Tiêu Dao Tiểu Thư Sinh

Chương 1147: Kinh Biến!





Chương 1147: Kinh Biến
Chương 1147: Kinh Biến
Hằng Vương Phủ, sau khi Triệu Tranh phát tiết một phen mới dần dần tỉnh táo lại
Hắn không thể không tỉnh táo, lúc này chính là thời khắc quan trọng, không phải lúc để xúc động
Hắn đã bại bởi Triệu Di quá nhiều, một khi hắn rời khỏi Kinh Đô thì chủ nhân chính là Triệu Di, triều đình cũng sẽ không còn gì liên quan đến hắn nữa
Trong thời gian ngắn, họ đã đào đi đám người Hộ Bộ Thượng Thư luôn đi theo hắn giống như đánh gãy tay gãy chân của hắn, nắm trong tay hầu hết triều đình
Bây giờ lại bày mưu để hắn rời khỏi Kinh Thành, quả thật vô cùng độc ác nham hiểm
Làm sao hắn có thể mắc lừa, cũng không dám mắc lừa
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Chỉ sợ sau khi hắn bước ra khỏi nơi này thì cũng không còn cách nào trở lại
Triệu Tranh đặt một cái ghế xuống rồi ngồi lên trên, trầm giọng nói:

- Bản Vương không thể đi
Phương Ngọc đứng trong điện, nhìn Triệu Tranh, trầm ngâm một lát nói:

- Hùng Vương nói đúng, ngươi không thể rời khỏi kinh thành
Triệu Tranh chậm rãi nói
- Nhưng mà ta cũng phải có lời giải thích phụ hoàng và đám quần thần
- Chuyện này, giao cho bọn ta đi
Phương Ngọc trầm ngâm một lát, trên mặt hiện ra một tia dứt khoát
Chuyện thành giáo làm loạn này không bao lâu sau đã được ổn định trở lại

Thái tử còn đang ở Kinh Thành chuẩn bị lộ trình nhưng chỉ đưa ra một mệnh lệnh trước khiến cho trú quân ở Hội Châu đi đầu tiêu diệt toàn bộ loạn phỉ thánh giáo
Không ngờ đám người thành giáo này dễ đối phó hơn họ tưởng tượng nhiều
Thủ quân Hội Châu không hao phí bao nhiêu sức lực đã phá hủy được chi nhánh của thánh giáo kia ở Hội Châu, đuổi bắt hơn trăm kẻ cướp của thánh giáo, áp giải thẳng một đường vào kinh
Không đến hai ngày tin chiến thắng đã truyền đến, không cần thái tử đi trước mà loạn cục ở Hội Châu loạn cục đã được giải quyết
Đây là lần lấy được thắng lợi quan trọng nhất kể từ khi triều đình và thành giáo đánh nhau
Bệ hạ ngồi trên ngai rồng vô cùng vui mừng lại càng thêm ngợi khen thái tử, càng cho hắn nhiều quyền lực hơn
Trong một lúc nhất thời

thái tử và tam hoàng tử đã có địa vị ngang bằng nhau trong triều đình
Phong vương phủ
Triệu Tu Văn thở dài, nói
- Không ngờ đám người thành giáo kia lại quả quyết như vậy, không ngại hy sinh hết người của một chi nhánh cũng phải giúp thái tử ổn định cục diện
Nỗ lực trước đó của chúng ta coi như uổng phí hết rồi
Có người mở miệng
- Cũng không tính uổng phí, ít nhất thực lực của đám thánh giáo kia cũng đã bị họ làm cho suy yếu
Ta không tin hắn là thái tử thì có khả năng hủy được gốc rễ của họ
- Đung
Ta ngược lại muốn xem thử họ có thể tự chặt mấy cái tay, trừ Hội Châu, Kinh Đô còn có mười châu phủ
Họ thích tự giết lẫn nhau thì cứ để họ từng bước từng bước từ từ giết hết đi
Tiền Tài Thần mắt lộ ra vẻ trầm tư, từ đầu đến cuối đều không mở miệng
Chưa tới nửa giờ sau đã cáo từ rời khỏi Phong vương phủ
Tiền phủ, Tiền Đa Đa ngồi trong phòng buồn bực ngán ngẩm đếm ngân phiếu, Tiền Tài Thần đẩy cửa vào, Tiền Đa Đa ngẩng đầu liếc một chút rồi cất ngân phiếu lại
Tiền Tài Thần đi đến bên cạnh hắn, hỏi:

