Có thể nói ca khúc của Lục Thịnh và Sứ Thanh Hoa đều là kẻ ngang tài người ngang sức, nhưng tính tổng thể thì Sứ Thanh Hoa mạnh hơn, nhất là ca từ của nó cực kỳ phù hợp với phong cách tân cổ điển, có thể nói là hoàn mỹ
Toàn bộ ca khúc từ ý cảnh đến giai điệu, ca từ đều hoà thành một thể, kết hợp lại, Sứ Thanh Hoa đạt tới độ cao mà các bài hát khác không thể nào so sánh
“Ta thấy khỏi cần so nữa.” Duẫn Đông đột nhiên nói một câu
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Lục Thịnh trợn trắng mắt, mọi người bật cười ha hả
Đúng vậy, trận này đúng là khỏi cần so nữa làm gì
Các khúc phụ tới nhanh, đi cũng nhanh
Mọi người ôm tâm tình cảm khái vô tận mà rời đi, trong gian phòng chỉ còn lại bốn người Lâm Uyên
“Ta thua một nước.” Lục Thịnh thản nhiên cười một tiếng
“Hôm nay bêu xấu rồi.”
Lâm Uyên nghiêm túc lắc đầu: “Sứ Thanh Hoa mạnh nhất là ca từ, Lục Thịnh lão sư sáng tác ca khúc không hề thua ta, ta rất bái phục bài hát của ngươi.”
Lâm Uyên không hề có ý khiêm tốn, hắn nói thật lòng
Chỉ riêng về sáng tác, Sứ Thanh Hoa không thể gọi là thắng Lục Thịnh, bởi vì đôi bên đều ngang tài ngang sức
Kỳ thực đối thủ của Lục Thịnh không phải Lâm Uyên mà là Châu Kiệt Luân phối hợp với Phương Văn Sơn
Nếu chỉ so sánh ca khúc thì Thuỷ Vận của Lục Thịnh hoàn toàn có thể sánh ngang với Châu Kiệt Luân
Suy cho cùng, Sứ Thanh Hoa thắng được Thuỷ Vận là nhờ Phương Văn Sơn
Nên biết Phương Văn Sơn là người viết lời đỉnh cấp ở Địa Cầu, mà Sứ Thanh Hoa là một trong những tác phẩm ca từ tiêu biểu nhất của hắn
Nếu Sứ Thanh Hoa không có ca từ đẹp đẽ như vậy thì đã không phát huy được toàn bộ uy lực của mình và trở thành ca khúc tân cổ điển đỉnh phong trong lòng khán giả
“Không cần an ủi ta.” Lục Thịnh thản nhiên cười
“Tuy ta coi trọng mặt mũi nhưng không phải là người không chịu được thất bại
Bài hát này ngươi dùng cho Cuộc Chiến Chư Thần đi, tháng 11 này ta sẽ rút lui.”
“Không cần làm thế.” Lâm Uyên lắc đầu, nói ra lời kinh người
“Thật ra ta vốn định phát hành bài Sứ Thanh Hoa cho mùa giải tháng 11.”
Lục Thịnh ngẩn ra
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Sắc mặt chợt biến
Dương Chung Minh và Trịnh Tinh ngồi bên cạnh đều lộ vẻ kinh ngạc, chỉ biết đưa mắt nhìn nhau
Bài hát này chẳng lẽ không phải là lá bài tẩy Tiện Ngư chuẩn bị cho Cuộc Chiến Chư Thần?
“Tháng 12 này ngươi có ca khúc còn tốt hơn?” Lục Thịnh hốt hoảng nói, “Ngàn vạn lần đừng có hành động theo cảm tính
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Ta chủ động nhượng bộ là do ta, ngươi đừng cảm thấy mình chiếm tiện nghi, dù sao ngươi cũng đã thắng ta rồi!”
“Tháng 12 ta còn có bài hát khác.” Lâm Uyên hơi do dự rồi nói, “Không chắc là tốt hơn, nhưng sẽ không kém hơn.”
Dương Chung Minh cổ quái hỏi: “Ngươi nghiêm túc chứ?”
