[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Chương 2112 - Vào Kiếm Thành (5)
Trở về
Ngay lúc này tiểu kiếm bỗng nhiên vọt tới, Lý Hạo có cảm giác như mất đi khống chế, trong nháy mắt tiểu kiếm chui vào cổ thành to lớn phía trước
Cả tòa cổ thành bỗng nhiên rung động một chút
Lý Hạo điên cuồng mắng to trong lòng
Đáng chết
Mẹ nó
Lão tử…muốn đập vỡ thanh kiếm này
Ngươi hại chết ta
Bên trong Kiếm Thành phát ra từng luồng kiếm ý
Rõ ràng là một toàn cổ thành đã bị diệt, giờ khắc này lại giống như hồi sinh
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Nơi xa, vị Đế Tôn kia đột nhiên quay đầu, ánh mắt nhìn về phía tòa thành lộ ra một tia thần quang rồi cười lạnh: “Người cũng đã đi rồi, chỉ mà một toàn thành, cho dù là chốn cũ của ngươi mà còn muốn tạo phản hay sao?”
Gã cũng không vì tia kiếm quang này mà thấy có gì đó không đúng, rõ ràng là trong 100.000 năm qua đây cũng không phải là lần đầu Kiếm Thành xao động, mà là đã phát sinh rất nhiều lần
Lý Hạo vô cùng thấp thỏm, nhưng vẫn không nghênh đón mộ kích lôi đình của Đế Tôn
Vị Hồng Nguyệt Đế Tôn kia hình như cũng không quá nguyện ý đến gần nơi này
Điều này làm cho Lý Hạo có chút an tâm cũng có chút phiền muộn, Tinh Không Kiếm đáng chết…Quay lại ta sẽ phá hủy ngươi, rèn thứ không nghe lời này lại một lần nữa
Giờ khắc này hắn bị tiểu kiếm đưa vào một chỗ
Theo phán đoán của Lý Hạo thì hẳn là một nơi khác với phủ thành chủ
Nơi Kiếm Tôn dừng lại
Hay là vị cháu gái của Kiếm Tôn kia, tổ tiên chân chính của Lý gia
Cả tòa thành giống như hoàn toàn trống vắng
Chỉ có một ít kiếm ý tung hoành trong thành, kiếm ý kia như lục bình không rễ mà bao phủ cả tòa cổ thành, khiến cho cổ thành cô tịch này có thêm một chút sinh ý
Cà tòa thành này, nơi nào cũng có kiếm khí tràn lan
Phảnh phất như tòa thành này chính là một thanh kiếm
Thanh kiếm thực sự
Kiếm Thành
Tiến vào thành theo tiểu kiếm, kiếm thánh vốn lơ lửng không nhúc nhích bỗng chậm rãi di động, xa xa, hư ảnh của Kiếm Tôn ở một góc Bát Quái kia đột nhiên phát ra một cỗ kiếm khí
Một kiếm đánh tới
Hồng Nguyệt Đế Tôn hừ một tiếng, cái phá trận này đã nhiều năm như vậy, mấy lần suy yếu, nhưng đến bây giờ cái hư ảnh Kiếm Tôn này còn có thể ra tay, đúng là khiến người khác phẫn nộ tức giận
Nhưng điều này cũng đại biểu cho việc Kiếm Tôn đã mạnh bao nhiêu
Cho dù chỉ là hư ảnh, chi dù chỉ là trận pháp duy trì, vẫn trấn áp gã trọn vẹn 100.000 năm
“Lý Trường Sinh, hư ảnh của ngươi không duy trì được bao lâu đâu
Đợi ta phá phong ấn này ra…Ngân Nguyệt này, máu sẽ chảy thành sông!”
