Tinh Môn

Chương 456: Huyền Quy Ấn





Chương 456: Huyền Quy Ấn


Nếu gã không giết người cũng không muốn đồ vật..
Vậy thì những kẻ này, thậm chí ngay cả gã cũng sẽ bị giết, dù sao Phi Thiên cũng không dễ khiêu khích, sau khi giết năm vị Nhật Diệu Phi Thiên, một khi bị cường giả Phi Thiên biết được về nó thì sẽ có rắc rối
Hồng Nguyệt cùng Diêm La cũng không ngoại lệ, những sát thủ đó không kiêng kị đến bất cứ thứ gì
Bây giờ gã cũng đã giết người thì đương nhiên sẽ giữ bí mật
Gã không muốn, Hách Liên Xuyên cũng không khách khí, Thần Năng Thạch là bảo vật chiến lược, gã trực tiếp nói: "Chúng ta bốn người, mỗi người 20 viên
Luân Chuyển Vương lạnh lùng nói: "Ngươi có thể ăn nhiều như vậy sao
20 viên
Hồ Định Phương cùng gã không phải đã đi phân chia một nửa sao
Hách Liên Xuyên cười: "Các ngươi ăn được
Lão Hồ cùng ta có thể không sợ hai người..
Tử Nguyệt bị thương không nhẹ, đừng có lại động loạn võ nữa, còn có Luân Chuyển, dòng độc đinh của ngươi..
Bảo vệ cho tốt
Sắc mặt Luân Chuyển Vương phát lạnh, một lúc lâu mới nói nhỏ: "Ta cùng Tử Nguyệt, mỗi người 25 viên, còn lại 30 viên thì thuộc về các ngươi
Theo kích thước của những viên Thần Năng Thạch này, 30 viên thực sự có khoảng 10000 phương
10.000 phương năng lượng bí ẩn thực ra còn nhiều hơn rất nhiều, nhưng đối với các đại tổ chức cũng không quá thiếu, cũng không xứng để bọn hắn giết năm vị Nhật Diệu bên Phi Thiên
Tuy nhiên..
Thần Năng Thạch không phải là bình thường
Thứ này không phải là vấn đề về số lượng năng lượng bí ẩn, nó là nguồn sức mạnh phát ra của Nguyên Thần Binh, nó là một kho báu chiến lược, điều mà Lý Hạo bọn hắn muốn là rút ra những sức mạnh bí ẩn, nhưng trên thực tế, việc rút ra năng lượng bí ẩn có thể được nhìn thấy trong các đại tổ chức, đó là một hành động ngu ngốc
Thứ này chứa 300 phương năng lượng bí ẩn, nếu ngươi bán nó cho một tổ chức lớn, 1.000 phương người ta cũng đều sẵn sàng mua nó
..
Lúc này, đám người Lý Hạo đều trợn mắt há mồm nhìn về phía bên kia
Vương Minh cũng trợn tròn mắt
Gã nghĩ mình cùng Lý Hạo đã đủ tệ rồi..
Hóa ra trong lĩnh vực này toàn là kẻ xấu
Những người này còn chưa nói hết lời, Phi Thiên đều đã ngoan ngoãn giao bảo vật, trong nháy mắt, mấy vị Tam Dương này có thể không có liên hệ, mới trực tiếp giết người, những người khác còn nói rằng Hồng Nhất Đường không muốn bất kỳ bảo vật nào cho nên bọn hắn mới trực tiếp giết người
… Rõ ràng tiến một bước nhìn ba bước, liền biết được nguy hiểm trong đó
Gã nuốt nước bọt..
Nghĩ thấy thế giới này quá nguy hiểm
Gã lại quá trong sáng
Lý Hạo bọn hắn một lời không hợp liền giết Trương Đình mà những người này một lời không hợp liền giết chết tất cả người Phi Thiên, vừa rồi có 19 người nhưng trong nháy mắt liền có 14 người bọn họ
Lúc này, Lý Hạo thanh âm thấp ghé vào bên tai gã nói: "Đi, thu thập năng lượng thần bí
"Ngươi điên à
Vương Minh mặt mày tím tái
Lúc này, ngươi để ta thu thập những năng lượng bí ẩn của 5 người này
"Có hệ Kim..
Tuần Dạ Nhân của chúng ta chiếm thế thượng phong, chúng ta cũng không có nhiều chia sẻ nên đoạt đi cái gì
Vương Minh thầm mắng một tiếng, sau đó ngươi đi sao
Nhưng mà… Được rồi, đánh cược một lần
Gã thận trọng từng li từng tí chạm vào nó, các đại nhân vật kia giống như không để ý đến gã, cho đến khi gã bắt đầu thử thập năng lượng thần bí thì mấy vị Tam Dương mới nhìn về phía Vương Minh, Vương Minh bị bọn hắn nhìn cho tê cả da đầu, khẩn trương nói: "Ta… Ta sợ rằng mấy vị đại nhân bị ô uế tay mà mặt đất sẽ sớm hấp thu những năng lượng bí ẩn này, nên ta giúp mấy vị đại nhân thu thập..
Hách Liên Xuyên cười: "Nào, những thứ này là của chúng ta, Thần Năng Thạch sẽ được phân phát theo như lời ngươi nói, không có ý kiến đúng không
Tử Nguyệt cùng Luân Chuyển Vương không nói gì
Sau 5 vị Nhật Diệu, thu thập hơn 1000 phương năng lượng bí ẩn đã cạn kiệt, vẫn chưa thuần khiết, giết người để chiếm lấy năng lượng bí ẩn thực sự là hành động ngu ngốc nhất
Chia một viên Thần Năng Thạch cũng tốt hơn là giết 5 vị Nhật Diệu
Năng lượng thần bí trong xác chết thực chất là rất nhiều tạp chất, không tinh khiết, thuộc tính lẫn lộn, cũng không nhất định phải cần cường giả mạnh tu luyện
Phía sau lưng, Vương Minh thở phào nhẹ nhõm
Lý Hạo rốt cuộc cũng không hố chính mình
Những người này thật sự không quan tâm đến chuyện này, nhưng đối với bọn hắn mà nói thì dù có lấy được mấy viên Thần Năng Thạch cùng hàng ngàn phương cũng không phải là con số nhỏ, bọn hắn giết Trương Đình cấp Tam Dương lúc trước cũng chỉ thu được bấy nhiêu
Cho đến tận thời điểm này, sau cái chết của hai vị Tam Dương thì Phi Thiên mất quyền nói chuyện mà ngay lập tức bị tiêu diệt
Ngoại trừ 6 cường giả Phi Thiên đã rời đi trước đó, tất cả những người còn lại đều bị chôn vùi tại đây
Trong 14 người còn lại, Tuần Dạ Nhân chiếm một nửa
Hồ Định Phương cũng không quan tâm đến người khác, liếc mắt nhìn qua Lý Hạo, thấy Lí Hạo vẫn ổn thì mở miệng nói: "Áo giáp hoàng kim kia bảo vệ Nguyên Thần Binh, e rằng không có cách nào lấy được
Ít nhất, chúng ta không có thực lực này
Các di tích ở đây cũng không phải mở ra một lần duy nhất về sau lại không mở được..
Ta không đề nghị nên tiếp tục mạo hiểm ngay bây giờ
Lần này, thu được không hề nhỏ
Thần Năng Thạch, hắc khải, đây đều là những bảo vật
Không chỉ vậy, khi bước vào tòa nhà, nơi tọa lạc của chiến sĩ hoàng kim, họ còn có thêm một số món lợi khác
Đã rất nhiều
Lúc này vẫn muốn vào thành, đó thực sự là đang tìm cái chết
Trên thực tế, mấy vị Tam Dương đều đã rút lui
Tử Nguyệt liếc nhìn Lý Hạo, Lý Hạo chưa chết..
Phải nói, đó là một điều tốt
Tên này chết rồi mới là phiền phức
Thành cổ Chiến Thiên này cực kỳ nguy hiểm
Nhất định còn có một số lượng lớn Thần Năng Thạch trong thành..
Điều này là không thể tránh khỏi
Mà Huyền Quy Ấn đó cũng là Nguyên Thần Binh đỉnh cấp
Ngoài ra, trên lầu tháp không thể đi lên kia nhất định cũng có một bảo vật
Di tích này chỉ mới khai phát một ít đồ vật ở lớp bề mặt thôi, mà phần còn lại, với thực lực của bọn hắn chỉ sợ không thể khai phát được
Tử Nguyệt suy nghĩ một chút nói: "Lần này nếu không có thu hoạch khác..
Lần sau, ta sợ rằng chúng ta sẽ không khống chế được
Vẫn có chút không muốn
Bởi vì lần này có người đã đi ra ngoài trước, nhất định sẽ thông báo tin tức cho bên ngoài, cho dù là tam đại tổ chức hay Tuần Dạ Nhân, sắp tới có lẽ sẽ có một số lượng lớn cường giả tụ tập ở Ngân Nguyệt
Bọn hắn chỉ là Chúa Tể Giả của Ngân Nguyệt, cường giả Trung Bộ trước đây không quan tâm đến một khu di tích nhỏ thôi
Nhưng chẳng bao lâu nữa..
Những người đó đều sẽ chú ý
Khi khu di tích mở cửa trở lại vào tháng tới, tất cả những người này có khả năng đều sẽ tiến vào
Hách Liên Xuyên thở dài một tiếng: "Không có chuyện gì, đó không phải là thứ chúng ta có thể kiểm soát
Đừng nói gì nữa, muốn đối phó với vị chiến sĩ hoàng kim kia..
Ta nghĩ một hai vị Húc Quang đều không được
Khả năng cần nhiều vị Húc Quang liên thủ thì mới có hy vọng đối phó với hắn
Đó là không thể so sánh với Tam Dương
Nguyên Thần Binh đều bị đánh bay ra ngoài bằng một quyền, sức mạnh như vậy..
Hắn nghi ngờ rằng có lẽ thực lực của đối phương bây giờ còn trên cả Húc Quang
Ở Trung Bộ, cường giả đã bước ra khỏi phía trên Húc Quang chưa
Chương 457: Không Thu Hoạch Được Gì

Lý Hạo chỉ im lặng lắng nghe
Những người này dường như đang có ý định bỏ cuộc
Hắn không quan tâm đến điều đó, chỉ nhìn cổng thành đằng xa
Ta đi, cửa thành sẽ mở ra..
Không cần phải đi thông đạo thứ hai, ta bay cũng không gặp bất kỳ trở ngại nào
Đây có phải là do huyết mạch của ta không
Hay cái gì khác
Mở cửa thành tưởng chừng dễ dàng nhưng thật ra không hề dễ dàng, trước đây phải đi thông đạo thứ hai mới có thể bay qua mở cửa thành..
Nhưng bây giờ, Lý Hạo hoài nghi rằng thành này khác một chút so với trước kia..
Bây giờ Tử Nguyệt bọn hắn còn có thể thực sự bay qua để mở cửa thành không
Sở dĩ có phán đoán này là bởi vì Lý Hạo có chút cảm giác mơ hồ, toà thành này có chút..
Có chút sinh khí
Áo giáp hoàng kim trong thành bao gồm cả tòa tháp kia dường như đều sáng hơn
Tòa thành được chiếu sáng rọi không còn mờ như trước
Mấy vị Tam Dương không biết có bị phát hiện hay không..
Nhưng Lý Hạo có thể cam đoan với bọn hắn hiển nhiên sẽ không dám để bọn họ bay qua mở cửa
Lúc này, Lí Hạo thà làm ít một chuyện còn hơn nhiều thêm một chuyện
Tốt nhất là ra ngoài
Dù sao thu hoạch lần này của hắn cũng đã ngoài sức tưởng tượng, trong nhẫn có 800 phương thủy năng, còn bọn hắn đã thu hoạch được hơn 30 viên Thần Năng Thạch, lại thêm Vương Minh mới vừa đi rút ra hơn ngàn phương năng lượng bí ẩn
Điều này chắc chắn không dành cho Hách Liên Xuyên
Ngoài ra, giết tên Diêm La trước đó cũng thu được hoạch hai ba trăm phương thổ năng…

Hắn còn thu được một chút cảm ngộ từ bên trong hai chữ kia
Được tấn cấp Đấu Thiên..
Có thể nói lần thăm dò này, Lý Hạo có thể là người thắng lớn nhất, mà hắn vẫn như cũ điệu thấp bản thân, ngoại trừ Vương Minh cùng Lưu Long thì ngay cả Hách Liên Xuyên cũng không biết bọn hắn có được thu hoạch nhiều như vậy
Tất cả mọi người đều cảm thấy mấy người bọn hắn đang đợi ở cổng để chờ lấy mà bọn hắn thậm chí còn không vào thành
Trong thực tế… Mấy người đã không vào thành
Trong mắt mọi người, Lý Hạo vẫn là tên Phá Bách viên mãn trước đây
Hơn nữa, vẫn là loại vừa mới tấn cấp Phá Bách viên mãn
Mấy vị Tam Dương thảo luận một lúc, dù có bị đánh chết thì Hồng Nhất Đường nhất quyết không muốn đi vào nữa, thật ra những người khác cũng có suy nghĩ như vậy, đến cuối cùng thì quyết định không đi thăm dò nữa
Quá nguy hiểm
..
Khi thảo luận xong, Luân Chuyển Vương đưa theo dòng độc đinh của mình đến những nơi khác trong ngoại thành để xem có ngôi nhà cổ nào được mở ra không
Tử Nguyệt cũng mang theo mấy vị Nhật Diệu của Hồng Nguyệt cùng nhau rời đi, không dám rời đi quá xa Luân Chuyển Vương, lo lắng bị Tuần Dạ Nhân tấn công, hiện tại hai phe bọn hắn hợp lực lại mới có thể chống lại Tuần Dạ Nhân
Về phần Hồng Nhất Đường thì..
Gã này lại càng dứt khoát hơn, dứt khoát đi theo Tuần Dạ Nhân, Tuần Dạ Nhân có đôi khi mang tiếng tốt
Lúc này, Tuần Dạ Nhân đã tề tựu đông đủ
Hồng Nhất Đường không đến gần mà trông coi từ xa
Hách Liên Xuyên liếc nhìn mấy người còn lại, cảm khái nói: "Lần này..
May mà để những người khác rời đi trước, có rất nhiều người tiến vào, 80 phần trăm trong số đó đã chết, còn nguy hiểm hơn nhiều so với lần thăm dò trước của chúng ta
Chu Bộ trưởng cau mày nói: "Hách bộ, trong thành vẫn có mấy Tuần Dạ Nhân..
Thật sự không quan tâm sao
Hách Liên Xuyên lắc đầu, nhìn lên bầu trời, trầm giọng nói: "Đừng vào thành nữa, rất nguy hiểm
Bây giờ, ta nghi ngờ dù ngươi đi thông đạo thứ hai cũng có thể không vào được, ngươi nhìn Tử Nguyệt cùng Luân Chuyển, bọn hắn vẫn còn dám bay vào thành sao
Mấy vị kia..
Không thể cứu được
Triệu Hoan cùng Chu Bộ trưởng đều không nói nữa
Mà Hách Liên Xuyên nhìn qua Lý Hạo nói: "Trương Đình chắc chắn đã vào thành mà chưa đi ra
Lý Hạo gật đầu: "Vào thành rồi
Hách Liên Xuyên chìm trong suy nghĩ
Kỳ thật nhập thành cũng không sao cả
E rằng, Trương Đình không vào thành mà trốn ở một nơi nào đó..
Điều đó không tốt lắm, đó là thám tử của Trung Bộ, thật ra bọn hắn còn phát hiện ra một chút cơ mật trong thành, nhưng mấy vị Tam Dương đều có ăn ý sẽ không nói lung tung
Hiện giờ không còn nhiều người sống sót, chắc là cũng sẽ không có quá nhiều đồ vật
Còn một số tình huống ở ngoại thành thì… Tùy tiện nói cũng được
Hắn vẫn không từ bỏ đối với Huyền Quy Ấn
Không chỉ hắn mà toàn bộ Ngân Nguyệt sẽ không bỏ cuộc
Nhưng Trương Đình..
Thực sự vào thành
Muốn vào thành nhưng một chuyện lớn như vậy vừa mới xảy ra, dù danh tính bị bại lộ thì nàng ta cũng sẽ lộ ra sức mạnh để trốn thoát, dù sao cũng có Nguyên Thần Binh đang hoạt động và là Tam Dương trung kỳ, cũng không trực tiếp bị chiến sĩ hoàng kim đánh chết, cho nên không dễ chết như vậy
Nhưng không vào thành… Vậy đã chết rồi sao
Hắn vẫn không thể tin được
Không tin mấy người Lưu Long có đủ thực lực để giết nàng
Hắn liếc nhìn Vương Minh liền cảm thấy được, hơi kỳ quái nói: "Vương Minh, thực lực của ngươi xem ra có tiến bộ..
Vương Minh cười cười, vội vàng gật đầu: "Ừm ừm
Hách bộ, vừa rồi các ngươi vào thành, ta đã hấp thu một ít thu hoạch trước đó, có tiến bộ một ít, Hách bộ có tầm nhìn tốt, ngươi có thể nhìn ra cái này
Thật lợi hại
Gã điên cuồng vuốt mông ngựa
Hách Liên Xuyên hơi nhướng mày, phải không
"Ngươi không đi vào mà ở cùng đám người Lý Hạo
"Đúng
Vương Minh kinh ngạc: "Làm sao vậy
Ta không phải là sợ, chính Lý Hạo nói cần ta bảo hộ hắn cho nên ta mới ở lại, không phải ta sợ không dám vào thành, Hách bộ đừng hiểu lầm
Được rồi, không sao đâu
Vương Minh từ trước đến giờ, tên này vẫn là hạt giống tốt Tuần Dạ Nhân bồi dưỡng, đám người Lý Hạo thật có ý nghĩ cũng sẽ không động thủ trước mặt Vương Minh, dù sao tên này mới đến Ngân Thành có vài ngày
Nếu đã như vậy..
Chỉ có thể nói rằng Trương Đình đã không may mắn và có lẽ thực sự đã đi lạc vào một số khu vực nguy hiểm trong thành
Nếu đã như vậy..
Quan tâm nàng sống chết làm gì
Lần này, Tam Dương chết cũng không phải là một hai vị, Phi Thiên chết hai, Diêm La cũng chết một, chính mình cùng Hồ Định Phương một mực đi theo đám bọn hắn mà hành động, cho dù như thế nào thì Trung Bộ coi như truy tra xuống dưới… Cũng không có lý do gì để đổ lỗi cho bọn hắn
Hơn nữa, bọn hắn cũng không dám nói thẳng ra
Chỉ có thể ăn ngậm bồ hòn này
Lúc này, Lý Hạo lúng túng nói: "Hách bộ..
Ta có chuyện muốn nói
"Cái gì
"Cái kia..
Lần trước ta giao lên một thanh bảo kiếm, ngươi nói, hoặc là cho ta nhiều bảo vật, hoặc là chọn cho ta tùy ý chọn ba loại bảo vật của di tích, hiện tại..
Xem như việc thăm dò di tích kết thúc rồi sao
"..
Yên lặng
Hách Liên Xuyên không ngờ rằng lúc này tên này vẫn còn nhớ như in
Lý Hạo lúng túng nói: "Chuyện đó..
không phải ta nhất định phải nói, nhưng mà lần này chúng ta gần như không có thu hoạch gì, mọi người cùng nhau tìm ra bộ hắc khải, cũng không liên quan gì đến chúng ta, ta cùng lão đại cùng tiến vào nhưng không có bất kỳ thu hoạch nào..
Vì vậy ta mới nghĩ về..
"

