Kiếm Thụ yên lặng lắng nghe Một năm trước bước vào Võ Đạo, một năm sau đã chấp chưởng thiên hạ, giết Thánh Nhân và Thiên Vương…Đối phương đúng là rất mạnh Nhưng mà…Chiến tích như Thiên Thư này vẫn khiến nó rung động Đương nhiên, năm đó cũng có một người vô địch thiên hạ trong ba năm, đó là nhân vương của tân võ “Thiên chi kiêu tử của thời đại mới sao?”
Kiếm Thụ lẩm bẩm một tiếng: “Hậu duệ của Lý gia…Lý gia đâu còn cái gì là hậu duệ nưa, trừ Lý Đạo Tông thì chỉ còn lại Lý Đạo Hằng…Nhưng mà Tinh Không Kiếm lại ở trên người của ngươi, có lẽ chỉ là do ý chí của Kiếm Tôn chuyển đổi thôi, Kiếm Nhãn…Tinh Không Kiếm không tính là nguyên nhân, ngươi không tính là hậu duệ của Lý gia, miễn cưỡng chỉ xem như…Chỉ xem như là hậu duệ của Tinh Không Kiếm.’
“...”
Mẹ nó chứ Lý Hạo không muốn chửi người Ngươi mới là hậu duệ của Tinh Không Kiếm Lời nói này, sao lại khó nghe như vậy chứ Là một người văn mình, hắn cảm thấy ngoại trừ Ánh Hồng Nguyệt và Lý Đạo Hằng ra thì cho dù đối với Trịnh Vũ hắn cũng tương đối khách khí, nhưng cái cây này đúng thật là muốn bị chửi Chỉ là Kiếm Thụ rất nhanh lại nói: “Ngươi…Là thiên kiêu của thời đại này, Sinh ra thiên ý của thế hệ này?”
“Đúng!”
“Ngươi nói dối!”
“Cái gì?”
“Ta không cảm thấy được thiên ý gì tồn tại trên thân thể ngươi…Nơi này cũng thuộc về Ngân Nguyệt [ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn] Nếu ngươi là thiên ý chi tử thì ngươi không phải như thế…”
Lý Hạo khẽ giật mình sau đó bật cười: “Hóa ra thứ ngươi muốn nói là cái này Trước kia ta là thế nhưng hiện tại ta không phải, lần trước ta cắn nát một bộ phận thiên ý, hiện tại thiên ý không giết chết ta xem như đã khách khí rồi, còn có thể tiếp tục yêu ta sao?”
“...”
Lời này nghe xong cũng có vẻ không đáng tin cho lắm Thw nhưng Kiếm Thụ lại suy nghĩ, một năm đã tới được tình trạng này…Thì mọi thứ đều có thể Dù sao cũng không phải là người không có kiến thức, cây do Kiếm Tôn gieo trồng có kiến thức rất rộng, một nhân vật như vậy thì đúng là chuyện gì cũng có thể xảy ra “Ngươi muốn đối phó với tên súc sinh Lý Đạo Hằng kia?”
“Đương nhiên!”
“Rất khó…Hắn là thiên tài tuyệt thế, dù ta hận không thể giết hắn ngay lập tức Nhưng ta phải nói cho ngươi biết 100.000, người này ít nhất cũng đã là Bán Đế, không chỉ như vậy…Hắn âm mưu đã nhiều năm, có lẽ còn có thể tùy thời trở thành Đế Tôn Đương nhiên, Bản Nguyên đoạn tuyệt…Cho dù hắn có thành Đế Tôn cũng sẽ không mạnh như Đế Tôn chân chính, nhưng mà khi không còn là Bán Đế hay chỉ là Ngụy Đế Tôn…Hắn cũng mạnh hơn cả Bán Đế!”
Lý Hạo gật đầu: “Ta biết!”
“Vậy ngươi…Còn muốn đương dầu với hắn không?”
Lý Hạo bất đắc dĩ : “Tiền bối nói sai rồi, cho dù ta không muốn đấu với hắn, hắn cũng sẽ không bỏ qua cho ta [ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn] Hắn cầm Tinh Không Kiếm ra, cải tạo Tinh Không Kiếm qua nhiều đời, để cho ta thích ứng với Tinh Không Kiếm, chấp chưởng Tinh Không Kiếm, tất nhiên là có mục đích Mà đó không có gì hơn là chấp chưởng thiên địa, chấp chưởng tân đạo, chấp chưởng tinh môn…Tóm lại hắn chắc chắn có ý nghĩ của mình, nếu không tại sao lại bỏ lại Tinh Không Kiếm?”
“Ngươi rất thông minh…”
“Chỉ là suy đoán bình thường mà cũng xem như thông minh sao?”
Kiếm Thụ bị đả kích một chút, không nói gì một lúc lâu Lý Hạo lại nói: “Tiền bối đại khái vẫn không tin ta, bình thường tiền bối cũng sắp chết rồi, đại khái không hy vọng vào việc báo thù Muốn đánh cược không Nếu đánh cược thì chúng ta tiếp tục trò chuyện, nếu không đánh cược thì lãng phí thời gian cũng không có ý nghĩa Thua cuộc tiền bối cũng không mất gì, bởi vì ngươi cảm thấy không ai có thể thắng được tên kia!”
