Tiêu Dao Tiểu Thư Sinh

Chương 1134: Công Khai Tiếp Thị






Chương 1134: Công Khai Tiếp Thị

Chương 1134: Công Khai Tiếp Thị

Liễu Châu mới mở mấy cửa hàng may, gần như mọi người trong ngoài châu thành đều biết
Tin tức này lưu truyền phạm vi rộng, hoàn toàn không thua gì Thứ Sử Liễu Châu tham ô bị bắt nửa năm trước, hoặc nhóm tội phạm gây họa hơn mười năm cho bách tính đều bị quan phủ bêu đầu tất cả, truyền đi trong thời gian một ngày khiến mọi người đều biết
Không hoàn toàn bởi vì mấy nhà này mới mở cửa hàng mà cường độ giảm giá to lớn, trước đó chưa từng có, nguyên nhân chủ yếu là phố lớn ngõ nhỏ trong thành, trận thế ùn ùn kéo đến tuyên truyền tất cả mọi người chưa từng thấy qua
Gần như trên tay mỗi bách tính Liễu Châu đều có đơn tuyên truyền lớn chừng bàn tay
Không chỉ một phần
Sau khi người biết chữ nỉ non một lần truyền đơn, biết đây là khai trương cửa hàng may nên đại bán hạ giá, liên tiếp hạ giá, nửa tháng sau, dùng giá một thành thì có thể mua được vải vóc may mặc, đã gặp qua cửa hàng bán giảm giá nhưng chưa từng gặp qua giảm giá ác như vậy, một giá thành này khác tặng không ở chỗ nào
Không biết chữ, cầm truyền đơn hỏi người khác một chút cũng đại khái hiểu rõ nội dung bên trên
Hỏi rõ ràng xong cũng nồng đậm khó hiểu cùng khó tin
Mấy ngày trước, Lưu gia giảm giá một thành, đã có rất nhiều người cho rằng là đã chiếm được tiện nghi, khách hàng tại mấy cửa hàng đông như trẩy hội, nối liền không dứt
Mấy nhà mới mở cửa hàng này giảm giá coi như đã xong, So sánh mức độ với Lưu gia là chênh lệch gần mười lần, có vẻ hơi không đáng chú ý
Cũng không cần lo lắng đối phương lừa họ, phía trên này giấy trắng mực đen viết hết sức rõ ràng, muốn làm trò xiếc trước nâng giá sau lại hạ giá, thì quan phủ sẽ không bỏ qua cho họ
Trên đường phố, một nữ tử tiếp nhận truyền đơn do tiểu nhị đưa qua, sau khi nhìn kinh hỉ nói
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
- Chỉ qua mấy ngày mà y phục của bọn hắn đã rẻ như vậy, nếu như nói thật thì có thể mua thêm mấy món
Nam tử bên cạnh nàng kinh ngạc nói
- Không phải mấy ngày trước vừa mua mấy món à, sao lại mua nữa
Nữ tử lườm hắn một cái, nói
- Đó là Lưu gia, đồ của Lưu gia có thể so sánh với Lâm gia à, đã sớm ngóng trông cửa hàng nhà các nàng mở ở Liễu Châu, giá cả còn tiện nghi như vậy, không mua thì lãng phí
Nam tử kia do dự một lát, hỏi
- Mua nhiều y phục như vậy, mặc hết sao
- Ta là nữ nhân, nữ nhân mua mấy bộ quần áo xinh đẹp thì làm sao, làm sao
Nữ tử kia nhìn hắn, bất mãn nói
- Lại nói, ta mua nhiều y phục như vậy còn không phải mặc cho người xem sao
- Ta
- Ta cái gì mà ta, uống cho ngươi là người đọc sách, bút trướng này cũng sẽ không tính toán, mua một bộ y phục của Lưu gia đủ để mua hai bộ, mười bộ ở Lâm gia, còn không xinh đẹp bằng Lâm gia, lần này ta phải mua, một năm nay đều không cần mua, ngươi tính đi, có thể vì người tiết kiệm bao nhiêu tiền
- Ta
- Ta cái gì mà ta, có phải không thích ta hay không
- Không phải
- Ngay cả y phục ngươi cũng không cho ta mua, quả nhiên là ngươi không thích ta, có phải người thích hồ ly tinh nào rồi hay không
- Vậy thì mua đi
Nam tử dằng dặc thở dài, Lâm gia ơi Lâm gia, áo Lâm gia, nước hoa xà phòng Lâm gia, tài liệu vải quần áo Lâm Gia, hắn cực khổ vẽ tranh bán lấy tiền, tất cả đều đưa hết cho Lâm gia
Cũng may, tuy nương tử dùng tiền nhiều nhưng cho tới bây giờ nói chuyện đều rất giữ lời, nói năm nay không mua thì tuyệt đối năm nay sẽ không mua
Nhưng mà năm nay chỉ còn lại có hai tháng
Cửa hàng may Lâm gia còn chưa khai trương đã hấp dẫn vô số ánh mắt của mọi người, tạm thời bất luận có bao nhiêu người vào xem, chí ít mấy cửa hàng nhỏ, có thể gây nên oanh động như thế là lần đầu tiên từ trước tới nay
Cửa hàng khai trương ngày đầu tiên, mấy tiểu nhị chưởng quỹ trong cửa hàng trông mòn con mắt cũng không có mấy vị khách nhân
Có người đến đây quan sát, phần lớn hỏi bọn hắn có phải nửa tháng sau giảm giá chín thành không, thật sự nguyện ý mua sắm một người đều không có
Lúc trước khi Lưu gia giảm giá một thành, bậc cửa của cửa hàng đều sắp bị người ta đạp nát, hiện tại giá cả của bọn hắn và Lưu gia giống nhau nhưng mà trước cửa có thể giăng lưới bắt chim, So sánh hai việc này thật sự làm người ta thấy chua xót
- Khách quan nhìn chút gì đi
Nhìn thấy có người tiến đến, một tiểu nhị vội vàng nghênh đón
- Nghe nói nửa tháng sau cửa hàng các ngươi giảm giá chín thành
Người kia nhìn tiểu nhị, nghi vấn hỏi:

- Có phải thật hay không
- Chắc chắn là sự thật
Tiểu nhị trên mặt tươi cười, hỏi:

- Khách quan muốn nhìn y phục sao
- Nhìn cái gì chứ
Người kia nguýt hắn một cái, nói tiếp:

- Tiền hôm nay mua một bộ y phục đủ để nửa tháng sau ta mua chín bộ, người cảm thấy ta rất ngu xuẩn, tại sao ta lại không đợi nửa tháng sau lại đến
- Khách quan đi thong thả
Nhìn thấy khách nhân kia rời đi, trên mặt tiểu nhị lộ ra lễ phép mà mỉm cười không quá nịnh nọt
- Xong
Hắn đi đến trước mặt một tên quản sự rồi nói tiếp:

- Nếu như nửa tháng sau bọn hắn lại đến, thì chúng ta thua thiệt chết
Tuy trong lòng quản sự kia cũng tâm thần bất định tới cực điểm nhưng vẫn mở miệng an ủi nói
- Đây mới là ngày đầu tiên, phải tin tưởng tiểu thư
Ngày thứ hai
Tất cả y phục bên trong cửa hàng đều giảm còn tám thành, khách nhân vào cửa hàng nhiều hơn hôm qua một ít, nhưng vẫn không người nào nguyện ý mua sắm
Ngày thứ ba, ngày thứ tư
Tất cả y phục vải vóc đều chiết khấu bán ra với giá bảy phần, khách nhân vào cửa hàng càng nhiều cũng có ít người nguyện ý mua sắm, nhưng cũng chỉ là số ít, cộng mấy cửa hàng lại nhưng mà chỉ bán ra ngoài hơn mười kiện
Lưu gia
Ha ha ha
Lưu Lạc nhịn không được cười ha ha, mấy ngày nay, hắn một mực chú ý vào tình thế cửa hàng của Lâm gia, đối với tình huống nơi đó, rốt cuộc đã quá rõ ràng
Lưu gia kinh doanh chủ yếu chính là tơ lụa vải vóc, hắn vô cùng rõ ràng lợi nhuận bên trong, một khi giảm giá vượt qua năm thành, là vững vàng không kiếm được lời, bạn càng nhiều, bù vào thiệt hại càng nhiều, họ kiếm được lời à, kiếm được nhiều lợi nhuận sao
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Muốn học phương pháp Lưu gia, vẽ hổ không thành phản lại thành vẽ chó, hắn chỉ cần chờ Lâm Gia bị Liễu Châu cười chê là được
Đến lúc đó, ngược lại hắn muốn xem thử, Lâm Uyển Như kia còn có thể ngạo mạn ở trước mặt hắn nữa không
Lưu Lạc cười vui vẻ, Tú Nhi sắp khóc
- Làm sao bây giờ
Nàng gấp đến ở trong sân xoay quanh, đều đã đến ngày thứ tư, người vào cửa hàng càng ngày càng nhiều, nhưng người nguyện ý mua lại không có mấy người, nếu tiếp tục như vậy, giá cả cứ giảm như vậy, chúng ta sẽ thua lỗ
Lý Đoan giơ hai mứt quả trong tay chạy tới đưa cho nàng một cái rồi nói
- Tú Nhi tỷ, đừng gấp, mứt quả này cho ngươi ăn
Tú Nhi không có tâm tư ăn mứt quả nên cho lại Lý Đoan, Lý Đoan không thể ăn hai cái, lại đưa tay ra:

- Lâm di, cho người ăn một cái
- Cám ơn Đoan Nhi
Lâm Uyển Như ngược lại không hề từ chối, tiếp nhận mứt quả, nhẹ nhàng cắn một cái, nhìn Tú Nhi rồi nói tiếp
- Đừng lo lắng, đợi đến trời sáng ngươi lại nhìn sẽ biết
Lý Dịch biết vẫn có người hiểu mình
Thực ra sáu mươi phần trăm là đã đạt tới cực hạn, vấn đề này đời sau đã chứng minh
Không phải tất cả mọi người đều có kiên nhẫn đợi đến nửa tháng, một chiết giá cả nhìn rất dụ hoặc, nhưng trước tiên, đại khái sau khi giảm đến sáu thành, tất cả hàng hóa đều sẽ bị cướp mua trống không
Thậm chí, đến cùng có đoạt hết hay không thì chính người kinh doanh chính mình tư có tính toán
Khi đó, Lâm gia đã cấp tốc mở ra thị trường tại Liễu Châu, lại thỉnh thoảng dùng một số thủ đoạn tiếp thị, Lâm gia ăn thịt, các gia tộc như Lưu gia cũng chỉ có thể ăn canh
Lúc trước khi còn ở Phong Châu, có quan hệ những thủ đoạn này, hắn cũng sớm đã điều giáo qua Lâm cô nương
Nếu như không phải gần đây nàng bận và Như Ý học làm sao thay đổi trở nên xinh đẹp thì căn bản không cần chính mình động thủ, nàng có thể triệt để đùa chơi Lưu gia đến chết
So ra mà nói, thủ đoạn lần này hắn dạy Tú Nhi đã rất ôn hòa
Một chỗ cửa hàng may Lâm gia, hai nữ tử từ trong cửa hàng đi tới
Một nữ tử bên trái quay lại nhìn một chút, nói
- Bộ váy lụa kia thật sự xinh đẹp, đợi đến khi còn năm mươi phần trăm, ta chắc chắn mua nó về
Nữ tử bên phải nghe vậy, cười nói
- Vừa vặn, ta cũng nhìn trúng một bộ, hai ngày sau thì năm mươi phần trăm, có thể mua hai bộ không giống nhau, ngày đó chúng ta lại

đến
- Tốt
- Quyết định như vậy đi
Ngày thứ hai, tất cả cửa hàng hiệu may Lâm gia ở Liễu Châu, tất cả hàng hóa sáu mươi phần trăm
Sáng sớm, sắc trời hơi sáng, hai nữ tử lần nữa lại gặp nhau tại lối vào cửa hàng
Một người nhìn đối phương một chút rồi nói
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
- Không phải đã nói, ngày kia cùng đi sao
Một người khác mặt lộ vẻ cứng ngắc:

- Ta chỉ đến xem
Người kia im lặng một lát, hỏi:

- Không phải người muốn giành bộ váy lụa kia với ta chứ, hôm qua ta thấy người nhìn nó rất lâu
Một người khác bất mãn nói
- Cái gì mà của ngươi, người nào cướp được thì của người đó
Đám người chen chúc phía sau hai người đã ngăn chặn cả con đường
- Mở cửa, đến lúc nào rồi còn không mở cửa
- Đúng đấy, làm thế nào lại không mở
Có người nhịn không được tiến lên, bỗng nhiên vỗ cửa:

- Mở cửa, mở cửa nhanh
Một tiểu nhị ngáp một hơi thật dài, mở cửa của cửa hàng mở ra một khe hở, lúc mở mắt ra thì ngây người tại chỗ
Sau một khắc, hắn không chút do dự đóng cửa lại, mặt lộ vẻ hoảng sợ rồi hét lớn:

- Chưởng quỹ, không tốt, xảy ra việc lớn rồi, có người muốn phá cửa hàng chúng ta

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.