Tiêu Dao Tiểu Thư Sinh

Chương 1166: Một Bàn Cơm Chiên Trứng






Chương 1166: Một Bàn Cơm Chiên Trứng
Chương 1166: Một Bàn Cơm Chiên Trứng

Lý Dịch đi trên đường, tiện tay lật qua lật lại quyển sách mình dùng năm văn tiền mua được đề mật của cuộc thi văn
Chữ trên đó đã cực kỳ mờ, có trang ngay cả chữ cũng thấy không rõ, cũng không biết đến cùng trộm mấy bản, đừng nói mười lượng bạc, Lý Dịch thậm chí cảm thấy cho hắn năm văn tiền vừa rồi cũng không quá giá trị
Đối diện hắn là một nam tử trẻ tuổi, trong tay cũng cầm một phần bài thi cùng loại, ngẩng đầu liếc nhìn hắn một cái sau đó như phòng cướp nhét bài thi kia vào trong ngực, bước nhanh đi
Xem ra mượn gió thu kén phò mã lần này, Kinh Đô lại có không ít đạo gian thương vô lượng phát tài một phen
Lúc trước, khi Lý Đoan rời đi Kinh Đô còn nhỏ, rất nhiều điều đã quên
Nhưng có một số việc cũng đã khắc sâu vào trong trí nhớ của nó, làm sao cũng không quên được
Nó nhìn Lý Dịch rồi hỏi:

- Cha, bây giờ ta có thể đi tìm Tiểu Nhị sao
Lý Dịch vỗ đầu hắn nói:

- Đợi sau hai ngày nữa, chúng ta về nhà trước
Lần này, họ vào kinh thành không có ai biết, cho dù Lý Hiên và lão phu nhân, hắn đều không thông báo trước
Không trực tiếp đi Cảnh Vương phủ, mà đi Lý gia
Ở Kinh Đô, một gia tộc từ hiển hách đến suy sụp lụi tàn, thời gian rất ngắn, mà lại không có quy luật chút nào
Cũng giống mấy năm trước, Trần gia cũng như thế, đứng hàng Quốc Công, cao cao tại thượng mấy chục năm, mà hiện tại suy tàn nhất triều đình, đến nay đã không ai nhắc đến
Cũng giống thế mấy năm gần đây mới xuất hiện mấy cái gia tộc như: Lưu gia, Tằng gia và các gia tộc khác, trước kia chỉ có thể nói tạm nhị lưu, nhưng mấy năm gần đây trong nhà có người thăng chức, đứng hàng quan trong triều, có thể nhất cử tấn thăng nhất lưu
Càng nhiều thì là phập phồng phập phồng, tựa như Lý gia, lúc đầu hiển hách đến suy sụp, lại đến hiển hách
Đương nhiên, có thể hiển hách đến cấp độ của Lý gia bây giờ, toàn bộ Kinh Đô có thể đếm được trên đầu ngón tay
Trước cửa Lý gia có một hạ nhân trẻ tuổi đi lên trước, đánh giá mấy người xa lạ phía trước, hỏi
- Mấy vị, tìm ai
Mấy người kia nhìn phong trần mệt mỏi, rõ ràng đi đường dài, mấy năm nay biết Lý gia hiển hách, số lượng chạy tới nhận thân làm loạn cũng không ít, hắn phải làm rõ ràng trước lại nói
- Không chờ đối diện trả lời, cái mông hắn đã bị người đạp một chân, cả người đều quỳ trên mặt đất
- Tên vương bát đản nào..
Hắn từ dưới đất bò dậy, trên mặt lộ ra sự tức giận, lúc quay đầu lại, băng tuyết tan rã, cười nói:

- Lý quản gia, ngài làm sao..
- Mắt chó của người mù hả
Lão gia kia tàn nhẫn đạp thêm một chân trên mông hắn, nhanh chóng đi lên trước, trên mặt lộ ra vẻ kích động,

- Thiếu gia, ngài rốt cuộc trở về
Lý Dịch khẽ gật đầu, cười nói:

