Tinh Tế: Trừ Ăn Ra, Ta Cái Gì Cũng Không Biết

Chương 21: Ăn ăn ăn




"Ân Hừ
Chẳng lẽ không dễ nghe sao
Thì Nhất Nguyên ngồi dưới chiếc dù che nắng to tướng, chớp mắt dò hỏi
Cơ Ti Dụ không hề chớp mắt phụ họa, "Cực kỳ hay
Cơ Thanh Liễm lập tức ném cho hắn ánh mắt 'Ngươi đúng là có thể nhắm mắt mà khen được đấy!'
Cơ Ti Dụ không để ý đến hắn
"Nhị ca ca cảm thấy thế nào
Thì Nhất Nguyên không chút hoang mang gọi đích danh
Cơ Thanh Trì: "...Dễ nghe
Thì Nhất Nguyên hài lòng thu tầm mắt lại, lần nữa nhìn về phía Cơ Thanh Liễm
Hắn nhẫn nhịn đáp: "Dễ nghe
"Được rồi
Toàn phiếu thông qua
Về sau Bảo Bảo cứ gọi Bảo Bảo nhé
Các ca ca cũng đừng gọi sai
Thì Nhất Nguyên vừa nói vừa vỗ tay
Cơ Thanh Trì len lén liếc mắt
Cái tên này nghe đã biết là đại tiểu thư ngây thơ không rành thế sự nghĩ ra, muội muội đây là muốn giữ hình tượng đơn thuần không ngã phải không
Bỏ qua chủ đề đó, Thì Nhất Nguyên hiếu kỳ hỏi: "Chúng ta còn bao lâu nữa thì đến học viện quân sự Tinh Diệu
"Đi thuyền thêm một ngày nữa
Cơ Ti Dụ trả lời
Kể từ khi bọn họ rời khỏi Thiên Đô Tinh đã qua một ngày, tốc độ di chuyển của tinh thuyền rất ổn định, không khác gì đi trên mặt đất
"Vậy là còn lâu
Thì Nhất Nguyên lẩm bẩm
Nàng đã xem qua không ít tài liệu và văn kiện liên quan đến học viện quân sự Tinh Diệu, biết Kim Ô tòa nơi nàng đến hàng năm đều tiếp nhận lượng lớn học sinh, không giới hạn thân phận cũng như hành tinh, chỉ cần vượt qua kỳ thi sát hạch là có thể nhập học
Đương nhiên, những người thuộc dòng máu gia tộc Đồ Đằng có ước định với Hoàng thất như Thì Nhất Nguyên thì không cần phải tham gia kỳ thi sát hạch
"Nếu muốn ta nói thì trực tiếp cưỡi độc giác thiên mã đi đường là tiện nhất
Cơ Thanh Liễm "tấn tấn tấn" uống hết một ly trà, không khách khí nói
Cơ Ti Dụ hỏi hắn, "Mấy gian phòng hành lý của ngươi phải làm sao
Để Nguyên soái chở cùng à
Nguyên soái chắc chưa bay ra khỏi Thiên Đô Tinh đã phải vác ngươi xuống lưng ngựa rồi, xong rồi còn bị ngươi xoay như chong chóng khiến ngựa không còn muốn đi tiếp
Cơ Thanh Liễm: "..