“Cược thắng, ta giết được hắn, ngươi cũng sẽ thắng lớn Một vốn bốn lời, ngươi nguyện ý không?”
Lý Hạo nói rất thẳng thắn và dứt khoát, ai lại có thời gian đi thu từng chút tin tưởng của ngươi Không có thời gian Huống chi chỉ có hai người, ta làm sao có được lòng tin của ngươi [ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn] Nịnh nọt ngươi Có tác dụng không Một chút cũng không có Đi thẳng vào vấn đề, hai chọn một, có đánh cuộc hay không Cái cây này chắc chắn là có chút đồ vật, sở dĩ hắn cảm thấy như vậy là bởi vì ý chí sống của cái cây này rất mãnh liệt, giống như Đế Vệ, vì sao Đế Vệ phải bảo vệ đế cung hành cung Mà cái cây này…Tất nhiên cũng có đồ vật mà nó không bỏ xuống được, nếu không phải như vậy có lẽ nó đã chết lâu rồi Nói đến đây, Lý Hạo lại nói: “Còn nữa, Bản Nguyên đại đạo của ngươi nhất định là đã bị hắn chặt đứt mới đúng Đại đạo đứt gãy mà ngươi vẫn còn sống sót được, mặc dù ta lười suy đoán nhưng cũng đoán ra được một chút, trong cơ thể của ngươi nhất định là có bảo vật do Đế Tôn lưu lại, bảo vệ tính mạng của ngươi Có lẽ tiền bối đang thủ hộ thứ này…Tất nhiên chỉ là suy đoán mà thôi.”
Lý Hạo lại nói: “Tòa thành này còn có thể vận hành, không phải bởi vì mọi người đã chết đi kia tan thành từng mảnh nhỏ, có lẽ…Còn có bảo vật gì đó củng cố tòa thành này Mặt khác, nếu tiền bối không có chỗ dựa, không có biện pháp gì, giờ này nếu như nhìn thấy ta, cũng sẽ không quan tâm ta có phải người Lý Đạo Hằng phái tới không mà sẽ bắt lấy cọng rơm cứu mạng cuối cùng, nhưng tiền bối không làm thế, thăm dò lại không ít, xem ra là có chỗ dựa!”
“Ta cũng nói bản thân mình đã giết Thiên Vương, ngươi lại lạnh nhạt như vậy, chẳng lẽ trong thành có biện pháp đối phó với một vị Thiên Vương Đương nhiên Thiên Vương bây giờ không phải như Thiên Vương năm đó, nếu không ngươi đã đối phó với Lý Đạo Hằng!”
“...”
Lý Hạo xem trái xem phải, phán đoán một phen, nói ra tất cả điểm đáng ngờ, cuối cùng lại nói: “Trong thành có lẽ vẫn còn vật sống tôn tại, không chỉ có một mình tiền bối, tiền bối đợi nửa ngày là chờ vật sống đó tụ lại sau đó bắt lấy ta!”
Lý Hạo rộng rãi ngồi xuống, thậm chí dựa ra sau rồi cười nói: “Đừng băn khoăn nữa, đối phó với địch nhân thì không được, ngược lại lại có không ít thủ đoạn đối phó với người nhà, cần gì phải làm như vậy?”
Kiếm Thụ không nói một lời Người trước mắt này không giống một người trẻ tuổi chút nào, mà giống như một lão quái vật già Hồi lâu, Kiếm Thụ mở miệng: “Dựa vào cái gì ta phải tin ngươi?”
Lý Hạo cười: “Không dựa vào cái gì cả, ta nói nhiều như vậy, một năm giết Thiên Vương ngươi cũng không tin…Ngươi có thể tìm thấy người thứ hai thì tìm đi Ta có thể xuyên qua phong ấn của để tốn, để ngươi tìm thấy người thứ hai, ngươi tìm đi…Nếu không ta cũng không có cách nào khiến ngươi tin ta!”
Lúc này lại đến phiên Kiếm Thụ rối rắm Một lúc lâu nó lại nói :”Ngươi chờ ta một lúc, ta phải cân nhắc đã…”
“Thực sự là…Được rồi, tùy ngươi vậy!”
Lý Hạo ười nói: “Ta có thể đi lại trong thành không Trong Kiếm Thành này, trừ nơi này ra có chỗ nào đáng để đi không?”
Kiếm Thụ trầm ngâm một lát rồi mở miệng: “Ở thành tây có một mảnh sườn đối, đó là nơi Kiếm Tôn từng tu luyện một thời gian, ngươi có thể đến đó xem!”
“Được, đa tạ!”
Lý Hạo biến mất, rời khỏi nơi này trong nháy mắt Cho người một chút không gian Chờ hắn đi một lúc lâu, một khối đá tàn bay ra, rơi vào gốc cây bị tàn phá kia Lại qua một hồi, một ấn bị tàn phá bay tới, rơi vào gốc cây Giờ phút này, hội nghị cao nhất của Kiếm Thành giống như mở ra Một gốc cây gãy, một khối đá vụn, một ấn bị phá