Tân Tri Diêu nói xong, trong lòng có chút hoảng sợ, lo lắng Chu Tễ có thể hay không cảm thấy nàng quá không biết tốt xấu
Ai ngờ Chu Tễ lại lên tiếng: “Nguyên lai là ý này của ngươi, ta xin lỗi ngươi, sau này ta sẽ sửa đổi.” Tân Tri Diêu không ngờ mọi chuyện lại diễn ra thuận lợi như vậy, ngơ ngác nhìn về phía Chu Tễ
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Thấy Chu Tễ khóe miệng ẩn chứa ý cười: “Ngươi xem, bày tỏ rõ ràng tốt biết bao nhiêu, ta đã biết tâm ý của ngươi, ngươi cũng không cần cảm thấy ấm ức nữa.” Lòng Tân Tri Diêu xúc động mạnh
Nàng cũng kinh ngạc với sự thay đổi của chính mình, nếu là trước kia, nàng chắc chắn sẽ vâng vâng dạ dạ tiếp nhận mọi sự an bài sẵn của người khác
Bởi vì không ai bận tâm đến ý nghĩ của nàng, cho nên có những lời lẽ nàng căn bản không có dịp để nói ra
Nhưng đối diện với Chu Tễ lại khác, hắn không chỉ khuyến khích nàng bày tỏ, thậm chí còn nói xin lỗi nàng
Chuyện nàng không dám nghĩ tới
Bên này Chu Tễ đã đứng dậy, hắn thu dọn chén bát trên bàn, thấy Tân Tri Diêu vẫn còn ngây người, hắn nửa cười nửa không nhìn nàng: “Không biết có vinh hạnh này không, mời vị nữ sĩ đây cùng nhau rửa bát?” Rửa một cái bát lại làm ra vẻ mời mọc như vũ điệu
Đôi mắt Tân Tri Diêu khẽ sáng lên: “Được!”
Không lâu sau, tiếng nước chảy từ nhà bếp truyền đến, hai người sóng vai đứng bên bồn rửa, Chu Tễ đặt những chiếc bát đã được tráng sạch vào một cái chậu rửa khác, Tân Tri Diêu phụ trách rửa hết bọt xà phòng trên đó
Bọt nước bắn tung tóe, hai người phối hợp rất ăn ý, những chiếc bát sạch sẽ, bóng loáng được đặt gọn gàng một bên, trong suốt lấp lánh, rất có hơi thở cuộc sống
——
Rất nhanh Chu Tễ đã ra khỏi nhà, thời gian bay của hắn trùng với thời gian Tân Tri Diêu nhập học, căn bản không thể đi tiễn hắn
Buổi tối trở về nhà, căn phòng trống trải chỉ còn một mình nàng, Tân Tri Diêu phát hiện trên cánh tủ lạnh dán một tờ giấy nhắn
Chắc chắn đây là Chu Tễ mới mua, trước đây Tân Tri Diêu chưa từng thấy
1
Nhớ uống thuốc đúng giờ, đợi ta trở về sẽ cùng đi kiểm tra lại
2
Trong tủ lạnh có một chút thức ăn, dù chỉ một mình cũng phải ăn cơm thật ngon
3
Bữa sáng ta đã làm sandwich và đặt trong tủ lạnh, đủ cho hai ngày
4
Nhớ mỗi đêm hâm nóng một chén sữa bò
Lời nhắn: Chu Tễ
Mặc kệ thế nào, hắn vẫn theo thói quen sắp xếp mọi thứ cho nàng
Tân Tri Diêu chỉ cảm thấy một luồng ấm áp nóng chảy lan tỏa khắp lồng ngực
Nàng thừa nhận là nàng không biết tốt xấu, cái cảm giác được người khác để ở trong lòng, thật sự rất tốt
Nàng chụp lại tờ giấy nhắn trên tủ lạnh, ngay lập tức đăng một dòng trạng thái chỉ mình Chu Tễ có thể thấy trên vòng bạn bè
Tân Tri Diêu: Đã nhận được
Khoảng nửa giờ sau, Chu Tễ nhắn WeChat cho nàng: “Đã xem.”
