Tinh Môn

Chương 2107: - Bước kế tiếp






Chương 2107 - Bước kế tiếp (7)




Chờ mọi người đi rồi Lý Hạo mới thở phào nhẹ nhõm
Ta chỉ có thể làm được đến thế thôi
Ta đi quá nhanh, các ngươi có thể theo kịp sao
Nhắm mắt tu luyện, không nghĩ đến nữa, có lẽ cuối cùng ta chỉ có một mình thôi sao
Đại Ly, bên trong thần điện
Hài cốt bị ném sang một bên, Đại Ly Vương và Khương Ly đứng lặng trong đại điện chờ đợi một cái gì đó
Một lúc sau có tiếng người truyền đến
“Các ngươi muốn cái gì?”
Đại Ly Vương trầm mặc một lúc rồi mở miệng nói: “Có thể cam đoan Đại Ly vẫn độc lập với vùng đất Ngân Nguyệt hay không?”
Giờ phút này Đại Ly Vương ít đi một chút bá đạo mà nhiều hơn vài phần bất đắc dĩ, đấu không lại người ta
“Lựa chọn của ngươi cũng giống năm đó khi Sơ Võ và Nhân Vương quật khởi
Hy vọng độc lập với Tân Võ, cuối cùng lại chứng minh đây không phải lựa chọn quá tốt, Sơ Võ gần như đoạn tuyệt, Tân Võ quật khởi!”
Đại Ly Vương thở ra: “Vậy nếu tiền bối nguyện ý ra tay hỗ trợ, chưa chắc Đại Ly đã phải dựa vào Thiên Tinh, cũng có khả năng nghịch chuyển được.”
Khương Ly cũng nói chen vào: “Chiến lực của thần chúng ta vô song, sao lại không được?”
“Liên quan gì đến ta?”

