Tiêu Dao Tiểu Thư Sinh

Chương 946: Vậy Thì Giúp Đi!







Chương 946: Vậy Thì Giúp Đi
----------------------

- Xem ra ngươi thật bị điên rồi
Sau khi sờ qua cái trán, kiểm tra mạch đập, loại trừ khả năng phát sốt và tẩu hoả

nhập ma, Liễu nhị tiểu thư vô cùng khẳng định nói
Nàng không so đo việc ánh mắt Lý Minh Châu có vấn đề nữa, hai tay vòng trước

ngực, nhìn hắn, hỏi
- Trong chốn võ lâm, lấy võ làm đầu, không phân biệt nam nữa già trẻ
Hoàng Đế

không giống như vậy, từ xưa đến nay, có nữ nhân nào từng làm qua Hoàng Đế hay

chưa
Câu nói này của nàng vốn không đúng
Người từng làm nữ Hoàng Đế rất nhiều,

nhiều không kể xiết, không nói xa, chỉ nói..
Liễu nhị tiểu thư hỏi vấn đề này là lạc đề, căn bản không phải trọng điểm bọn họ

đang nói
Lý Dịch nhìn nàng hỏi
- Mọi thứ đều phải có lần thứ nhất
Trước muội cũng từng có nữ nhân nào làm minh

chủ võ lâm chưa
Trước Liễu nhị tiểu thư, đến cả minh chủ võ lâm còn chưa từng tồn tại, càng không

nói đến nữ nhân làm minh chủ võ lâm
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Vì lý do gì lại không thể xuất hiện một vị

nữ Hoàng Đế
- Không giống các hoàng tử, công chúa khác, trong triều nàng nắm giữ uy vọng rất

cao
Sau khi Thôi gia xuống đài, bá quan văn võ toàn triều cực kỳ tin phục đối với

nàng
Trong dân gian, trong lòng bách tính, trong mắt văn nhân sĩ tử, không ai có

thể hơn được nàng
Nếu như nàng là nam nhi, chỉ sợ sớm đã ngồi lên vị trí kia
Loại chuyện trước đó chưa từng có này nếu đột ngột đứng ra đề xuất đương nhiên

sẽ khó có thể tiếp nhận
Cũng may dưới sự tác động im hơi lặng tiếng suốt mấy năm nay của hắn, năng lực

tiếp nhận cái mới của Liễu nhị tiểu thư trở nên rất mạnh, trong ánh mắt toát ra đã

hiểu khiến Lý Dịch hết sức vui mừng
Liễu nhị tiểu thư ngẩng đầu nhìn hắn hỏi
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
- Sau này nếu như Lý Minh Châu trở thành Hoàng Đế, có phải sẽ không thể kết

hôn hay không
Lý Dịch gật đầu
Quen Hoàng Đế cũng có, nhưng làm gì có người nào năng lực lớn

như vậy, dám cưới Hoàng Đế
Liễu nhị tiểu thư lại hỏi
- Vậy nàng cũng không thể thành lập hậu cung
- Nghĩ gì thế, Minh Châu không phải loại người như vậy

Lý Dịch co ngón tay gõ đầu nàng một cái
Sau đó kịp phản ứng mới ý thức được

người đối diện là Liễu nhị tiểu thư, không phải Tiểu Hoàn hay Loli ngạo kiều, nửa

mông hắn rời khỏi ghế, tùy lúc đều có thể chạy trốn bán sống bán chết
Khiến người ta ngoài ý muốn, Liễu nhị tiểu thư như không thèm để ý chút nào đối với cử động vô lý vừa rồi của hắn, cầm lấy Thu Thủy, nói
- Được
Ngươi đã muốn giúp nàng, vậy thì giúp đi
Liễu nhị tiểu thư tuy bình thường điêu ngoa tùy hứng một chút, nhưng vào thời

khắc mấu chốt vẫn rất thông tình đạt lý
Lý Dịch vô cùng vui mừng, sau đó lại

nhớ tới một việc, nhìn nàng hỏi
- Muội mới vừa nói “ánh mắt Minh Châu nhìn ta không đúng”, không đúng chỗ

nào
- Không có gì
Giọng điệu Liễu nhị tiểu thư vô cùng không tốt, hung hăng trừng hắn một cái rồi

