Lâm Hồng Ngọc cũng không nhiều lời, bắt đầu hội tụ ngôi sao trong cơ thể, Lý Hạo lại nghiêng đầu nhìn: "Một kiếm trảm phá, hiểu không "Ta ngu xuẩn, ta vô tri, không hiểu ".. Lý Hạo không phản bác được, không thể làm gì khác hơn là nói: "Đừng giả vờ nữa Không thể hù dọa nàng, hắn đành phải tiếp tục nói: "Nàng hợp thành sinh tử, ta chém ngôi sao của nàng, dung Sinh Tử chi đạo, nhập vào Thời Quang Trường Hà Ta vốn định độc hưởng thế giới mới, nhưng sinh tử khó ngộ, nàng trùng hợp có cơ duyên, triệu hoán sinh tử.. nếu như thế, nàng dung nhập vào tân đạo ta đi Lâm Hồng Ngọc lộ ra dáng vẻ tươi cười, một ngôi sao dần dần hiển hiện trong cơ thể, giờ phút này, ngôi sao này cũng vô cùng phức tạp, nửa trắng nửa đen Thiên Cực không nhịn được nói: "Lý Hạo, Sinh Tử chi đạo này, vì sao khác với âm Dương chi đạo của Tân Võ ta [ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn] "Âm Dương là Âm Dương, Sinh Tử là Sinh Tử Lý Hạo tiếp tục trảm ngôi sao, mở miệng nói: "Ta không biết m Dương Tân Võ là sao, chi đạo ta, sinh tử có quan hệ với thời gian, quá khứ là sống, tương lai là chết, hiện tại sinh tử hội tụ, hợp thành quá khứ và tương lai.. Thiên Cực đau đầu Lý Hạo cũng không tiếp tục nói gì nữa, chỉ là nhìn về phía thương khung, vừa nhìn về phía Nhị Miêu, "Miêu tiền bối phí tâm Ta vốn cho rằng, lôi đình giáng xuống, tiền bối sẽ giúp ta thôn phệ một chút, không ngờ ngài sẽ là dùng biện pháp như thế, ngăn cách thiên địa.. nửa hư nửa thực, có chút cảm giác như vũ trụ đại đạo Hắn cũng không che giấu, hình như hắn biết Nhị Miêu sẽ giúp hắn thôn phệ lôi đình Quả nhiên Khoảng khắc đó, Lâm Hồng Ngọc trong lòng lại thầm mắng một tiếng, người vô tình này, thật sự ngay cả con mèo này cũng đều tính kế Nhị Miêu có chút lười biếng, cũng không nói gì Chỉ nhìn thoáng qua Lý Hạo, ánh mắt kia.. lại rất tang thương Lý Hạo quay đầu nhìn lại, nhìn thoáng qua Nhị Miêu, hình như ý thức được cái gì đó, lại nói: "Nếu tiền bối cảm thấy không thú vị, trước khi tìm thấy Huyết Đế Tôn thì có thể đi vào thế giới mới của ta du lịch, du tẩu quá khứ và tương lai, mặc dù chỉ là cảnh tượng hư ảo, nhưng cũng có thể an ủi đôi phần Nhị Miêu nghi hoặc: "Có thể bơi qua tương lai à "Có thể Lý Hạo gật đầu: "Nhưng cũng chỉ là hư ảo, quá khứ là duy nhất, tương lai ngàn vạn.. bơi ngược quá khứ, thuận du tương lai Thời thời khắc khắc, hao phí năng lượng, hao phí thọ nguyên, tiền bối cũng không quan tâm thọ nguyên, không quan tâm năng lượng, phục sinh mà về, không bằng bơi ngược qua đó, tự mình chơi đùa.. Thiên Cực không nhịn được nói: "Lý Hạo, ngươi chớ làm loạn Lý Hạo cười: "Tôn theo bản tâm Đạo đã là bản tâm Nếu Miêu tiền bối muốn trở về quá khứ, không bằng bơi ngược trường hà, trở về chỗ sâu ký ức, nếu còn muốn đi ra, tất nhiên có thể đi ra bất cứ lúc nào, nếu không muốn.. bản thân lừa gạt mình cả một đời ở nơi sâu ký ức mình thì có sao đâu "Trong lòng biết quá khứ đã qua.. ai mà không hiểu Lý Hạo nói một câu, Nhị Miêu khẽ gật đầu, bỗng nhiên, trong nháy mắt biến mất, bước vào thời không trường hà Trong nháy mắt, nó chui vào trường hà, đi ngược dòng nước, có chút thương cảm: "Ngươi thật giống như hắn.. nhưng ngươi không phải