Trong lòng nàng vẫn không ngừng thấy được rung động, thậm chí còn muốn đưa tay ra chạm vào, Thiệu Lộ Tu dứt khoát nắm chặt lấy tay của nàng
Hệ thống tru lên: “Mau nắm tay bỏ vào đi!” Nhuyễn Ngưng má hồng, nàng không dám sờ nhưng xúc cảm nơi tay thật sự rất không tệ, quả thật giống như trong dự đoán, tim đập mạnh mẽ đầy sinh lực và kích động, nàng có thể cảm nhận được rõ ràng
Hình như, quả thực có chút tác dụng, cơn đau giảm đi không ít
Đường Cơ trốn ở cửa ra vào, lặng lẽ nhìn vào trong
Bộ dạng xuân tâm phóng đãng của lão đại, nếu nói hắn không có cảm giác gì với tiểu mỹ nhân này thì dẫu cho có nói ra cũng chẳng ai tin
Thiệu Lộ Tu nắm chặt tay nàng, chuyển hướng lực chú ý của nàng: “Nghỉ phép sao?” Nhuyễn Ngưng khẽ “Ân” một tiếng
“Vẫn luôn ở đây, không về trường học học sao?” “Ta không cần học bài.” Vốn dĩ nàng định về trường học trước, nhưng giờ xảy ra chuyện ngoài ý muốn này nên đành phải chưa đi
Việc khâu vết thương ở vai đã xong, Thiệu Lộ Tu liếc nhìn, hỏi: “Tại sao lại té ngã?” “Muốn tắm, cởi quần áo sau đó bị tiếng gõ cửa làm giật mình.” Nhuyễn Ngưng nói thật
Thiệu Lộ Tu đoán ngay là chuyện tốt mà Đường Cơ gây ra, đêm hôm khuya khoắt lại đến phòng cô nương nhà người ta, không biết là muốn làm cái gì
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Xử lý xong vết thương, khi bác sĩ đang thu dọn đồ đạc, Thiệu Lộ Tu rất có chừng mực mà buông tay Nhuyễn Ngưng ra, đứng dậy nhìn nàng: “Sau này nên tránh xa Đường Cơ ra một chút.” Đường Cơ đang đứng ở cửa:!!
Dựa vào cái gì
“Nàng ấy thì sao?” Nhuyễn Ngưng hỏi
Trong đôi mắt kia toàn là sự ngây ngô trong trẻo chưa từng bị xã hội đánh đập, Thiệu Lộ Tu liếm môi: “Nàng ta háo sắc.” Nhuyễn Ngưng: “......” Cho dù có háo sắc, cũng không đến lượt rơi vào đầu nàng
Đêm đó, Nhuyễn Ngưng mất ngủ
Sau khi Thiệu Lộ Tu và bác sĩ rời đi, nàng liền lau mình, nằm trên giường rồi mà không tài nào ngủ được
Đối với những cái gọi là công lược, Nhuyễn Ngưng hoàn toàn không hiểu, nàng hỏi hệ thống: “Thống nhi tỷ, trước đây ngươi từng mang theo những ký chủ nào, họ đã công lược người khác ra sao?” Hệ thống thẳng thắn: “Không biết, ngươi là thế hệ đầu tiên của ta.” Nhuyễn Ngưng: “......” Nhuyễn Ngưng không biết mình nên làm gì, nhưng nịnh bợ Thiệu Lộ Tu thì chắc chắn sẽ không sai
Thế là người nào đó đã thức trắng đêm, sáng sớm mang theo hai quầng thâm mắt lớn dưới mắt, bưng bữa sáng gõ cửa phòng Thiệu Lộ Tu đối diện
Chờ đợi một lát, cửa mở
Nam nhân quấn khăn tắm, nửa thân trên trần trụi còn đang nhỏ nước xuống, giọt nước chảy qua rãnh giữa ngực, trượt xuống bụng, cuối cùng ẩn nấp dưới chiếc khăn tắm mời gọi sự mơ màng
Mũi nàng nóng bừng, có cái gì đó chảy ra, Nhuyễn Ngưng hít mũi một cái, giả vờ kinh ngạc ngẩng đầu lên, nở nụ cười rạng rỡ với hắn: “Ăn sáng chưa?” Nam nhân nhìn chằm chằm thứ màu đỏ tươi chảy ra từ mũi nàng mà ngây người
Lại có dòng ấm nóng chảy xuống, tối qua chắc chắn là bị cảm, Nhuyễn Ngưng lại hút một cái, lần này có vẻ mãnh liệt hơn, nàng không hút trở lại được
Chất lỏng ẩm ướt, nóng hổi nhỏ xuống tay
Nhuyễn Ngưng cúi đầu nhìn.!!
Hệ thống chán ghét: “Xem cái dáng vẻ không đáng tiền của ngươi kia kìa.” Nhuyễn Ngưng trực tiếp nhét mâm thức ăn vào tay Thiệu Lộ Tu: “Bữa sáng này ta mới làm, ăn được đấy!” Lời còn chưa nói xong, nàng đã chạy về phòng
Cửa sập lại, để Thiệu Lộ Tu một mình đứng đó, nhìn chằm chằm mâm thức ăn trong tay
Máu mũi của nàng rơi một giọt bên cạnh mâm, thậm chí mâm còn lưu lại hơi ấm của nàng
Nhuyễn Ngưng luống cuống tay chân rút khăn giấy ở đầu giường che mũi, đầu ngửa cao lên
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Trong đầu toàn là cảnh tượng vừa rồi, lồng ngực vạm vỡ đẫm nước đang chảy xuống, cơ bụng săn chắc rõ ràng, quả thực có cái vốn để khiến người ta () c*ết
Nàng ho khan một tiếng, che giấu ý tứ: “Gần đây trời nóng, hỏa khí có hơi nặng.” Hệ thống chẳng thèm vạch trần nàng: “Cắt ~” Qua một lát, máu mũi đã ngừng, Nhuyễn Ngưng lặng lẽ mở cửa, lén lút như kẻ trộm thò đầu ra, trong hành lang trống không không một bóng người
Phòng Thiệu Lộ Tu ở chếch đối diện nàng, lúc này cửa phòng đóng chặt, Nhuyễn Ngưng thở phào nhẹ nhõm, vén lọn tóc xõa xuống sau tai, ưỡn thẳng sống lưng bước ra ngoài
Cánh cửa đối diện đột nhiên mở ra, Nhuyễn Ngưng giật mình quay sang nhìn
Hô..
