, có thể thông qua khảo nghiệm, ngươi có thể đi nếu như không thể thông qua, ngày hôm nay người chỉ có thể ăn bánh bao uống nước trắng, hôm nay không thể thông qua, sau đó trong hai ngày, người phải thông qua hai lần khảo nghiệm
Hán tử kia nghe vậy rất kinh ngạc, hắn và đại đa số mọi người ở đây đều cùng một dạng, không đọc sách, chữ lớn chữ nhỏ cũng không biết, nghe thấy lão đầu kia ở một bên vừa lắc đầu vừa nói chuyện thì đã ngủ gà ngủ gật, bút lông cầm như thế nào hắn cũng không biết, khảo nghiệm là thứ gì
Hắn đã không còn tè dầm, việc này cần thiết hay không
Hắn nhếch nhếch miệng, nhìn tên đầu trọc kia rồi hỏi
- Nếu như trời sáng vẫn không thể thông qua thì sao
- Còn không thể thông qua như lời ngươi nói..
Đầu trọc kia vỗ bả vai hắn, khuyên:

- Bánh bao và nước trắng, nuôi người là tốt nhất
Tuy bình thường Vương đại thống lĩnh đối xử rất hòa khí với mọi người, nhưng nghiêm túc mà nói thì vẫn có rất nhiều người sợ hắn
Không bao lâu, hán tử kia ủ rũ đi vào học đường, ngồi ở phía sau cùng
Trước tiên tên đầu trọc trẻ tuổi và lão tiên sinh dạy học nói vài lời, lão nhân gia gật đầu, liếc nhìn về bàn cuối một chút, không để ý đến việc của hán tử kia nữa
Hán tử kia ngồi ở hàng sau, nhìn thấy ánh mắt của những hài tử xung quanh đều nhìn sang, sắc mặt có chút phát hồng
Hắn dứt khoát gục xuống bàn ngủ, hắn không tin, rốt cuộc Vương lão đại bị điên hay sao lại để cho hắn và những tiểu hài tử này cùng ngồi trong học đường đọc sách, hay muốn cho hắn đi thi Trạng Nguyên, đời này của Vương Đại Tráng hắn cũng không phải đi theo con đường đọc sách
Nghe âm thanh của lão đầu tử này, từng đợt bối rối đánh tới
Không biết qua bao lâu, hắn bị một tiểu mập mạp ngồi bên cạnh đánh thức
Tiểu mập mạp đưa cho hắn một trang giấy trắng và một cây bút rồi nói:

- Tiên sinh nói, viết năm chữ người vừa dạy ra kìa
Hán tử kia nhìn hắn, sắc mặt ngốc trệ
Tại sao phải chép lại, có trời mới biết vừa rồi lão đầu tử kia dạy chữ gì, mấy chữ kia viết như thế nào, còn có bút này cầm thế nào
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Hắn nhìn tiểu mập mạp kia, trên mặt nở nụ cười rồi nói:

- Người giúp ta viết có được không
Ta ra ngoài mua mứt hoa quả cho ngươi ăn
- Nhà ta cũng bán mứt hoa quả
Tiểu mập mạp nhìn hắn, lắc đầu nói:

- Tiên sinh còn nói không thể viết thay, bằng không ta cũng sẽ bị phạt
Hán tử bất đắc dĩ nhìn hắn:

- Vậy ngươi cho ta chép với được không
- Không cho
Tiểu mập mạp dứt khoát trả lời
Hắn quay lưng đi, phối hợp viết
Hán tử kia nắm lấy cây bút, nhìn giấy trắng đặt trên bàn, sắc mặt ngốc trệ, không biết nên viết như thế nào
Chỉ chốc lát, bút trước mắt hắn không thấy, giấy cũng không gặp, mà có thêm một chén nước, một cái bánh bao, còn có một tên đầu

trọc
Đầu trọc kia nhìn hắn rồi nói
- Ngày mai sẽ phải thi gánh thơ, ngày kia chép lại thi từ, ngày kia có thể sẽ học toán học, đại thống lĩnh nói nếu hôm nay không viết ra được năm chữ..
Ngươi tự bảo trọng đi
Nói xong trực tiếp di chuyển thân thể rời đi
Hán tử kia ngơ ngác ngồi yên tại chỗ, gánh thơ, chép lại, toán học
Đây là muốn hắn đi chết
Thân thể đại hán run lên, vội vàng đi ra ngoài, nhưng không nhìn thấy tên đầu trọc vừa rồi mà nhìn thấy tiểu mập mạp không cho hắn

chép bài kia
Tiểu mập mạp liếm láp một cái mứt quả, hán tử kia túm lấy mức quả trong tay hắn cắn một cái, uy hiếp nói:

- Tiểu tử, trời sáng giúp ta viết một phần, không làm vậy ta sẽ đánh ngươi
Bị cướp mất mứt quả, tiểu mập mạp không khóc cũng không nào, chỉ xoay người nhìn nam nhân có dáng người tráng kiện cao lớn cả tám mét ở phía sau, rồi nói
- Cha, hắn cướp mứt quả của con, còn muốn đánh con nữa
Bỗng nhiên trước mặt hán tử kia xuất hiện một mảnh bóng râm, hắn ngẩng đầu nhìn một chút nam nhân kia còn tráng kiện hơn nhiều so với hắn, run rẩy nói:

- Đại ca, chỉ là hiểu lầm
- Lầm cái đầu Con vợ ngươi
Quả nhiên trên núi mát hơn rất nhiều so với bên ngoài, nhưng mà muỗi cũng nhiều hơn một chút, Lý Dịch và Túy Mặc các nàng so ra kém Như Nghi và Như Ý, muỗi gặp đều muốn đi vòng qua, hắn chỉ có thể tự chế mấy loại khí đốt để bắt muỗi, may mắn hiệu quả cũng rất rõ rệt
Liễu nhị tiểu thư đợi mấy ngày thì ra ngoài, mang theo nhân thủ Liễu Minh, như muốn càn quét toàn bộ vùng đất hỗn loạn một lần
Vùng đất hỗn loạn thực sự rất lớn, bọn họ chẳng qua khai mở một đầu từ Tế Quốc đến Cảnh Quốc, quét sạch một đầu thương đạo với tất cả tai hoạ ngầm xung quanh, vừa mới bắt đầu tiến quân hướng ra bên ngoài
Liễu nhị tiểu thư đưa ánh mắt về toàn bộ vùng đất hỗn loạn, nàng không chỉ muốn làm Vương của thế giới mới mà còn muốn nhận thầu tất cả ngọn núi trong vùng đất hỗn loạn, làm Vương của toàn bộ vùng đất hỗn loạn
Điều Lý Dịch cần làm chính là đợi sau khi ổn định, cung cấp chiến lược chống đỡ, tư nguyên chống đỡ cho nàng, ngoan ngoãn ở phía sau

làm nam nhân của Vương
Ở một góc khuất trên đỉnh núi, Lý Dịch nhìn từng dãy kiến trúc cao ngất ở phía trước, lần nữa cảm thấy Vương Uy làm việc vẫn rất đáng