quay người trở về phòng
Tự nhiên bị trừng một cái không rõ nguyên do khiến Lý Dịch cảm thấy có chút oan

uống
Có điều nếu nàng thích trừng thì cứ trừng đi, dù sao bộ dáng khi trừng người

khác cũng rất đẹp
Mắt thấy chỉ còn non nửa năm nữa sẽ sang năm mới, thời gian tới sợ rằng sẽ bề bộn

nhiều việc
Có lẽ phải đến thăm hỏi từng nhà các lão tướng trong triều, nếu không

chỉ sợ lần sau lúc vào chiều, hắn sẽ không có cây cột chống lưng
Cũng phải tìm cơ hội liên lạc các trọng thần khác trong triều một chút
Mặt khác,

hoàng thất lần này bị mất mặt còn phải nghĩ biện pháp vãn hồi, nhặt mặt mũi bị

Thục Vương ném đi trở về
Minh Châu là kiêu ngạo của hoàng thất, cũng là nhân tuyển thích hợp nhất
Chỉ cần

xuất ra vài bộ kịch mới kết hợp chuyện xưa diễn trên sân khấu, ca tụng công ích

của nàng, trưởng công chúa tốt bao nhiêu trong lòng bách tính tự có một cán cân
Đổi luật kết hôn, xử lý y quán, mở trường học, chỉnh đốn triều chính, …

Quả thực là hình tượng công chúa thời đại mới, là tấm gương cho hậu thế noi theo,

trên đời này không tìm được người thứ hai
Ngày thu nắng ấm chiếu xuống, thời tiết tốt khó có được, một tấm vải trắng sạch sẽ

được trải trên đồng cỏ
Trải qua hai tháng, hai tiểu gia hoả đã được một tuổi, hiện

tại chính là thời kỳ hiếu động, bò qua bò lại trên vải trắng, Tiểu Hoàn cùng nha

hoàn phủ thế tử gọi Yên Chi ngồi trên đồng cỏ trông coi, còn Như Nghi và thế tử phi ngồi thuyền nhỏ ngao du quanh hồ
Loli ngạo kiều kéo cánh tay nàng nói chuyện, bởi vì

khoảng cách quá xa nên không nghe được các nàng đang nói cái gì
Lý Dịch ngồi trong đình giữa hồ, ăn một quả nho, thuận miệng hỏi
- Nghe nói lại có mấy thân vương hồi kinh
- Ba người
Lý Hiên gật đầu nói
- Nhưng mà hồi kinh cũng không có tác dụng gì
Xem như muốn tranh vị cũng

không tới phiên bọn họ
Lý Hiên lắc đầu
- Còn không bằng học người khác, thành thật ở đất phong, hiện tại Kinh Đô chính

là dễ vào nhưng khó ra
Lý Hiên nói không phải không có lý
Thời gian này, những hoàng tử hồi kinh đến

cùng có tâm tư như thế nào, trong lòng tất cả mọi người đều biết rõ
Nhưng mà vị

trí chỉ có một, nếu tranh được liền như cá chép hóa rồng, còn nếu không tranh

được sợ rằng chỉ có thể làm rắn, rất có thể còn là con rắn chết
Ngược lại còn không bằng những kẻ tự biết không có hy vọng đoạt được vị kia,

thành thật ở đất phong của mình làm một vương gia nhàn tản không tranh quyền

thế
Dù sao vẫn tốt hơn so với việc mất đi tính mạng
- Thân vương trưởng thành đang ở kinh đô có hai vị, Tề Vương và Tín Vương xem

như có bối cảnh lớn nhất
Đương nhiên, bọn họ vẫn không cách nào so sánh

được với Thục vương trước kia, chỉ là bây giờ Thôi gia sụp đổ, Thục vương cũng

không còn hi vọng gì, nhìn bề ngoài thì khả năng lớn nhất thuộc về bọn họ
[Chú thích: Danh xưng “Tề vương” này do tác giả lúc suy nghĩ lấy bừa, không có

cân nhắc đến Tề Quốc, cũng không có hàm nghĩa gì khác, chỉ danh xưng

nhàm chán vô dụng, mọi người hãy xem đây là một danh xưng bình thường.]

