Cửa thành phía Tây Ba vị kia còn đang phàn nàn tra nam vô tình vô nghĩa…
Thì tiếng nổ lớn bỗng nhiên truyền đến Trong nháy mắt, họ nhìn lại, rồi sau đó khối đá kinh ngạc: “Sao sườn núi lại nổ?”
Đây chính là nơi có rất nhiều kiếm ý của Kiếm Tôn, sao tự dưng lại nổ tung vậy “Đáng chết Thằng khốn này đã làm gì?”
“Không lẽ hắn cảm ngộ được cái gì sao?”
“Cảm ngộ cái gì Chỉ có một chút kiếm ý…Có phải hắn cố ý phá hủy sườn núi không?”
“Không thể chứ Với thực lực của hắn mà muốn phá hủy cả sườn núi, tối thiểu phải dốc toàn lực…Nhưng không cảm nhận được sự bộc phát của hắn…”
“Kỳ quái Không lẽ có thu hoạch thật?”
Một nơi mọi người đã đi qua mà không có thu hoạch gì, tự dưng một người mới nhảy vào bảy ngày đã có cảm ngộ Ngươi xem mọi người là đồ ngu sao Chỉ có mỗi ngươi thông minh Lý Đạo Hằng thông minh như vậy mà tới sườn núi này còn không thu hoạch được gì, ngươi mới tới bảy ngày đã có thu hoạch Kiếm Thụ kết luận: “Tên khốn này muốn ra oai phủ đầu với chúng ta Cố ý phá hủy chỗ tu luyện của Kiếm Tôn, muốn nói cho chúng ta biết, nếu như lừa gạt hắn sẽ có kết cục này!”
…
Lừa sao Chỉ nói đối phương đến sườn núi nhìn chứ không nói là có cơ duyên Chiếc ấn vô cùng uy nghiêm: “Đáng chết Cho dù có phải nơi Kiếm Tôn ngộ đạo hay không thì nó cũng là nơi Kiếm Tôn tu luyện, vậy mà lại đi phá hủy…Tên này gan to bằng trời!”
Sau đó, một đá, một cây một chiếc ấn biến mất trong nháy mắt [ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn] Sau một khắc, Lý Hạo phá không mà đến Tươi cười xán lạn không gì so sánh được, chỉ là sắc mặt lại rất suy yếu, nhưng tinh khí lại tràn đầy đến cực hạn: “Đa tạ Kiếm Thụ tiền bối đã chỉ điểm Thánh địa Kiếm Đạo sườn núi phía thành tây đúng là danh bất hư truyền!”
“...”Kiếm Thụ cảm thấy hắn đàn trào phúng Ghê tởm Giờ phút này Lý Hạo thật sự không trào phúng chút nào, hắn rất nghiêm túc, nếu đợi hắn tự tìm thì không biết mất bao lâu mới có thể tìm ra nơi tu luyện của Kiếm Tôn, kiếm ý cũng không quá mạnh, thành thị này không nhỏ, sao có thể dễ dàng tìm ra được [ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn] Người tốt Không, cây tốt Lần này thu hoạch không nhỏ, kiếm ý của Kiếm Tôn chỉ là thứ yếu, mấu chốt là Lý Hạo lại có nhiều cảm ngộ đối với cỗ lực lượng thời gian kia, trong vong bảy ngày này hắn vẫn luôn dùng lực lượng thời gian Thuần thục lên rất nhiều Quả nhiên là phải ra ngoài nhiều một chút mới thu hoạch được cảm ngộ “Nhưng mà…Xin lỗi, cảm ngộ quá nhiều, thu hoạch quá lớn, trong lúc nhất thời lại quên mất sự tồn tại của sườn núi…Khiến sườn núi bị lở…”
Kiếm Thụ hóa thân thành một bóng nữ nhân hư ảo, lạnh như băng nói: “Không sao Ngươi có thể phá hủy sườn núi là nhờ bản lĩnh của ngươi!”
Lý Hạo thấy được sự trào phúng trong mắt nó Đó là thị uy Nó vốn dĩ còn đang muốn nói gì, nhưng giờ phút này…Bỗng nhiên không thấy hứng thú nữa, lạnh băng nói: “Nếu ngươi đã có thu hoạch, xem ra không cần ta giúp gì nữa, ngươi cũng có thể có được cảm ngộ từ sườn núi rồi, thiên phú như vậy mà còn cần người khác hỗ trợ sao?”
