Tinh Môn

Chương 2300: - So kiếm 1






Chương 2300 - So kiếm 1




Lần phục sinh này có thể nói là nước chảy thành sông, thuận lý thành chương
Mặc dù lôi đình Hỗn Độn xuất hiện, Đế Tôn uy hiếp, một khắc này, Lý Hạo thế mà còn bố trí kế hoạch khác, khó trách ngay từ đầu hắn không hề hoang mang, vẫn luôn mở đạo mạch của mình, không hề trì hoãn
Mà lực lượng rút ra, mượn nguy cơ, ngược lại để Lâm Hồng Ngọc sống lại, mọi chuyện đều bị Lý Hạo dễ dàng hóa giải
Giờ phút này, trên bầu trời, tử khí đã tiêu tán
Mà lôi đình Hỗn Độn cũng không giáng xuống nữa
Chỉ cần Lý Hạo không ra khỏi Ngân Nguyệt thì không có chuyện lớn xảy ra, ra khỏi Ngân Nguyệt..
có lẽ khả năng sẽ bị phát hiện, lôi đình Hỗn Độn sẽ lại xuất hiện
Hắn tự mở tiểu thiên địa thành công
Mặc dù kém xa Ngân Nguyệt hiện tại, nhưng đó là một mẫu ba phần đất thuộc về chính hắn..
Có thể mở ra thế giới Ngân Nguyệt thì đó không phải là Đế Tôn bình thường, mà là Đế Tôn đỉnh cấp, mở thiên địa và cực hạn cường giả uẩn dưỡng đi ra thiên địa không giống nhau
Người mở thiên địa, tất nhiên sẽ vượt qua cường giả uẩn dưỡng mà có
Ví dụ như tiểu thiên địa của Lý Hạo, giờ phút này nếu sinh ra sinh linh, tối đa cũng chỉ tu luyện tới cấp độ Nhật Nguyệt Hợp Đạo, không có khả năng tới Hợp Đạo cửu trọng, trường hà khó mà chống đỡ được cường giả như vậy xuất hiện
Lý Hạo xem như thở phào nhẹ nhõm
Nhưng Thiên Cực lại không thoải mái chút nào, trêu ghẹo xong, hắn ta cảm thấy có chút bất đắc dĩ: "Nhị Miêu tiến vào thiên địa của ngươi rồi, vậy không = sao chứ
Thật sự gặp quỷ
Ta trông coi 100
000 năm, thật vất vả mới hoàn thành nhiệm vụ
Lý Hạo nói khẽ: "Không sao, nó kỳ thật rất đặc biệt..
cũng có một chút duyên phận với ta..
Cút mẹ ngươi đi
Thiên Cực trong nháy mắt cảnh giác không gì sánh được: "Nó cũng không phải là vật người bình thường có thể mang đi, trừ phi ngươi muốn khiêu chiến mấy vị Huyết Đế Tôn, Nhân Vương, Thương Đế
Một câu hữu duyên, khiến hắn ta lập tức kinh hãi
Lý Hạo bật cười: "Hiểu lầm rồi
Ta nói hữu duyên, là..
tính đặc biệt của nó, nó không phải do lực lượng thời gian tạo thành, nhưng nó kỳ thật có chút liên quan với thời gian, bắt nguồn từ quá khứ tương lai, tồn tại ở không gian chiếu ảnh không xác định..
trong đó liên quan đến rất nhiều thứ phức tạp
Nói đến đây, Lý Hạo không nhịn được nói: "Chiến Thiên Đế..
thật sự đã chết rồi sao
"Chết rồi
Thiên Cực chắc chắn, gật đầu: "Chết thật rồi
Ngài ấy không cần thiết che giấu, chết là chết, sống là sống, nếu ngài ấy nguyện ý sống lại..
năm đó chính mình đã có thể sống, chỉ là ngài ấy cảm thấy..
thế giới này không có quá nhiều thứ đáng giá lưu luyến
"Đáng tiếc
Lý Hạo cảm khái: "Dựa theo những gì các ngài nói, không gian năm đó là không gian sinh hoạt của Nhị Miêu và Chiến Thiên Đế..
có lẽ có chút liên quan tới thời gian