Lý Dịch ném vỏ quả nho vào trong hồ, lập tức có cá bơi tới, hắn lại hỏi:

- Những thân vương này gần đây sợ rằng rất không rảnh rỗi
- Làm sao có thể rảnh rỗi
Lý Hiên lắc đầu
- Vội vàng chạy khắp nơi bái phỏng quần thần, khắp nơi tặng lễ kéo bè kết phái,

đoạt quyền tranh vị..
Hắn bỗng nhiên nhìn về phía Lý Dịch, hỏi
- Chúng ta bây giờ đến cùng phải làm gì
Ngươi và Minh Châu nếu có quyết

định gì cũng đừng gạt ta nữa
Lý Dịch nhìn hắn, nói
- Ngươi không phải hiểu Thần Ngữ à
Không cần chúng ta nói cho ngươi cũng biết

chúng ta đang nói cái gì, ai có thể giấu được ngươi
- Ngươi không cần chế giễu ta
Lý Hiên lắc đầu
- Khi đó, ta học nghệ không tinh
Nhưng mà bây giờ không giống nhau, chỉ cần

không phải khoảng cách quá xa nhìn không rõ, ta đều có

thể đoán được tám chín phần mười nội dung các ngươi nói
- Không chỉ vậy..
Hắn đổi giọng, nói:

- Kể cả không cần nhìn, chỉ đoán thôi ta cũng biết lựa chọn cuối cùng của Minh

Châu
Lý Hiên ngữ khí chắc chắn nói
- Vì nàng, cũng vì ngươi, nàng nhất định sẽ làm
- Đây là ngươi đoán ra
Lý Dịch hơi kinh ngạc nhìn hắn
Đều nói chia tay ba ngày phải lau mắt mà nhìn,

Lý Hiên đột nhiên thay đổi trở nên thông minh, thật khiến người ta có chút

không thích ứng
- Đương nhiên không phải ta đoán
Lý Hiên lắc đầu, nói:

- Mấy ngày trước Trầm huynh nói qua một câu, nếu như tân Hoàng lên ngôi, ngươi

và Minh Châu sẽ gặp nguy hiểm
Ta ngẫm lại, lấy tính tình của Minh Châu, nàng

sẽ không để ý chính mình nguy hiểm hay không, nhưng tăng thêm ngươi thì không

giống..
Lý Dịch bỗng nhiên nhìn về phía hắn, hỏi
- Ngươi không nói chuyện này cho Trầm huynh của ngươi đó chứ
Lý Hiên lắc đầu, nói
- Ta không ngốc
Loại chuyện này ngoại trừ ba người chúng ta, người nào cũng

không thể nói
Ta giống loại người tùy tiện nói loại chuyện này sao
- Cũng có khả năng lắm
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Lý Dịch lắc đầu
- Nghe nói vị Trầm huynh kia của ngươi còn có một vị muội muội như hoa như

ngọc, thiên kiều bách mị, nếu như thoáng dùng mỹ nhân kế..
- Ngươi cảm thấy ta sẽ gặp sắc quên nghĩa sao
Lý Hiên nhìn hắn, nghiêm nghị nói một câu, lại nói tiếp
- Nhưng mà ngươi khoan hãy nói, muội muội Trầm huynh lớn lên xác thực rất xinh

đẹp
- Chỉ đùa một chút thôi, ta làm sao có thể không tin ngươi được
Lý Dịch khoát tay, thực ra so với vị muội muội Trầm huynh kia, hắn lo lắng hơn

bản thân “Trầm huynh“ kia
- Nói đến mỹ nhân kế..
Lý Hiên bỗng nhiên nhìn hắn, hỏi
- Bên cạnh ngươi hồng nhan quá nhiều, ta ngươc lại thật lo lắng cho ngươi
- Ngươi cảm thấy ta giống như loại người này sao
Lý Dịch mắt nhìn thẳng hắn, chất vấn:

- Uổng cho ta tín nhiệm ngươi như thế, ngươi lại không tín nhiệm ta
Lý Hiên nghe vậy, xấu hổ cúi đầu xuống, nói:

- Ta vẫn cảm thấy ngươi giống
Vì các nàng, có việc gì mà ngươi không dám làm
- Thêm nữa, nương tử nhà ngươi hình như cũng có một muội muội càng thêm như

hoa như ngọc, thiên kiều bách mị..

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.