Không thu hoạch được gì
Lưu Long im lặng không lên tiếng
Đúng không
Có lẽ
Chúng ta thực sự có thể không nhận được thu hoạch gì
Chương 458: Đòi Tài Phú


Hách Liên Xuyên liếc hắn một cái, một lúc lâu sau mới nói: "Ngươi nói, ngươi muốn cái gì
Lý Hạo khô khan nói: "Bảo vật quá quý giá, ta cũng không dám lấy
Hách bộ có Nguyên Thần Binh sao
"..
Hách Liên Xuyên trầm mặc, Hồ Định Phương đang nghỉ ngơi ở một bên cũng đột nhiên mở mắt ra, gần như tắt thở
Nguyên Thần Binh
"Ngươi có biết Nguyên Thần Binh là gì không
Lý Hạo vội vàng gật đầu: "Ta biết, ta biết
Vương Minh nói năng lượng thần bí giữa thiên địa có thể rút ra..
"Vô nghĩa
Hách Liên Xuyên cáu kỉnh nói: "Không nghĩ tới nữa
Ta đều không có, Hỏa Phượng Thương của ta là từ Hầu bộ, ngươi muốn ta tìm cho ngươi ở đâu
Trong thành ngược lại là có..
Ngươi có thể tự lấy nó, mà nếu ngươi lấy được thì nó liền là của ngươi
Lý Hạo có chút tiếc nuối, đành phải nói lên: "Vậy thì..
Sinh Mệnh Tuyền Thủy thì sao
"Cái gì
"Lão sư của ta nói rằng ở một số di tích có Sinh Mệnh Tuyền Thủy, có thể làm cho người ta trẻ lại..
"Lăn
Hách Liên Xuyên tức giận, hắn biết truyền thuyết này nhưng là chưa từng thấy qua, tên khốn kiếp này làm sao vậy
Lý Hạo thở dài, đành phải nói: "Quên đi, ta muốn năng lượng bí ẩn
Trừ bỏ những thứ không có thuộc tính, ta đều muốn
Huyết Thần Tử có sao
Nếu như có thì ta cũng muốn, càng nhiều càng tốt
Tất cả mọi thứ đều quy thành năng lượng bí ẩn đi, dựa theo lời của Hách Bộ trước đó mà đáp ứng thì nó có trị giá khoảng 5000 phương.
"

Sắc mặt Hách Liên Xuyên đều tái xanh, một lúc sau mới khẽ nói: "Được rồi, ta trở về nói chuyện với Hầu bộ
Được rồi, có chuyện gì với ta
Hầu bộ chịu trách nhiệm giải quyết nó
5000 phương, nói nhiều thì rất nhiều, nói ít..
Thực tế là như vậy, lần này chính mình đã thu hoạch còn chưa được nhiều như vậy, vẫn có thể lấy được nó ra
Tuy nhiên, lúc này hắn rất nghi ngờ thanh kiếm mà Lý Hạo giao cho..
Có thật Lý gia kiếm hay không
Ai biết được
Mặc kệ, đây cũng là sự tình của Hầu bộ
Lúc này, Lý Hạo lại lên tiếng: "Hách bộ, tại sao chúng ta không suy nghĩ lại một chút mà ra tay chống lại Hồng Nguyệt cùng Diêm La
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Nếu Hồng sư thúc đáp ứng sẽ giúp..
Hách Liên Xuyên khẽ lắc đầu, thấp giọng nói: "Ngươi cho rằng giết bọn hắn chính là chuyện tốt
Không nhất định phải thế
Hai tên này, ít nhất ta biết rất rõ, nếu thật sự đã giết bọn hắn, Trung Bộ tới càng mạnh..
thật phiền phức
Mà lần này tổn thất thật nặng nề, trong tam đại tổ chức chắc chắn sẽ có người đến, người đến..
Có thể sẽ không thể chung sống hòa bình với bọn hắn được
Cho nên tiếp đó, tâm đại tổ chức ở bên này của Ngân Nguyệt, chỉ sợ rằng sẽ có một số sóng gió, đây thực sự cũng là một cơ hội cho Tuần Dạ Nhân chúng ta
Hắn nói đầy ẩn ý: "Đừng chỉ nghĩ đến việc giết người, có đôi khi, giết người không phải là cách duy nhất để giải quyết vấn đề
Lý Hạo trầm ngâm..
Tuy nhiên, hắn cũng có ý nghĩ của riêng mình
Đó là bởi vì ngươi giết không đủ nhiều
Trong trí nhớ, người kia đã giết tất cả mọi người..
Còn ai có thể phản đối
Đó là… Phi, làm sao ta có thể có những suy nghĩ như vậy
Về phần Tử Nguyệt cùng Luân Chuyển Vương bọn hắn vẫn còn sống
Lý Hạo suy nghĩ một chút rồi cười, cũng không tệ lắm
Ở đây, thực lực của hắn không đủ cũng không dám manh động
Sau khi đi trở về, hấp thu tiêu hóa một chút để củng cố cảnh giới, tiêu hao năng lượng thần bí, cường hóa ngũ tạng, sau đó đột phá Uẩn Thần..
Đến lúc đó, có lẽ một mình có thể đi tìm bọn hắn nói chuyện
Về cách những người này ẩn náu lợi hại..
Ha ha
Với con mắt của ta, trừ khi những tên này trốn trong hầm cầu… Hầm cầu sẽ không hoạt động, chỉ cần chính mình quét nó một lần thì sẽ không có nơi nào để trốn
Nguyên Thần Binh
Đúng vậy, vào lúc này, hắn đang để mắt tới Nguyên Thần Binh của Tử Nguyệt cùng Luân Chuyển Vương
Kiếm năng thì hắn rất cần
Bây giờ chỉ có hai cách để khôi phục kiếm năng, thứ nhất là tìm đến cửa đá thứ hai mà cửa đá tràn ra quá chậm, e rằng cái thứ nhất vẫn chưa được khôi phục
Thứ hai, phá linh hồn bên trong của Nguyên Thần Binh
Cho nên sau khi suy nghĩ kỹ càng, Lý Hạo cảm thấy hiện tại không thích hợp ra tay, cho dù thật sự ra tay, Tử Nguyệt đã bị bọn hắn giết chết, Nguyên Thần Binh Nhất định sẽ không thể tự mình ra tay, mà Tuần Dạ Nhân cầm đi
Đây cũng không phải là mục đích của Lý Hạo
"Bộ trưởng anh minh
Lúc này Lý Hạo mới làm ra bộ dáng tươi cười: "Ta nói là thực lực của bộ trưởng mạnh mẽ, tại sao lại buông tha cho người của tam đại tổ chức
Hóa ra là để chuẩn bị tiếp theo..
Hách Liên Xuyên kỳ quái nhìn hắn một hồi, tên này hôm nay xảy ra chuyện gì
Lý Hạo lại nói: "Bộ trưởng, vừa rồi những tảng đá kia có công dụng gì
Hách Liên Xuyên thấy hắn không còn nịnh nọt thì không nói về chuyện này nữa, nhanh chóng nói: "Đó là Thần Năng Thạch
Nó là một loại bảo vật dùng để tu luyện trong thời kỳ văn minh cổ đại, ở thời kỳ văn minh cổ đại có vô số cường giả có liên quan đến bảo vật này, chỉ là nó đã sớm biến mất trên Thiên Tinh trên đại địa
Vật này có nhiều tác dụng hơn, cơ bản nhất là trực tiếp rút ra năng lượng để tu luyện, nhưng đây là lãng phí lớn nhất
"Thứ hai, nó được dùng để hồi sinh một số Nguyên Thần Binh đã chết..
một số Nguyên Thần Binh thực sự đã hoàn toàn im lặng mà chỉ có Thần Năng Thạch mới có thể hồi sinh được
"Thứ ba, Thần Năng Thạch cũng có thể điều khiển một số khôi lỗi từ thời kỳ văn minh cổ đại..
Ta nghi ngờ rằng những chiến sĩ hoàng kim trong thành có thể có rất nhiều Thần Năng Thạch, có thể điều khiển hắn ta để hắn ta có thể bùng phát thực lực mạnh mẽ như vậy
"Thứ tư, thứ này thật ra cũng tốt cho võ sư, cường hoá nhục thân..
Nhưng nói chung cũng không uổng phí như vậy
"Thứ năm…"

Hắn nói rất nhiều, Lý Hạo vẻ mặt ghen tị: "Ngươi cho ta một ít được không"

"..
Hách Liên Xuyên ngoài cười nhưng trong không cười nói: "Đây là tài nguyên chiến lược, bất kỳ ai có được thứ gì thì phải giao nộp
Tất nhiên, sẽ được trả công
Nếu ngươi có thì có thể giao nộp, tùy theo kích thước lớn nhỏ, hoàn cảnh bình thường, một khối nhỏ nhất cũng có thể bán 500 phương năng lượng bí ẩn..
Ngươi có sao
Lý Hạo ngượng ngùng trả lời: "Không có, vậy ta có thể nhận 10 khối cho 5000 phương của mình không
"Quên đi
Hách Liên Xuyên trực tiếp lắc đầu: "Không thể nào, hiện tại tất cả các đại thế lực đều cần Thần Năng Thạch, thứ này cũng là mấu chốt để tấn cấp siêu năng, một số người mới có thể tấn cấp dễ dàng hơn nhờ năng lượng bên trong
Bằng không, ngươi nghĩ sao lại có thể Tuần Dạ Nhân dẫn năng nhập thể, tỷ lệ tử vong thấp như vậy sao
Tất cả đều là bởi vì Thần Năng Thạch
Tốt, nó có vẻ hoàn toàn trân quý
Kết quả là, Lý Hao sẽ càng không giao nó nữa, hắn đã giành được nó từ chỗ Diêm La, nếu không giành thì nó sẽ là của Diêm La
Chương 459: Húc Quang Của Tam Đại Tổ Chức


Lúc này, Chu Bộ trưởng cùng Triệu Hoan cũng lấy ra một gói nhỏ… Thần Năng Thạch
Hai người bọn họ cũng tìm thấy một số
Hách Liên Xuyên đã sớm có tính toán rồi, gật đầu nhận lấy bao: "Quy củ cũ, hai vị lần này cũng có thể thu hoạch được không ít năng lượng thần bí, hoặc là có thể đổi sang thứ khác!”

Hắn kiểm tra lại một chút thấy cả hai tìm được rất nhiều, đầy đủ 20 khối
Đếm ngược lại, lần này hắn lấy được 50 viên Thần Năng Thạch từ Phi Thiên cùng hai vị này
Về phần bản thân hắn..
Mấy vị Tam Dương bọn hắn thật sự không có lấy được Thần Năng Thạch, nhưng bọn hắn cũng không phải không có, thu hoạch được cũng không nhỏ, cũng không cần nói chuyện với những người này
Làm xong tất cả những chuyện này, Hách Liên Xuyên đứng dậy nói: "Chúng ta cũng nhìn ngoại thành một chút..
Tuy rằng đã nhìn thấy rất nhiều lần trước đây, không có nhà cổ nào có cửa mở, nhưng bây giờ không có hắc khải, có thể là có một số khám phá, nếu chúng ta có thể thu hoạch được nhiều Thần Năng Thạch hơn một chút thì toàn bộ Tuần Dạ Nhân sẽ có một lần kéo thực lực lên
Lần này bọn hắn tổn thất rất ít lại thêm thu hoạch không nhỏ, nên Hách Liên Xuyên vẫn có tâm trạng tốt
Mà Lý Hạo cứ nhìn chằm chằm vào hắn cho đến khi nhìn thấy cái bao thực sự biến mất..
Lý Hạo nắm chắc, vị này là bảo vật có cất chứa
Có lẽ… Mình có thể tự đổi một cái này
Tinh Không Kiếm lúc này không thể chứa trong thể nội, tuy rằng nó không quá lớn, Lý Hạo cũng đã cất giấu ở trên thân nhưng thật sự là ném đi..
Lý Hạo có thể khóc đến chết đi sống lại
..
Cùng lúc đó
Bên ngoài Hoành Đoạn hạp cốc
Lần lượt từng khí thế mạnh mẽ đi qua hẻm núi
Nhưng đúng lúc này, rất nhiều Tuần Dạ Nhân túc trực xung quanh, thậm chí còn có quân đội phong tỏa để không cho những người này ngăn cản ở bên ngoài
Bên trong tuyến phong toả
Hầu Tiêu Trần ho vài tiếng, nhìn những cường giả đang giận dữ bên ngoài mà mở miệng nói: "Sẽ sớm ra ngoài..
Gấp cái gì
Không để cho các ngươi đi vào chỉ là không hy vọng sau khi các ngươi đi vào sẽ phát sinh hỗn loạn…"

Sau đó, hắn cười nói: "Lẽ ra là của ngươi, không phải đều giao cho ngươi sao
Nhìn bảo vật do Hồng Nguyệt, Phi Thiên, Diêm La mang ra, tại sao ta lại không đưa cho ngươi
Vào lúc này, trên bầu trời cao có một người nam nhân vạm vỡ với mái tóc đỏ như máu lạnh lùng nói: "Hầu Tiêu Trần, đừng nói nhảm nữa
Chúng ta muốn di tích, ngoài ra, giao Viên Thạc ra, nếu không thì giao Lý Hạo ra
Hầu Tiêu Trần cười khổ một tiếng: "Ngươi… Ngươi thực sự lo lắng
Viên Thạc đi rồi, ta tìm ở đâu đây
Về phần Lý Hạo thì vẫn chưa có ra mặt, sao ngươi lại rống lên gấp gáp như vậy
Có lẽ người đều đã chết bên trong
Ngươi không nghe thấy những người bước ra từ bọn hắn sao
Bên trong rất nguy hiểm, nhìn này, lần này đi rất nhiều người như vậy, nghe nói rằng bây giờ có 30 người sống bên trong, lại tăng thêm thì chỉ có hơn 50 người ra ngoài..
Ngươi chắc chắn Lý Hạo có thể sống sót trở ra
Lúc này lại vội vàng muốn tìm lỗi..
Thật sự không đem Tuần Dạ Nhân để vào mắt sao
Nam nhân tóc đỏ như máu hừ lạnh một tiếng: "Viên Thạc có thể chạy thoát, e rằng Hầu Tiêu Trần ngươi có thể tốn nhiều sức
"Tùy ngươi nói gì cũng được
Hầu Tiêu Trần bất lực lắc đầu: "Một người tinh thần sa sút chỉ có thể chịu đựng thế này thôi
Rốt cuộc thương thế nhiều năm, thực lực đã lâu mười không còn một, hay là tóc đỏ ngươi thật may mắn, thế mà đã tiến vào Húc Quang..
Ngươi cũng là đại nhân, ta làm sao dám khiêu khích
Sắc mặt của cường giả tóc đỏ đã thay đổi trong một thời gian
Mẹ nó
Tên này càng nói như vậy, hắn càng không dám manh động
Trước khi đến, Ánh Hồng Nguyệt đích thân triệu tập hắn đã nói rằng, đừng trở mặt với Hầu Tiêu Trần nếu như không phải vạn bất đắc dĩ
Đúng vậy, chỉ câu này
Cho dù hắn Húc Quang thì Hầu Tiêu Trần cũng chỉ là một Tam Dương ốm yếu..
Nhưng hắn biết rằng thủ lĩnh sẽ không nói điều này một cách tùy tiện
Rõ ràng, Hầu Tiêu Trần không dễ trêu chọc
Đừng nhìn tên này ốm yếu, cứ hơi một tí lại ho vài tiếng..
Mà những người có mặt đều có thể im lặng, mà mấy vị Húc Quang ở đây thế nhưng không di chuyển, có phải vì e sợ Tuần Dạ Nhân
Không, là sợ Hầu Tiêu Trần
Hầu Tiêu Trần nhìn thời gian mà nói: "Vẫn còn 10 giờ, mọi người đã đợi ba ngày rồi, một chút nữa cũng không vội, nếu Lý Hạo thật sự xuất hiện, vậy thì phải nói..
Một thiếu niên bình thường, biết cái gì
Ngoại trừ Hồng Nguyệt của bọn ngươi ra, những người khác hẳn là không có nhiều chuyện như vậy..
Thật sự là không kiên nhẫn
Nói đến đây, hắn lại nói: "Mọi người bay thẳng đến đây đã quá mệt mỏi, nếu không thì đáp xuống, vậy thì đi vào trong doanh trướng nghỉ ngơi một chút không
Không ai quan tâm
Hầu Tiêu Trần cũng không thèm quan tâm, cười nói: "Vậy thì ta đi nghỉ ngơi một lúc, không thể so sánh với thân thể khoẻ mạnh của các ngươi, thân thể này của ta… Haizz, ngày càng lụn bại đi
Lắc đầu, với sự hỗ trợ của Ngọc tổng quản, hắn trực tiếp đi vào một khu doanh trướng
Mọi người chỉ im lặng quan sát, một số cường giả thế hệ mới có chút kỳ quái
Lần này, mọi người đều đến từ Trung Bộ
Một số thế hệ mới thật ra không biết Hầu Tiêu Trần, nhưng bọn hắn nhìn thấy một số cường giả Húc Quang tung hoành ở Trung Bộ cũng không nói gì, bọn hắn đều rất thấp thỏm
Tên yếu đuối trước mắt này xem ra không dễ chọc
Đồng thời, quy mô lần này cũng chấn động, thật sự có rất nhiều Húc Quang đến từ Trung Bộ, chuyện Viên Thạc tấn cấp có thực sự quan trọng như vậy không
Húc Quang ở Trung Bộ cũng là cấp cao nhất tung hoành
Các đại tổ chức, ngay cả khi có Húc Quang thì số lượng sẽ không nhiều
Đối với tam đại tổ chức thì hầu như tất cả đều đến cấp Húc Quang
Tuy nhiên, hết lần này tới lần khác không ai dám nhúc nhích, đây là nơi còn khiến người ta kinh ngạc hơn
..
Bên trong lều
Ngọc tổng quản cau mày, khẽ nói: "Bộ trưởng… nhiều vị Húc Quang ép buộc..
Lý Hạo..
Rắc rối cũng không hề nhỏ
Hầu Tiêu Trần cười: "Vội vàng làm gì, không có ai từ Quân Pháp ti đến, mà Húc Quang bên ta đã đến, trừ khi thực sự chắc chắn sẽ từ bỏ Ngân Nguyệt cùng không cai trị Ngân Nguyệt nữa, sớm muộn gì người cũng sẽ đến
Chúng ta chỉ là Tuần Dạ Nhân ở biên cảnh chi địa..
Sự tình ở Trung Bộ, tất nhiên Trung Bộ sẽ giải quyết được
"

