Tinh Môn

Chương 2115: - Vật sống trong Kiếm Thành






Chương 2115 - Vật sống trong Kiếm Thành (3)




Lý Hạo bay lên trời, bởi vì Kiếm Thành đang di động nên không nhìn thấy được Đế Tôn, hắn ngược lại lại to gan hơn rất nhiều, nhanh chóng rơi xuống một chỗ
Trong lòng động đậy rất nhanh
Cái này giống như một tòa học viện
“Đại học võ khoa Ma Đô - phân viện Kiếm Thành!”
Lý Hạo dừng ở cửa lớn thì trong lòng khẽ động, cái này…Hình như có danh tiếng rất nhỏ, chưa nghe ai nói đến bao giờ
Ma Võ
Là nơi Nhân Vương học tập năm đó, cũng là nơi Kiếm Tôn dạy học, nơi tạo ra một lượng Đế Tôn lớn, Trương An cũng từng học tập ở Ma Võ, rất nhiều cường giả đều từng học tập ở đây
Nhưng mà Ngân Nguyệt còn có phân viện Ma Võ
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Không có một chút danh tiếng nào
Hắn biết Đại học võ khoa Ngân Nguyệt chính là học viện bồi dưỡng con cháu của bát đại gia, có có Đại học võ khó Viên Bình, bồi dưỡng dậu duệ của Đế Tôn
Đại học Ma Võ nổi tiếng như vậy, nếu có phân viện thì danh tiếng không thấp mới đúng
Huống chi là còn có Kiếm Thành
Tám đại chủ thành thật ra đều không học Đại học võ khoa, bọn họ chỉ có một trường Đại học võ khoa, chính là Đại học võ khoa Ngân Nguyệt, ngoài ta bên trong bát đại chủ thành cũng không mở Đại học võ khoa
Trường trung học và tiểu học thì lại có một đống
“Kỳ quái…Ta chưa bao giờ nghe người khác nhắc tới, Cửu sư trưởng cũng chưa từng kể đến, nếu Kiếm Thành có một tòa Đại học võ khoa, vậy cửu sử trưởng cần gì phải đến Đại học võ khoa Ngân Nguyệt?”
Lý Hạo có chút nghi hoặc
Kiếm Tôn từng là thầy sáo của Ma Võ, hắn thành lập phân viện ở đây cũng bình thường, nhưng vì sao lại không có danh tiếng
Cũng chưa nghe nói có ai xuất thân từ phân viện này
Tòa học viện này có cổng rất lớn, xem ra diện tích cũng không nhỏ
Đây là nơi thứ hai có kiếm ý nồng nặc trong thành, ở ngay chỗ này
Xung quanh trất trống trải, hầu như không có kiến trúc gì
Lý Hạo nhìn vào mấy cái chữ to trên cổng trường, có chút chói mắt, cái này…Không lẽ là do Kiếm Tôn tự mình viết
Lý Hạo nhanh chóng tới gần
Nhìn kỹ, mơ hồ còn cảm nhận được kiếm ý, hắn định đưa tay sờ thì bịch một tiếng, một chữ bể ra trong nháy mắt, trên tay Lý Hạo xuất hiện từng vết máu
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Sắc mặt Lý Hạo khẽ biến, sau đó hừ lạnh một tiếng: “Thật giỏi!”
Kiếm ý này rất mạnh, kiểu chữ cũng rất mạng, nhưng mà…thật ra kiểu chữ đã bị người khác đào đi, chỉ để lại một ít tàn ảnh, tất nhiên là mấy chữ này có thể là do Kiếm Tôn viết, giống như hai chữ Chiến Thiên vậy
Đáng tiếc…Bị Lý Đạo Hằng lấy đi
“Có khoảng mười chữ, nhiều hơn tám chữ so với Chiến Thiên…Lý Đạo Hằng!”
Lý Hạo cắn răng, đây có thể là thu hoạch lớn nhất trong lần này, hay lắm, lại bị tôn tử kia đào đi, đúng là không phải thứ gì tốt
Nổ tung một cái hư ảnh xong, Lý Hạo lại không đụng vào mấy chữ khác nữa, nhưng trong nháy mắt, mấy chữ kia lại liên tục nổ tung, vạn đạo kiếm ý bộc phát, Lý Hạo lập tức lùi lại rồi rút kiếm ra chém
Rầm rầm rầm
Liên tiếp vang lên tiếng động, Lý Hạo chém vỡ hết toàn bộ kiếm ý, nếu thực lực không đủ, thánh nhân bình thường tới có lẽ đều bị đánh chết
Đây có phải là lời cảnh báo mà đối phương để lại không
Cổng trường vốn dĩ có chút hào hùng, sau khi mất đi mấy chữ này lại có vẻ sa sút hẳn
Lý Hạo cất bước đi vào sân trường
Nơi này ngược lại không có vết kiếm gì, không có người giống như năm đó
Toàn bộ trường học dường như mới được xây dựng
Lúc này trong lòng Lý Hạo có một suy nghĩ: “Không lẽ…Sau này mới xây chỗ này
Thậm chí còn chưa khai giảng hay tuyển sinh, sau đó chiến tranh bộc phát, cho nên nơi này chưa kịp nổi danh đã bị vứt vỏ
Có thể là có khả năng đó
Nếu là như vậy…Lý Hạo có chút tiếc nuối, một ngôi trường còn chưa khai giảng, mạnh nhất có lẽ là mấy chữ kia, hôm nay cũng không còn, có nghĩa là nơi này có lẽ cũng không còn thứ gì tốt
Nhưng phía sau nơi này có kiếm ý tràn lan, hẳn là cũng từng bộc phát chiến đấu