Từ một góc trong quá khứ lấy ra một chút đoạn ngắn, lại có thể giáng lâm hiện thế, đơn giản đến mức đáng sợ
"Giống như ta hiện tại, lôi quá khứ của mình từ trong trường hà ra, còn có thể tồn tại chân thực..
hành động như vậy, ta không làm được, đừng nói hiện tại, ta có cường đại hơn nữa thì ta cũng không làm được
Rất đáng sợ
Trước kia không hiểu, chỉ biết là một tiểu không gian hư ảo, bây giờ khi đã tiếp xúc, lúc này mới phát hiện đáng sợ cỡ nào
Dù ta đã chết, nhưng có thể lấy quá khứ ra, tái chiến thiên địa
Nhân vật như vậy..
chết rồi, thật là đáng tiếc
Mấy người Nhân Vương mạnh, có lẽ còn mạnh hơn vị kia, thế nhưng..
giờ khắc này, Lý Hạo cảm thấy, nếu luận đạo cùng với Chiến Thiên Đế có lẽ vẫn thú vị hơn, đối với cảm ngộ đạo, đơn giản không gì sánh kịp
Đây là người tu đạo
Đạo giả, huyền ảo mơ hồ
Những người Nhân Vương là người, không phải đạo giả
Đương nhiên, ai cũng có sở trường riêng, chưa nói ai tốt ai xấu, chỉ là Lý Hạo càng có thiên hướng truy cầu theo Chiến Thiên Đế, thế gian không khiến ta bận tâm, ta tự do đi ở
Trường sinh bất tử, để làm gì đâu
Thực Cốt Đế Tôn nói, thế giới Hồng Nguyệt từng xâm lấn một đại thế giới, thôn phệ một vị Thế Giới Chi Chủ, đối phương có thể phản kháng, nhưng lại lựa chọn bản thân tiêu tán, thế gian đã mất đi người và chuyện đáng để ta lưu luyến, sống sót cũng là một loại dày vò
Đây thật ra là suy nghĩ của một ít lão nhân, Lý Hạo còn rất trẻ..
nhưng trong lòng luôn có chút muốn thoát khỏi mọi thứ
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Từ khi mấy người lão sư chiến tử, ý niệm dục vọng đã dần dần dập tắt
Nếu không phải vì còn có một tia lo lắng, hi vọng phục sinh bọn họ, có lẽ lần này..
sẽ không lưu lại một tia lực lượng thời gian, lòng người phức tạp, hắn kỳ thật còn phức tạp hơn mọi người
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Thiên Cực nghe thấy hắn nói như vậy, khẽ gật đầu: "Vị kia đích xác rất đáng sợ, cũng rất cường đại, cho nên..
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
ngươi đừng nên động vào Nhị Miêu
"Không đâu, nó chỉ là ở nơi cuối cùng trường hà, sa vào quá khứ thôi
Lý Hạo cười: "Nó rất rõ mình đang làm gì, ngoài ra, ta có chút nghi hoặc, Huyết Đế Tôn phục sinh nó, có lẽ là có lòng tốt, thế nhưng..
Chiến Thiên Đế chết rồi, phục sinh nó, ngoài tăng thêm phiền não thì có ý nghĩa gì vậy
"Còn sống chính là ý nghĩa
Lý Hạo lắc đầu
Thiên Cực nói vậy, hắn không đồng ý
Một con mèo không có chủ nhân, một con mèo đã mất đi chủ nhân làm bạn với mình ngàn vạn năm, kỳ thật một khắc cuối cùng, lựa chọn cùng tồn vong với chủ nhân là chuyện để nó vui lòng, hy vọng
Bây giờ lại là phục sinh đối phương..
những người Huyết Đế Tôn không nên làm như vậy mới đúng

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.