hắn, bản miêu cũng biết quá khứ không thể đuổi kịp, nhưng ta.. vẫn muốn đi thăm hắn Đi ngược dòng nước, thời gian thấm thoắt Con mèo này dần dần biến hư ảo, dưới ánh mắt có chút suy sụp của Thiên Cực, con mèo kia lập tức biến mất ở trong trường hà, giống như đã chui vào nơi cuối trường hà, một đi không trở lại "Lý Hạo Thiên Cực sắp điên mất, khốn kiếp Ngươi thế mà.. thế mà dẫn Nhị Miêu đi mất Lý Hạo lại thở dài một tiếng: "Tiền bối, vị này dường như không quá vui vẻ, ngài và Huyết Đế Tôn để nó sống lại, kỳ thật, nó chưa chắc nguyện ý.. Hiện tại sinh hoạt ở Ngân Nguyệt cũng rất nhàm chán, không bằng để cho nó đắm chìm vào quá khứ, có lẽ.. thời gian lâu dài sẽ nghĩ thoáng ra Nếu thật sự nghĩ thoáng, tất nhiên có thể đi ra Giờ khắc này, nơi cuối cùng Thời Quang Trường Hà dường như truyền ra tiếng đọc sách giòn tan Trong mơ hồ, một đạo hư ảnh hình như nổi lên, hư ảo vô biên, áo trắng không dính chút bụi bặm, một con mèo xuất hiện, nước mắt cuồn cuộn chảy xuống như màn châu, lăn nhập trường hà, xuôi dòng mà xuống, chỉ có vô biên bi thương và tịch mịch "Haiz Lý Hạo thở dài một tiếng: "Những người như chúng ta, những vật này, ai nói nhất định sẽ phải sống lâu Lời này là nói cho Nhị Miêu nghe, nói cho Lâm Hồng Ngọc nghe, có lẽ cũng là nói cho mình nghe Nếu có thể, ta cũng muốn đi ngược dòng nước, trở lại quá khứ, đắm chìm trong thế giới hư ảo hư giả, sống ở trong trí nhớ của mình Ầm Mọi ngôi sao đã bị phá hủy, chỉ có Ngôi Sao Thời Quang đang tô điểm ở giữa mi tâm Hắn vừa sải bước ra thiên địa, vừa giương tay vồ một cái, một ngôi sao sinh tử hiển hiện, Lý Hạo giơ trường kiếm lên: "Ngôi sao này mà nát.. thì nàng sẽ không có đường lui Lâm Hồng Ngọc nhìn về phía nơi cuối Thời Quang Trường Hà, bỗng nhiên cười: "Ta muốn tương lai, không muốn sống ở trong quá khứ Gả cho gà thì theo gà, gả cho chó thì theo chó.. [ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn] Ta chấp nhận Lý Hạo cực kì đau đầu, vẻ tịch mịch trong nháy mắt vừa rồi tức khắc tiêu tán không còn, chỉ có vô tận phiền não Nữ nhân ấy à.. thực sự là.. không thể nói lý Một kiếm chém xuống Không có chút nào dây dưa dài dòng, trong nháy mắt, hai cỗ khí tức sinh tử tràn ngập toàn bộ trường hà, Lâm Hồng Ngọc chuyển đổi đen trắng, vốn đang âm u đầy tử khí, trong nháy mắt lại hóa thành sinh cơ bừng bừng [ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn] Không ngừng chuyển đổi, thay đổi qua lại, có chút thống khổ Không biết qua bao lâu, tử khí trên thân tiêu tán, sinh cơ cũng tiêu tán, tựa như người thường, không hề còn cảm giác tu sĩ Mà Lý Hạo trảm phá ngôi sao, cuối cùng hít sâu một hơi, nhìn về phía bầu trời: "Hôm nay, phong trường hà, phá hủy vì sao, hợp thành sinh tử, nhập Hợp Đạo cửu trọng Ầm Một cây, một ấn, cây nhập trường hà, cắm rễ ngàn vạn dặm Đại ấn hóa hàng rào, bao phủ trường hà, một cái chớp mắt, thiên địa là một dòng sông dài, như là đường hầm, hai đầu vô ngần, triệt để hình thành Khí tức Lý Hạo lập tức từ hư đến thực Hợp Đạo cửu trọng Hợp thành 360 ngôi sao Hư thực tương hợp, Hợp Đạo cửu trọng đỉnh phong, trên thực tế cũng chỉ là Bán Đế đỉnh phong Nhưng Thiên Cực lại biến sắc, nhìn về phía Lý Hạo, bỗng