là Đường Cơ à, thế thì không sao
Nhờ vào trận máu mũi kia, nàng hơi sợ phải đối mặt với Thiệu Lộ Tu, trong lòng luôn có một cảm giác xấu hổ rằng mình chảy máu mũi vì háo sắc
Thấy Nhuyễn Ngưng, Đường Cơ nheo mắt lại gần: “Ân
Quầng thâm mắt của ngươi sao thế, sắp rớt xuống rồi
Tối qua làm gì mà thế?” Giọng nàng không hề nhỏ, Nhuyễn Ngưng vội bịt miệng nàng, kéo Đường Cơ về phía thang máy
Thang máy dừng ở tầng một, Nhuyễn Ngưng nhấn nút khóa, nói nhỏ: “Tối qua ta mất ngủ.” “Hắc hắc, mất ngủ à.” Đường Cơ cười không có ý tốt: “Nói sớm đi, tìm ta không phải tốt hơn sao.” Nhuyễn Ngưng mắt sáng lên: “Ngươi có cách ư?” “Đương nhiên.” Đường Cơ vẻ mặt đắc ý: “Tìm nam nhân!” “Nam nhân có thể giúp ta ngủ ngon ư?” Nhuyễn Ngưng hơi nghi ngờ
“Không phải nam nhân có thể giúp ngươi ngủ ngon.” Đường Cơ sửa lại: “Là khi ngươi không ngủ được, có thể đi tìm nam nhân!” Hai người đang nói chuyện rôm rả, chẳng chú ý phía sau cánh cửa mở ra, có nam nhân bước ra
Thấy nàng vẫn chưa hiểu nhiều, Đường Cơ giải thích: “Ví dụ như đi nhìn lén nam nhân tắm rửa, hoặc là ra ngoài tìm nam nhân chơi đùa.” Khi nàng mất ngủ thỉnh thoảng cũng làm như vậy, lén lút trốn trong phòng Tiêu nhìn lén hắn tắm rửa, thỉnh thoảng không cẩn thận bị hắn phát hiện thì mất hứng, Đường Cơ liền ra ngoài tìm trai nhảy
Nghe thấy tìm nam nhân chơi đùa, con ngươi Nhuyễn Ngưng lập tức sáng lên một chút: “Ngươi biết ở đâu có thể tìm được không
Phải là loại sạch sẽ cơ.” Ở trường học, Nhuyễn Ngưng đã muốn đi rồi nhưng không dám, trên mạng đều nói nơi đó rất loạn, nhiều người mắc bệnh, nàng không dám
Chiếc quần tây bao bọc đôi chân dài thẳng tắp phía sau càng lúc càng gần
“Đương nhiên biết!” Hình như nghĩ đến điều gì đó, Đường Cơ nói: “Tuy nhiên, ngươi có thể đi nhìn lão đại tắm rửa, dáng người hắn chắc chắn còn làm người ta cứng hơn cả trai nhảy!” Đúng là rất làm người ta cứng, Nhuyễn Ngưng vừa mới thấy qua, lồng ngực vạm vỡ lại hiện lên trong đầu, mỗi chỗ đều toát ra sức mạnh hoang dã
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Trận máu mũi vừa rồi, Nhuyễn Ngưng không dám nghĩ nhiều, sợ lại chảy nữa
Má nàng đỏ hồng, giọng nói cũng rất nhỏ: “Ta không dám.” “Hả
Ngươi nói cái gì?” Đường Cơ không nghe rõ
Nhuyễn Ngưng lớn giọng hơn một chút: “Ta nói ta không dám nhìn hắn, lão đại các ngươi đôi lúc ôn hòa thân sĩ, nhưng ta luôn cảm thấy hắn hơi hung dữ.” “Ai
Ngươi nói ai ôn hòa?” Đường Cơ ngoáy tai: “Nhưng mà nhìn lén hắn tắm rửa...” Đường Cơ suy nghĩ một chút cảnh tượng đó, rùng mình một cái, làm người ta cứng thì có làm người ta cứng thật, may mắn là nhìn lén xong bị phát hiện, sau khi bị đánh thì cũng rất làm người ta cứng
Thang máy vừa vặn đi lên, Đường Cơ kéo Nhuyễn Ngưng vào: “Đi, tỷ tỷ dẫn ngươi đi chơi những chỗ vui nhất.” Nhuyễn Ngưng hưng phấn gật đầu: “Được!” Hệ thống ở trong đầu xoa tay: “Hắc hắc..
cởi quần áo..
trai nhảy...” Cửa thang máy khép được một nửa rồi lại chậm rãi mở ra
Điều đầu tiên đập vào mắt là một đôi chân dài thon thả thẳng tắp, Nhuyễn Ngưng trong lòng giật mình
Ánh mắt đi lên, là khuôn mặt lạnh lùng của nam nhân, và khuôn mặt không biểu cảm cũng cao tương đương phía sau hắn.