"
Nguyên soái vừa đến gần, thở hổn hển
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Thì Nhất Nguyên không khách khí cười thành tiếng
Vừa lúc đó, phía trước truyền đến một tiếng hót lớn và nhọn, ngay sau đó tín hiệu cầu cứu bắn lên không trung, những ngọn lửa rực rỡ lan ra trên chân trời
Cơ Thanh Liễm đứng lên, Thì Nhất Nguyên và những người khác cũng quay đầu nhìn về hướng phát ra âm thanh
Lính canh trên tinh thuyền lập tức cưỡi độc giác thiên mã tiến đến do thám tình hình phía trước
Chốc lát sau, đội trưởng đội lính canh báo cáo: "Thiếu gia, tiểu thư, phía trước có đoàn thương nhân gặp phải đàn chim ưng đốm đen tấn công, đã thương vong không ít người rồi, có cần cứu bọn họ không
"Đương nhiên là cứu, tiện tay giúp thôi mà
Thì Nhất Nguyên lên tiếng đầu tiên
Ba người Cơ Ti Dụ không có ý kiến
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Đội trưởng đội lính canh lập tức phái một nhóm người tiến đến tiêu diệt đàn chim ưng đốm đen
Cơ Thanh Liễm nắm lấy dây cương của Nguyên soái, định đi xem tình hình, nhưng lại bị lính canh cản lại, "Tam thiếu gia, chưa xác định trong đoàn thương nhân phía trước có người nào, ngài tốt nhất đừng——"
"Không muốn cái này, không muốn cái kia, ta quay về Thiên Đô Tinh còn hơn, ở lại Tinh Miện Thành là an toàn nhất
Cơ Thanh Liễm ngắt lời hắn
Lính canh vô thức nhìn về phía Cơ Ti Dụ
Cơ Ti Dụ không có ý kiến
Từ trước đến giờ hắn không bao giờ đưa ra quyết định thay cho các em, dù bọn họ lựa chọn thế nào, kết quả tốt hay xấu thì đều do chính họ gánh chịu
Cơ Thanh Liễm có chút tức giận
Thì Nhất Nguyên cũng nói: "Ta cùng Tam ca ca đi chung
Cơ Thanh Liễm ném cho nàng ánh mắt 'Vẫn là muội thượng đạo hơn', Thì Nhất Nguyên lại ngoan ngoãn tươi cười đáp lại hắn
Dòng máu gia tộc Đồ Đằng, đến mười tám tuổi sẽ phải trải qua rèn luyện, dù là mầm mống độc đinh Ngọc Khê Trạch kia, khi ra ngoài cũng không có người hộ tống tiền hô hậu ủng, là gia chủ Kỳ Lân cảm thấy phù hộ của Đồ Đằng mà mình để lại là đủ an toàn hay sao
Không phải, là vì hắn biết rõ, mầm mống độc đinh chỉ có trải qua mưa gió mới có thể trưởng thành, ở trong nhà ấm có thể an toàn lớn lên nhưng lại không thể đối phó được với mưa bão bên ngoài
Hai người lần lượt cưỡi lên Nguyên soái và Bảo Bảo, chạy về phía có tiếng động
Đội trưởng đội lính canh đành phải sắp xếp người đi theo ngay sau
Cơ Thanh Trì không có hứng thú với loại chuyện này, lấy lược chải lông bờm cho Linh Đang, Linh Đang lười biếng nằm bò trên mặt đất, ném cho Thương đang ở cách đó không xa một ánh mắt đắc ý
Thương vẫn nhắm mắt nghỉ ngơi, không thấy ánh mắt khiêu khích của nàng
Cơ Ti Dụ tiếp tục uống trà, tiện tay mở quang não xem tin tức kênh địa phương
"Ngươi ở đây chờ đừng có chạy lung tung, ta đi giết sạch chúng nó
Cơ Thanh Liễm quay đầu nói với Thì Nhất Nguyên đang ở phía sau
Thì Nhất Nguyên ngoan ngoãn đáp lời, dặn dò: "Tam ca ca cẩn thận
Lính canh nghe hắn còn muốn ra tay thì đau hết cả đầu, nhưng lại biết mình không thể ngăn cản, đành phải phân ra một đội đi theo Cơ Thanh Liễm hành động
Nơi này là vùng đất cát hoang đen, mặt đất cằn cỗi, chỉ có lác đác vài loại cây cỏ, nhiệt độ không cao bằng sa mạc, nhưng trực tiếp hứng chịu ánh nắng mặt trời nên da vẫn có cảm giác bị thiêu đốt
Thì Nhất Nguyên bật tấm chắn năng lượng, ngăn cách nhiệt lượng từ bên ngoài tràn vào cho bản thân và Bảo Bảo
Bị tấn công là một đoàn thương nhân di chuyển trên mặt đất, thuần phục lạc đà đen Phong để thay thế việc đi bộ, còn thuê lính đánh thuê để bảo vệ