Ngọc tổng quản đang chìm trong suy nghĩ, liệu có thể
Những người đó có lẽ ước gì muốn cho bọn họ tới thăm dò bộ trưởng một chút
"Khụ khụ khụ..
Hầu Tiêu Trần ho khan một tiếng, rồi nói: "Không sao, những người đó không quan tâm..
Ta sẽ tuyên bố Ngân Nguyệt bước vào trạng thái không vương triều..
Chỉ hỗn loạn một lúc, một khi Ngân Nguyệt tuyên bố thoát ly..
Vương triều sẽ lo lắng, bọn hắn sợ hãi, sợ sẽ gây ra phản ứng dây chuyền
"

Một khi Ngân Nguyệt ly khai, mà nguyên nhân lại là Húc Quang đột kích, mà Trung Bộ mặc kệ không hỏi..
Kết quả, rất nhiều kẻ có dã tâm sẽ nhanh chóng công khai ra ngoài, sau Ngân Nguyệt cũng nhanh chóng rời khỏi vương triều
Một khi ở loại trạng thái này, Vương triều Thiên Tinh có thể sớm sụp đổ
Cho nên, Hầu Tiêu Trần kết luận rằng chỉ cần hắn không ra tay, bất kể là không hỏi..
Những kẻ này nhất định sẽ ra tay để ngăn lại
Hầu Tiêu Trần không nói thêm gì nữa, mà im lặng tự hỏi

Không biết chuyện gì đang xảy ra bên trong, những người đó vào nội thành..
Nội thành..
Tiến vào thật khó
Chương 460: Ngân Nguyệt Năm Đó


Trong thành cổ
Đám người Lý Hạo đều tìm kiếm một lượt, xem thử có ngôi nhà cổ nào mở cửa trong chín lối đi hay không
Kết quả chứng minh..
Mọi người đều nghĩ nhiều quá
Không có
Tại sao toà thành này lại bị bỏ hoang vào thời điểm đó, liệu người dân trong thành đã chết hay di cư thì vẫn là một ẩn số
Cũng không ai dám vào xem trong phòng đến cùng là có gì
Theo Chu Bộ trưởng nói, thì một số ngôi nhà cổ mở cửa cũng đều trống rỗng, phần lớn là một số đồ nội thất cổ cũ cùng những thứ tương tự, không phải là bảo vật, mà chúng không khác mấy so với một số đồ đạc trong nhà ở bình thường
Sau khi tìm kiếm vài tiếng đồng hồ, đám người đều không muốn lãng phí thời gian nữa, từng người một bắt đầu ngồi xuống tu luyện, tiêu hóa thành quả lần này đoạt được
Còn có 14 người sống trong toàn bộ khu vực ngoại thành, yên tĩnh như vậy thật sự có chút đáng sợ
Hách Liên Xuyên cùng Hồ Định Phương đều bị thương nhẹ, cũng bắt đầu chữa lành vết thương
..
Cách xa bọn họ hơn một chút
Lý Hạo cùng Hồng Nhất Đường trò chuyện
Có thể cùng là võ sư, có thể đối phương cũng là một lão tiền bối võ sư mà hình như cũng không có thù hận sâu với lão sư của mình..
Lý Hạo rất vui khi trò chuyện với người này
"Hồng sư thúc, năm đó còn có bao nhiêu cường giả sống sót đến bây giờ từ Võ Lâm Ngân Nguyệt
Hồng Nhất Đường cũng đang nhàn rỗi, nghe vậy cũng như chìm trong kí ức, một lúc sau mới nói: "Ngân Nguyệt võ lâm năm đó tuy không có võ sư Đấu Thiên nhưng là võ lâm có thế lực đỉnh cấp trong 99 tỉnh thành
Không khác Phá Bách viên mãn chúng ta quá nhiều
"Hơn nữa, nhiều người Ngân Nguyệt đã bước ra khỏi Ngân Nguyệt, mà rất nhiều thủ lĩnh võ lâm ở các hành tỉnh đều là Ngân Nguyệt của chúng ta đi ra ngoài
Hồng Nhất Đường xúc động nói: "Khi đó Siêu Năng Giả còn chưa xuất hiện, Ngân Nguyệt võ lâm đều là Vương triều Thiên Tinh trải rộng, hoành hành mọi nơi
Ai muốn chân chính giết ra một đường máu… Thì cứ đi Ngân Nguyệt
"Nếu muốn thực sự nhìn thấy mưa máu gió tanh của võ lâm thì đi Ngân Nguyệt
"Cho đến 20 năm trước, các Siêu Năng Giả dần xuất hiện, thực ra ban đầu cũng chẳng là gì, võ lâm Ngân Nguyệt rất mạnh, một số Siêu Năng Giả chỉ mới xuất hiện cũng chẳng là gì cả, chưa kể Tinh Quang cùng Nguyệt Minh, ngay cả khi họ đã nhanh chóng tiến vào Nhật Diệu..
Chỉ là những tay mơ khi bọn hắn gặp phải một số Phá Bách viên mãn, thường thì cũng bị giết
Nhật Diệu 20 năm trước cũng đều là Thiên Quyến Thần Sư
Những người sống sót bây giờ ít nhất là Tam Dương mà mạnh nhất đều là Húc Quang
Nhưng vào năm đó, họ lại không thể tiếp tục lăn lộn ở Ngân Nguyệt
Quá nhiều võ sư
Càng về sau, các võ sư tiến bộ quá chậm đều bị những người kia đuổi lên, thậm chí xuất hiện cường giả Tam Dương, lúc này các võ sư cũng không giữ nổi
Lý Hạo gật đầu
Hồng Nhất Đường lại cười: "Ngân Nguyệt không mạnh trong lĩnh vực siêu năng, hơn nữa võ sư cũng góp mặt..
Giết quá nhiều
Năm đó thực sự thì một nhóm Thiên Quyến Thần Sư đều tới Ngân Nguyệt, bản đồ cũng ra đời không ít, kết quả là đã bị giết rất nhiều, không chỉ lão sư phụ, hồi đó ta còn giết một ít Thiên Quyến Thần Sư..
Thật đáng tiếc, nếu bọn hắn sống đến bây giờ thì ít nhất cũng là Tam Dương, Húc Quang đều là bình thường
Lý Hạo trầm ngâm gật đầu, lại khẽ nói: "Hầu Bộ trưởng có phải là võ sư không
"Hắn
Không có gì lạ khi Lý Hạo hỏi điều này, bởi vì Hầu Tiêu Trần tuổi tác không lớn lắm, nhưng được cho là rất mạnh, chẳng lẽ hồi đó hắn cũng là một võ sư sao
Tuy nhiên, chưa ai từng nghe nói về điều đó
Nếu là một võ sư, chắc hẳn năm đó tên tuổi cũng không nhỏ
"Hắn..
Có thể, có thể không phải
Lý Hạo ngẩn người, chẳng lẽ
Không, không phải là
Hồng Nhất Đường giải thích: "Kỳ thực, trong võ lâm Ngân Nguyệt khi đó có hai thế lực, một là giang hồ võ lâm..
một là triều đình ưng khuyển..
Khụ khụ, không phải, ngươi biết rồi
Lý Hạo biết điều đó
Thấy hắn đã hiểu, Hồng Nhất Đường cười nói: "Khi đó triều đình muốn cấm võ, cấm võ đương nhiên phải có thực lực, lệnh cấm cũng là võ dân gian cũng không phải võ quan triều đình
Vì vậy, để đối phó với một số võ sư lâu năm, triều đình cũng đào tạo một nhóm võ sư đi ra ngoài để chuyên săn giết các võ sư giang hồ
"Hầu Bộ trưởng, trên thực tế, hầu như chưa bao giờ nghe đến thanh danh của hắn trước khi siêu năng nổi lên, nhưng hắn đã nhanh chóng nổi lên trong Tuần Kiểm ti, không bao lâu khi Tuần Dạ Nhân thành lập thì hắn nhanh chóng nổi danh..
Cho nên ta mới nghi ngờ, người này khi đó chính là triều đình..
Khụ khụ, cái gì
Hắn thì thào nói: "Hắn có thể là không kém võ sư, liền mượn sức mạnh của vương triều Thiên Tinh nhanh chóng bước vào siêu năng, một khi tiến vào siêu năng thì ít nhất hắn cũng là Nhật Diệu, khi đó không phải là nhiều siêu năng, nếu hắn có thể nắm bắt cơ hội, thì việc trở thành Tam Dương không lâu nữa cũng là điều dễ hiểu
Nói tóm lại, hắn phán đoán đối phương không phải là Thiên Quyến Thần Sư, hoặc là siêu năng tấn cấp từ Phá Bách võ sư
Chỉ là mọi người vẫn chưa biết nhiều về Hầu Tiêu Trần
Những võ sư do triều đình bồi dưỡng năm đó đều là những môn phái ẩn danh
Bọn hắn đang làm việc một cách bí mật, công thành danh toại không phải là chuyện tốt mà còn dễ bị võ lâm vây giết
"Thì ra là thế…"

Lý Hạo gật đầu, nếu như vậy thì cũng có thể lý giải, nếu như người này là một người chuyên làm việc ngầm..
Nói thật, bản thân hắn đương nhiên không kém săn giết cường giả võ lâm
Không thì làm sao dám làm loại chuyện này
Tuy nhiên, nghe có vẻ giống như những kẻ xấu, triều đình ưng khuyển…

Được rồi, tại sao lại mắng chính mình làm gì
Lý Hạo ngượng ngùng
Tuần Dạ Nhân..
Thực ra đã nói trước đây, không phải là tổ chức kiểu này sao
Đặc biệt làm việc cho triều đình
Ưng khuyển, đây là lời nói của những nhân sĩ võ lâm, dựa theo ý nghĩ của Tuần Dạ Nhân, những người này không làm điều tốt, gây rối trật tự xã hội, giết người khắp nơi, tạo ra nhiều vụ giết người, bất chấp pháp luật..
Những người như Viên Thạc thực sự là loại người quan chức ghét nhất
Đương nhiên, Viên Thạc sau này giữ kín danh phận, siêu năng nổi lên, siêu năng làm nhiều chuyện xấu hơn khiến Viên Thạc phải dọn dẹp một chút, thật ra thì lão ma này cũng là mục tiêu bị triều đình truy nã năm đó
Khi Hồng Nhất Đường thấy Lý Hạo dường như đang suy nghĩ điều gì đó thì cũng không cắt ngang
Một lúc sau, thấy Lý Hạo đã tỉnh táo, liền nói: "Ta xem ngươi luyện kiếm pháp, lão sư của ngươi là luyện Ngũ Cầm Thuật, là Ngũ Cầm Thế, tuy rằng hắn cũng biết kiếm pháp, cũng không yếu, nhưng dù sao cũng không có ngưng tụ kiếm lực
Lý Hạo hai mắt sáng lên
Hồng Nhất Đường tiếp tục cười nói: "Khi đó, trong võ lâm Ngân Nguyệt có bảy vị kiếm khách, mà danh khí của bọn hắn khá nổi lớn
Bọn hắn được gọi là Ngân Nguyệt Thất Kiếm Khách, mà tất cả đều là cảm nhận ra sự tồn tại của kiếm thuật, cũng không chỉ có một kiếm pháp
"Ta nghĩ ngươi biết Vô Ảnh Kiếm, hẳn là có truyền thừa Vô Ảnh Kiếm, đúng không
Lý Hạo gật đầu
Chương 461: Thiên Kiếm


Hắn thực sự thích nói về điều này với võ sư, mặc dù lão sư biết nhiều, hiểu nhiều, nhưng lão sư không phải là một kiếm khách chuyên nghiệp, có đôi khi hắn có thể không vượt qua được những kiếm khách này ở một khía cạnh nào đó
Thấy hắn có hứng thú, Hồng Nhất Đường nói tiếp: "Thất Kiếm Khách năm đó có Địa Phúc Kiếm, Vô Ảnh Kiếm, Phong Lôi Kiếm, Quang Minh Kiếm, La Sinh Kiếm..
Hắn nói một hồi rồi lại tiếp tục nói: "Bảy người, bảy loại kiếm thế khác nhau
Kiếm khách, theo ta mà nói, không hề yếu..
Đương nhiên, hắn không thể so với lão sư của ngươi, hắn là một tên biến thái, ngũ thế dung hợp, nếu không, hắn một mình làm chủ một thế bên trong Ngũ Cầm Thế, chắc chắn không phải là một trong những đối thủ của Thất Kiếm
Lý Hạo gật đầu, trong lòng thầm mắng, mấu chốt là lão sư đã lĩnh ngộ được ngũ thế, còn ngươi lại xếp Địa Phúc Kiếm lên đệ nhất
Hồng Nhất Đường nói điều này với hắn không phải để khoe khoang cái gì, mà là để xem hắn luyện kiếm, lúc này nói thêm vài câu, lại nói tiếp: "Nếu ngươi lấy kiếm đạo mà không muốn trở thành Đệ Bát kiếm bên trong Thất Kiếm..
Vậy thì phải học lão sư của ngươi
Lý Hạo hơi có vẻ mờ mịt
Hồng Nhất Đường không còn cách nào khác, phải nói rõ thêm: "Kiếm cũng không phải là một loại kiếm thế
Địa Phúc Kiếm thực ra có liên quan đến đại địa, khi một kiếm ra, long trời lở đất, mượn sức mạnh của đại địa
Hai mắt Lý Hạo lập tức sáng lên
Hồng Nhất Đường cười: "Vô Ảnh Kiếm nhanh mà nằm ở chỗ vô tung vô ảnh
Ngươi so sánh xem, phải chăng có giống với siêu năng hệ Ám không"