- Lý bá, đã lâu không gặp
Lý gia
Lý Đoan đoan đoan chính chính đứng trong đường, quỳ trên mặt đất, khẩu đầu mấy cái đối với hai vị lão nhân gia nói
- Thái nãi nãi tốt, bà ngoại tốt
- Đoan Nhi, mau tới đây, để thái nãi nãi nhìn một cái nào
Lão phu nhân đã sớm kích động không chịu được, không đợi hắn đứng dậy đã từ trên ghế đứng lên, lôi kéo tay hắn, nhìn từ trên xuống

dưới
- Mấy năm không gặp, Đoan Nhi đều đã lớn đến như vậy rồi nga
Thân thể hai vị lão phu nhân vẫn luôn khoẻ mạnh, toàn bộ lực chú ý đều ở trên người Lý Đoan
Lần trước, lúc rời kinh, Lý Đoan còn chỉ vừa mới biết đi, mà giờ hắn đã nhảy lên đầu tường, nhảy lên đầu lật ngói đều không phải việc nói chơi
Hồi lâu sau, lão phu nhân mới nắm tay Lý Dịch nói
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
- Hai ngày trước, lúc Như Ý trở về, ta đã biết, các con cũng sắp trở về
Lý Dịch nhìn lão phu nhân, hỏi
- Như Ý bây giờ ở nơi nào
- Nàng trở lại thăm một chút rồi rời đi
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Lão phu nhân nhìn hắn, hỏi
- Lần này dự tính ở lại Kinh Đô bao lâu
Lý Dịch cười đáp
- Còn chưa quyết định, nhưng mà lần này trở về, ta định ở cùng với nãi nãi một khoảng thời gian, bên phía Thục Châu giờ đã không kém bao nhiêu Kinh Đô
Lão phu nhân gật đầu nói tiếp
- Muốn đi qua nhìn một chút, ta nhìn chắt gái bảo bối ở Kinh Đô này ở cả một đời, đã sớm phiền
Bà ngẫm lại, lại nói
- Có cần ta phải người đi thông báo bệ hạ và công chúa hay không
Lý Dịch lắc đầu nói
- Trước tạm thời đừng thông tri, qua mấy ngày nữa ta sẽ đích thân đi gặp họ
Lý Dịch tạm thời còn không muốn giống trong khua chiêng, một khi công bố tin tức hắn hồi kinh, Kinh Đô cũng không biết sẽ có bao nhiêu người ngủ không yên
Mà cái này, cũng không thích hợp công bố
Lần này tuyển phò mã là một chuyện đã náo toàn bộ Kinh Đô thậm chí cả Cảnh Quốc cũng xôn xao, Thọ Ninh là không thể nào gả, Tiên Đế nói qua, việc của nàng, trừ nàng ra không có người nào có tư cách làm chủ, nhưng mà việc đã đến nước này, thì dù xem như ý chỉ của Tiên Đế, tổn thất nhất là thể diện của triều đình
Hắn cũng có thể trực tiếp mang Thọ Ninh đi, sau đó giao cho Lý Hiên đi xử lý cục diện rối rắm này, dù sao cũng chuyện là hắn gây ra, nhưng quyết định này cuối cùng cũng không phải lựa chọn tốt nhất
Huống chi Lý Hiên làm việc nhiều năm như vậy, lần này vẫn buông tha hắn đi
Lão Thường không một tiếng động, lặng yên đi vào bên cạnh hắn rồi hỏi
- Trời sáng chính là kỳ hạn thi văn, người tính toán như thế nào
Trước khi Tiên Đế băng hà đã từng hạ ba mệnh lệnh cho hắn
Ba mệnh lệnh này, theo thứ tự liên quan tới Vĩnh Ninh, Thọ Ninh và Minh Châu
Lão Thường cũng chính là người giám sát ba mệnh lệnh này
- Tính toán như thế nào
Lý Dịch ngẫm lại, ăn cướp trắng trợn không được, trộm trong bóng tối cũng không được, vậy cũng chỉ có thể bằng bản lĩnh thật sự
Lē Bộ
Lần này việc chọn phò mã do Lễ Bộ phụng chỉ đốc thúc, tham gia tỷ thí đều là tuổi trẻ tài tuấn, đều cần tới trước Lễ Bộ báo danh
Nha môn Lễ Bộ, một tên quan lại nhìn người trẻ tuổi và lão già trước mặt, nhíu mày nói
- Trời sáng là kỳ hạn thi văn, bài thi đã in xong, địa điểm thi cũng an bài hoàn tất, lúc trước chạy đi đâu mà bây giờ mới tới bản quan đòi

