Hiện tại Lý Hạo còn yếu, có thể nắm giữ thực đạo vũ trụ, đây là thứ Trịnh Vũ và Lý Đạo Hằng đều muốn cướp đoạt Lần này, nếu Ngôi Sao Thời Quang chạy thoát, hai vị kia càng sẽ không tuỳ tiện buông tha Lý Hạo Bởi vì, chỉ có Lý Hạo, mới có hi vọng dẫn xuất ngôi sao này lần nữa Bọn hắn không hề biết cách để ngôi sao này đi ra Hơn nữa, lần sau còn khó hơn lần trước, hiện tại, dù Lý Đạo Hằng làm tinh hà gì đó, làm Thời Gian Chi Kiếm gì đó.. đây đều là những thứ Lý Hạo đã từng chơi, Ngôi Sao Thời Quang Tinh Thần không hứng thú, sẽ không xuất hiện Thậm chí lại làm ba thế chi thân, đối phương đều đã thấy, không có thứ gì đổi mới, nếu trốn tránh không ra thì ai có thể bắt lấy ngôi sao kia [ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn] Lý Hạo không nói việc này nữa, nhìn thoáng qua hư không, cười nói: "Được, thừa dịp hiện tại, mọi người muốn chuyển đổi đại đạo, vậy nhanh một chút, kéo dài lâu hơn thì mấy tên này đấu xong có lẽ sẽ tìm ta gây chuyện Thiên địa trước mắt còn không cách nào hoàn toàn dung nạp Bán Đế xuất hiện, trước đó cũng chỉ là do vũ trụ đại đạo đã tiếp xúc quá nhiều với thiên địa, hiện tại theo việc vũ trụ tinh thần bị thu hồi, vũ trụ thực đạo cũng sẽ bị phong bế, tiếp theo, có lẽ Bán Đế sẽ rất khó chạy ra Đương nhiên, Hồng Nguyệt Đế Tôn không quan tâm Hắn nghĩ rằng có lẽ sẽ trực tiếp đi ra.. thậm chí ước gì mình phá mất phong ấn, nhưng hai vị khác, phần lớn sẽ không cho gã cơ hội đi ra ngoài, tối thiểu Lý Đạo Hằng sẽ không cho Những chuyện này không có liên quan gì tới Lý Hạo Hắn phải nhanh hoàn thành chuyển đổi những người này, phong bế vũ trụ thực đạo Một đám Thánh Nhân hoán đạo, đối với mình thì đích xác là chuyện tốt Lý Hạo cũng không kéo dài nữa, bắt đầu giúp đám người hoán đạo .. Bên trong vũ trụ hư đạo Tam đại cường giả, lúc này cũng đích xác không để ý tới Lý Hạo, ba người truy đuổi ngôi sao kia, Ngôi Sao Thời Quang phía trước như thể đã chịu kinh hãi, không ngừng trốn chạy, một lần trốn chạy, chính là khoảng cách vô hạn Nếu không phải ba người đều là chiến lực Bán Đế thì e rằng khó mà đuổi kịp Lúc này, Trịnh Vũ thở dài một tiếng: "Biết rõ là Lý Hạo cố ý.. vẫn bị hắn lừa, ngôi sao này không dễ đuổi theo [ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn] Hồng Nguyệt Đế Tôn, trước đó vì sao không diệt trừ luôn Lý Hạo đi, giảm bớt một tên phiền toái.. ta và Lý Đạo Hằng cũng chưa chắc có thể đuổi kịp ngôi sao này, hiện tại nếu mất dấu, ngươi ta ba người không thu hoạch được gì, mọi chuyện thành toàn Lý Hạo Phía sau, phân thân Hồng Nguyệt Đế Tôn chắp hai tay sau lưng, cũng không nóng nảy, dường như chậm rãi đi theo hai người bọn hắn, không ngừng nhìn quanh tứ phương, làm quen với vũ trụ Không trung cũng có lôi đình hội tụ Chỉ là, lực lượng Hồng Nguyệt bên trong phân thân không tính quá mức nồng đậm, đối với hắn ta thì lôi đình tuy mạnh, nhưng vẫn có thể chống đỡ Nghe thấy những gì Trịnh Vũ nói, hắn ta lạnh nhạt đáp lời: "Bản đế nghĩ đi nghĩ lại, cần gì chứ Việc giết Lý Hạo cũng nên do các ngươi lo Vũ trụ đại đạo này, bản đế lại không khống chế được, tối thiểu hiện tại bản tôn không ra ngoài, không có liên quan gì với ta.. vì sao phải diệt trừ đối thủ cho các ngươi [ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn] Trịnh Vũ cười khẽ: "Đế Tôn sợ, đấu không lại vị Đại Ly kia đúng không Đều là phân thân, nhưng một cái vừa mới ngưng tụ, một cái là thì ngưng tụ mười vạn năm trước, tay cầm huyết đao.. chắc chắn.. phân