Hai người không nói gì
m thanh trong đại điện lại vang lên: “Ngân Nguyệt cũng tốt, Lý Hạo cũng được, hay là cả Hồng Nguyệt đều không lên quan gì đến ta
Ta ở lại nơi này không phải là để tranh bá thiên hạ cho các ngươi, cũng không phải vì lý do gì khác
Ta có ý nghĩ của ta, đương nhiên là không liên quan gì đến các ngươi.”
Thanh âm lạnh lùng lại vang lên một lần nữa: “Mỗi một thời đại luôn có người chiến thắng
Thiên thời địa lợi nhân hòa, thời đại tạo nên anh hùng, anh hùng cũng sẽ tạo nên thời đại
Những người như chúng ta cũng đã thiếu đi tinh thần phấn chấn của năm đó, người thiếu tinh thần phấn chấn sẽ rất khó để tái tạo một thời đại.”
Khương Ly trầm trọng nói: “Bệ hạ giữ vững sức mạnh thì Đại Ly mới có nhân hoà
Nếu thần nguyện ý giúp, Đại Ly mới có cơ hội tranh giành.”
Lần này mới có thể chứng kiến được sự cường đại của vị thần Sơ Võ này
Một quyền đã diệt được bộ hài cốt có cấp độ Thiên vương
Nếu vị thần Sơ Võ này dốc toàn lực thì sẽ mạnh đến cỡ nào
Máu của Đế tôn bộc phát ngay lập tức thôi mà vị này còn có thể trấn áp
Mạnh đến mức không sao tưởng tượng nổi
Nhưng một người như vật, 100.000 năm qua lại không hề có động tĩnh gì
Đúng là không hiểu nổi, cũng không giải thích được
Vậy thì ngươi đợi ở đây làm gì
Không chiếm thiên địa, không giết phản nghịch, không tạo thời đại, chỉ ngủ
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Không hề làm gì, chỉ ngồi ăn rồi chờ chết
“Vì sao ta phải phụ trợ một tên có đầu óc ngu xuẩn, đi tranh đoạt thiên hạ với một đám cường giả
Nếu muốn phụ trợ thật, sao ta lại không phụ trợ Lý Hạo
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Làm nhiều sai nhiều, làm ít sai ít, không làm không sai!”
Vị thần Sơ Võ kia lên tiếng: “Ta chỉ biết đưa than sưởi ấm trong ngày tuyết, nhưng mà.Đưa sai sẽ tạo ta phiền phức ngập trời
Dệt hoa trên gấm cũng được, nhưng dệt sai sẽ lại càng thêm phiền toái
Chỉ cần mặc kệ không hỏi, ngươi xem như ta không tồn tại, ta xem như ngươi không tồn tại
Cường giả tạo nên thời đại cũng tốt, cường giả khai sáng thời đại cũng được
Ngươi mặc kệ hắn, hắn mặc kệ ngươi.”
“Ngay từ khi bắt đầu, ta đã mặc kệ, đúng cũng được, sai cũng được, có liên quan gì đến ta
Ta không tranh không đoạt, mặc kệ không hỏi, không tạo ra phiền phức, không giải quyết phiền phức
Vậy phiền phức sẽ không liên quan gì đến ta!”
Đại Ly Vương trầm giọng nói: “Tiền bối cảm thấy như vậy
Nhưng đối với người khác mà nói, giường nằm bên cạnh, sao có thể để người khác.”
“Sai!”
Người kia lại nói: “Ngươi nói sai rồi, nếu cái giường này thành giường của người ta, vậy ta sẽ rời khỏi cái giường này, ta không ngủ ở đây nữa, thiên hạ to lớn, làm gì có chỗ nào không thể ngủ
Ngân Nguyệt không được thì còn có Bạch Nguyệt, còn có Hồng Nguyệt, còn có Lục Nguyệt
Vũ trụ Đại Thiên rộng lớn cỡ nào
Không cho phép ta ngủ thì ta không ngủ, có liên quan gì đâu?”
“...”
Hai người không biết nên nói gì
Cái lý luận khỉ gió gì vậy
Đại Ly Vương suy nghĩ rồi khẽ nhíu mày: “Ý của tiền bối là chẳng lẽ tiền bối có thể rời khỏi Ngân Nguyệt giới?”
“Ngươi đoán xem?”
“...”
Ta không đoán, nếu thật sự hắn có thể rời khỏi Ngân Nguyệt
Đây đúng là một chuyện khó lòng tưởng tượng nổi
Hiện giờ ngoại trừ Đế tôn còn có người có thể rời khỏi Ngân Nguyệt sao
Hắn ta cũng không dám nghĩ tới
Thời đại này, mạnh nhất là một vị Đế tôn bị phong ấn, đến nay vẫn chưa ra được, nếu người này thật sự là Đế tôn, vì sao vẫn còn chờ ở đây
Muốn đoạt thế giới thì dễ như trở bàn tay
Ngay khi hắn ta còn đang nghĩ về những điều này thì âm thanh kia lại vang lên: “Tiểu tử ngốc nghếch này, không cần phải suy đoán ý nghĩ của ta, huống chi
Với ta mà nói thì, cướp đoạt xong Ngân Nguyệt giới rồi gặp phải Kiếm Tôn, ngươi có thể giúp ta không bị hắn làm thịt không?”
“...”
“Đều là người quen cả
Người của Trịnh gia có thể làm, người của Lý gia có thể làm, đều là người mới, đều là cường giả hậu thời đại, Hồng Nguyệt còn có thể đoạt
Chỉ có những lão nhân như chúng ta mới không thể đoạt thôi
Họ có thể không quan tâm đến việc đám tiểu bối làm loạn, nhưng những người cùng thời như chúng ta, nếu ngươi chiếm, Nhân Vương đánh ngươi, Kiếm Tôn đánh ngươi, Huyết Tôn đánh ngươi, Chí Tôn đánh ngươi, Thương Đế đánh ngươi
Bọn họ sẽ nói ngươi có năng lực gì mà đoạt đất Tân Võ của ta, đi cướp thế giới nhỏ bé đó, ngươi cảm thấy ta có thể đánh được ai?”
Đại Ly Vương nghẹn họng trân trối, còn có kiểu nói như vậy sao
Nhưng hình như đạo lý này rất đúng thì phải
“Nếu tiền bối thật sự mạnh, vì sao không ra tay bình định họa loạn, chỉ định một vị chấp chưởng thiên địa
Ví dụ như…”
“Ví dụ như ngươi?”




Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.