Khi Lý Hạo không ngừng đi về phía sau học viện
Một gốc cây đại thụ bị tàn phá vô cùng bỗng nhiên dừng hết thảy động tĩnh lại, khôi phục dáng vẻ yên lặng, giống như đã tử vong hoàn toàn, chỉ lưu lại vết kiếm, còn có gốc cây bị chặt ngang
Một lát sau, một bóng người hiện lên
Đó chính là Lý Hạo
Mà Lý Hạo cũng nhìn thấy một cái cây đã hoàn toàn gãy gốc, chỉ còn lại một ít rễ cây bị chặt đứt, cắm ở trong đất như một thanh lợi kiếm
Lý Hạo khẽ giật mình: “Kiếm Thụ?”
Yêu thực thủ hộ Kiếm Thành, không ở nơi khác mà ở trong khuôn viên trường học mới lập này
Chết rồi
Cả cái cây dường như chỉ còn lại chút gốc, rễ cây gãy loạn thất bát đao, đối với người bình thường mà nói thì cũng coi như đồ tốt, nhưng đối với Lý Hạo mà nói…Không đáng một đồng
Nơi này là khu vực mà hắn thấy kiếm ý nồng đậm không gì sánh được
Hắn cẩn thận dò xét, trong lúc mơ hồ còn thấy được hai cỗ kiếm ý trùng kích
Rõ ràng là Lý Đạo Hằng đã giết Kiếm Thụ, cũng phải trả giá một ít, hai bên đã từng ác chiến ở đây, cây này vậy mà do Kiếm Tôn nuôi lớn, nghe nói khi Kiếm Tôn luyện kiếm, vẫn luôn luyện dưới gốc cây này
Cái cây này thậm chí được cho là đích truyền của Kiếm Tôn, nghiêm khắc mà nói…Nó còn phải gọi Nhân Vương một tiếng sư huynh
“Thánh Đạo đỉnh phong sao?”
“Ngay cả Kiếm Thụ Kiếm Tôn trồng cũng giết…Tên kia có chút đáng sợ!”
Lý Hạo thì thào một tiếng, có chút tiếc nuối
Sau khi cảm khái một tiếng thì thở dài nói:” Đáng tiếc cho cả nhà lý gia, đáng tiếc cho cái cây này không thể bảo trụ được Kiếm Thành, xem ra Kiếm Tôn đã tính sai
Tinh Không Kiếm, chúng ta đến trễ 100.000 năm…Nếu không, chúng ta có thể thử được kiếm của Lý Đạo Hằng!”
Im lặng
Không người đáp lại
Nơi đây chỉ có một gốc cây bị tàn khá vô cùng
Lý Hạo tiếc nuối nói: “Xem ra không có hy vọng rồi
Làm thế nào để trở về được mới là vấn đề, thế giới Ngân Nguyệt mà Nhân Vương ban thưởng đã hoàn toàn rơi vào tay kẻ địch, đáng tiếc thật!”
“Vốn dĩ còn muốn tới đây tìm cách đối phó với Trịnh Vũ, đối phó với Đế Tôn, đối phó với Lý Đạo Hằng, kết quả lại không có gì cả!”
Lý Hạo nói không ngừng, có chút ai oán
Tinh Không Kiếm trong tay cũng phát run một trận, phát ra từng tiếng kêu rên giống như khóc lóc thảm thiết
Kiếm Thành hết rồi

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.