Lý Hạo trầm ngâm
"Kiếm, trên thực tế luôn luôn thay đổi
Có nhiều hơn một kiếm thế
Ngũ Cầm Thế mạnh mẽ, không ai phủ nhận, cũng không thể phủ nhận, nhưng mối quan hệ giữa Ngũ Cầm Thuật có quan trọng hơn không
"Sau khi siêu năng nổi lên, chú ý tới một thuộc tính, về sau liền chia kiếm thế thành thuộc tính
Kim Mộc Thủy Hỏa Thổ, cái nào không phải là kiếm thế
Phong Lôi Vũ Điện, Ám Quang Không Minh, cái nào không thể dung hợp kiếm thế
"Nếu như ngươi chỉ là đơn thuần mà làm theo cách của lão sư thì ta sẽ không nói gì
"Nhưng ta mơ hồ cảm thấy… Ngươi có một số cách hiểu khác nhau về kiếm đạo, mà con đường của lão sư ngươi có thể không giống nhau
Vậy thì ta hy vọng rằng võ lâm Ngân Nguyệt sẽ có một kiếm khách khác, một kiếm khách mạnh mẽ
Nói đến đây, gã có một số tiếc nuối, tiếc nuối không nói nên lời
Cũng giống như Tôn Nhất Phi, cho dù có trở thành siêu năng cấp Tam Dương hậu kỳ, ông ta cũng rất tiếc
Tề Mi Côn thất bại đến tột cùng
Cũng giống như Hồng Nhất Đường, Địa Phúc Kiếm của hắn giờ chỉ còn cái danh
Võ sĩ của Ngân Nguyệt không thể nào quên được những năm tháng thịnh vượng năm ấy
Lúc đó Thất Kiếm càn quét giang hồ, cuối cùng đánh bại từng người một, nhưng bây giờ đã chết tán loạn, Địa Phúc Kiếm của hắn cũng chỉ còn là kiếm môn chi chủ nho nhỏ, hắn cũng không còn là Kiếm khách Ngân Nguyệt năm đó
"Lão sư ngươi, Ngũ Cầm hợp nhất, tại sao ngươi không thể hợp lại Thất Kiếm, Bát kiếm, thậm chí Cửu kiếm
Lý Hạo trầm mặc, một hồi mới nói: "Không..
Hồng sư thúc, cho dù ta có thể lĩnh hội nhiều loại kiếm pháp, nhưng khi hợp nhất..
Thì ta già rồi
Đùa thôi
Hồng Nhất Đường cười: "Tại sao
Cái thứ nhất chắc khó dung nhập lắm
Đó là do hắn mới thăm dò nên chưa có bất kỳ kinh nghiệm nào
Nhưng cái thứ hai chắc chắn sẽ dễ dàng hơn
"Lão sư của ngươi, làm sao dung hợp Ngũ Cầm hợp nhất
Hắn nhất định phải có phương pháp riêng, quy tắc riêng, hệ thống của chính mình..
Việc ngươi phải làm là dùng tài năng phi thường cảm thụ nhiều loại kiếm thế, cho dù là không phải kiếm thế, cũng không sao cả, ngươi phải hiểu được rằng mọi thứ đều có thể làm kiếm
"Đại địa là kiếm, bầu trời là kiếm, sấm sét là kiếm, mọi thứ đều có thể là kiếm
"Hỗn tạp không tốt bằng tinh
Mọi thứ đều được biến thành kiếm, mà khi ngươi bước đi trong kiếm đạo, kể cả Ngũ Cầm Thế của lão sư ngươi thực sự cũng có thể biến thành kiếm..
Làm thế nào để hắn dung hợp
Ngươi nên thử dung hợp xem như thế nào
"Cái này, cũng chỉ có ngươi mới có cơ hội này..
Người khác không biết dung hợp như thế nào thì lão sư ngươi hẳn là sẽ không nói
Gã tự giễu cợt: "Thật không may, chúng ta không có thiên phú như vậy
Ngươi đã có nền tảng tốt, cơ hội lớn, ngươi được thăng chức, đây chẳng qua chỉ là một võ sư bình thường, ngươi không thể vượt qua lão sư của mình
… Mà võ lâm, điều mong muốn nhất là một thế hệ mạnh mẽ hơn một thế hệ
"Cho tất cả mọi người biết võ lâm vẫn còn, biết võ sư vẫn còn
"Truyền thừa của Thất kiếm bị cắt đứt..
Thật đáng tiếc
Gã lại thở dài: "Lão sư ngươi đã giết ba vị kiếm khách Phong Lôi Kiếm, Vô Ảnh Kiếm cùng La Sinh Kiếm, đối với ba vị này có lẽ cũng biết rất rõ
Lý Hạo, nếu ngươi có thể thông thạo nhiều loại kiếm thế..
Tới tìm ta, ta sẽ truyền cho ngươi Địa Phúc Kiếm
Lý Hạo giật mình nhìn gã, có chút khó tin
Võ lâm thực sự coi trọng việc truyền thừa
Không phải tùy tiện truyền lại, cho dù hắn không còn là võ sư, nhưng có thể Địa Phúc Kiếm cũng không phải là hạng người vô danh tiểu tốt
Hồng Nhất Đường có thể sống sót ở đây, có thể thực lực không mạnh, nhưng kinh nghiệm cũng tốt, hoặc mặt khác, đều là hạng nhất, vì vậy gã có thể sống sót
Một người như vậy, đưa Địa Phúc Kiếm của chính mình, mà còn dạy kiếm đạo của chính mình
"Thế nào, ngươi cho rằng ta có ý đồ xấu
Hồng Nhất Đường cười: "Nếu ngươi thực sự có thể thông thạo một vài kiếm thuật, thì có hy vọng vượt qua Viên Thạc mà trở thành kiếm khách hàng đầu của Ngân Nguyệt… Vì võ lâm thiên hạ chính danh, so với cái kiếm khách kia gọi là Ngũ Cầm Thuật thì mạnh hơn, cho dù ngươi là ai thì đều đáng để chúng ta phá lệ một lần
"Ngươi thực sự có thể học được nhiều loại kiếm thế..
Ta nói cho ngươi một bí mật, kiếm khách mạnh nhất trong Thất kiếm năm đó, Thiên Kiếm vẫn còn sống
Hơn nữa, hiện tại ngươi cũng là một đại nhân vật, nếu có thể dung hợp kiếm thế..
Ta có thể đề cử ngươi nên đi tìm hắn để học Thiên Kiếm
"Thiên Kiếm
Lý Hạo chớp chớp mắt, Hồng Nhất Đường cười gật đầu: "Đúng vậy, ngươi hỏi lão sư của ngươi một chút, hắn đã đấu với Thiên Kiếm ba lần, thất bại lần thứ nhất, chiến bình lần thứ hai, đánh bại Thiên Kiếm lần thứ ba..
Nhưng hắn đã giết chết nhiều người như vậy, hắn có giết Thiên Kiếm sao
"Lão sư ngươi phải đến khi ngũ thế dung hợp thì hắn mới đánh bại được bên kia, có thể tưởng tượng được thực lực của tên đó mạnh đến mức nào
Lý Hạo hít vào
Thật
Ta chưa nghe nói về nó
Sau khi ngũ thế của lão sư hợp nhất, vậy mà mới thực sự đánh bại đối phương, còn chưa giết chết được đối phương..
Tên đó mạnh đến mức nào chứ
"Tên đó..
Vẫn còn sống
"Tất nhiên
"Hiện tại là Siêu Năng Giả sao
Sắc mặt của Hồng Nhất Đường có chút buồn bã, gã gật đầu: "Đúng vậy
Hơn nữa hắn cũng tiến vào cái gọi là Cảnh giới Húc Quang..
Nhưng mà..
Thiên Kiếm năm đó cũng chỉ có thể trở thành Siêu Năng Giả, cho nên ta mới thật khâm phục lão sư ngươi
Lý Hạo khô khan nói: "Cái kia..
Lão sư ta thật ra muốn trở thành Siêu Năng Giả, nhưng là không có thành công..
"Không phải không thành công
Lắc đầu, Hồng Nhất Đường cười nói: "Lão sư ngươi, ta thật sự biết hắn trước tiên phải tiến vào Đấu Thiên, sau đó mới tính đến việc tiến vào siêu năng, hắn muốn lãnh hội phong thái của Đấu Thiên, bằng không, ngươi cho rằng hắn thật sự không thể tấn cấp siêu năng sao
Lý Hạo im lặng trầm mặc

Điểm này, lão sư có nói qua
Ông quả thật sau khi vào Đấu Thiên định tiến vào Siêu năng, kết quả là..
bị thương, đứt gánh giữa đường đến Đấu Thiên, sau đó mới bắt đầu nghĩ tới việc tiến vào Siêu năng, nhưng lúc đó đã quá muộn
Hồng Nhất Đường thở dài mà không nói gì thêm
Nhưng Lý Hạo lại là nhớ kỹ việc này
Lão sư lại có thêm một kẻ thù khác
Thiên Kiếm
Một vị cường giả được cho là Húc Quang, lão sư thực sự có thể khiêu khích kẻ thù
Chương 462: Ngộ Kiếm Thế


Trong số Thất Kiếm, bây giờ còn Địa Phúc Kiếm còn sống, Thiên Kiếm còn sống, lão sư nói ba người đã bị giết, hai người còn lại không biết còn sống hay không
Mà hắn cũng đang nghĩ về những gì Hồng Nhất Đường đã nói
Mọi thứ đều có thể làm kiếm
Đây là một vị kiếm khách, lời võ sư già nói có lẽ quá mức khen ngợi kiếm khách, nhưng những gì hắn nói có lẽ không phải không có đạo lý
Chính mình lĩnh ngộ kiếm thế..
Nhưng hắn luôn cảm thấy rằng sức mạnh của kiếm thế là hệ Kim
Về phần địa thế, nó thuộc về địa chi, cho nên hắn mới sáng tạo ra Thái Sơn Chi Kiếm, nhưng cái gọi là Thái Sơn Chi Kiếm này thực ra chỉ là thêm kiếm thế của địa hình vào thanh kiếm
Cả hai thực sự không phải dung hợp
Đương nhiên, Lý Hạo cảm thấy mình đã dung nhập thành công, nhưng sau khi nghe những gì mà Hồng Nhất Đường nói hôm nay, hắn đột nhiên cảm thấy mình..
Có thể không được coi là thành công
Thành công thực sự có thể không phải như thế này
Mà là đánh ra một kiếm, dù là kim hay thổ cũng được, tất cả đều hợp nhất với nhau, kiếm chính là kiếm, không cần gắn theo bất kỳ ngọn núi nào, trực tiếp giết ra hai loại lực lượng Thổ Kim, hoặc là càng nhiều hoặc là trực tiếp dung hợp thành lực lượng mới
Đây chính là kinh nghiệm của lão võ sư
Thường thì một câu cũng có thể khiến người ta nghĩ đến rất nhiều
Điều kiện tiên quyết là ngươi có đủ trí tuệ để tìm hiểu
Nhìn thấy Lý Hạo đang chìm trong suy nghĩ, Hồng Nhất Đường chỉ lẳng lặng quan sát, trong lòng có chút sầu não
Cuộc đời của một kiếm khách đã ra đi vĩnh viễn
Người này có thể phát dương quang đại Kiếm Đạo không
Ai biết được
Nhưng gã vẫn nhớ tới kiếm ý mạnh mẽ mà gã đã mơ hồ cảm nhận được trước đó
Võ lâm Ngân Nguyệt dù là kiếm khách hay đao khách thì cuối cùng đều bị đánh bại bởi một vị Ngũ Cầm… Cầm thú cũng có thể làm vương sao
Phi
Không phục, điều này là không thể tránh khỏi
Tuy nhiên, cuối cùng tất cả mọi người đều bị đánh phục
Nhưng mà vẫn không cam tâm như cũ
Nếu đệ tử của Viên Thạc nổi tiếng về Kiếm Đạo, nếu có thể đánh bại Viên Thạc..
Cho dù đây chỉ là một cuộc tranh chấp nội bộ trong Ngũ Cầm môn phái, nhưng..
Điều đó sẽ rất thú vị
Nghĩ đến đây, Hồng Nhất Đường đều muốn bật cười
Nếu Lý Hạo thực sự có thể đánh bại tên kia bằng kiếm đạo, mà hắn cũng là một võ sư..
Ha ha ha, khi nghĩ đến cảnh này, gã ngay lập tức muốn cười cùng tán thưởng
Đúng, những người trong chúng ta không thể đánh bại ngươi
Đặc biệt là Viên Thạc đã bước vào Uẩn Thần, vô cùng mạnh mẽ, mà đánh bại hắn bằng siêu năng cũng không phải là một kỹ năng..
Còn một vị kiếm khách thuần túy võ sư thì sao
Có lẽ là Thiên Kiếm cũng là ý tứ này
Không chỉ Thiên Kiếm, mà người sống khác có lẽ cũng nghĩ như vậy..
Nhưng chỉ là tên kia…

Nghĩ đến một người khác bên trong Thất Kiếm thì gã lại có chút phân tâm
Người kia… Vẫn còn kiên trì sao
Bây giờ, ngay cả Thiên Kiếm cũng đã từ bỏ, nếu vẫn cố chấp..
Thật sự có hy vọng sao
Có lẽ..
Đúng là vậy, Viên Thạc đã tìm ra con đường Uẩn Thần, nếu biết sớm sẽ như vậy thì năm đó chính mình cũng sẽ kiên trì, tiếc là vật đổi sao dời, ngược lại hắn mong rằng người kia sẽ có kết quả tốt
"Hồng sư thúc
Lời nói của Lý Hạo đã đánh thức gã
Hồng Nhất Đường cười nói: "Có chuyện gì vậy
Lý Hạo nghiêm túc nói: "Hồng sư thúc, ngài nói cái gì cũng có thể là kiếm, vậy bản thể của thanh kiếm đó có phải là thuộc hệ Kim không
"Dĩ nhiên là không
Hồng Nhất Đường lắc đầu: "Thuộc tính Kim chỉ là vật dẫn, kiếm làm bằng kim loại thì sắc bén hơn thôi
Nhưng nếu kiếm thạch sắc hơn kiếm kim loại thì ngươi có nghĩ bản chất của kiếm là hệ Kim không
Nếu là sắt thép thì kim loại không thể tinh luyện ra, thanh kiếm lúc đầu có thể chỉ là gỗ, gốm sứ, hoặc đá, ngươi có nghĩ bản chất của thanh kiếm là thuộc tính Mộc, thuộc tính Thổ sao
"Lý Hạo, ngươi phải phân biệt được sự khác nhau giữa kiếm cùng vật dẫn
Kiếm là một loại kỹ thuật
Một loại pháp
Đương nhiên, đối với ngươi bây giờ mà nói thì nó là một loại thế mà thế không có thuộc tính, thuộc tính chính ngươi ban cho
"Ngươi đừng đem mọi thứ đều phân chia thuộc tính..
Đó là không đúng
Lúc này, Hồng Nhất Đường thấy thú vị khi dạy đồ đệ, tâm trạng vui vẻ, nói tiếp: "Thế của ngươi, nó có thuộc tính sao
Không
Kỳ thực, tất cả đều là tưởng tượng của chính ngươi
Chẳng hạn như Lưu Long, hắn cảm thấy thế của mình là sóng biển… Hắn tu luyện Cửu Đoán Kình, nhưng ngươi có biết cha hắn, là Ngân Thương của Ngân Nguyệt có thuộc tính gì không
Lý Hạo lắc đầu, cái này hắn không biết
"Đó là lửa!”

"Thương của cha hắn như lửa
Thương như Hoả Long, bắn ra một phát, Cửu Long Điệt, Ngân Thương còn gọi là Hoả Long Thương
"Nhưng ngươi có thể nói Cửu Đoán Kình là thuộc tính Hoả sao
Đương nhiên không phải, cũng không phải nước, điều đó tùy ngươi, sự hiểu biết của mỗi người là khác nhau
Lúc này Lý Hạo mới hoàn toàn hiểu ra
Thế, không phân biệt thuộc tính
Lão sư phân chia thuộc tính đó là vì Ngũ Cầm vừa vặn tương ứng với ngũ hành, cho nên bản thân hắn hiểu rõ và đem nó chia thành năm thuộc tính, điều này không có nghĩa là Lý Hạo cũng nên làm như vậy
Hiểu rồi
Lão sư chưa bao giờ nói điều này, có lẽ lão sư chỉ mong Lý Hạo tiến vào con đường Ngũ Cầm
Kết quả là Lý Hạo đi kiếm thế..
Ngày đó kiếm lực cũng mới được lĩnh ngộ, lúc đó Viên Thạc không có thời gian nói chuyện này với hắn
Mà bây giờ, một kiếm khách hàng đầu của năm đó đã thêm cho Lý Hạo tất cả những điều này
"Kiếm… Không phân thuộc tính
Lý Hạo nghĩ tới cái gì, kiếm thế của mình không thể ngẫu nhiên trộn lẫn, cũng không thể dựa vào nguyên tố Kim, nếu thật sự phụ thuộc vào nó, vậy thì kiếm thế chỉ có thể là thuộc tính Kim
Trước giờ hắn vẫn muốn dung nhập kiếm vào ngũ tạng
Nhưng bây giờ..
Không cần thiết phải làm như thế
"Sư thúc, vậy thì kiếm thế chịu được, đúng không
Lý Hạo lại hỏi: "Ví như kiếm thế của ta không có thuộc tính, vậy nếu ta cảm ngộ hỏa kiếm, thổ kiếm..
Vậy những kiếm thế này có thể dung hợp làm một, giống như lão sư của ta, Ngũ Cầm dung hợp mà không cần phải phân biệt…"

"Đó là tất cả những gì ta đang nói đến
Hồng Nhất Đường cười nói: "Ngươi rốt cục hiểu được cái gì, kiếm, không phải là duy nhất
Lý Hạo gật đầu: "Vậy sau đó nếu ta lĩnh ngộ được những thế khác thì ta có thể dùng làm kiếm, đúng không
"Không tệ
"Như vậy, kiếm nhưng thực ra là tổng cương, ta có thể lĩnh hội các nhánh dưới tổng cương rồi cuối cùng hội tụ thành tổng cương đúng không
"Thông minh
Hồng Nhất Đường khen ngợi hắn một câu, đột nhiên cảm thấy rằng đồ đệ này của Viên Thạc thực sự thông minh
Đúng, kiếm chính là tổng cương
Còn Lí Hạo lúc này cũng có chút hưng phấn, cho nên nói ta có thể tách ra, hoả kiếm, thổ kiếm, phong kiếm, thủy kiếm..
Nói tóm lại, chỉ cần lính ngộ thế thì có thể thay đổi thuộc tính bất kì cho kiếm
Cuối cùng, tất cả kiếm đã hợp nhất
Hình thành một kiếm ý mới
"Ngũ tạng luyện hóa ngũ thần..
Uẩn ngũ phân kiếm rốt cuộc sẽ hòa làm một mà trở thành kiếm pháp tổng cương
Lý Hạo không ngừng suy nghĩ mà thậm chí bắt đầu thử
Biến ngọn núi trong lá lách của chính mình thành một thanh kiếm
Thổ hành chi kiếm
Vào lúc này, hắn đã có một cách hiểu khác đối với Kiếm Đạo
Chương 463: Ngươi Vẫn Bị Thương Sao

