Hồng Nhất Đường sợ ngây người, nhất thời không hề lên tiếng, quên hết mọi thứ Người trước mắt, thật sự là Lý Hạo ta biết sao Thứ tất cả mọi người để ý, hình như hắn cũng không để ý Cái gì mà vũ trụ đại đạo, cái gì mà thiên địa Ngân Nguyệt, cái gì mà đại đạo, cái gìmà kiếm ý Kiếm Tôn.. Hắn hình như đều không để ý Các ngươi có muốn không Được, ta cho ngươi Ta.. chỉ là chính ta Ta cũng chỉ tu chính ta Giờ khắc này, gã không biết mình nên nói gì, trong lúc nhất thời thậm chí có chút ngưng đọng, yết hầu có chút cảm thấy chua xót: "Ngươi.. nghiêm túc Lý Hạo gật đầu, dáng vẻ tươi cười xán lạn: "Sư thúc, kiếm khách, nên đi ra Kiếm Đạo của mình [ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn] Huống chi, ta cũng không tính là kiếm khách đơn thuần, ta đã nói, ta là Đạo Chủ Ta hi vọng, mọi người xưng hô ta là Đạo Chủ, nhưng Đạo Chủ.. mọi thứ đều là kiếm tiện nghi mà có, cái này coi như là Đạo Chủ gì Lý Hạo tươi cười xán lạn không gì sánh được: "Ta biết rất khó, ta cũng rất tự đại.. thậm chí là cuồng ngạo Nhưng ta, muốn thử xem "Có thể làm việc mà người khác không thể làm "Nhảy ra khỏi bàn cờ này, thứ ngài quan tâm, ta không quan tâm, thứ ngài để ý, ta không thèm để ý Cái gì mà huyết mạch của Lý gia, huyết mạch của bát đại gia, ta đều không cần Cái gì mà vũ trụ đại đạo, cái gì mà thế giới Ngân Nguyệt.. các ngài giữ lại đi, không quan tâm nữa thì ta cũng không để ý Ta không phải Kiếm Tôn, không phải Nhân Vương, không phải Huyết Đế Tôn.. nhưng thực lực ta không bằng thì tâm tính cũng phải đuổi theo, vượt qua bọn họ Giờ khắc này, Lý Hạo tươi cười xán lạn: "Tất cả mọi người cảm thấy, ta chiếm lợi thế ở chỗ có huyết mạch của Lý gia, ở chỗ vũ trụ đại đạo.. ta sẽ từ bỏ những thứ này, từ nay về sau, chỉ sống vì Lý Hạo ta Sư thúc cảm thấy.. có thể không Hồng Nhất Đường ngơ ngác sững sờ, tinh thần như đang nhận lấy rung động Đây là Lý Hạo vừa mới 21 tuổi, còn chưa chính thức bước vào 22 tuổi sao Hắn nói.. hắn chỉ sống vì mình Lý Hạo lại có chút ngượng ngùng bật cười một tiếng: "Đương nhiên, đây là khoe khoang thôi, kỳ thật ta vẫn muốn mượn dùng một số thứ mà các tiền bối để lại, ví dụ như.. vũ trụ đại đạo mà Kiếm Tôn lưu lại, ta muốn.. mang theo Ngôi Sao Thời Quang Ta cũng muốn bắt chước chân ý đại đạo của bọn họ.. bắt chước trước, lại cân bằng, cuối cùng.. vượt qua Lý Hạo bỗng nhiên ngồi ngay ngắn, cười nói: "Ngoài ra, còn phải nhờ sư thúc đừng làm loạn, ngôi sao bản mệnh của nhóm sư phụ ta có lẽ còn đang trong đó.. ta còn phải phục sinh bọn họ Tuyệt đối đừng để xảy ra vấn đề.. Sư thúc, ngài có thể làm được chứ ".. Hồng Nhất Đường rung động hồi lâu, nuốt một ngụm nước bọt: "Ngươi nói, có một khả năng là, ta thật sự là phân thân của Lý Đạo Hằng, nhưng chính ta cũng không biết.. ngươi tặng vũ trụ đại đạo cho ta, ta.. "Vậy ngài nên sống vì mình đi Lý Hạo giơ nắm đấm lên, giống như tiểu bằng hữu, dáng vẻ tươi cười xán lạn: "Giống như Huyết Đế Tôn, tất