Lời nói này còn mang theo một chút trào phúng [ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn] Không phải ngươi có thiên phú vô song sao Ngay cả sườn núi đó cũng thu hoạch được cảm ngộ…Vậy mà còn cần người khác trợ giúp Lý Hạo cười nói: “Tiền Bối…Ngài có hiểu lầm gì không?”
“Không hiểu lầm gì cả!”
“Ta thật sự có một chút thu hoạch…”
Kiếm Thụ cười khẩy: “Chuyện tốt, chúc mừng Nếu Kiếm Tôn biết cũng sẽ sợ hãi thán phụ, có người kế tục Vậy mà lại có người cảm ngộ được gì đó ở sườn núi, có lẽ Kiếm Tôn cũng vui mừng khôn xiết!”
Lý Hạo: “...”
Đúng là nữ nhân…Nữ thụ, không nói lý Nữ nhân cũng được, nữ thụ cũng được, sao lại không chịu nghe giải thích chứ Hỏi cũng không hỏi xem có phải thật sự cảm ngộ hay không đã kết luận là không có mà cố ý phá hư Nghĩ vậy thì…Lâm Hồng Ngọc thật ra rất tốt, chưa bao giờ như thế, không gây sự, không cố ý cứng đầu Lý Hạo cũng không nói nhiều mà chỉ cười một tiếng, Tinh Không Kiếm hiện lên sau đó chém ra một đường Sự thật thắng hùng biện Giải thích làm gì Tài năng sẽ chứng minh Một kiếm chém ta, phong vân biến sắc Giờ khắc này, toàn bộ Kiếm Thành dường như khẽ rung động, khối đá và chiếc ấn núp trong bóng tối cũng nhao nhao lên, sau một khắc, đồng thời hiện ra, thân ảnh của Kiếm Thụ cũng rung động kịch liệt Trong nháy mắt, ba vị tàn hồn đều hiện lên ngăn cản kiếm ý tập sát Rầm Vốn dĩ Lý Hạo chỉ muốn chứng minh một chút, kết quả lại xuất hiện thâm hai thứ...Thoáng cái đã gia tăng thêm một chút lực lượng, kiếm ý tràn lan, khí của Kiếm Đạo thuần túy vang lên trấn áp thiên địa Một tiếng nổ lớn vang lên Một đá, một dấu, một cây nhao nhao bay ra, mang theo biểu cảm không thể tưởng tượng nổi và một ít rung động, thanh âm của Kiếm Thụ cũng có chút bén nhọn: “Trường Sinh Kiếm Ý!”
Đây mới thực sự là Trường Sinh Kiếm Ý Điều này là không thể Cho dù có thiên phú hay năng lực cỡ nào cũng không thể có cảm ngộ giống Kiếm Tôn như đúc!người khác khó mà phân biệt được, nhưng Kiếm Thụ vẫn luôn làm bạn tu luyện với Kiếm Tôn, nó biết rất rõ Trường Sinh Kiếm Ý là dạng gì Bắt chước cũng được, cải tạo cũng tốt, không ai có thể bộc phát kiếm ý thuộc về Kiếm Tôn, giống như Kiếm Tôn được Nhưng giờ phút này…Nó cảm nhận được sự tinh khiết vô biên Chính là loại này Đâu chỉ là như thế, giờ phút này cả Kiếm Thành đều rung động như là hưng phấn cực kỳ Mà khối đá và chiếc ấn cũng phát ra tiếng hoảng sợ Trường Sinh Kiếm Ý 100.000 năm sau chúng nó mới cảm nhận được Trường Sinh Kiếm Ý quen thuộc lần thứ hai, sao có thể Kiếm Tôn Không, Kiếm Tôn đã đi rồi Người này là ai Cho dù là yêu nghiệt của lý gia là Lý Đạo Hằng, cũng là cường giả Kiếm Đạo, thế nhưng…Kiếm ý của đối phương mạnh hơn, giống như Trường Sinh Kiếm Ý, cũng không phải, cho dù có giống cũng không phải Người này là Kiếm Tôn chuyển thế Không đời nào Kiếm Tôn vô cùng cường đại, người ngoài không biết nhưng chúng nó biết, Kiếm Tôn có lẽ…Đã giải quyết vấn đề không bền vững, có lẽ 100.000 năm trước Kiếm Tôn đã không kém gì bậc Chí Tôn rồi Đương nhiên đây chỉ là suy nghĩ trong lòng chúng thôi Dù sao cũng chưa thật sự giao thủ Nhưng…Kiếm Tôn sẽ không chết, càng sẽ không chuyển thế, có chuyển thế cũng sẽ không đến Ngân Nguyệt…Cho nên, người này chắc chắn không phải Kiếm Tôn chuyển thế