"Lý Hạo cùng vị kia nói chuyện rất vui vẻ
Hách Liên Xuyên liếc nhìn Hồ Định Phương cười nói: "Ngươi cho rằng hai người họ ai đang lừa ai
"Ừm
Hồ Định Phương nhìn hắn đầy nghi ngờ
Hách Liên Xuyên cười to nói: "Nhìn ta làm gì, Hồng Nhất Đường người này rất khôn khéo, hắn sẽ không có nói chuyện với Lý Hạo mà không có lý do, Lý Hạo cũng không có tâm tư kia, bọn họ có thể nói chuyện sôi nổi, nhất định đều có ý tưởng của riêng họ
Hồ Định Phương không có hứng thú với chuyện này, cau mày nhìn về phía nội thành phía xa: "Ngươi nghĩ xem..
Chúng ta có thể vào nội thành được không
"Không thể
Hách Liên Xuyên trực tiếp lắc đầu: "Không có hy vọng, đừng nghĩ tới
Hơn nữa, cho dù là cường giả Trung Bộ cũng tới..
Có lẽ có thể đi vào, nhưng nếu muốn đoạt con dấu rùa đen kia thì ta không có suy nghĩ về nó, chiến sĩ hoàng kim này bây giờ mạnh khủng khiếp, ngươi có nghĩ về thời điểm mà vị bạch ngân kia hồi phục trước đây, nó mạnh đến mức nào không
"Di tích này hiện tại không phải là thứ có thể thăm dò, bằng không, cho dù có ba năm vị Húc Quang tới cũng là đưa sinh mạng làm đồ ăn mà đây chỉ là một trong những chỗ nguy hiểm, toàn bộ nội thành, chúng ta mới thăm dò được bao nhiêu chứ
Khi hắn đang nói chuyện, một tiếng kêu đau phát ra cách đó không xa
Lý Hạo đột nhiên chảy máu nội tạng, phun ra một ngụm máu
Hai người Hồ Định Phương nhanh chóng biến mất rồi lại xuất hiện trở lại, bọn họ đã bao vây Hồng Nhất Đường, cả hai cau mày, có chuyện gì vậy
Mà Hồng Nhất Đường cũng có phần vô tội
Ta… không có làm bất cứ điều gì
"Không sao..
Chỉ là chảy máu lá lách thôi..
Lý Hạo cười: "Chuyện không liên quan đến Hồng sư thúc, là do bản thân ta bị nội thương quá nặng chưa thể chữa lành..
Hách Liên Xuyên không khỏi nói: "Ngươi..
Ngươi đã hấp thu ba viên Huyết Thần Tử cấp Nhật Diệu, còn chưa lành..
Thương thế của ngươi đến cùng nặng bao nhiêu
Hắn muốn phàn nàn
Nhưng vết thương của Lý Hạo dường như vẫn chưa lành hẳn, nhìn đi, nội phủ lại chảy máu rồi
Lý Hạo cũng rất bất đắc dĩ: "Thực lực của Khổng Phi quá mạnh, cho nên trong thể nội của ta đã để lại ám kình..
"Không phải trước đó ngươi nói không phải do người Phi Thiên làm sao
Lý Hạo cười khổ: "Hách Bộ, lúc trước bọn hắn có hai vị Tam Dương, cho dù là bọn hắn, ta cũng không thể nói, bằng không thì bọn hắn hông phải đã gây phiền phức cho Tuần Dạ Nhân của ta sao
Ta bị thương cũng không thành vấn đề, nhưng làm sao có thể để Tuần Dạ Nhân khiêu khích cường địch vì ta chứ
Bây giờ bọn hắn đã chết rồi, ta mới dám nói, lúc đó nhất định là Khổng Phi làm… Được rồi, người đều đã chết, lại nói lời này làm gì.”

Hồ Định Phương cũng phải đau đầu nói: "Vậy ta đi tìm Tử Nguyệt xin thêm một ít Huyết Thần Tử
Thương thế này thế mà thực sự bộc phát
Cùng Lý Hạo đi vào một chuyến, không có ích lợi gì, lại là bị thương, cái này không tốt
Vốn dĩ còn tưởng rằng Lý Hạo tự mình đi vào giúp hắn, làm sao cũng có thể thu hoạch được một chút, nhưng hóa ra lại tốt rồi kết quả thì ngược lại, không có gì cả
Nghĩ đến đây, hắn đột nhiên nghiến răng nghiến lợi nói: "Hách Liên Xuyên, lấy ra một viên Thần Năng Thạch thuộc tính Mộc đi
"Cái gì
Hồ Định Phương lạnh lùng nói: "Sao, ta cũng được phân chia 20 viên, chẳng lẽ muốn một viên đều không được sao
Hấp thu Thần Năng Thạch, hiệu quả vô cùng tốt, tuy rằng rất lãng phí, nhưng hắn chưa từng khôi phục thương thế, nếu cứ tiếp tục như thế thì làm sao có thể tấn cấp Đấu Thiên
Mất quá nhiều thời gian, ngươi có chịu trách nhiệm không
Một viên Mộc Năng Thạch sẽ có thể chữa lành cho hắn cùng tăng cường thể chất của hắn..
Nó chỉ là một viên, chẳng lẽ ta không muốn nó
Hách Liên Xuyên bất đắc dĩ nói: "Không phải..
Ý của ta là, sau khi trở về ta có thể tìm một Trị Liệu sư cho hắn, hoặc là cung cấp cho hắn một ít mộc năng, bây giờ dùng Thần Năng Thạch thì quá lãng phí..
"Vậy thì lãng phí
Hồ Định Phương nhấn mạnh
Lý Hạo ho ra máu, vội vàng nói: "Đừng..
Không cần lãng phí..
"Hách Liên Xuyên
Hồ Định Phương tức giận: "Lần này ta đã thu hoạch đủ 50 viên Thần Năng Thạch, lấy ra một viên thì thế nào
Hách Liên Xuyên trợn mắt
Mẹ nó
Ngươi cái tên này..
Được rồi, hắn không còn gì để nói, một lát sau trên tay hắn xuất hiện một viên Mộc Năng Thạch, viên đá kia có màu xanh lục nhìn có chút rực rỡ
Hắn miễn cưỡng nói: "Mộc Năng Thạch thực sự rất hiếm, trong số 50 viên đá thì chỉ có một ít là mộc năng
Thứ này..
thực sự rất quý
Ngươi có thể bán một viên nho nhỏ này ở Trung Bộ, có lẽ ngươi có thể bán được mấy ngàn phương năng lượng bí ẩn
"

Rốt cuộc, hắn đưa cho Lý Hạo: "Dựa theo Ngũ Cầm Thổ Nạp Thuật, ngươi có thể hấp thu nó, không chỉ có thể chữa lành vết thương mà còn có thể cường hóa nội tạng, cường hoá thân thể, thậm chí là nội kình..
Có thể nói Thần Năng Thạch chính là một vị thuốc toàn năng, quý hơn bất kỳ Huyết Thần Tử nào..
Nhưng hiếm quá mà địa phương lại dùng nhiều
"Cái này..
Có thích hợp không
Lý Hạo có vẻ hơi ngượng ngùng, Hách Liên Xuyên trợn tròn mắt nhìn, hắn ta luôn cảm thấy tên này đang giả vờ, như chính là dùng Thần Năng Thạch để lừa gạt ta
Tuy nhiên, thổ huyết này lại không giống giả
Thật là đau đầu
"Thích hợp, cho ngươi đây
Hách Liên Xuyên thản nhiên nói: "Đừng lo lắng, không trừ 5000 phương của ngươi
Ngươi cần phải cho Hồ Định Phương một ít mặt mũi..
Đương nhiên, ngươi không cần cho hắn mặt mũi, một viên Thần Năng Thạch không thể đổi được Ngũ Cầm Thổ Nạp Thuật…"

Hồ Định Phương khẽ cau mày, liếc nhìn hắn một cái rồi bỏ đi mà không nói gì
Hắn có chút kiêng kỵ về vấn đề này cũng không quá nguyện ý cùng người khác đề cập đến nó
Võ lâm truyền thừa đã bị bại lộ… 20 năm trước đã bị hắn đánh nát đầu rồi
Hơn nữa, chuyện ấy còn lan rộng, đối với danh tiếng của lão bà hắn thật sự rất xấu, Viên Thạc không so đo đến việc phương pháp cốt lõi của Ngũ Cầm bị tiết lộ ra ngoài nhưng lão bối võ sư đều nổi giận
Lý Hạo cũng không nói gì thêm, cầm lấy một khối Mộc Năng Thạch bắt đầu thử hấp thu
Ngay sau khi Ngũ Cầm Thổ bí thuật vừa được phát ra, một năng lượng đặc biệt nhanh chóng tràn vào thể nội
Lúc này..
Lý Hạo hơi có chút kỳ quái
Nó tương tự như kiếm năng
Tất nhiên, nó vẫn kém hơn một chút, cảm giác không thể ôn hoà bằng kiếm mà cũng không hiệu quả bằng kiếm, cho nên nó vẫn không tốt bằng kiếm nhưng nó mạnh hơn nhiều so với năng lượng bí ẩn
Một cỗ năng lượng thuộc tính Mộc ôn hoà tràn vào trong thể nội
Tu bổ lá lách đã gần như bị phá..
Không thể nào, Lý Hạo chỉ muốn chuyển đổi thành một kiếm, lại khiến ngọn núi bạo loạn mà suýt chút nữa thì lá lách của hắn đã vỡ nát
Giờ phút này, Lý Hạo cũng cảm thấy được cỗ năng lượng này quả thực rất hữu dụng
Đặc biệt là gan, vào lúc này được luyện hoá bởi nguyên tố Mộc
Nhưng Lý Hạo vẫn còn có chút tiếc nuối..
Không bằng kiếm năng
Mà kiếm năng có thể được tháo rời tốt hơn
Tuy nhiên, những gì kiếm năng tước đoạt thường là năng lượng bí ẩn, nó có thể tước đoạt Mộc Năng Thạch sao
Nếu vậy, nó có thể thuần túy hơn một chút không
"Còn nữa, thứ này..
Có thể bổ sung kiếm năng sao
Lý Hạo trong lòng thầm nghĩ, nhưng hắn không có cơ hội thử, nếu có thể thì Thần Năng Thạch này chính là bảo vật thật
Lục phủ ngũ tạng đều đang cường hoá
Thân thể đều đã dần dần cường hoá, nhưng không thấy rõ ràng
Hách Liên Xuyên nhìn xem, hơi nhíu mày nhìn viên Mộc Năng Thạch trước mặt dần dần mờ đi, đành phải nhắc nhở: “Không cần hấp thu hết, chỉ cần màu sắc không phai đi toàn bộ, thứ này còn có thể khôi phục lại
Đây mới là điều căn bản của bảo vật
Lý Hạo kinh ngạc, nó còn có thể khôi phục sao
"Có nhanh không
"Không nhanh, nhưng ba năm năm sau cũng có thể khôi phục không ít, như vậy Thần Năng Thạch mới là chí bảo..
50 viên, có thể hình thành một quặng mỏ nho nhỏ..
Lý Hạo cứng họng
Chỉ 50 viên đá nhỏ này mà vẫn còn là khoáng mạch, nói đùa thôi
Cùng nhau cũng không to bằng quả bóng da
Chương 464: Quá Yếu Đuối


Hách Liên Xuyên nói xong, đột nhiên nói: "Tiểu tử, tốc độ hấp thu của ngươi nhanh như vậy, ta cảm giác được ngươi đã hấp thu trên trăm phương rồi, tại sao không có biến hoá gì
Dưới tình huống bình thường thì dù sao cũng phải có chút thay đổi phải không, hay là ngươi có vấn đề gì không
"Cái gì
Lý Hạo vẻ mặt mờ mịt nói
Hách Liên Xuyên trầm mặc, lại truyền giọng nói: "Theo lý thuyết thì một vị Phá Bách cũng không thể hấp thu nhanh như vậy, cũng không hấp thu nhiều như vậy, là ngươi bí mật tấn cấp Đấu Thiên phải không
Lý Hạo lại lên tiếng, kinh ngạc nói: "Hách Bộ, ngươi đang nói cái gì
"..
Hách Liên Xuyên không nói gì cả
Xa xa, Hồ Định Phương cau mày liếc nhìn Hách Liên Xuyên, nói: "Ngươi đang nói linh tinh cái gì
Hắn cảm thấy dường như Hách Liên Xuyên đang nói xấu mình
Chắc chắn
Bằng không, Lý Hạo nhìn chính mình mấy lần làm gì
Hách Liên Xuyên cứng họng đến muốn thổ huyết, mẹ nó ta mới không nói gì về ngươi
Được rồi, tên tiểu tử này, bội bạc cái gì cũng không nói mà chỉ liếc nhìn Hồ Định Phương, tên này đang muốn gây chuyện
Mà Lý Hạo không bận tâm về điều đó nữa
Hỏi nhiều quá làm gì
Trì hoãn việc hấp thu mộc năng của chính mình
Lúc này trong lòng hắn vụng trộm vui vẻ, Mộc Năng Thạch coi như không tệ, mộc năng đã được bổ sung, trước đây mộc năng lượng của hắn ít nhất, hỏa năng cùng thủy năng đều đã hấp thu 600 phương mà mộc năng chỉ có 300 phương
Đúng lúc này, mộc năng nhanh chóng bổ sung gần trăm phương
Đồ tốt
Lý Hạo nhớ rằng dường như chính mình cũng không có nhiều mộc năng trong những Thần Năng Thạch mà hắn thu thập được
Không công kiếm được một cái chẳng có gì là tệ cả
Tất nhiên, đó chỉ là những thu hoạch ngoài mong đợi, còn những thu hoạch thực sự như lời nói của Hồng Nhất Đường, điều này khiến Lý Hạo có chút cảm khái, coi như hắn đã có thêm một bút để hoàn thiện võ đạo của mình
Đường võ đạo, khi lên đến Phá Bách đỉnh phong thực sự rất lộn xộn
Sau khi vào Đấu Thiên, tất cả mọi người đều rất mê mang
Viên Thạc hiện đang hoàn thiện, nhưng con đường của Viên Thạc có lẽ không phù hợp với bất kỳ ai, thực ra Lý Hạo cũng đang bắt đầu suy nghĩ về cái này, đương nhiên hắn còn quá trẻ mà quá ít kiến thức nên chỉ có thể thu hoạch linh cảm từ người khác một chút thôi
Bây giờ, về phương diện kiếm đạo, lại cảm thấy có một chút thu hoạch
Trước đây hắn cũng rất bối rối, kiếm phá ta, kiếm vô cực, kiếm phá trời..
Nhìn thấy rất nhiều cường giả ở thời kỳ văn minh cổ đại khiến hắn có chút không biết mình nên chọn cái gì
Hôm nay Lý Hạo có chút hiểu rõ
Bao nhiêu thì cũng không bao giờ rời khỏi bản chất biến hoá
Cốt lõi vẫn là kiếm ý cùng thế, còn kiếm ý thì hiện ra như thế nào là tùy thuộc vào cảnh, nhìn chiến trận cùng độ linh hoạt
Lý Hạo coi như tiếp thu những thứ này
Những người khác không cảm nhận được nhiều, nhưng Hồng Nhất Đường lại nhìn thêm vài lần..
Trên thân tên này có một cỗ kiếm ý không giống bình thường
Không chỉ có hắn mà Lưu Long cùng Hồ Định Phương cũng liếc nhìn Lý Hạo ở đằng xa
Không đề cập đến Lưu Long, Hồ Định Phương thực sự có một chút nghi ngờ
Thế
Hắn không hiểu Lý Hạo nhưng hắn biết một chút gì đó về Ngũ Cầm Thế, Lý Hạo làm đệ tử quan môn của Viên Thạc lại không đi Ngũ Cầm Thế mà lại đi kiếm thế… Thực sự là… Không biết nên nói như thế nào
..
Còn Lý Hạo, dù ai đi xem như thế nào đi nữa cũng mặc kệ
Nếu không thuận theo Ngũ Cầm Thế thì cũng không coi thường, nhưng đường đi của lão sư chưa chắc đã là đường của mình..
Mà thực ra cũng không phải tùy hứng, hắn cũng không muốn tự dối mình
Vì một kiếm kia của tổ tông, hắn có chút chướng mắt Ngũ Cầm Thế
Cho nên người khác có thể không hiểu nhưng lão sư chắc cũng biết tâm tư của hắn
Đây thực sự cũng là lời thuyết phục của chính Viên Thạc để khiến Lý Hạo nhận ra một kiếm đó
Bản thân Viên Thạc cũng biết rằng Ngũ Cầm Thế hiện tại của mình chắc chắn không bằng một kiếm đó..
Một kiếm đáng sợ đến doạ người
Bởi vậy, lúc này mới có Lý Hạo làm đệ tử quan môn, nhưng là hắn cũng không cảm ngộ Ngũ Cầm Thế
..
Thời gian lại trôi qua một chút
Lý Hạo đã hấp thu rất nhiều mộc năng, thậm chí đạt tới Mộc, Thủy, Hỏa cân bằng, đều khoảng 600 phương mà Thần Năng Thạch cũng mờ đi rất nhiều
Bây giờ hai năng lượng Thổ, Kim của hắn đều yếu nhất
Chỉ có hơn 400 phương nhưng ba loại còn lại đã bắt kịp
Trong lá lách là núi bị đè nén, Lý Hạo tiêu hao nhiều như vậy nhưng không chỉ là luyện hoá ngũ tạng mà còn muốn chuyển địa thế thành Địa Kiếm Thế
Trong lá lách, ngọn núi lớn kia theo thời gian cũng nhỏ dần lại
Lúc này, nó cũng chỉ lớn hơn một chút so với cây trụ
Lý Hạo cảm thấy có hi vọng hoàn thành nén xong mới đi ra ngoài
Sau khi thành công thì sẽ có một số thay đổi khác nhau trên địa thế của chính mình để khiến bản thân trở nên cường đại hơn
Một giờ, hai giờ..
Khi viên Mộc Năng Thạch trong tay Lý Hạo đã đen..
Hách Liên Xuyên đành phải lên tiếng đánh gãy việc tu luyện: "Ngũ tạng của ngươi còn chữa thành công sao
Hắn nhìn viên Mộc Năng Thạch mà cảm thấy xót xa: "Viên Mộc Năng Thạch này..
Đã bị ngươi rút sạch rồi
Ở phía xa, Hồ Định Phương kinh ngạc: "Cái này..
Giả sao
Hoặc là, trước kia gần như tiêu hao hết rồi, bằng không, Lý Hạo làm sao có thể hấp thu, cũng sẽ không tiêu hao năng lượng, lại đừng nói tới hắn, chính là ngươi cùng ta cũng không nhanh như vậy sẽ sớm hấp thu xong một khối Thần Năng Thạch
Hách Liên Xuyên cứng họng, đành phải nói: "Có lẽ là đã bị tiêu hao..
Có lẽ đã lâu quá nên hao tổn không ít năng lượng
Hắn cũng bối rối
Viên Mộc Năng Thạch này không lớn, làm sao có thể nói nó có 500 phương năng lượng bí ẩn
Kết quả..
Không hơn không kém, hết sạch rồi
Lý Hạo chính là một con trâu thì cũng không thể hấp thu hết 500 phương năng lượng bí ẩn
Lý Hạo lúc này mới mở mắt ra, nhìn thoáng qua Mộc Năng Thạch trong tay, có chút xấu hổ nói: "Đều là hấp thu xong sao
Ta nói tại sao vô dụng… Hách Bộ, trả lại cái này cho ngươi, ngươi giữ lại tiếp tục dùng… Ngũ tạng bị thương rất nhiều, tuy rằng không có khỏi hẳn..
"

