[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Chương 62: Giải quyết dứt khoát
An Hân nhịn không được khóe miệng co quắp lại, thuận miệng nói: “Ta mua ở ngoài sạp hàng ấy mà
Không đáng tiền đâu.”
“Ngươi lại gạt ta rồi, đồ này vừa nhìn đã biết là hắc kim, trừ những gia tộc ít lộ diện ra, căn bản không ai có tư cách đeo đâu.”
Nói xong câu đó, Sở Hân Hân mới chợt nhận ra, long đầu hắc kim long đầu, đây không phải là thứ mà mẫu thân nàng đã từng dặn đi dặn lại trước khi nàng nhập học sao, là vật từ Long gia tộc
Lời mẹ nàng nói là, nhìn thấy người đeo chiếc nhẫn long đầu, dù cho có chán ghét đến mấy cũng tuyệt đối đừng trở mặt
Tuyệt đối không được đắc tội, bằng không thì sẽ khiến Sở gia trở nên vạn kiếp bất phục
Không ngờ rằng, rõ ràng chỉ là thứ nhìn thấy trên hình ảnh, lại có một ngày xuất hiện ngay trước mắt nàng
Nàng lại còn nhàn rỗi không chuyện gì đi khen người ta xinh đẹp, nghĩ đến đây Sở Hân Hân liền thấy sau lưng hơi lạnh gáy
Thấy vẻ mặt An Hân không có chút ý giận dữ nào, nàng cuối cùng cũng yên tâm
“Cái kia
Vừa rồi ta nói sai, chiếc nhẫn long đầu này kỳ thật rất bá khí.”
“Ha ha
Đúng là rất bá khí, thế thì ta cũng phải đi chỗ hàng vỉa hè đó mua một cái mới được.”
Sở Hân Hân vẫn không nhịn được đùa cợt một câu, nói xong nàng liền không tự chủ được tự tát vào đầu mình một cái
Đã dặn lòng là không thể đắc tội nàng, vì sao mình lại miệng tiện như vậy
Thế nhưng An Hân vẫn là An Hân đó, nàng không cách nào liên hệ được cô ấy với gia tộc lãnh khốc vô tình họ Long kia
Chỉ là nếu để An Hân biết được Sở Hân Hân nghĩ thế nào, sợ rằng hắn sẽ nhịn không được phun ra một ngụm máu già
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Thậm chí còn phải đậu đen rau muống hệ thống vì sao lại ban cho mình một món đồ bị người ta coi là lãnh khốc vô tình như thế
Đương nhiên, chuyện này hắn không thể nào biết được
An Hân cười nói: “Chẳng phải chỉ là một cái nhẫn sao
Ngươi thích thì ta có thể tặng cho ngươi.”
“Không được, không được..
Sao ta có thể tùy tiện nhận đồ của ngươi được
Cao Khải Lan sợ rằng sẽ tức giận, hơn nữa ta còn là đối tác của ngươi, không thể cướp đi người trong lòng của người khác được.” Sở Hân Hân một mực từ chối, sợ rằng người bên cạnh thật sự nghĩ quẩn mà đưa chiếc nhẫn đó cho mình
“Vậy chúng ta quay lại chuyện chính, nói về chuyện trong tiệm đi!” Vẻ mặt An Hân nghiêm túc hơn không ít
Hiện tại việc cấp bách là giải quyết hết những phiền toái của Minh Nguyệt, mặc dù trước đó đã đại khái sắp xếp ổn thỏa, thế nhưng nếu những chi tiết không được bàn bạc kỹ lưỡng
Về sau sẽ dễ xảy ra sai sót, khi đó không chỉ là những chuyện này đâu
“Ta biết hiện tại chúng ta đang đối mặt với khó khăn gì, nhân viên kỹ thuật quá ít, trừ phi đi Vân Bắc, nơi đó có rất nhiều cao thủ tụ tập, nhưng bây giờ dù cho chúng ta lập tức được nghỉ phép ngắn, thời gian cũng vẫn còn thiếu rất nhiều.” Trên mặt Sở Hân Hân lộ ra vài phần bất đắc dĩ
Ban đầu nàng định tự mình đi, nhưng hiện tại căn bản không thể thoát thân
Bây giờ e rằng chỉ có An Hân mới có cơ hội rời đi
Hơn nữa, chỉ có hắn mới có tài lực để công khai tìm kiếm những chuyên gia thiết kế thời trang phi thường lợi hại kia
Trước đó dù đã dùng nhiều tiền để tìm không ít người, thế nhưng trong tình huống những minh tinh chen chúc nhau đến như vậy, những người này liền có vẻ hơi luống cuống
“Ý của ngươi là, muốn ta ra ngoài một chuyến, hỗ trợ tìm mấy nhà thiết kế đó sao?”