Vài phút sau, Chu Giáo Sư đã bấm thích bài đăng trên vòng bạn bè của nàng
Nhìn thấy hắn điểm thích, khóe miệng Tân Tri Diêu không nén được mà cong lên
Đến lúc đi ngủ, sau khi uống sữa tươi, Tân Tri Diêu lại đăng một bức ảnh cốc sữa bò, kèm chú thích: “Ngủ ngon.”
Không lâu sau, Chu Tễ bình luận dưới bài đăng của nàng: “Ngủ ngon.”
Cảm giác ngọt ngào thấm đượm khiến Tân Tri Diêu không ngừng vuốt ve điện thoại mà cười, nàng nằm trên giường một lúc lâu mới chìm vào giấc ngủ
Ngày hôm sau, nàng cân nhắc đến thân thể hiện tại của mình, cuối cùng chọn đi taxi đến trường
Giữa giờ học, nàng mềm nhũn gục xuống bàn
Theo tháng ngày bụng lớn dần, phản ứng nghén sớm của nàng càng rõ rệt, sau khi nhập học nàng luôn muốn ngủ gật, bữa sáng sandwich Chu Tễ chuẩn bị nàng cũng không ăn được bao nhiêu
“Sao thế, Chu Giáo Sư mới đi công tác có một ngày, ngươi đã ỉu xìu như vậy, nếu hắn đi nửa tháng, chẳng phải ngươi sẽ hóa thành hòn vọng phu sao.” Lịch trình của Chu Tễ bị nhiều người quan sát, nhiều học sinh trong trường đều biết chuyện hắn không có mặt ở trường mấy ngày nay
Tống Vũ Giai thấy Tân Tri Diêu có vẻ vô lực, không nhịn được trêu chọc nàng
“Mới không phải vì chuyện này.” Tân Tri Diêu liếc nàng một cái
“À
Chẳng lẽ ngươi không nhớ Chu Giáo Sư nhà ngươi sao?” “Chu Giáo Sư nhà ngươi…” Mấy chữ này khiến Tân Tri Diêu có chút nhẹ nhõm, nhưng lại lo lắng giọng Tống Vũ Giai quá lớn bị người khác nghe thấy, liền kéo kéo nàng: “Ngươi nói nhỏ tiếng chút.”
“Có người chồng suất như vậy có gì mà phải trốn tránh, ta nếu có một người chồng như Chu Giáo Sư, ta phải kéo hắn đi dạo trên phố mỗi ngày.” Chu Tễ đâu phải con khỉ, còn kéo đi dạo trên phố
“Là trước đây ngươi nói, nếu người khác biết Chu Giáo Sư kết hôn với ta, ta sẽ bị học sinh trong trường vây đánh.” Tống Vũ Giai xòe tay ra: “Khoan nói chuyện này, ta kể ngươi nghe chuyện bát quái.”
“Chuyện gì?” Tân Tri Diêu dựng thẳng hai tai
“Nghe nói Dư Sác và Tương Hinh gần đây hay cãi nhau, lần trước Tương Hinh còn nói muốn chia tay trước mặt mấy người bạn của bọn hắn, cuối cùng Dư Sác phải dỗ dành nàng mới quay lại.” Nói thật, Tân Tri Diêu cũng đã lâu không gặp Dư Sác, bất quá bây giờ hắn cùng nàng cũng chẳng còn quan hệ gì nữa
“Lần trước Tương Hinh còn mời chúng ta đi tham gia kỷ niệm năm mươi ngày yêu nhau, haha, theo cái đà này không biết trăm ngày có thể vượt qua không, quả nhiên khoe khoang ân ái thì chết nhanh, chuyện này nhắc nhở chúng ta phải kín đáo một chút.” Giọng Tống Vũ Giai không giấu được vẻ hả hê
Trong mắt nàng, Tân Tri Diêu là cô gái tốt nhất, thằng nhóc Dư Sác kia vậy mà mắt mù không thấy, Tương Hinh lại ngày nào cũng kiêu ngạo, nàng chỉ muốn thấy bọn họ không tốt đẹp
“Cho nên ta và Chu Giáo Sư cũng phải kín đáo một chút.” Tân Tri Diêu lặng lẽ nói
Lời vừa dứt, điện thoại của Tân Tri Diêu rung lên
Cuộc gọi đến là từ ba nàng
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Phải biết nàng và ba nàng mặt đối mặt còn chẳng nói được mấy câu, huống hồ là gọi điện thoại
“Cha ngươi gọi điện thoại cho ngươi làm gì?” Tống Vũ Giai cũng nhìn thấy màn hình điện thoại của nàng
“Không biết.” Tân Tri Diêu đáp
Tống Vũ Giai bĩu môi: “Chắc chắn không phải chuyện tốt.”