"Khụ khụ khụ
Hách Liên Xuyên suýt thì thổ huyết, còn không có khỏi hẳn
Lý Hạo thở dài tiếc nuối, hắn vẫn còn chưa hoàn toàn nén thành công, suýt chút nữa sợ động tĩnh quá nhiều nên không dám tiếp tục nén
Tuy nhiên, nó sẽ sắp hoàn thành
Hắn rất mong đợi cục diện địa thế sẽ biến thành Địa Kiếm Thế, sẽ có biến hoá như thế nào
Hách Liên Xuyên không khỏi than thở, đành phải cất Mộc Năng Thạch đi: "Đi thôi, đi ra khỏi thành, đến cửa di tích chờ lấy, chắc là cũng nên sớm đi
Ở di tích cánh cửa sắp mở
Nếu không ra ngoài hôm nay thì chỉ có thể ra ngoài vào tháng sau, điều quan trọng là mọi người chưa hẳn còn sống sót để đi ra ngoài vào tháng sau
Lý Hạo cũng không có phản đối, cùng một nhóm mấy người bước nhanh đi ra ngoài
..
Cùng lúc đó
Nội thành
Đại ô quy lơ lửng trên không trung dường như đã mở mắt
Ánh mắt đổ về hướng đám người Lý Hạo đã rời đi
Truyền nhân của một trong tám gia tộc… Kiếm ý..
Truyền nhân của Lý gia sao
Quá yếu..
Yếu đuối đến không thể tin được đây sẽ là một trong bát đại gia năm đó
Liệu Trường Sinh Kiếm Môn của Lý gia có còn tồn tại
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Vô số ý nghĩ từ từ hiện lên rồi nhanh chóng tan vỡ
Tầm nhìn lại lần nữa rơi xuống phía dưới, mà ở đó, một đầu hắc cẩu lờ mờ xuất hiện..
Đại ô quy im lặng quan sát, hậu duệ của Trấn Yêu Sứ Nhân tộc, hiện tại bọn họ bình thường như vậy sao
Trong trí nhớ mơ hồ hiện ra một cảnh tượng..
Lại rất nhanh tan biến, quá lâu để nghĩ đến, một khi khôi phục..
Đã kết thúc, một lúc sau thì ánh mắt biến mất
Dù là truyền thừa của tám nhà hay là hậu duệ của Trấn Yêu Sứ, hay là hậu duệ của Trấn Hải Sứ..
Thì tất cả đều là những mảnh ký ức vụn vỡ
Giờ phút này, thành cổ một lần nữa rơi vào tĩnh lặng chết chóc, ánh sáng mờ ảo dần
Chương 465: Dụ Đến Hồng Nguyệt

Đi ra ngoại thành, Lý Hạo quay đầu nhìn thoáng qua
Trong lúc mơ hồ, cảm giác giống như có người đang nhìn hắn
Lý Hạo quay đầu ngừng chân một lát, Vương Minh bên cạnh hỏi nhỏ: "Làm gì vậy, còn tiếc những bảo bối kia hả
Có liên quan với hắn không
Lần này gia hỏa Lý Hạo thu hoạch biết bao nhiêu, vậy mà còn không biết dừng
Lý Hạo cười, lắc đầu, tiếp tục tiến lên
Đoạn đường này hắn chưa từng đi qua
Bóng tối bao trùm
Qua bóng tối nơi đây mới là cửa trước đó tiến vào, cửa vào vách núi
Chỉ có một con đường, rất đen
Con đường này thật ra cũng không tính là an toàn
Đang đi tới, trong bóng tối như có vật gì, vụt một tiếng, phá không bắn ra
Ầm
Hồ Định Phương đánh một quyền ra, đánh chạy thứ gì đó không biết trong bóng tối
Lý Hạo khẽ nhíu mày, thứ gì vậy
Hách Liên Xuyên biết hắn không rõ, bởi vì Lý Hạo trực tiếp truyền tống vào nội thành
Lúc này, hắn thuận miệng nói: "Hai bên con đường này giống như có vài thứ cổ quái, cảm giác hơi giống gai gỗ..
Có thể là cơ quan nào đó
Gai gỗ
Lý Hạo hơi cổ quái, không nói gì, thật ra hai bên không cách nào đi ra ngoài, chỉ có thể đi dọc theo con đường này lên phía trước
Gai gỗ này uy hiếp không tính quá lớn
Nhưng vẫn luôn cảm thấy đây không phải cơ quan
Cảm giác..
Cảm giác giống vật sống
Thế nhưng không thể nào
Nơi này phong bế vô số tháng năm, đâu ra vật sống
Dù là những chiến khải kia thì cũng chỉ là vật chết, chỉ là giống như lưu lại từng tia ý thức thôi
Sau khi khôi phục cũng cấp tốc sụp đổ
Một mực đi lên phía trước, tập kích thế này kéo dài nhiều lần
Nhưng mỗi một lần đều bị hóa giải nhẹ nhàng, cho nên trước đó mới không có xuất hiện tổn thất gì
Rất nhanh, một vòng sáng ngời xuất hiện
Sau một khắc, bọn Lý Hạo đi vào trên một quảng trường thật to
Trước quảng trường cũng một cửa vách núi như thế, đây chính là cửa lớn đi ra ngoài
Lúc này vẫn chưa tới thời điểm đi ra
Đám người ngừng lại
Lại qua một hồi, trong bóng tối có tiếng bước chân truyền đến
Sau một hồi, Luân Chuyển Vương đi ra, bên cạnh vẫn có gia hỏa uy hiếp Lưu Long đi theo như cũ
Gia hỏa này mệnh thật cứng, Lý Hạo cũng bội phục, sống đến nay, thành dòng độc đinh của Diêm La
Rất nhanh, Tử Nguyệt cũng đi tới, đồng dạng bên người cũng có 3 Nhật Diệu Hồng Nguyệt đi theo
Lần này, trừ một nhóm sớm đi ra thì bây giờ ba tổ chức lớn chỉ còn lại có 6 người
Hách Liên Xuyên thấy hai người cũng đi ra, cười ha hả, nói: "Hai người phát hiện bảo vật gì hả
Luân Chuyển Vương thản nhiên nói: "Bảo vật đều trong nội thành, nếu Hách bộ trưởng ưa thích thì quay lại lấy là được
Bảo vật
Nếu ngoại thành thật sự có bảo vật thì còn có thể đến phiên bọn họ không
Sớm đã bị Tuần Dạ Nhân lấy đi toàn bộ
Lúc này Tử Nguyệt và Luân Chuyển Vương là một thể
Lần này Tuần Dạ Nhân tổn thất không lớn, hai Tam Dương đều còn sống, hai người bọn họ lại có khác nhau, có thể đi ra hay không cũng khó nói
"Ta cũng không dám
Hách Liên Xuyên cười ha hả, nói: "Thực lực của ta mới chỉ là Tam Dương sơ kỳ, không giống hai người đều là cường giả
Lần này sau khi rời khỏi đây, dù người tổng bộ Hồng Nguyệt và Diêm La đến, lần sau hai người đại khái có thể tiến đến hay không..
Ta rất khó nói
Hách Liên Xuyên thở dài, nói: "Ta là Tam Dương sơ kỳ..
Cũng không có quyền nói chuyện
Lời mặc dù hơi giả, nhưng sự thật thật sự có thể chính là như vậy
Tử Nguyệt lười nghe hắn nói lời dối trá, cũng không có hứng thú hiểu những này
Nàng ta nhìn về phía Lý Hạo, giọng điệu bình tĩnh: "Lý Hạo, lần này ngươi ra ngoài, thiên hạ không biết có bao nhiêu người muốn tìm ngươi phiền phức
Lấy thực lực Tuần Dạ Nhân..
Thật sự phải toàn lực ứng phó, tự nhiên có thể bảo đảm ngươi
Thế nhưng..
Ngươi cảm thấy có thể không
Không nói tổng bộ Tuần Dạ Nhân, chính là phân bộ ở Ngân Nguyệt, ngươi cảm thấy có mấy người bằng lòng dùng toàn lực bảo đảm ngươi
Lý Hạo không nói
"Đến Hồng Nguyệt đi
Tử Nguyệt cười nhạt nói: "Đến Hồng Nguyệt, không nhất định là một con đường chết
Ta biết ngươi sợ Hồng Nguyệt sẽ giết ngươi..
Nhưng chỉ cần không phải giết ngươi, chỉ cần còn có những biện pháp khác, ngươi..
Có thể sống sót, mà lại sẽ sống rất tốt
Lý Hạo nói khẽ: "Không giết ta..
Vậy làm thực hiện kế hoạch bát mạch hội tụ của các ngươi
Nói đùa
Thật sự coi ta ngu xuẩn vậy hả
Tử Nguyệt cười nhạt một tiếng: "Trước kia là trước kia, một người bình thường chết thì chết, chẳng lẽ còn muốn cố ý đi bồi dưỡng rồi lại bắt về từ từ nghiên cứu xử lý
Bây giờ là bây giờ, lão sư của ngươi tấn cấp Uẩn Thần, ngươi cũng Phá Bách viên mãn..
Giá trị khác biệt, đãi ngộ tự nhiên không giống
Hách Liên Xuyên bật cười: "Ta nói, cái này..
Có phải không thích hợp không
Hồng Nguyệt các ngươi giết những người khác của bát đại gia, cũng muốn giết hắn, cha mẹ của hắn chết đều do các ngươi làm, thế mà bây giờ ngươi lại muốn lôi kéo hắn
Được, Lý Hạo, nếu ngươi không sợ thì cứ việc đi
Nói đùa
Hắn cảm thấy Tử Nguyệt hơi bị điên, sao lại dám nói ra lời như vậy
Tử Nguyệt lại rất bình tĩnh: "Không có gì không thích hợp cả, các ngươi không rõ tôn chỉ của Hồng Nguyệt, cũng sẽ không hiểu
Chỉ có chân chính gia nhập thì các ngươi mới có thể biết được Hồng Nguyệt..
vĩ đại hơn các ngươi tưởng tượng
"Ha ha
Hách Liên Xuyên cười, lười nói lại
Hồ Định Phương lườm nàng một cái, cũng rất bình tĩnh: "Người ngươi dựa vào chẳng qua là những người như Ánh Hồng Nguyệt, những người kia..
Sẽ đến Ngân Nguyệt hả
Nếu như không đến thì ngươi có tư cách gì lớn lối như thế
"Hồng Nguyệt cường đại, không phải ngươi có thể hiểu được
Tử Nguyệt đạm mạc không gì sánh được: "Nếu ngươi nghĩ Hồng Nguyệt chỉ có thủ lĩnh cường đại, vậy thì sai rồi
Hồ Định Phương, không nên cảm thấy Hổ Dực quân của ngươi mạnh thế nào
Tại thời đại siêu năng quật khởi, quân đoàn do một đám người bình thường xây dựng..
Không đáng giá nhắc tới
Nhật Diệu có thể đấu ngàn, Tam Dương có thể địch vạn..
Cái gọi là vũ khí nóng, sớm muộn gì cũng sẽ mất đi hiệu dụng dưới sự quật khởi của siêu năng thôi
"Tối thiểu bây giờ còn có thể dùng
Hồ Định Phương lạnh nhạt không gì sánh được: "Giờ nổ chết ngươi cũng không thành vấn đề
Không tin thì ngươi có thể thử xem
Im lặng
Hai bên không còn nói chuyện, uy hiếp thế này đều không có tác dụng gì với nhau
Giờ phút này chỉ có chờ đợi di tích mở ra
Hách Liên Xuyên nhìn thoáng qua Lý Hạo bên cạnh, truyền âm: "Sau khi rời khỏi đây, ngươi ít nói chuyện là được, không cần phản ứng nữ nhân này
Nàng nghĩ người ba tổ chức lớn đến là có thể bức bách Hầu bộ
Không nên xem thường Hầu bộ..
Đây chính là ngoan nhân mà Ánh Hồng Nguyệt tự đến cũng không thể mang lão sư ngươi đi được
Lý Hạo gật đầu
Hồi hộp
Không tính quá hồi hộp
Nếu Tuần Dạ Nhân thật sự không có cách gì..
Thì chạy trốn thôi, sợ cái gì
Lão sư cũng chạy, hắn cẩn thận một chút thì chưa hẳn chạy không thoát
Những người này, coi như bắt hắn thì cũng sẽ không lập tức giết hắn
Hồng Nguyệt còn muốn bắt sống hắn mà
Chương 466: Tổn Thất Nặng Nề