- Hắn còn nói cái gì với người
Tiền Đa Đa sững sờ, hỏi:

- Người nào
- Người mà người nhìn thấy ở Liễu Châu
- Người nào
Tiền Tài Thần nhìn hắn, nói
- Mấy ngày trước cha lại biết mấy vị cao tăng, nghe nói phật pháp cao thâm
- Cẩn thận đạo cô
Tiền Tài Thần nhìn hắn, hỏi
- Đạo Cô nào
- Thiên Hậu nương nương của Thánh giáo, không nên coi thường đám thánh giáo đó
Họ toan tính không nhỏ cũng không phải thật lòng muốn giúp đỡ cho Thái tử
Thái Tử cùng lắm chỉ là một con rối cho họ, không nên ép họ đến không còn đường nào khác nếu không sẽ xảy ra chuyện rất đáng sợ
Tiền Tài Thần ngẫm lại, nói
- Bây giờ thì thu dọn đồ đạc cùng mẹ ngươi về Phong Châu đi
- Hå
Tiền Tài Thần đạp một chân vào mông hắn
- Hả cái gì mà hả, nhanh lên
Triệu Tranh thật sự rất vui vẻ, hắn đang đo sức với Triệu Di ở bên trong
Hiếm khi hắn chiếm mấy lần thượng phong
"Thánh giáo không ngừng làm loạn, hắn không ngừng phái người dẹp yên, ba trận thì hết ba trận thắng
Mấy ngày này Phụ hoàng vô cùng hài lòng đối với hắn, trong triều ai cũng đều tán dương hắn, so với trước kia càng nhiều hơn
Hắn nhìn Phương Ngọc phía đối diện, cười nói
- Phương sứ giả, nếu không các người lại hi sinh nhiều thêm mấy cái châu phủ tính đi
Bản Vương cam đoan, chỉ cần bản Vương có thể lên ngôi, những thứ trước đây các người mất Bản Vương đều có thể đền bù tổn thất cho các người
Trên mặt Phương ngọc lộ ra vẻ tươi cười, nói:

- - Vì đại nghiệp của điện hạ lại hi sinh thêm một Kỳ Châu thì có làm sao
Triệu Tranh mừng rỡ:

- Một lời đã định
Lần này bản Vương muốn đích thân ra trận
Phương Ngọc nở một nụ cười đồng ý cho đến khi đi ra khỏi Hằng Vương Phủ, sắc mặt mới hoàn toàn âm trầm xuống
Hắn đi qua mấy con đường, đi vào bên trong một cái sân
Gõ cửa rồi đi vào, sau khi đi vào hắn khom người nói:

- Nương nương, mấy ngày này thực lực thánh giáo ở Kinh Đô đã bị tổn hại nghiêm trọng
Triệu Tranh yêu cầu hơi nhiều quá rồi
Trong bóng tối có âm thanh truyền đến:

- Hoàng đế Tề Quốc vẫn chưa tới lúc đáng chết
Phương Ngọc ngẫm lại, trầm giọng nói
- Nhưng mà nương nương..
khó khăn lắm chúng ta mới thâm nhập vào trong quan viên
Sau khi bị tam hoàng tử châm ngòi vu oan Triệu Tranh cũng đã không còn tin tưởng chúng ta bao nhiêu
Nếu như thực lực thánh giáo chúng ta cứ tiếp tục đi xuống như thế thì cho dù Triệu Tranh có trở thành hoàng đế đi chăng nữa đối với chúng ta cũng chỉ có hại mà không có lợi
Sắc mặt Phương Ngọc âm trầm, nói:

- Chúng ta muốn cho hắn biết, không có thành giáo thì hắn chẳng là cái thá gì
Người đối diện yên lặng khá lâu, mới có âm thanh truyền đến lần nữa
- Vậy trước tiên cho vị tam hoàng tử kia chiếm tiện nghi chút đi
Phương Ngọc ngẩng đầu nhìn sang:

- Ý nương nương là
- Người kia cũng nên chết rồi
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Tề Quốc khác với các quốc gia khác
Thái tử không có nghĩa sẽ ngồi lên được vị trí kia
Tất cả mọi chuyện đều trông chờ vào chiếu thư truyền ngôi của Thiên Tử
Thái độ của bệ hạ đối với thái tử rất mơ hồ, thái độ đối với tam hoàng tử cũng mơ hồ như vậy
Chuyện này khiến cho trên triều đình chia

làm ba phái rõ ràng
Phái của Thái tử, Phái tam hoàng tử, va phái trung lập
Trong khoảng thời gian này, vị Thái tử u ám đã lâu trên thân bắt đầu có ánh hào quang tỏa ra bốn phía, sau khi tiêu diệt được loạn đảng thánh giáo cũng đã cư xử biết tròn biết méo hơn, thậm chí hơi để ý ánh mắt của quần thần
Lần này, vì cổ vũ sĩ khí và đánh bại sự kiêu ngạo của thánh giáo nên Thái tử điện hạ đã tự mình tiến về nơi nào đó ở Kinh Đô tiêu diệt loạn phỉ thánh giáo
Chờ đến hắn trở về, uy tín trong Kinh thành chắc chắn phải bước lên thêm một bậc thang
Đương nhiên, điều kiện tiên quyết là không xảy ra một số tình huống đột phát
Ví dụ như trong quá trình thái tử diệt phỉ bất hạnh bỏ mình
Lại ví dụ như sau khi thái tử rời kinh, bệ hạ bỗng nhiên chết bất đắc kỳ tử, tam hoàng tử thuận lợi tiếp nhận cấm quân trong kinh, làm

chủ hoàng cung
Hoặc là tam hoàng tử trực tiếp tạo phản, bức hoàng đế thoái vị truyền ngôi
Đương nhiên, bên người thái tử phòng vệ đông đảo, thân thể bệ hạ cũng còn chưa tới lúc đèn cạn dầu”
Càng không thể nào tam hoàng tử thừa cơ được tạo phản, đây đều là sự kiện có xác xuất nhỏ, khả năng xảy ra không lớn
Thắng Châu
Mấy chiếc xe ngựa chạy nhanh vào cửa thành
Lâm Dũng vén rèm xe lên nói với Lâm Uyển Như
- Tiểu thư, nghe nói nơi này là nơi quan trọng bị thánh giáo làm loạn, nếu không chúng ta về Kinh Thành trước
Lâm Uyển Như ngẫm lại, nói:

- Xem trước một chút đi, dù sao cũng là Châu cuối cùng
- Được rồi
Lâm Dũng tuân lên một tiếng, nói:

- Vậy ta tìm chỗ nghỉ chân trước
Liễu Châu
Hai ngày trước Nhược Khanh đã sinh hạ hài tử, mẹ con bình an
Lý Đoạn trừ muội muội bên ngoài, lại có thêm một đệ đệ
Mấy ngày trước, Lý Dịch cũng ở đây nhận được bức thư của Từ Lão, hắn và Điền lão đã lên đường, mấy ngày nữa sẽ đến
Lúc này chính là Chính Nguyên năm thứ hai mươi tám của Tề Quốc, tháng năm
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Đại hoàng tử đã tiêu diệt loạn phỉ thánh giáo ở Kinh Đô, uy tính cũng tăng lên từng ngày, tam hoàng tử tạm thời chủ chính, lập được uy tín trên triều đình
Trong thâm cung hoàng đế Tề Quốc vừa mới uống thuốc xong, đang an nghỉ trong tầm cung
Sau nửa canh giờ, chợt có tiếng chuông nửa đêm vang lên
Tề Quốc Chính Nguyên năm thứ hai mươi tám, đêm mười ba tháng năm, hoàng đế băng hà ở Vạn Hoa Điện
Trong vòng một đêm, cả kinh đô đều chấn động

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.