tin
Trong đầu hắn có nguyên một tòa thư viện, có thể làm được rất rất nhiều việc
Nhưng hắn chỉ có một người mà lại còn rất lười
Muốn dựa vào hắn để hoàn thành những chuyện này, trước tiên hắn cần sống năm trăm năm, sau đó hướng lão Thiên mượn thêm năm trăm năm nữa, có lẽ mấy trăm năm còn chưa đủ, coi như cả một đời có mấy trăm thậm chí ngàn năm, muốn dời hết tất cả mọi thứ trong đầu đều ra ngoài cũng là chuyện không thể
Những chuyện về khoa học kỹ thuật thế này, vẫn nên giao cho Lý Hiên chậm rãi làm, hắn và Như Ý đều không cần phải giải quyết, đối với mấy cái này càng không có hứng thú
Nhưng cũng không phải cứ hoang phế như vậy, thật vất vả mới có được bàn tay vàng, dù sao trừ chép sách, chép thơ, nhìn lén nhật ký của người khác, thứ này đối với hắn vẫn có tác dụng
Lý Dịch ra lệnh cho Vương Uy xây dựng một khu công nghiệp khổng lồ phía sau trại
Tiến hành cùng lúc với luyện sắt, luyện than cốc, nghiên cứu tạo hình, nói nghiên cứu thực chất chỉ là hắn nói còn bọn họ làm, sau này những thứ này sẽ có tác dụng rất lớn, tuy tạm thời còn chưa sử dụng đến những lo trước khỏi vẫn hơn
Tạm thời trước hết đột phá nơi này, rồi sau đó hắn sẽ chậm rãi phát triển
Học đường
Bị xếp ở một chỗ hẻo lánh, một tên hán tử nhìn tiểu mập mạp bên cạnh, nuốt ngụm nước bọt, trơ mắt tiểu mập mạp kia gặm lấy đùi gà trong tay, nói
- Tiểu đệ, sáng mai lúc ngươi đi học, có thể vụng trộm giúp ta mang theo một ít dưa muối không
Hắn đã bánh bao ăn bảy ngày cũng như uống bảy ngày rồi, cả người đều gầy đi một vòng, mà nguyên nhân dẫn đến chuyện này đơn giản là lúc ấy hắn đi tiểu ở bên ngoài nhà xí
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Hiện tại hắn có chút nghĩ không thông, trong phòng rất sạch sẽ, tiêu tiểu xong dội nước thì hương vị gì cũng không có, tại sao hắn lại

phải đi tiểu ở bên ngoài
Đây chính là thật vô sỉ
Thật vất vả mới thuyết phục tiểu mập mạp kia mới gật đầu, hắn lập tức cầm bút lên, dùng đầu bút chỉ chỉ chữ nào đó trên giấy, hỏi
- Tiểu đệ, chữ này làm sao, ta quên rồi, ngươi dạy lại ta một chút đi
Trong lòng của hắn đau khổ vô cùng, học đường thật sự rất đáng sợ, hắn thà ở bên ngoài khiêng đá còn tốt hơn so với ngồi đọc sách nơi đây
Phòng tạm giam cách học đường này không xa cũng bị cải tạo thành học đường mới
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Tháng tới, có người dám tùy tiện đại tiện hay nôn bậy bạ, chưa tính mất vệ sinh, tất cả đều bị bắt tới đây, ở chỗ này, bọn họ không cần khiêng đá, không cần làm việc ở cửa hàng, không cần sửa đường, bọn họ không cần làm gì hết, chỉ cần cả ngày ngao du trong đại dương tri thức, trải nghiệm niềm vui đọc sách
- Haha, ta đã học xong, ta đã học xong
Ta có thể ra ngoài
Chợt có một người từ bên trong lao ra, đứng trên đường phố, như bị điên
Sau khi cười xong, hắn cúi đầu nhìn tay mình, biểu lộ thống khổ, đây là một đôi tay dùng để chém người, thế mà trong mấy ngày này lại bị dùng để viết chữ, thức trắng đêm không ngừng viết, viết không hết cũng chỉ có thể ăn bánh bao uống nước trắng, dưa muối cũng không cho
Bỗng nhiên từ trong cửa sổ duỗi ra mấy cái tay, có tiếng người khuyên nhủ:

- Huynh đệ, huynh đệ, ngươi quay trở lại đi, đợi thêm hai ngày, dạy cho chúng ta biết
Người kia đứng trên đường, cười như điên nói:

- Ta thà chết, chết bên ngoài, chết đói, bị ngẹn nước tiểu chết, nhảy từ trên núi xuống bị thịt nát xương tan cũng không muốn quay trở

lại
Một chỗ gian phòng trong trại, Vương đại thống lĩnh sờ sờ cái đầu trọc của mình, kinh ngạc phát hiện, đã rất lâu rồi toàn bộ phía trước trại chưa từng xuất hiện hiện tượng tùy chỗ đại tiện, tùy chỗ khạc nhổ, tùy chỗ ném rác
Trong vòng nửa tháng ngắn ngủi, vấn đề để đầu hắn đau mấy năm, thế mà cứ như vậy được trị tận gốc

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.