Vào thời khắc này, một tiếng ầm vang
Vách núi trước mặt bắt đầu rung động
Trong chớp mắt, mơ hồ có thể nhìn thấy cảnh phía ngoài, mà trước khi tiến vào lại không cách nào thấy rõ bên trong
Điều này cùng loại với kính một chiều, có thể thấy rõ tình huống bên ngoài
Ngoài vách núi cũng không có nguy cơ gì, cũng không thấy được người nào, chỉ thấy Hầu Tiêu Trần
Đúng vậy, Hầu Tiêu Trần thế mà ở cửa ra vào
Lần này, ngược lại là Tử Nguyệt và Luân Chuyển Vương gấp gáp
Người của ba tổ chức lớn đâu
Sao Hầu Tiêu Trần lại ở bên ngoài chờ
Hai người vô cùng lo lắng, mấy Nhật Diệu càng là hơi bối rối
Hầu Tiêu Trần..
Lão đại của Tuần Dạ Nhân ở Ngân Nguyệt
Cho dù mấy năm nay Hầu Tiêu Trần không có chiến tích gì, nhưng mọi người vẫn sợ hắn
Trong lúc bọn họ lo lắng thì vách núi rung động, sóng nước dập dờn
Điều này đại biểu cho việc có thể rời đi
Luân Chuyển Vương và Tử Nguyệt không dám tùy tiện ra ngoài
Đám người Hách Liên Xuyên thì không có cố kỵ, từng người cười ha hả đi ra ngoài
Lý Hạo cũng cấp tốc đi theo
Lần này bọn Tử Nguyệt chỉ có thể kiên trì đi ra ngoài
Nếu lại không ra ngoài, nơi này đóng lại thì đó mới là thật sự sẽ chết
..
"Đi ra
Cũng may, trong nháy mắt khi bước ra, bọn Tử Nguyệt nghe được âm thanh quen thuộc
Nháy mắt họ đã nhẹ nhàng thở ra
Áp lực khi đối mặt với Hầu Tiêu Trần rất lớn
Thẳng đến khi nghe được âm thanh, Tử Nguyệt mới an tâm
Nàng ta biết ai đã đến
Hồng Nguyệt có Hồng Chanh Hoàng Lục Thanh Lam Tử, bảy lãnh tụ mang Nguyệt
Tử Nguyệt này là đời thứ ba, nhưng nàng cũng một trong các lãnh tụ..
Mặc dù thực lực không phải Húc Quang nhưng địa vị vẫn rất cao, điều này bắt nguồn từ thân phận Tử Nguyệt
Có thể kế thừa thân phận Tử Nguyệt này, tự nhiên cũng có nguyên nhân
Đương nhiên, giờ Tử Nguyệt không hứng thú hồi ức những việc này
Ngoài Thất Nguyệt, Hồng Nguyệt còn có một số cường giả có độ nổi tiếng rất cao, tỉ như người bây giờ phát ra âm thanh này, Hồng Phát Nhân Đồ
Đây là một cường giả Hồng Nguyệt ở bên ngoài có danh khí rất lớn, giết người vô số, ở địa khu Trung Bộ cũng cường giả nổi tiếng
Trong nội bộ Hồng Nguyệt, thân phận địa vị của người này cũng gần bằng với Thất Nguyệt, cùng một vài cường giả khác hợp thành giai tầng thứ hai của Hồng Nguyệt, Trưởng Lão Hội
Hồng Phát tới, đó là cấp Húc Quang
Tử Nguyệt lập tức an tâm
Luân Chuyển Vương cũng có vẻ mặt lạnh nhạt, gã cũng nghe được âm thanh
Bình Đẳng Vương đến rồi
Điện chủ thứ chín trong Thập Điện Diêm La, Bình Đẳng Vương
Bình Đẳng Vương coi như phong quang nhiều hơn Luân Chuyển Vương xếp hạng cuối cùng
Trừ việc bản thân Bình Đẳng Vương là Húc Quang ra, thì gã còn chấp chưởng 16 Tiểu Địa Ngục, dưới trướng có 16 cường giả theo gã chinh chiến tứ phương, mà 16 người này đều là Tam Dương
Đương nhiên Bình Đẳng Vương bình thường không sống ở Ngân Nguyệt, khu vực hoạt động của gã ở Nam Bộ, không nghĩ tới lần này lại tới vì điều này
Mặc dù xếp hạng thứ 9, nhưng thực lực của gã lại cao hơn Luân Chuyển Vương rất nhiều
Phía Ngân Nguyệt, mặc kệ là Tử Nguyệt hay Luân Chuyển Vương thì cũng đều là một trong những lãnh tụ trong tổ chức của riêng mình, nhưng bàn về thực lực thì đều là kém nhất
Nếu thật sự muốn nghiêm ngặt truy cứu..
Thì việc này có quan hệ không nhỏ với Hầu Tiêu Trần và Viên Thạc
Hai người này tính được..
Luân Chuyển Vương hình như cũng đời thứ ba
Đời thứ nhất chết rồi..
Còn do Viên Thạc giết hay Hầu Tiêu Trần giết thì không ai rõ
Đời thứ hai..
Vẫn chết
Dù sao năm đó cũng không phải một hai Thiên Quyến Thần Sư bị giết
Những người như Viên Thạc giết người cũng sẽ không thừa nhận
Duy chỉ có có một thứ có thể xác định, Tử Nguyệt đời thứ hai là bị Hầu Tiêu Trần giết, còn giết ngay trước mặt Ánh Hồng Nguyệt, việc này mọi người đều biết
Hai đời Luân Chuyển Vương của Diêm La chết lại là mê án
Trên thực tế cũng không tính là mê án, người bị giết phía Ngân Nguyệt không phải do Hầu Tiêu Trần giết thì chính là Viên Thạc
Bất kể có phải hay không, tìm hai người này chắc chắn đúng
Hai người đang suy nghĩ những thứ này
Trước mặt, Hầu Tiêu Trần lộ ra tươi cười: "Luân Chuyển, Tử Nguyệt, ra hết đi
Hầu Tiêu Trần tươi cười khá hiền lành, nhìn thoáng qua hai người, khẽ gật đầu, lại nhìn thoáng qua mấy người Hồ Định Phương, cũng cười gật đầu: "Không tệ
Sống sót không ít
Về phần không có Trương Đình..
Mất rồi thì thôi
Hắn lại nhìn thoáng qua Lý Hạo, lại nhìn Lưu Long..
Lần nữa lộ ra tươi cười: "Cũng không tệ
Đi ra được chính là chuyện tốt
Giờ phút này, bọn Tử Nguyệt cấp tốc bay lên không, bay thẳng đến bên ngoài
Ở đây vẫn có áp lực
Bình Đẳng Vương và Hồng Phát đều chờ ở bên ngoài
Nơi xa, một người mặc áo choàng, âm thanh hơi âm lãnh: "Định Trần không có đi ra
Hầu Tiêu Trần quay đầu, nhìn đối phương một chút rồi nhìn về phía Hách Liên Xuyên, cười nói: "Đây là Bán Sơn, quen không
Hách Liên Xuyên hơi kinh ngạc: "Bán Sơn..
Không phải vẫn luôn biến mất hả
"Bớt nói nhảm
Hầu Tiêu Trần cắt ngang hắn: "Hắn đang hỏi ngươi đó, Định Trần đâu
Nói xong hắn lại bổ sung: "Bán Sơn tấn cấp Húc Quang, nếu không ngươi cho rằng sao lần này hắn không đến
Người ta là đại lão cấp Húc Quang, khách khí chút đi
Thành thật trả lời, Định Trần đâu
Hách Liên Xuyên im lặng, nói đàng hoàng: "Định Trần và Khổng Thất đều chết trong nội thành
Các ngươi có thể biết tình huống đại khái, nội thành có một chiến sĩ hoàng kim dùng một quyền đấm chết Định Trần, còn đánh nát Nguyên Thần Binh của hắn..
Sau đó lúc chúng ta cùng chạy trốn, Khổng Thất hơi ngốc, nhất định phải bay lên không..
Kết quả bị hệ thống phòng ngự ở nội thành bắn chết
Nói xong, hắn ngay lập tức nhìn người áo choàng nói: "Bán Sơn, đừng nói ta bịa đặt, ngươi hỏi bọn Tử Nguyệt, Hồng Nguyệt và Diêm La đi
Họ cũng không phải cùng một bọn với ta, việc này tất cả mọi người nhìn thấy..
Ngươi cũng đừng oan uổng ta gạt bọn họ..
Người mặc áo choàng kia nhìn về phía bọn Tử Nguyệt
Tử Nguyệt khẽ nhíu mày, thản nhiên nói: "Điều hắn nói là sự thật
Không chỉ là Định Trần, ta ở trong đó cũng bị thương không nhẹ
Nguyên Thần Binh vốn ngăn không được những quái vật kia
"Vậy..
Những người khác đâu
Bán Sơn u lãnh nói: "Đều đã chết
Chết hai Tam Dương, vận may quá kém nhưng có thể hiểu được
Nhưng mà đám Nhật Diệu còn lại đâu
Tử Nguyệt bình tĩnh nói: "Không có Tam Dương bảo vệ..
Đừng nhìn ta, chúng ta cũng sẽ không thay ngươi bảo vệ người
Nội thành nguy hiểm không gì sánh được, sau khi Tam Dương chết, những người kia đã bị chiến sĩ hoàng kim quét sạch toàn bộ
Không ai sẽ giúp ngươi bảo vệ người Phi Thiên..
Cho nên đừng nhắc đến thấy chết không cứu..
Không có đạo lý cứu bọn họ
Lời này tuy máu lạnh, nhưng hợp tình hợp lý
Chúng ta thấy được bọn họ bị giết..
Nhưng ai sẽ cứu kẻ không quen biết, không phải cùng một tổ chức đây
Dưới áo choàng, Bán Sơn im lặng
Hai Tam Dương dẫn đội, nhiều Nhật Diệu, còn có Nguyên Thần Binh..
Kết quả, toàn quân bị diệt
Không, có 6 người đi ra
Thế nhưng..
lực lượng hạch tâm đã bị giết toàn bộ
Giờ khắc này, sắc mặt dưới áo choàng của lãnh tụ Phi Thiên ở Ngân Nguyệt cũng không dễ nhìn
Tổn thất nặng nề
Chương 467: Nam Quyền Chi Vương


"Cho nên..
Các ngươi đi vào thành..
Không thể lấy được bất cứ bảo vật gì
Bán Sơn lại hỏi một câu
Cách đó không xa, Luân Chuyển Vương thản nhiên nói: "Có, Nguyên Thần Binh rất nhiều, rất mạnh
Ít nhất cũng Thiên giai Nguyên Thần Binh
Thần Năng Thạch có ở khắp nơi, chúng ta tùy tiện nhặt, cũng nhặt được không ít
Lời này vừa nói ra, bốn phía có một số người hơi bạo động
Lúc này, trên vách đá bốn phía đều có người, chỉ là không thể đến gần thôi
Tử Nguyệt cũng có vẻ mặt cười trào phúng, nói: "Đâu chỉ như vậy, còn có khôi lỗi phía trên Húc Quang
Nếu lấy về thì cam đoan có thể đánh giết Húc Quang
"Chỉ xem các vị..
Có mạng đi lấy không
Thực lực của chúng ta không đủ, miễn cưỡng tự vệ thôi
Bây giờ, mấy người này đều kẻ xướng người hoạ
Không phải giúp ai khác, mà là giúp mình
Trốn tránh trách nhiệm
Không phải chúng ta yếu, không phải chúng ta vô năng, mà do bên trong quá nguy hiểm
Lần này tổn thất nặng nề, bọn họ cũng biết vấn đề rất nghiêm trọng
Một khi bị truy cứu trách nhiệm thì phiền phức không nhỏ
Đã vậy thì vứt nồi, nhưng không thể vứt cho Tuần Dạ Nhân được
Nếu ngay cả Hách Liên Xuyên mà bọn họ cũng đấu không lại thì đây là biểu hiện vô năng
Cái nồi này vứt cho di tích
Huống chi bên trong di tích quả thật rất nguy hiểm, chiến sĩ hoàng kim kia là tồn tại tất cả mọi người không cách nào địch nổi, đây cũng sự thật
Giờ đây, bốn phía an tĩnh
Mọi người nghe hiểu ý trong đó
Đồ không thể lấy ra, bởi vì bên trong có khôi lỗi mạnh mẽ tồn tại, còn giết cả Định Trần mang theo Nguyên Thần Binh
Bởi vậy có thể thấy được nó đã cực kỳ đáng sợ
Hồng Phát, Bình Đẳng Vương, Bán Sơn cũng cau mày
Mạnh như vậy thật sao
Đương nhiên đám người cấp Húc Quang bọn họ cũng không sợ hãi
Mặc dù nghe rất mạnh nhưng cũng phải biết rằng chẳng qua chỉ là khôi lỗi thôi, nào có nói mơ hồ như vậy
Ngược lại là Thiên giai Nguyên Thần Binh..
Thần Năng Thạch..
Những vật này vừa nghe đã khiến những người này hơi nóng máu sôi trào
Thật hay giả
Hồng Phát nhìn về phía Tử Nguyệt, Tử Nguyệt khẽ gật đầu, truyền âm: "Không phải nói dối, ở trong đó ít nhất có một thanh Thiên giai Nguyên Thần Binh..
Mà chúng ta cũng không dò xét quá nhiều nơi, chỉ dò xét một chỗ mà thôi
Thần Năng Thạch quả thật khắp nơi đều có, chúng ta thu được 40 tảng, Diêm La đại khái cũng không kém nhiều, Tuần Dạ Nhân nhiều hơn chút, có chừng 50 tảng..
Người của bọn họ cũng thu được một chút
Tính được, ba bên thu hoạch được hơn 100 tảng Thần Năng Thạch
Lời này vừa nói ra, Hồng Phát cũng có vẻ mặt hơi động
Tùy tiện nhặt thế mà có nhiều như vậy
Thật hay giả
Vậy chỗ di tích này cũng khá đáng sợ, mà lại cũng cực kỳ trọng yếu
Trong lúc bọn họ âm thầm trao đổi, nơi xa, có người quát: "Chúng ta không quan tâm di tích, ba tổ chức lớn hay Tuần Dạ Nhân cũng được, những thứ này không phải thứ chúng ta quan tâm
Ta chỉ muốn biết đệ tử Lý Hạo của Viên Thạch có còn sống đi ra hay chưa
Âm thanh kia cực kỳ cao vút
Trong đám người, Lý Hạo nhìn thấy có người nhắc đến mình, hắn nhìn thoáng qua Hách Liên Xuyên, thấy bọn họ không nói chuyện thì mở miệng nói: "Ta chính là Lý Hạo
Lúc này, trên vách đá có một nam tử thô kệch cấp tốc chạy tới, không đi mà đứng trên vách núi quát: "Ngươi là Lý Hạo hả
Lý Hạo, ta hỏi ngươi, sư phụ ngươi có phải đã bước vào đẳng cấp trên Đấu Thiên rồi không
Lý Hạo gật đầu: "Đại khái là thế, cụ thể thì ta không rõ
"Vô nghĩa, sao ngươi lại không rõ
Người kia hét lớn một tiếng: "Nói cách khác, ông ấy đã thật sự bước vào cái gọi là Uẩn Thần, đúng không
Lý Hạo mở miệng lần nữa: "Thật sự không biết, nhưng lúc lão sư ta giết Tôn Nhất Phi thì đã nói ông ấy là Uẩn Thần..
"Vậy được rồi
Người này cười ha ha, thấy Lý Hạo giống như chưa quen thuộc mình, cười to nói: "Ngươi, theo ta đi
Lý Hạo một mặt mộng
Lão hán này ở đâu ra vậy
Không thấy được chùm sáng thì hiển nhiên là võ sư, nhưng võ sư bình thường chỉ có Phá Bách, cũng rất ít thấy Đấu Thiên, người này xem như Đấu Thiên..
Dưới mắt những Tam Dương, Húc Quang này, trực tiếp hô lên bảo Lý Hạo đi với hắn..
Người này càn rỡ cỡ nào
Nam nhân kia cười lớn một tiếng: "Nhìn cái gì
Không biết lão tử cũng không sao, lão tử biết ngươi là được rồi
Theo ta đi, ở đây những người khác đều muốn giết chết ngươi, ngươi theo ta, mang ta đi tìm sư phụ ngươi rồi ta thả ngươi, an toàn hơn đi theo đám bọn họ
Lý Hạo mờ mịt
Nam tử kia hơi nổi nóng, thấy Lý Hạo không động đậy, hắn nghĩ tới điều gì, lại cười to nói: "Quên tự giới thiệu, năm đó lão tử cũng khá có danh tiếng tại Ngân Nguyệt - Nam Quyền Hạ Dũng
Nhiều năm qua, không có duyên với siêu năng, may mắn bước vào Đấu Thiên ở Trung Bộ, võ sư Đấu Thiên, không đáng giá nhắc tới
Lý Hạo mộng, võ sư Đấu Thiên..
Là rất lợi hại, thế nhưng..
Thế nhưng nơi này có cả đám Tam Dương và Húc Quang, ngươi..
Thật cuồng
Nam Quyền Hạ Dũng
Lý Hạo đã từng nghe lão sư nhắc qua một lần, Ngân Nguyệt có Nam Bắc Nhị Quyền, đây chính là Nam Quyền Vương
Hạ Dũng lần nữa cười to, nói: "Đừng sợ, thù hận của ta và sư phụ ngươi không sâu..
Nói thế tức là năm đó ta không bị hắn đánh chết, cừu hận cũng không tính quá sâu
Ta là một võ sư Đấu Thiên, hoàn toàn chẳng là gì cả
Quên giới thiệu thêm, Hạ Dũng ném sỉ diện của võ sư Ngân Nguyệt, những năm nay lăn lộn ngoài đời không nổi, không có đường nào đi
Vài năm trước, ta chạy tới hoàng thất Thiên Tinh làm chó săn, giúp hoàng thất dạy bảo võ nghệ cho những hoàng tử, hoàng nữ
Miễn cưỡng cũng tính là võ quan của hoàng thất
Lý Hạo khẽ giật mình, hoàng thất
Thiên Tinh hoàng thất, cảm giác tồn tại không mạnh
Nhưng cũng phải nói, dù cho cảm giác tồn tại không mạnh nhưng thời đại này cũng thời đại của Thiên Tinh vương triều
Mặc dù hoàng thất lui khỏi vị trí sau màn, nhưng vẫn có thực lực, bao gồm cửu ti, trên danh nghĩa vẫn phải nhận sự quản lí của hoàng thất
Năm đó võ sư Ngân Nguyệt ghét nhất chó săn của triều đình..
Bây giờ..
Đúng như Hạ Dũng nói, hắn làm mất mặt võ sư Ngân Nguyệt
Thế nhưng, thân phận địa vị của hắn hoàn toàn không thấp
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Huấn luyện viên của hoàng thất..
Nhắc đến đây, gọi một tiếng đế sư cũng không phải không thể
Hạ Dũng cười to, nói: "Chẳng qua lần này ta không có đại biểu cho hoàng thất, cũng đại biểu không được..
Ta chỉ muốn tìm đến Viên lão ma, nói cho hắn biết lão tử vẫn là võ sư
Hỏi hắn Uẩn Thần là dạng gì, để cho ta biết chút xem
Đương nhiên, ngươi đi theo ta đi… Nếu bọn gia hỏa này dám ngăn đón, cản trở ta, bọn họ giết ta chính là khiêu khích hoàng thất
Mặc dù giờ hoàng thất chẳng ra sao cả, nhưng lạc đà gầy còn lớn hơn ngựa béo, ai dám tùy tiện kết thù với hoàng thất
Hắn cười ha ha, rất càn rỡ
Nhưng trong càn rỡ lại có hơi..
Bất đắc dĩ và bi thương
Không nói người nào cản trở thì giết người đó
Chỉ nói là ai cản trở, hắn bị ai giết, ai giết hắn thì người đó xui
Đây không phải bi ai thì là gì
Đường đường là Nam Quyền Chi Vương cử Ngân Nguyệt mà bây giờ lại cũng chỉ có thể dựa vào uy hiếp thế này để một số người kiêng kị..
Chương 468: Không Liên Can Đến Lý Hạo