Hư ảnh của Kiếm Tôn không nói một lời mà vung kiếm, một chiêu lại một chiêu
Tinh môn trên đỉnh đầu Kiếm Tôn cũng tràn ra quang huy nhàn nhạt, một cỗ lực ngưng trệ trấn áp thiên địa, áp chế Đế Tôn bộc phát, mặt khác còn có mất đạo hư ảnh không ngừng hội tụ lực lượng, một cái Bát Quái cực lớn chậm rãi hiện lên
Đế Tôn khẽ nhíu mày, Bát Quái Trận này sao hôm nay lại bị triệt để kích hoạt lên
Không lẽ gần đây vận dụng quá nhiều lực lượng Hồng Nguyệt sao
Nghĩ vậy xong gã nhanh chóng thu hồi lực lượng Hồng Nguyệt, mặc cho nhục thân va chạm với các loại lực lượng, bao trùm lên từng đạo năng lượng nổ tung trong phong ấn, giờ phút này, Kiếm Thành xa xa dần nhập vào hư không hắc ám
Đế Tôn quay đầu nhìn thoáng qua rồi hơi nhíu mày
Gã luôn hoài nghi tòa thành cổ này…Mới thật sự là Tinh Không Kiếm, đương nhiên cũng không có chứng cớ gì
Bởi vì gã không tới gần được, phong ấn chỉ là một chuyện, mặt khác lúc trước gã cũng thử tới gần, khiến kiếm ý bừng bừng phấn chấn, thậm chí xuất hiện Kiếm Tôn sát lục kiếm ý, để không bị trọng thương và bị phong ấn triệt để, gã chỉ có thể lựa chọn tránh đi tòa thành này
Nếu chỉ là chỗ tu luyện của Lý trường sinh, theo lý mà nói thì không thể có uy lực như thế
Cho nên…Có lẽ đây mới thực sự là Tinh Không Kiếm, còn thứ mà Lý Hạo cầm có lẽ chỉ là đồ phục chế hoặc một thanh tử kiếm trong tử mẫu kiếm mà thôi, gã cũng không đoán rõ được
“Trường Sinh Kiếm…Còn chưa chết, thật sự đáng ghét…Hai bên rốt cuộc đã khai chiến chưa?”
Gã lẩm bẩm một tiếng, đại thế giới Hồng Nguyệt và đại thế giới Tân Võ khai chiến sao
Nếu khai chiến, trường sinh kiếm tất nhiên là nhóm đầu xuất chiến đỉnh cấp Đế Tôn, nhưng hôm nay hư ảnh vẫn còn, kiếm ý vẫn còn, đối phương có thể vẫn còn sống
Giờ khắc này gã có chút thổn thức
Đại vũ trụ Hồng Nguyệt sẽ không thất bại chứ
Có thể gã cũng không xen vào chuyện này được, bây giờ gã chỉ có thể mau chóng đột phá phong ấn mới được, tuy rằng tốc độ thời gian trôi qua không giống nhau, nhưng không ai biết rõ có thật là như thế hay không
Chỉ là đại vũ trụ Hồng Nguyệt cũng không bại hoàn toàn, nếu không chính mình cũng đã bị thương nặng
…
Mà lúc này Lý Hạo cũng có chút ngơ người, thành này…Sao tự nhiên lại động
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Hắn cũng không điều khiển
Hắn vừa vào thành thì tòa thành này đã tự động đậy, sắc mặt của Lý Hạo khẽ biến, không lẽ trong thành còn có người sống hay sao
Nếu là có, sao lúc trước đám người Trương An cũng vào lại không thấy ai xuất hiện
Lý Hạo vô cùng cảnh giác, vẫn ẩn mình trong tiểu kiếm, không nhúc nhích
Nhưng hắn không động, Tinh Không Kiếm lại như bị cái gì đó dẫn dắt, chậm rãi bơi lên, còn có chút thoát ly khỏi sự khống chế của Lý Hạo, chuyện này khiến Lý Hạo tức giận đến nỗi muốn đập nát nó
Nếu lần này mà xảy ra chuyện thì là do tiểu kiếm này gây ra hết
Cùng lúc đó, kiếm ý bên trong Kiếm Thành càng thêm sáng chói
Từng luồng kiếm ý tràn ra bốn phương tám hướng
Trong thành, giống như có một gốc cây hình kiếm đã nát bấy không chịu nổi, còn lại một ít tàn căn thôi, giờ phút này gốc cây bị phá đó hơi rung động, hấp thu được một ít kiếm ý đặc thù
Chỗ khác, một khối đáng phảng phất như đã mài đao bị kiếm ý tràn ra làm cho rung động
Giờ phút này, trên tảng đá còn dính vết máu phảng phất yên lặng vô số năm tháng
Cả tòa thành giống như theo Tinh Không Kiếm tiến vào mà khôi phục lần nữa
Chỉ là không có ai
Chỉ có một số hài cốt còn sót lại
Kiếm Thành càng bay càng xa, rời xa khỏi khu vực tinh môn, phiêu đãng trong vũ trụ tối tăm mà chẳng biết đi đâu, nơi xa kia, Đế Tôn nhìn mấy lần, dần dần thấy Kiếm Thành mất đi tung tích mà càng thêm nghi hoặc
Thành này đã yên lặng rất nhiều năm, vì sao hôm nay đột nhiên có chút dấu hiệu khôi phục