Lúc này, Lý Hạo khẽ thở dài một hơi, tiếng như hồng chung, thanh âm đại đạo từ trong miệng truyền vang ra ngoài: "Ba vị đều là trung trinh chi sĩ Tu đạo tu tâm, là kiếm khách, càng nên có một ý chí kiên cường Chỉ là gặp trắc trở một chút thôi, vượt qua được thì chính là mùa xuân tới "Kế hoạch của đối phương chưa thành, nếu phá hủy kế hoạch của hắn, cướp đoạt bội kiếm của hắn, lấy bội kiếm, giết người, đây mới là mua dây buộc mình "Lúc này, bội kiếm của đối phương vẫn còn, 100 000 năm mài kiếm, có thể chưa chắc là đang mài kiếm của hắn Một thanh bảo kiếm còn chưa xác định thuộc về ai, ba vị thế mà đã dao động tín niệm 100 000 năm.. nếu Kiếm Tôn biết, chỉ sợ cũng phải thất vọng Thanh âm đại đạo chấn động Giờ khắc này, ba vị có chút tỉnh táo lại, Kiếm Thụ lẩm bẩm nói: "Đúng thế.. coi như ngươi nói là sự thật, kiếm này, còn chưa mài xong Cũng không phải đồ của Lý Đạo Hằng, chiếm kiếm này, để hắn mất cả chì lẫn chài Sau một khắc, thanh âm Kiếm Thụ có chút bén nhọn: "Làm sao để cướp đoạt thanh kiếm này ".. Lý Hạo buồn bã nói: "Ta còn chưa nhìn thấy nó ở đâu, cũng không thấy được tình hình, hoàn toàn không biết gì cả, các ngươi.. hỏi ta Không phải ta nên hỏi các ngươi sao Trụ sở Kiếm Tôn ở đâu Bội kiếm ở đâu Thực lực gì Có linh hồn hay không Kiếm Thụ bỗng nhiên chua xót không gì sánh được: "Ngươi.. thật sự chỉ nghe chúng ta kể một vài lời đơn giản, đã có thể phán đoán ra những chuyện này "Không phải, bởi vì ta vẫn luôn trải nghiệm mọi chuyện.. ta biết rất nhiều chuyện mà các ngươi không biết Các ngươi cung cấp một vài manh mối mấu chốt, có thể để cho suy đoán trước kia của ta, đều trở thành sự thật Rõ chưa Được đấy Mặc dù vẫn khiến người khác rất đau đớn, nhưng lời này vừa dứt, mấy vị cũng miễn cưỡng dễ chịu một chút Giọng nói của hòn đá kia vẫn như sấm rền: "Vì sao nhân loại luôn luôn thích tính toán Rõ ràng rất cường đại, vì sao.. còn muốn tính toán như thế đâu Lý Hạo cười nói: "Bởi vì thực lực chưa đủ "Hả Lý Hạo cười nói: "Cường giả không mưu đồ, mưu đồ thì không tính là cường giả Ngươi nhìn đi, Lý Đạo Hằng tính kế tính tới tính lui, vì sao Không đủ mạnh Những người như Kiếm Tôn, những người Nhân Vương, đều chẳng muốn tính toán cái gì cả.. ngươi có âm mưu, một kiếm một đao của ta sẽ phá hỏng Hồng Nguyệt muốn chiến, ta sẽ chủ động khai chiến, diệt địch tại vực ngoại Đây chính là cường giả, mà những người kém hơn một bậc, như Lý Đạo Hằng, không có cách nào.. thực lực cũng không phải là đỉnh cấp, lại không làm gì được cường địch, không mưu đồ thì làm sao bây giờ "Ngay cả ta, nếu ta có thực lực như của mấy người Kiếm Tôn.. cái gì mà mư đồ với không mưu đồ, một kiếm một tên, giết chết toàn bộ, vậy kết thúc rồi Lý Hạo khẽ cười nói: "Vậy vì sao ta lại phải phỏng đoán tâm tư của địch nhân từng chút một Rất mệt mỏi Kỳ thật, khi cường giả còn yếu, cũng sẽ đi tính toán những việc này, nhưng sau khi cường đại thì sẽ khinh thường làm như vậy, phí thần phí lực, không bằng một chiêu phá hủy Đại ấn mở miệng: "Ý của ngươi là.. chỉ cần đủ cường đại, cũng không cần để ý gì cả "Đương nhiên "Vậy cường giả, vì sao lại bị kẻ yếu tính kế Đại ấn tát cho một câu: "Cường giả mạnh như vậy.. kẻ yếu tính kế lại là cường giả, lúc cường giả còn yếu cũng sẽ bị tính kế, vì sao đến