Trên mặt An Hân cũng xuất hiện thêm mấy vệt hắc tuyến, thuật nghiệp có chuyên môn, dù hắn có đẹp trai đến mấy, những nhà thiết kế này cũng không chỉ là xem mặt đâu
Đến lúc đó người ta không đồng ý, chẳng phải hắn sẽ tay không trở về sao
Hơn nữa, những người này mỗi người một nơi, đâu phải dễ dàng như vậy mà tìm được
Nghĩ đến đây hắn liền có chút đau đầu, sớm biết đã chuẩn bị kỹ càng hơn một chút
Đột nhiên, hệ thống lại ban bố một nhiệm vụ mới
“Đạt được một nhà thiết kế cao cấp, ban thưởng 10 triệu.”
An Hân nhịn không được nói: “Hệ thống đại ca, ngươi đặt bẫy ta đó à
Ta chỉ là một người, đâu phải con rùa trong ao ước nguyện, nào có dễ dàng như vậy mà tìm được nhà thiết kế cao cấp chứ?”
“Nhiệm vụ có hiệu lực trong thời gian hạn định ba ngày.”
Tâm trạng An Hân càng rơi xuống đáy cốc, ba ngày ư, đùa giỡn hay sao
Nào có nhà thiết kế cao cấp nào lại đứng yên tại chỗ chờ hắn đi tìm đâu
Biết bao nhiêu người tìm mười năm cũng không tìm được một nhân tài như vậy, làm sao lại dễ dàng để hắn phát hiện ra được
Chỉ lát sau, hắn liền thấy trên điện thoại di động có thêm một địa chỉ
Bên trên còn có một biểu cảm
Ngồi đối diện, Sở Hân Hân mang trên mặt nụ cười nói: “Là mẹ ta cho một địa chỉ, là một hảo tỷ muội của nàng, trước kia là thủ tịch nhà thiết kế, về sau vì một vài nguyên nhân nên đã rút lui khỏi giới thiết kế thời trang.”
“Ngươi nếu có bản lĩnh thì có thể đưa nàng ấy về, đây là chiếc vòng bạc nàng ấy đã tặng ta.”
Sở Hân Hân tháo chiếc vòng bạc trên cánh tay mình rồi đặt vào tay An Hân
An Hân nói thẳng: “Như vậy không tiện đâu
Đây chính là đồ vật ngươi yêu thích, còn theo ngươi mười năm rồi.”
“Không sao, hai chúng ta không phải đối tác sao
Chuyện nhỏ này mà còn không giúp ngươi, lợi nhuận cuối tháng của chúng ta nhưng là không còn hi vọng.” Sở Hân Hân nói xong liền xách giỏ rời đi
Trong lòng nàng kỳ thật là vô cùng thất lạc, thời gian chung đụng với An Hân càng dài, nàng càng lún sâu vào, một cái nhíu mày một nụ cười của hắn đều sâu sắc hấp dẫn lấy nàng, khiến nàng nhịn không được muốn liều mình lao vào lửa
Thế nhưng là vốn đã có một Cao Khải Lan, hiện tại lại thêm một người từ Long gia tộc
Trước mặt hai người nhiều hơn một rãnh nước sâu, căn bản không phải tùy tiện là có thể vượt qua
Nghĩ đến đây, một giọt nước mắt liền từ khóe mắt nàng trượt xuống, vừa rồi nàng đã cố gắng lắm mới nhịn được nước mắt trong hốc mắt, nhưng cũng không dám nhìn An Hân thêm một chút nào nữa
Nàng sợ mình nhìn nhiều, liền không thể đi ra ngoài được
Rõ ràng chỉ là một nam sinh có vẻ ngoài hơi anh tuấn, vì sao lại liên tục khiến nàng mất khống chế như vậy
Đột nhiên, Sở Hân Hân đang đứng trên sân thượng bị người đứng phía sau kéo lại cánh tay, bỗng nhiên xoay người một cái, liền thấy An Hân đứng trước mắt
“Ngươi làm sao lại biến thành tiểu khóc nhè vậy
Ta còn tưởng rằng ngươi thật sự có việc phải rời đi.” An Hân dựa lưng vào bức tường thấp phía sau, trong tay còn cầm một điếu thuốc
Cánh tay còn lại đưa khăn giấy đến trước mặt Sở Hân Hân
Sở Hân Hân nhận lấy khăn giấy, muốn nói gì nhưng lại không thốt ra được, đành phải có chút chán nản nhìn phong cảnh cách đó không xa
“Vì sao ngươi mỗi lần đều xuất hiện đúng lúc như vậy, ngươi làm ta vô cùng không vui.”
“Ý của ngươi là ta làm ngươi khóc sao
Có phải vì lợi nhuận cuối tháng không?” An Hân có chút bực bội
Hôm nay hắn cũng không chọc Sở Hân Hân nha
Vì sao vị trước mắt này lại đột nhiên tức giận đến thế
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
“Đồ gỗ mục, không nói với ngươi nữa.” Sở Hân Hân muốn rời đi, lại bị hắn túm lấy
Mặt An Hân phóng đại trước mặt nàng, khiến nàng trong nháy mắt tim đập lỡ nhịp, đúng là bị ma quỷ ám ảnh, trực tiếp hôn lên.