Lúc này, Hồng Nhất Đường gần đó cũng nhịn không được, hơi không cam lòng, hơi không cam tâm, miễn cưỡng cười nói: "Hạ huynh, ta còn tưởng rằng..
Ngươi sẽ nói người nào cản trở thì ngươi sẽ dùng một quyền đấm chết
"Ồ, Địa Phúc Kiếm còn sống
Hạ Dũng cười ha ha: "Không được, già rồi
Thời đại siêu năng quật khởi, võ sư..
Không được
Nhưng Viên Thạc hình như đã đi rồi, lão già này thật có tài, cho nên ta muốn mở mang kiến thức, xem xem Uẩn Thần rốt cục mạnh đến mức nào
Đánh nhau có thể chết người bên trên Tam Dương không
Có thể chiến một trận với Ánh Hồng Nguyệt không
Hắn buông thả tự do, râu ria xồm xoàm, cười cực kỳ lớn tiếng: "Lão tử đi đường đuổi đến đây mất ba ngày, ngựa không dừng vó chạy đến..
Quá mẹ nó tiếc nuối, không thấy được hắn đánh một trận với Tề Mi Côn
"Ngươi thấy được không
Hồng Nhất Đường lớn tiếng nói: "Thấy được, cực kỳ đặc sắc
Ngũ Cầm Thuật đại chiến Tề Mi Côn, Tề Mi Côn Vương thắng một chiêu, mất mạng..
Hạ Dũng vẫn cười điên cuồng như cũ: "Thật hả
Tề Mi Côn thắng
Ta không tin
Viên lão ma sẽ không nhường đó chứ
Ha ha ha..
Tôn Nhất Phi chết không oan, nếu để cho ta kiến thức xem võ sư Uẩn Thần, ta cũng cảm thấy giá trị
Dứt lời, hắn lần nữa nhìn về phía Lý Hạo: "Tiểu tử, theo ta đi không
Ngân Nguyệt không còn là Ngân Nguyệt năm đó nữa
Năm đó ai dám đến Ngân Nguyệt giương oai
Hắn cuồng tiếu một tiếng: "Ai đến thì kẻ đó chết
Không muốn chết thì làm cháu trai cho ta, từng bước một đánh lên, thẳng đến khi ngươi đánh thắng tất cả mọi người, ngươi mới có tư cách đặt chân tại Ngân Nguyệt
"Không giết vài võ sư nổi danh, ngươi dám ở Ngân Nguyệt lập cột không
Trò cười
Hắn cười một mực rất ngông cuồng, phảng phất năm tháng cao chót vót vẫn như cũ, nơi đây vẫn là sân nhà hắn
Nhưng trong lúc mơ hồ..
Các võ sư chỉ có thê lương
Nam Quyền Vương..
Cũng chỉ có thể hồi ức lại
"Có đi không
Hạ Dũng lần nữa bạo hống: "Tiểu tử này, sao chẳng có khí khái võ sư tí nào vậy
bọn họ nói ngươi đánh chết đại đệ tử của Tề Mi Côn, ta còn tưởng rằng ngươi là nhân vật như Viên lão ma, sao lại thành kẻ ba cây đánh không ra một cái rắm như Hồng Nhất Đường
Hồng Nhất Đường cười khổ, không nói gì
Lý Hạo cũng hít sâu một hơi, mở miệng nói: "Tiền bối, ta là Tuần Dạ Nhân, Tuần Dạ Nhân Ngân Nguyệt, nơi này..
Hầu bộ trưởng ở đây, Hách bộ trưởng cũng ở đây, ta có chức vụ trong người, không thể tùy tiện rời đi
"Phóng cái rắm vào mặt ngươi
Hạ Dũng giận dữ: "Ngươi trông cậy vào mấy tên này
Hách Liên Xuyên tính là cái rắm gì, Hầu Tiêu Trần một mực làm Tiếu Diện Hổ, chỉ biết cười, trên thực tế cũng chỉ có thể chờ Trung Bộ cứu viện
Nếu hắn dám phản kháng thì đã sớm phản kháng, chứ sao còn có thể cho phép người khác giương oai ở đây được
Hắn giận dữ hét: "Gia hỏa này cũng như năm đó giết võ sư Ngân Nguyệt, có một bộ, giết một người chết một người..
Hầu Tiêu Trần khẽ nhíu mày: "Hạ Dũng tiền bối, không thể nói lung tung được
Hạ Dũng cười lạnh: "Nói lung tung
Nội tình gì của ngươi, lão tử làm trong hoàng thất, sao có thể không rõ
Năm đó Thiên Tinh vương triều xây dựng Thiên Tinh Võ Vệ quân, ngươi là một trong số đó, thậm chí là một trong tam đại thống lĩnh, đừng nói không phải
Lời này vừa nói ra, không ít người sắc mặt biến hóa
Người mới không rõ, người cũ lại đều nhớ
Đoạn thời gian kia, võ lâm hỗn loạn
Nhất là Thiên Tinh Võ Vệ quân, âm thầm đánh chết rất nhiều võ sư, mỗi người tâm ngoan thủ lạt, giết người không thèm tính toán
Một vài võ sư nghe được Thiên Tinh Võ Vệ quân là đã run chân
Dù là Ngân Nguyệt võ lâm mạnh nhưng năm đó cũng bị Thiên Tinh Võ Vệ quân giày vò gần chết
Mà ở trong đó, người đáng sợ nhất trong Thiên Tinh Võ Vệ quân chính là tam đại thống lĩnh trong truyền thuyết
Hầu Tiêu Trần bất đắc dĩ: "Sao vậy được, hơn 20 năm trước, ta mới bao nhiêu tuổi
Ta bây giờ cũng mới ngoài 40, hơn 20 năm trước ta mới mười mấy tuổi, sao ta có thể thành thống lĩnh của Thiên Tinh Võ Vệ quân được
Hạ Dũng tiền bối..
Ngươi..
Có phải hơi hồ đồ rồi không
Lời này vừa nói ra, có người hơi khác thường
Cũng đúng
Thiên Tinh Võ Vệ quân thành lập hơn 30 năm
Dù là tam đại thống lĩnh cuối cùng thì cũng đã cách bây giờ 20 năm, thẳng đến khi Tuần Dạ Nhân thành lập mới giải tán
Năm đó nghe đồn tam đại thống lĩnh thậm chí đều là võ sư Đấu Thiên
Mười mấy tuổi đã là võ sư Đấu Thiên
Không thể được
Viên Thạc lão ma, năm đó gần 50 tuổi mà cũng không thành Đấu Thiên
Trong lúc nhất thời Hạ Dũng hơi nghẹn lời, nhưng vẫn cường ngạnh nói: "Chớ chối, ta không biết sao ngươi mạnh vậy nhưng chắc chắn ngươi là một trong tam đại thống lĩnh, coi như không phải..
Thì cũng quan môn đệ tử của một người trong đó
Hầu Tiêu Trần dở khóc dở cười: "Thật oan uổng..
Được rồi, ngươi nói vậy thì cứ vậy đi
Còn nữa, Thiên Tinh Võ Vệ quân không có nhận lấy danh xấu như vậy, chỉ là giết một bộ phận bại hoại làm thiên hạ loạn lạc, họa loạn võ lâm thôi
Ngươi nhìn xem, không phải các người đều sống thật tốt đó à
Bình thường luận bàn cũng không ai truy cứu, ngay cả ma đầu Viên Thạc giết người cũng chỉ giết trong võ sư luận bàn, chỉ là truy nã, cũng không ai làm gì ông ấy..
Sao ngươi nói chuyện cứ có cảm giác như thanh danh Thiên Tinh Võ Vệ rất xấu vậy..
Lời này vừa ra, mọi người càng khác thường
Chẳng lẽ..
Ngươi thật sự là
Hầu Tiêu Trần thở dài: "Đừng nhìn ta như vậy, Thiên Tinh Võ Vệ quân không phải là phiên bản ban đầu cử Tuần Dạ Nhân sao
Nói Võ Vệ quân không tốt, chẳng phải là nói Tuần Dạ Nhân không tốt
Cùng một khái niệm
Chỉ là một tổ chức là võ sư phía chính phủ, một tổ chức là siêu năng phía chính phủ
Thật ra cả hai đều giống nhau, hắn đại biểu Tuần Dạ Nhân, lúc này không biện giải mới có vấn đề
Nói đến đây, hắn lại nói: "Hạ tiền bối, ngươi cũng đừng đảo loạn
Nếu thật sự giết ngươi, hoàng thất đã đã khiêm tốn quá nhiều năm, sao có thể vì ngươi một võ sư Đấu Thiên như ngươi mà khai chiến với ba tổ chức lớn được
Hạ Dũng cười lạnh: "Vậy cũng không dễ nói
Giờ hoàng thất mất hết tất cả..
Chỉ còn lại mặt mũi
Nếu mặt mũi cũng mất thì thật sự không còn lại gì
Ba tổ chức lớn lợi hại, nhưng hoàng thất cũng không phải không có thực lực
"Được được được, ngươi nói đúng
Hầu Tiêu Trần nở nụ cười, không nhiều lời thêm nữa
Hắn nhìn về phía mấy cường giả khác: "Chúng ta cãi nhau, đã để chư vị chế giễu rồi
Thật ra việc của Lý Hạo chỉ là việc nhỏ, mấu chốt ở chỗ di tích..
Tử Nguyệt cười lạnh: "Lý Hạo cũng không phải việc nhỏ
Hầu Tiêu Trần bất đắc dĩ: "Sao lại thế..
Các ngươi không được thì trực tiếp tìm Viên Thạc đi, về phần cái gọi là bát đại gia của Ngân Thành..
Đừng làm rộn
Đã nhiều năm trôi qua, nền tảng cũng không rõ, đừng lấy điều này làm lấy cớ
Hắn tận tình khuyên bảo: "Chư vị, Thiên giai Nguyên Thần Binh không quan trọng hơn Lý Hạo hả
Về phần Viên Thạc..
Tự tìm đi
Nếu thực sự không được thì các ngươi trực tiếp mở lôi đài, nói võ đạo của Viên Thạc rác rưởi, rất có thể ông ấy sẽ tìm đến các ngươi
Ta nói có đạo lý không
Lời này vừa ra, một số người lúng túng
Đừng nói..
Khụ khụ, thật sư có thể sẽ dẫn Viên Thạc tới
Đương nhiên, điều kiện tiên quyết là ông sẽ quang minh chính đại đến chứ không phải vụng trộm đến, cắt đầu ngươi xuống
Chương 469: Một Thương Đánh Chết Húc Quang


Hắn nhìn về phía Bình Đẳng Vương và Bán Sơn: "Hồng Nguyệt nhìn chằm chằm Lý Hạo, ta có thể hiểu được, nhưng hai người cũng đừng có như vậy
Các ngươi chẳng nhìn rõ điều gì mà cứ nhìn chằm chằm người ta thì cũng không thích hợp, đúng không
Bình Đẳng Vương là một người trung niên nhìn rất uy nghiêm, lúc này, gã nghe vậy thì bình tĩnh nói: "Hầu bộ trưởng không cần phải để ý đến chúng ta, Hồng Nguyệt lui thì chúng ta tự nhiên cũng sẽ lui
"Vậy là tốt rồi
Hầu Tiêu Trần gật đầu, nhìn về phía Bán Sơn
Bán Sơn mặc áo choàng, u lãnh nói: "Ta không ý nghĩ gì
Hầu bộ trưởng có giận thì cũng đừng trút giận vào ta
Hai Húc Quang đều rất khắc chế
Còn Hồng Phát lại khẽ nhíu mày
Hầu Tiêu Trần quả nhiên cũng nhìn hắn: "Hồng Phát, ngươi không cần nhiều chuyện
Mọi người cùng nhau xông vào di tích, mọi người cũng cùng phân Nguyên Thần Binh, một việc của Lý Hạo không đáng gióng trống khua chiêng
Có phải đạo lý này đúng không
Hồng Phát khẽ nhíu mày, lạnh lùng nói: "Ngươi nói không sai..
Đã vậy thì sao phải đối nghịch với Hồng Nguyệt nhiều lần vì Lý Hạo
Nói xong, gã lại bổ sung: "Thế cục Ngân Nguyệt không hề tốt như tưởng tượng
Hầu Tiêu Trần, ngươi nhất định phải chôn vùi cục diện thật tốt này hả
Hầu Tiêu Trần cười khổ: "Nói không thông
Nói xong, hắn hô lên: "Người tổng bộ Tuần Dạ Nhân đến chưa
Người ta cũng đã đến mấy ngày, sao các ngươi còn chưa tới
Làm cái quỷ gì đó
Ta là một Tam Dương, còn là Tam Dương bị thương..
Các ngươi lại không đến thì Tuần Dạ Nhân chúng ta còn có mặt mũi gì để nói nữa
Hắn rống lên vài câu, nhưng lại không có ai đáp lời
Hầu Tiêu Trần càng thêm buồn khổ: "Cần gì chứ
Hồng Phát ngược lại bình tĩnh không gì sánh được: "Ngươi biết đó, có vài người ước gì ngươi trở mặt với chúng ta, thật ra chúng ta cũng không bằng lòng làm thế
Những năm gần đây, đời thứ hai Tử Nguyệt bị ngươi giết, chúng ta cũng không có tìm ngươi gây phiền phức..
Bây giờ ngươi còn nhiều lần đối nghịch với chúng ta, Hồng Nguyệt rộng lượng đến đâu đi nữa thì cũng không thể luôn dễ dàng tha thứ
Thật ra gã tương đương khắc chế
Vừa giảng đạo lý, vừa giảng thế cục
Đương nhiên, nhiệm vụ mang đi Lý Hạo cũng thứ nhất định phải hoàn thành
Gã không muốn trở mặt với Hầu Tiêu Trần
Có vài người ước gì gã giao thủ với Hầu Tiêu Trần để thử xem, nhìn xem rốt cuộc giờ tình huống của Hầu Tiêu Trần thế nào
Thế nhưng..
Cần gì chứ
Hầu Tiêu Trần thở dài, nhìn thoáng qua Lý Hạo bên cạnh, nói khẽ: "Nhóc con, trước đó ta đã nói nếu ngươi giá trị không cao thì chưa hẳn có thể làm ta bảo vệ ngươi
Ngươi nhìn đi, co một Húc Quang chết sống muốn dẫn đi ngươi, phía trên cũng không ai bằng lòng bảo vệ ngươi, lão sư ngươi cũng chạy, đừng hy vọng Hồ Định Phương..
Tam Dương không đáng tin cậy, Húc Quang rất dễ đánh chết hắn
Hắn giận dữ nói: "Ta..
Thật ra cũng rất khó khăn..
Nhóc con, ngươi cảm thấy ta nên làm gì
Lý Hạo suy nghĩ, đưa tay hướng về tay của hắn
Hầu Tiêu Trần cười, cũng đưa tay ra
Hai tay nắm lại với nhau
Giờ đây, một luồng kiếm khí vô cùng sắc bén vận chuyển trong cơ thể Hầu Tiêu Trần, sau một khắc, một luồng địa thế xen lẫn kiếm ý nặng nề vô cùng bộc phát trong cơ thể hắn
Lý Hạo cứ thế nhìn hắn, không nhúc nhích
Hầu Tiêu Trần cũng cười nhìn Lý Hạo
Bây giờ tay của hai người mới dần dần tách ra
Hầu Tiêu Trần nở nụ cười, vỗ vai Lý Hạo: "Ngươi đó, coi như muốn thân cận với ta..
Ta muốn ra mặt cho ngươi cũng khó
Nói xong, hắn cười nói: "Thế nhưng..
Ai bảo ta là bộ trưởng của ngươi
Để mặc người ta mang ngươi đi, đây không phải quá mất mặt hay sao
Về sau đâu ai trong Tuần Dạ Nhân Ngân Nguyệt còn nghe ta nữa, đúng không
Lý Hạo gật đầu: "Bộ trưởng, sau này ta nghe ngươi
"Đúng là đứa bé ngoan
Hầu Tiêu Trần nở nụ cười, hắn nhìn về phía Hồng Phát: "Hồng Phát, Lý Hạo nói sau này sẽ nghe ta nói, sẽ ngoan, các ngươi đừng tìm phiền toái
Ta đếm ba tiếng, ngươi rời đi, sau đó ta đưa ngươi bảo bối có được trong lúc thăm dò di tích
Sắc mặt Hồng Phát khó coi
Cái này..
Là giọng điệu gì
Dỗ con nít hả
Bây giờ bốn phía cũng mơ hồ lộ ra không ít dáng vẻ
Bình Đẳng Vương lôi kéo Luân Chuyển Vương, biến mất đang chỗ
Bán Sơn cũng biến mất không thấy trong nháy mắt
Hồng Phát hơi nhíu mày, sắc mặt Tử Nguyệt cũng biến hóa
"Hầu Tiêu Trần, ngươi nhất định muốn bảo vệ hắn
"Một
Hầu Tiêu Trần cười, dựng lên một ngón tay
"Hầu Tiêu Trần..
"Ba
Ngay một khắc này, hắn bỗng nhiên bỏ qua hai
Ngay sau đó, Hầu Tiêu Trần biến mất
Cùng lúc đó, Hỏa Phượng Thương của Hách Liên Xuyên cũng đã biến mất
..
Giữa không trung
Hồng Phát còn đang muốn nói chuyện, vẫn chưa nói xong, sắc mặt đột nhiên thay đổi
Sau một khắc, trong đầu hiện ra một con Hỏa Phượng Hoàng
Ánh mắt Hỏa Phượng Hoàng…lạnh nhạt cực điểm
Gã biết, phiền toái rồi
Giờ khắc này, Hồng Phát gào thét một tiếng
Một luồng hỏa năng cực kỳ cường hãn như mặt trời ban trưa, vượt xa những người như Kiều Phi Long, cũng mạnh hơn Tôn Nhất Phi thời kỳ đỉnh phong rất nhiều, lập tức bộc phát
Một quyền đánh ra, thiên băng địa liệt
Hồng Phát điên cuồng gào thét
Ngay lúc này, bốn phía, một số người thấy được
Thấy được giữa không trung có một người, một thương
Trong nháy mắt xuất hiện
Một cây trường thương màu lửa đỏ không mang theo khí tức nào, lạnh như băng, lại lộ ra cực kỳ nóng bỏng, trong nháy mắt nó đã đâm vào ngực của Hồng Phát
Lập tức trường thương xuyên vào người Hồng Phát
Ngay sau đó, Hồng Phát ra quyền
Thế nhưng nắm đấm ra trễ
Sau một khắc, tiếng ho khan vang lên
Hầu Tiêu Trần ho khan một cái, rút trường thương ra, một thương đảo qua hư không
Bịch một tiếng, cái đài bắt mắt của Hồng Phát..
Trong nháy mắt đã biến mất
Trong tay Hầu Tiêu Trần xuất hiện một cái khăn tay màu trắng, hắn ho khan một cái, lau miệng, máu chảy xuống, nhuộm đỏ khăn tay lụa
Hắn lộ ra nụ cười dịu dàng, một thương đảo qua, một tiếng ầm vang, một tia chớp giữa không trung trong nháy mắt đã tiêu tán
Tử Nguyệt lập tức hóa thành lôi đình, trốn chạy nơi xa
Hầu Tiêu Trần cười khẽ: "Làm gì thế
Cũng không có nói giết ngươi, ngươi biết điều như vậy, không nỡ giết ngươi
Mà ngươi còn là một trong Thất Nguyệt, ta sợ Ánh Hồng Nguyệt tìm ta đòi nợ..
Hồng Phát chỉ là thành viên Trưởng Lão hội, giết cũng không sao..
Thật là
Nói xong, hắn cười một tiếng, quay đầu nhìn xuống phía dưới, nhìn thấy Lý Hạo, vẻ mặt tươi cười: "Nhìn đi, Hầu thúc thúc vẫn rất lợi hại, nhưng mà ta bị thương, bình thường không thể ra tay, ra tay sẽ ho ra máu
"..
Bốn phía an tĩnh đến mức khiến người ta ngạt thở

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.