Nhưng bọn chim ưng đốm đen tấn công bọn họ vừa xảo quyệt vừa độc ác, mấy con cùng nhau vây công một người, móng vuốt sắc bén dễ như trở bàn tay cào rách da lính đánh thuê, dùng mỏ móc sâu vào tận xương, cắn một miếng thịt rồi hung hăng kéo xuống, hình tượng vừa tàn nhẫn vừa đẫm máu
Cơ Thanh Liễm thúc Nguyên soái, tay phải nắm không trung, bắt chước năng lực ngụy trang hội tụ lại, tạo thành một thanh song kiếm hai đầu màu xám bạc, thân kiếm sắc bén lộ ra, dưới ánh mặt trời lóe lên một vòng hàn quang
Hắn tinh thông chiến đấu, nếu không thì cũng không thể thuần phục được Hắc Lân Cuồng Mãng nổi tiếng âm hiểm độc ác, cho nên việc thảm bại dưới tay Thì Nhất Nguyên, không phải do hắn yếu kém như nàng nói, mà là thực lực của đối thủ quá mạnh
Lúc này, Cơ Thanh Liễm điều động năng lực ngụy trang, theo Nguyên soái lao vào đàn chim ưng đốm đen, thanh song kiếm hai đầu dễ như trở bàn tay xuyên thủng lớp lông vũ cứng cáp của chim ưng đốm đen, xé toạc bụng chúng, chặt đứt cổ bọn chúng
Máu tươi lênh láng từ không trung hắt xuống, rơi trên mặt đất cát sỏi nóng rẫy, phát ra tiếng nổ răng rắc khi bị đốt cháy
Uy lực bá đạo của Thao Thiết Hóa Võ được Cơ Thanh Liễm thể hiện vô cùng tinh tế, Thì Nhất Nguyên chợt có chút mong chờ mèo con nhà mình sẽ có thể biến thành loại vũ khí gì
Nhưng hiện tại mèo con chỉ mới cảm nhận được thiên phú 【Thao Thiết - Thôn phệ】, còn hai dấu hiệu Tham lam và Hung tàn thì không có chút động tĩnh gì
Thì Nhất Nguyên chuyển ánh mắt sang chiến trường dưới mặt đất, trong đám người đang giao chiến, nàng thấy một khuôn mặt quen thuộc
Một thanh niên có vóc dáng cao lớn để tóc kiểu thước, lúc này thần sắc căng thẳng, tay cầm một thanh loan đao, hung hăng chém vào con chim ưng đốm đen đang lao vào cắn mình
Động tác của hắn vừa gấp gáp vừa nhanh, chim ưng đốm đen bị đánh lén không kịp rút lui, bị chém đứt cổ ngã xuống đất, giật giật mấy cái rồi thôi
Trên lưng thanh niên còn cõng một người, vì động tác quá lớn nên tấm lụa trắng che nắng trên đầu người đó tuột xuống, lộ ra một khuôn mặt non nớt, hoang mang
Cô gái khẩn trương ôm cổ thanh niên, trong đôi mắt màu hổ phách không có bất kỳ tiêu cự nào, hai chân yếu ớt buông thõng, dựa vào tay trái của thanh niên đỡ cong chân của cô nàng mới không bị tuột xuống
Thì Nhất Nguyên nhíu mày
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Đây không phải cô nhân viên và cô bé thu tiền trong quán 'Chết đòi tiền' sao
Sao lại từ nhỏ mang tinh chạy đến đây vậy
Tính toán thời gian, thời hạn một tháng của nàng và 'Chết đòi tiền' đã đến, tại sao bên hắn vẫn chưa có động tĩnh gì
Trong lúc nàng đang suy nghĩ, ba con chim ưng đốm đen kết thành đàn lao tới tấn công thanh niên, hắn đang mang theo một cái vướng víu, vừa phải đối mặt với sự tấn công của ba con chim ưng, có lẽ sẽ rất khó mà toàn mạng trở ra
Thì Nhất Nguyên đang định xem giới hạn của hắn đến đâu thì cô gái đang nằm trên lưng thanh niên chợt ngẩng đầu lên, hai con ngươi không hề có tiêu cự nhắm chuẩn xác về phía vị trí của nàng
Cùng lúc đó, một giọng nói run rẩy nhưng đầy dũng khí vang lên trong đầu nàng, "Vô Sinh Hoa, cứu chúng ta
Đồng tử Thì Nhất Nguyên hơi giãn ra, nàng nheo mắt nhìn cô gái dưới đất vài giây, rồi cất giọng nói lớn: "Tam ca ca, cứu người đang bị chim ưng đốm đen vây công trước đi
——— ——— —— Học sinh học viện quân sự sắp khai giảng


Cảm tạ mọi người đã ủng hộ, ta sẽ cố gắng hơn nữa!..

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.