cả mọi người nói, ngài ấy là chuyển thế của Chiến Thiên Đế, nhưng ngài ấy sống vì mình Nếu ngài thật sự là phân thân của Lý Đạo Hằng mà chính ngài lại không biết, vậy ngài hãy sống vì Hồng Nhất Đường [ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn] Ngài cũng chấp chưởng một nửa vũ trụ đại đạo, tại sao ngài phải sợ hắn làm gì Ngài xử lý hắn, dù ngài tên là Hồng Nhất Đường hay Lý Đạo Hằng thì ta cũng không có ý kiến "Về phần đồ sát Lý gia, đó là Lý Đạo Hằng làm, có liên quan gì tới ngài Lý Hạo cười ha hả: "Có phải phân thân hay không, có quan trọng à Quan trọng là, trong lòng ta, ngài chính là Hồng Nhất Đường, chính là Địa Phúc Kiếm, chính là sư thúc chỉ điểm Kiếm Đạo cho ta, ngài thật sự là phân thân mới tốt, thời điểm hắn muốn hợp nhất, chơi hắn một vố đau, chiếm vũ trụ hư đạo của hắn, vũ trụ đại đạo đã là của ngài, ta không thể yêu cầu gì khác, chỉ cần phục sinh nhóm sư phụ là được Chính ta, tu vũ trụ của chính ta ".. Hồng Nhất Đường chỉ cảm thấy trong đầu như có sấm sét chớp giật Lý Hạo đang nói cái gì vậy Xem như ngài là phân thân của đối phương thì cũng không sao, ta không quan tâm, ngài sống vì mình là được, sống vì Hồng Nhất Đường là được, ta không cần vũ trụ đại đạo, ta sẽ cho ngài.. trả lại ân tình ngày xưa Chuyện này.. Đến cùng là cái gì với cái gì "Lý Hạo.. ngươi thật sự không có một chút tình cảm sao Gã thì thào một tiếng, đây gọi là đa tình sao Không, đây là vô tình Hắn không quan tâm những vật này, hắn giống như không quá để ý mọi thứ, hắn chỉ để ý đến một số thứ mà hấp dẫn sự chú ý của hắn, trừ mấy thứ đó ra, dường như hắn có thể từ bỏ hết thảy Đáng sợ cỡ nào Đột nhiên cảm giác, Lý Hạo trước mắt đáng sợ đến mức.. gã nên gọi là Ma Kiếm Ma Kiếm Lý Hạo Lý Hạo ngượng ngùng, bỗng nhiên lấy ra một lá cờ, có chút khoe khoang: "Sư thúc, cũng không nên oan uổng người khác, Lý Hạo ta, từng nhận được sự tán thành của vô số người, ngài xem, đây là cái gì "Lấy giúp người làm niềm vui, có lòng yêu thương người khác—— kính tặng: Tuần Kiểm Lý Hạo Tuần Kiểm Ti "
Hồng Nhất Đường ngơ ngác nhìn, cái này.. là cái gì vậy Còn có chút cảm giác tang thương cũ nát, ở đâu ra vậy chứ [ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn] "Năm đó, ta làm việc trong Tuần Kiểm Ti, bách tính tặng cho ta.. Lý Hạo tươi cười xán lạn: "Quả nhiên, mọi người đều biết, ta có lòng yêu thương người khác, giúp người làm niềm vui, mấy ngày trước, ta còn tưởng rằng đã mất ở chỗ di chỉ của Tuần Kiểm Ti, thế mà vẫn còn đây nên ta đã mang về Mẹ nó Ai mù mắt vậy Hồng Nhất Đường không còn gì để nói Quan trọng là, Lý Hạo thế mà còn tìm lại, này...ngươi thực sự là.. hôkng phản bác được Lý Hạo cười ha hả, lúc này, hắn vuốt ve kiếm trong tay, nhìn về phía Hồng Nhất Đường.. ta muốn mở ra tiểu vũ trụ của ta, thật vui vẻ, chỉ có như vậy, ta mới có thể hoàn toàn bước ra ngoài Lý Hạo ta, từ trước tới giờ không thua kém người khác, Kiếm Tôn không cần, ta cũng không cần Hừ