thân vị này không đấu lại vị kia Hồng Nguyệt Đế Tôn cũng không để ý, vẫn bình tĩnh như trước: "Trịnh Vũ, ngươi muốn khích tướng bản đế, còn kém lắm Hơn nữa, Lý Đạo Hằng uy hiếp còn cách xa sức uy hiếp của phân thân bản đế.. lúc này, ngươi và ta nên hợp tác, giải quyết hắn, mới là chính đạo Dù sao cũng là vũ trụ hư đạo, Lý Đạo Hằng cường đại hơn ở đây, cũng quen thuộc nơi đây hơn Gã nói cũng không sai, ở đây, vị kia mới là uy hiếp lớn nhất Gã và Trịnh Vũ, liên thủ áp chế Lý Đạo Hằng mới thích hợp Trịnh Vũ lại khẽ cười một tiếng: "Giải quyết hắn.. bản tôn Đế Tôn sẽ cưỡng ép phá phong ra ngoài Giờ này ngày này, phong ấn đã yếu hơn rất nhiều, Đế Tôn cũng không phải không có khả năng cưỡng ép đột phá, đánh đổi một số thứ là được.. chỉ là hiện tại, Đế Tôn còn kiêng kị gì đó, nếu thật sự giết Lý Đạo Hằng, Đế Tôn sẽ còn kiêng kị sao Hồng Nguyệt Đế Tôn cũng bật cười, cũng không nói gì Tam đại cường giả, không ngừng đột phá hư không Vũ trụ đại đạo phảng phất như vô ngần vô tận Hoàn toàn không có điểm cuối cùng Nếu là ở thế giới Ngân Nguyệt, ba vị Bán Đế truy đuổi cho tới bây giờ thì đã sớm tới hàng rào thế giới, nhưng trong vũ trụ đại đạo này, cho dù là bọn họ, đến bây giờ cũng không thấy được nơi tận cùng thế giới Cứ tiếp tục truy đuổi như thế thì ngay cả Bán Đế cũng có thể lạc đường ở đây Phía trước, nam tử đeo kiếm khẽ nhíu mày Ở phía trước, là một đầu tinh hà vờn quanh, cũng như Lý Hạo hóa thành tinh hà, truy đuổi ngôi sao kia Nam tử đeo kiếm quay người, nhìn về phía hai người vẫn luôn đuổi theo phía sau, lạnh lùng nói: "Ngôi sao này, chính là trung tâm đạo, lúc này, không có thứ gì hấp dẫn thì hoàn toàn sẽ không có cách dừng lại Tiếp tục đuổi thì cũng là tốn công vô ích.. quan trọng vẫn là Lý Hạo, hắn có lẽ có hi vọng dẫn xuất ngôi sao này lần nữa.. Cứ đuổi như thế thì quá khó Trịnh Vũ cười nói: "Lý huynh cảm thấy, Lý Hạo sẽ giúp ngươi dẫn xuất ngôi sao này lần nữa sao Hay là tiếp tục truy đuổi đi, có lẽ.. đuổi tới tận cùng vũ trụ, nó sẽ dừng lại, vũ trụ đại đạo, dù sao chỉ là vũ trụ tân sinh, còn có thể vô biên vô hạn thật à Nam tử đeo kiếm nghiêng đầu nhìn y, bỗng nhiên cười lạnh một tiếng: "Trịnh Vũ, hình như ngươi cũng không lo lắng Lý Hạo cường đại, ngươi thậm chí còn bình tĩnh hơn ta và Hồng Nguyệt Xem ra, ngươi còn có thủ đoạn.. Trịnh Vũ lắc đầu: "Lý huynh quá lo rồi, ta chẳng qua là cảm thấy, không cần lo lắng gì cả, có thể thắng thì thắng, nếu thua.. thì coi như là Đế Tôn chi kiếp, thiên kiếp là kiếp, nhân kiếp cũng là kiếp Không cách nào độ thiên kiếp, vậy liền độ nhân kiếp.. có lẽ, cũng có hi vọng chứng đạo Đế Tôn Nhân kiếp Nam tử đeo kiếm liếc mắt nhìn y, không nói thêm nữa, lời này cũng không phải là lời lẽ sai trái, thiên kiếp Đế Tôn, cũng là vì luyện tâm, nhân kiếp, kỳ thật cũng giống vậy, thật có năng lực đánh vỡ nhân kiếp, coi như còn có thiên kiếp thì cũng không sợ thiên kiếp Ba vị này, lúc này như thể đã không còn là địch nhân, ba người trò chuyện với nhau trong vũ trụ vô ngần này Quá mức tịch mịch Một người bị nhốt ở Cụ Phong thành, một người ở trên mặt trăng, một người bị phong ấn ở trong hàng rào thế giới.. 100 000 năm đều đã thức tỉnh, nhưng không hề giao lưu lẫn nhau, chỉ ngồi xem thiên địa biến hóa Bây giờ, khó được có cơ hội ba người cùng đi vào một khu vực, cừu địch cũng được, ân oán chưa dứt cũng được, ở đây, lúc này, ngôi sao không xuất hiện, chỉ tâm sự cũng có thể một vơi bớt nỗi cô độc trong 100 000 năm qua