Điện thoại vẫn rung, Tân Tri Diêu nhấc máy
“Cha, có chuyện gì?” Bên tai truyền đến tiếng của Tân Võ
“Xa xa, em trai ngươi chơi bóng rổ bị gãy chân, giờ đang ở bệnh viện, ngươi mau đến đây.”
——
Tân Tri Diêu tranh thủ lúc không có tiết học để đến bệnh viện, vừa mở cửa liền nghe thấy tiếng của Lâm Hải Anh truyền đến từ bên trong
“Tại sao bây giờ không thể mổ
Chân con trai tôi gãy rồi, tại sao không sắp xếp phẫu thuật cho nó?”
“Bệnh viện các ngươi có phải là muốn kiếm thêm tiền của chúng tôi, muốn chúng tôi nằm viện thêm vài ngày không?”
“Cái bệnh viện hiểm độc như các ngươi, nếu bây giờ không phẫu thuật cho con tôi, tôi sẽ kiện các ngươi.”
“Con trai đáng thương của tôi, chắc phải đau lắm.”
Vị bác sĩ mặc áo blouse trắng có vẻ bất lực: “Vị người nhà này, tôi đã nói với bà bao nhiêu lần rồi, bệnh nhân gãy xương không thể phẫu thuật ngay lập tức, phải đợi tiêu sưng rồi mới có thể làm.”
Tân Tri Diêu đẩy cửa bước vào, nhìn thấy phòng bệnh ba người, Tân Hạo Triết nằm ở chiếc giường lớn trong cùng, vẻ mặt thống khổ, có vẻ đau không nhẹ
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Lại nhìn Lâm Hải Anh và Tân Võ đứng trước mặt bác sĩ với thái độ hung hăng, như thể muốn đánh người
Lâm Hải Anh vừa thấy nàng đẩy cửa vào, như tìm thấy chỗ dựa, lập tức thẳng lưng nói với bác sĩ: “Con gái tôi cũng học y, tôi nói cho ông biết, ông đừng hòng lừa gạt tôi, các người lập tức phẫu thuật cho con trai tôi.”
Vị bác sĩ kia nhìn về phía Tân Tri Diêu
Tân Tri Diêu chỉ cảm thấy mất mặt vô cùng, đi qua nói với Lâm Hải Anh: “Mẹ, gãy xương nếu không đợi hết sưng rồi phẫu thuật, rất dễ dẫn đến nhiễm trùng vết thương, sau phẫu thuật cũng khó hồi phục tốt, mẹ đã đến bệnh viện thì phải biết nghe lời bác sĩ.” Sau đó lại ngại ngùng nói với bác sĩ: “Xin lỗi, mẹ tôi lo lắng cho em trai tôi, nên nói có hơi quá lời.”
Bác sĩ thấy cuối cùng cũng có người hiểu lý lẽ, thở phào nhẹ nhõm: “Đã cô cũng học y, vậy sau này chuyện bệnh tình của em trai cô, tôi sẽ trực tiếp trao đổi với cô nhé.”
Tân Tri Diêu không muốn ôm việc này vào người: “Tôi vẫn là học sinh, chuyện của em trai tôi không quyết định được.”