lúc cường đại lại vẫn sẽ bị kẻ yếu tính kế ".. Lý Hạo khẽ giật mình, hắn sửng sốt nửa ngày, có lý [ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn] Hồi lâu, hắn cười khổ nói: "Vậy đại khái là cường giả còn chưa đủ mạnh, với cả sinh ra ở lúc gian nan khổ cực, chết bởi yên vui.. cảm thấy mình rất mạnh, không cần quan tâm, cho nên.. có một số người sẽ lật thuyền trong mương Các ngươi đã trải qua nhiều chuyện, hẳn là phải hiễu, loạn thế sinh ra hào kiệt, vì sao Loạn thế, người người cảm thấy bất an nên họ sẽ nghĩ biện pháp, sẽ động não, thời đại hòa bình.. vì sao rất khó sinh ra nhân vật như vậy Bởi vì.. ngươi đã thỏa mãn Ba vị miễn cưỡng tiếp nhận câu trả lời này Kiếm Thụ mở miệng, thở dài nói: "Vậy ta dẫn ngươi đi đến nơi ở của Kiếm Tôn "Hiện tại không nghi ngờ gì nữa sao "Còn cần hoài nghi sao [ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn] Kiếm Thụ chua xót: "Nếu như lời ngươi nói là thật, ngươi và Lý Đạo Hằng là đồng bọn, ba chúng ta.. có cơ hội phản kháng nào sao Chúng ta cũng không phải Kiếm Tôn, không làm được chuyện nhất lực hàng thập hội.. có lẽ ngươi nói đúng, đánh cược một lần là được, nếu cược thắng, một vốn bốn lời Lý Hạo cười, lúc này, hắn tươi cười xán lạn: "Vậy đúng rồi Nhưng mà.. Hắn có chút ngưng trọng: "Coi như thật sự thấy kiếm của đối phương, chỉ sợ cũng khó đối phó Ta lo lắng hơn là, mặc dù đối phương bị ta vây ở vũ trụ đại đạo, ngoại giới không dung, nhưng nếu đối phương thật có thể ra ngoài, tiến vào phong ấn.. vậy ta sẽ gặp phiền toái Nơi đây, không hạn chế thực lực Nếu không, Đế Tôn sớm đã bị vây giết Kiếm Thụ lúc này dường như đã tìm lại một chút tự tin: "Không sao, trước kia hắn có thể tuỳ tiện ra vào, trước đó không lâu, có một nữ nhân tới đây, mang đi thứ có thể khiến hắn tự do ra vào trụ sở, hiện tại.. hắn chưa hẳn có thể tuỳ tiện tiến vào, coi như đến, đại khái cũng sẽ giống như ngươi, rất phiền phức Lý Hạo khẽ giật mình, sau một khắc, bỗng nhiên cất tiếng cười to Quên chuyện này Bản tôn của Mặt trăng Bị Nữ Vương ngớ ngẩn kia mang đi rồi Hắn cười một hồi, sau đó đột nhiên sắc mặt cứng đờ: "Cho nên, tên kia có thể tùy ý ra vào nửa vầng mặt trăng kia [ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn] "Đúng Lý Hạo thở hắt ra, Nữ Vương.. ngươi có vẻ an toàn, trên thực tế, ngươi đang gặp nguy hiểm hơn bất kì ai Lý Đạo Hằng lần trước lại không hề triển lộ.. có lẽ, gia hỏa này muốn thông qua đạo mạch trong cơ thể của Nữ Vương, tiến vào thực đạo vũ trụ của ta, gia hỏa này, không có ý tốt Chính mình hẳn là có thể nghĩ tới, nhưng lúc ấy nghĩ, mặt trăng bị Nữ Vương mang đi, có lẽ rời khỏi đây thì sẽ không có tác dụng như thế Xem ra, mình vẫn còn có chút chủ quan Nhưng cũng là chuyện tốt.. đối phương tính kế Nữ Vương, lại ném đi căn cứ nội bộ trong phong ấn, Lý Hạo không kìm được lại nở nụ cười, Nữ Vương ngu xuẩn, lần này dường như đánh bậy đánh bạ, lại giúp mình một tay Quả nhiên, đồng đội heo của địch nhân, chính là đồng đội tốt của mình Nữ Vương, hay lắm Có lẽ, ta nên khách khí với ả một chút.. được rồi, ta sợ ta khách khí với ả, ả sẽ bị cảm động, đầu hàng ta, vậy ta sẽ xong đời Lý Hạo khẽ lắc đầu, loại bỏ suy nghĩ ngu xuẩn này Nữ Vương.. tuyệt đối không nên có suy nghĩ gia nhập với ta, ta rất sợ hãi đó