báo danh
Người trẻ tuổi cười nhìn quan viên kia nói
- Vị đại nhân này, chúng ta từ Thục Châu xa xôi tới, trên đường trì hoãn chút thời gian, hôm nay mới đến, bỏ lỡ kỳ hạn báo danh, đường đi tới đây thật sự không dễ dàng, mong rằng đại nhân có thể dàn xếp dàn xếp
- Dàn xếp
Quan viên Lễ Bộ quan viên lắc đầu, nói tiếp
- Bỏ lỡ ngày báo danh, đã nói các ngươi cùng Công chúa điện hạ vô duyên, còn là từ nơi nào đến thì chạy về chỗ đó đi
Lý Dịch từ trong tay áo lấy ra một chồng ngân phiếu, lặng lẽ đưa lên nói tiếp
- Đại nhân, vẫn là dàn xếp đi
Tên quan viên của Lễ Bộ liếc một chút, xem chừng ước lượng có mấy trăm lượng, trong lòng chấn động, đang muốn đưa tay, lại bị người tuổi trẻ kia bên cạnh lão giả nắm chặt cổ tay
Lão giả nhìn hắn, giọng nói âm lãnh nói
- Thân là quan viên Lễ Bộ thân mang trọng trách mà người dám thu hối lộ
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Mí mắt Quan viên Lễ Bộ giật một cái, rốt cuộc ý thức được, hai người này hôm nay đến, chẳng lẽ chọc hắn chơi
Hắn sầm mặt lại hùng hổ nói
- Ngươi, con mắt nào nhìn thấy bản quan nhận hối lộ, hai người các ngươi bỏ lỡ báo danh, còn không mau rời đi, nếu không ta gọi người đánh nhóm ngươi ra ngoài
Lão Thường ôm cổ của hắn, kéo qua một bên, lần nữa đi ra, mồ hôi lạnh trên trán quan Lễ Bộ đã ứa ra, nhìn Lý Dịch, run rẩy nói tiếp
- Công, Công tử, ngài chờ một lát..
một lát, hạ quan..
hạ quan lập tức sắp xếp cho ngài ngay..
Nhìn dáng vẻ này của quan viên Lễ Bộ, Lý Dịch biết Lão Thường lại ỷ thế hiếp người
Mật Điệp Tư do một tay lão sáng tạo, tuy hiện tại lão đã triệt để buông tay, nhưng vẫn có vô số loại thủ đoạn để có thể làm cho một quan viên Lễ Bộ nho nhỏ ngoan ngoãn nghe lời
Đương nhiên, nếu như ngày hôm nay Lý Dịch không mang mặt nạ, chỉ bằng hắn gương mặt này, đã đủ thông suốt mọi nha môn ở Kinh

ĐÔ
Sau khi Lễ Bộ ra ngoài, hắn đã cảm thẻ số thi văn
Lần này thi văn gần như chiếm dụng tất cả thư viện phòng học ở Kinh Đô, Lý Dịch cầm trong tay thẻ bài, địa điểm thi hào đã xếp tới một ngàn mấy cái, có thể thấy được người tham gia thi văn lần này nhiều bao nhiêu
Lão Thường không lo lắng vấn đề này, tuy đôi lúc Cảnh Vương thích khoe khoang, từ trước đến nay không biết da mặt dày là gì nhưng tham gia tỷ thí cỡ này, vô luận so văn hay luận võ, căn bản không có ai có thể thắng hắn
Đi ra khỏi nha môn Lễ Bộ, lại cách phía hành cùng vài trăm mét
Lý Dịch đứng trên đường cái rộng rãi, nhìn phía xa là thành cung quen thuộc, quay lại nói với Lão Thường:

- Ông về trước đi, cho ta mượn một chút thẻ bài vừa rồi
Thần Lộ Điện
Lý Minh Châu đang đọc tấu sớ liên quan tới việc chọn phò mã do Lễ Bộ trình lên, có một cung nữ từ bên ngoài đi vào, nhỏ giọng nói:

- Điện hạ, nên dùng bữa rồi
Lý Minh Châu không có ngẩng đầu nói
- Trước để xuống đó đi
- Vâng
Cung nữ này đồng ý một tiếng, quay lại vẫy tay, lập tức có mấy cung nữ đi tới, đặt đồ ăn trưa do Thiên Thực Cục chuẩn bị lên trên bàn
Nàng quen thuộc trước làm xong việc trong tay trong tay sau đó lại dùng bữa, tuy nhiên lần này, ngay lúc nàng đang phê duyệt bản tấu, động tác trên tay chợt dừng lại
Nàng nhẹ nhàng hít hít cái mũi, ánh mắt nhìn về một phía trên bàn
Trên bàn trừ đồ ăn bình thường còn nhiều hơn một dĩa cơm chiên trứng ánh vàng rực rỡ
Nàng đã năm năm chưa được ăn cơm chiên trứng, nhưng lại mãi cũng không thể quên đối với loại mùi vị quen thuộc này
Nàng buông tấu chương xuống, đi qua, cầm lấy cái muỗng, nếm một ngụm nhỏ
Nàng vén tóc mai ở giữa có một nhúm tóc rối bời, trên mặt lộ ra một nụ cười khẽ

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.