nhiên nói: "Hợp Đạo cửu trọng.. Bán Đế đỉnh phong chân chính Lý Hạo nghiêng đầu nhìn lại, cười cười, gật đầu: "Xem là như thế Cái gì là Bán Đế đỉnh phong chân chính Chính là có bản nguyên Bán Đế, mà trước đó, mấy vị Bán Đế kỳ thật đều không có bản nguyên gia trì, mà vị Thực Cốt Đế Tôn của Hồng Nguyệt, kỳ thật cũng không có vũ trụ đại đạo Hồng Nguyệt gia trì, không được xem là Đế Tôn và Bán Đế chân chính Đương nhiên, có thể tính như vậy ở Ngân Nguyệt Mà Lý Hạo, một ngày bước vào Hợp Đạo cửu trọng, nói là Bán Đế đỉnh phong, nhưng thực lực lúc này lại không hề thua kém Thực Cốt Đế Tôn phá phong mà ra, cũng không yếu hơn Lý Đạo Hằng là đế mà như không đế Đây mới thật sự là Hợp Đạo cửu trọng Thiên Cực có chút cạn lời, lại có chút bất đắc dĩ, Nhị Miêu ta.. đi mất rồi Tiểu tử Lý Hạo này, thế mà bước vào Hợp Đạo cửu trọng chân chính, nghiêm túc mà nói có thể xem như là Đế Tôn ở Ngân Nguyệt, ngay cả hắn ta cũng không đánh lại tên gia hỏa này Vậy làm sao ta bắt Nhị Miêu về Thực sự là.. tức chết ta Sớm biết thì đã không giúp hắn hộ đạo Giờ khắc này, trên bầu trời, tử khí đã hoàn toàn tràn lan, mà lôi kiếp Hỗn Độn Lâm Hồng Ngọc kiêng kỵ cũng không đến, Lý Hạo cười nói: "Không sao, thế giới mới phong bế, ta không ra khỏi Ngân Nguyệt, trong thời gian ngắn, dù là Hỗn Độn cũng sẽ không phát hiện ra Nếu lôi kiếp Hỗn Độn tới một lần nữa, hắn cũng muốn khóc Lâm Hồng Ngọc bỗng nhiên nói: "Chàng vẫn là thiên ý sao "Không phải Lý Hạo lắc đầu: "Thiên ý đã chết, ta mở thế giới mới, sao có thể còn là thiên ý được "Vậy chàng.. có tính là con người không ".. Lý Hạo khẽ giật mình, một lát sau mới gật đầu: "Xem là thế "Vậy là tốt rồi Lâm Hồng Ngọc thở phào nhẹ nhõm: "Ta còn tưởng rằng chàng không được xem là con người luôn chứ ".. Lời này, vì sao khó chịu như vậy hả Lâm Hồng Ngọc lại nói: "Hình như đơn giản hơn trong tưởng tượng, chỉ là chém vỡ một số ngôi sao, chàng đã thành công.. Lý Hạo cười khổ: "Nếu nàng cảm thấy liên tiếp độ hai lần lôi kiếp Hỗn Độn, còn có nhân kiếp Đế Tôn, Bán Đế, chuyện này cũng không tính là kiếp nạn, khởi tử hoàn sinh, cũng không tính là nguy cơ, vậy ta không còn lời nào để nói, đích xác đơn giản "Đại đạo, nước chảy thành sông là được Lâm Hồng Ngọc không nhịn được có chút muốn đậu đen rau muống: "Chàng.. nói thật, chàng rõ ràng không lớn, vì sao càng ngày càng như ông cụ non Tình người còn thua cả Thiên Cực tiền bối Thiên Cực nằm không cũng trúng đạn, cảm thấy rất bất đắc dĩ Mà Lý Hạo gật đầu nói: "Cũng có đạo lý, là thiếu một chút tình người, có lẽ.. cần một cơ hội Lâm Hồng Ngọc không nói thêm gì nữa, nàng biết cần cơ hội gì Những người đã chết kia, trở lại Những người Viên Thạc, Hầu Tiêu Trần phải trở về, có lẽ hắn sẽ có chút tình người Thiên Cực bên cạnh cũng hiểu, bỗng nhiên cười nhạo một tiếng: "Các ngươi sinh con là có tình người ngay ấy mà Trong nháy mắt, hắn ta cảm nhận được một cỗ kiếm ý vô biên khóa chặt chính mình Thiên Cực thầm mắng một tiếng Ranh con, còn dám uy hiếp ta.. thật không phải thứ gì tốt, trộm mất mèo của ta, ta còn chưa tìm ngươi tính sổ đó Đáng tiếc.. được rồi, hiện tại phân thân thật sự không đấu lại gia hỏa này, tạm thời tha cho hắn một lần