Trịnh Tinh cũng không nhịn được lên tiếng: “Ngươi đừng làm loạn nha, bài hát này mà phát hành ở Cuộc Chiến Chư Thần thì dù Trung châu ra tay cũng rất khó thắng được ngươi!”
“Không sao.”
Tuy trong lòng Lâm Uyên cũng từng do dự nhưng cuối cùng hắn vẫn quyết định dùng Sứ Thanh Hoa cho tháng 11, dù rằng bài hát này cũng rất thích hợp dùng trong tháng 12
Huống chi…
Hắn dựa vào cái gì mà bắt người ta phải nhượng bộ
Bất kỳ người nào đều có quyền được phát hành ca khúc vào thời điểm mình muốn, chuyện này hắn không chiếm lý, chỉ tiếc lần này phải phụ ý tốt của Dương thúc và Trịnh di rồi
Nghĩ tới đây, Lâm Uyên nói: “Cảm ơn Dương thúc, cảm ơn Trịnh di.”
“Nếu ngươi đã quyết định như vậy thì chắc là có cái lý của ngươi
Xem ra ta vẫn là đánh giá thấp ngươi rồi.”
Dương Chung Minh xua xua tay
“Ta vốn không muốn làm như vậy nhưng Trịnh di của ngươi cứ muốn ta ra mặt, hơn nữa ta cũng không nỡ nhìn ngươi dùng lá bài tẩy vào tháng 11, nhưng nếu ngươi đã có hậu chiêu thì tốt, ta không cần phải thấy hổ thẹn với Lục Thịnh nữa.”
“Chuyện này là lỗi của ta, ta nên nói trước cho ngươi biết.” Trịnh Tinh cười hì hì
“Ta sợ ngươi cảm thấy mất mặt nên mới không nói trước, nhưng ngươi đừng cảm thấy chuyện này vi phạm nguyên tắc làm người
Giới âm nhạc vốn có truyền thống chào hỏi nhau trước khi phát hành, các khúc phụ đều rất ăn ý làm việc này
Chẳng phải lúc trước ngươi đã từng nhường đường cho người khác rồi đó sao?”
“Đúng vậy.” Lục Thịnh mỉm cười nhìn Lâm Uyên
“Thời điểm ta giành quán quân một năm liên tục cũng được Chung Minh ca nhường cho một lần
Nếu khi đó Chung Minh ca ra tay thì ta đúng là không có cơ hội hoàn thành quán quân một năm đâu, về điểm này mà nói, ngươi rõ ràng mạnh hơn ta.”
Đối với kết quả này, ba người đều dở khóc dở cười
Ai cũng cho rằng Tiện Ngư chỉ có một lá bài tẩy dùng cho tháng 12
Nhưng ai ngờ được trên tay hắn vẫn còn lá bài tẩy khác nữa
Dù là tháng 11 hay 12 thì hắn vẫn có niềm tin chắc chắn
Ba người đều không cho rằng Tiện Ngư vì mặt mũi mà làm thế, đến tháng 12 sẽ biết rõ ràng, loại thời điểm này sẽ chẳng ai vì chút sĩ diện mà làm hỏng chuyện
“Ăn tối cùng nhau đi.” Lục Thịnh đột nhiên nói, “Bài hát này của ta sẽ phát hành bình thường, không cần phải đổi bài nữa rồi.”
“Được.” Lâm Uyên đồng ý
Thuỷ Vận của Lục Thịnh khiến Lâm Uyên thấy được thực lực của nhạc sĩ đỉnh cấp ở Lam Tinh
Nếu hắn không tung Sứ Thanh Hoa đi theo phong cách tân cổ điển ra thì e là tháng 11 này không có bài hát nào thắng được đối phương
Đương nhiên ngoại trừ Sứ Thanh Hoa ra Lâm Uyên vẫn còn nhiều ca khúc mạnh khác, chỉ là khả năng thắng vẫn là 5:5
Cứ thế, bốn người cùng ăn tối
Trong bữa ăn, Lâm Uyên và Lục Thịnh trao đổi phương thức liên lạc, đôi bên trò chuyện cũng rất hợp ý
“Thật ra đối với ngươi mà nói, Cuộc Chiến Chư Thần không đáng sợ, ta là người từng trải nên có kinh nghiệm về việc này.”
“Ý ngươi là sao?”