Nguỵ châu
Thông báo của hiệp hội văn nghệ giống như đầu đạn hạt nhân bắn tới Nguỵ châu
“Khúc phụ 24 tuổi?!”
“Con mắt của ta có vấn đề rồi sao?”
“Thế giới này rốt cuộc làm sao thế, vì sao lại có chuyện điên cuồng như vậy xảy ra?”
“Tiện Ngư rốt cuộc là thần thánh phương nào?”
“Yêu nghiệt, biến thái!”
“Đừng nói với ta hiệp hội văn nghệ bị hack nha…”
“Điên hay gì mà đi hack tài khoản quan phương
Không muốn sống nữa sao
Tin tức này đã nói rõ Tần châu có một thiên tài ngàn năm khó gặp!”
“Cảm thấy khúc phụ Nguỵ châu chúng ta đều bị doạ tè ra quần.”
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Khối thống nhất Tần Tề Sở Yến Hàn
Giới âm nhạc năm châu nghênh đón cơn địa chấn chưa từng có
“Ngày này rốt cuộc cũng tới!”
“Chúng ta đều biết sẽ có ngày này, chỉ là sớm hay muộn mà thôi.”
“Nhưng nó tới quá nhanh, nhanh hơn tưởng tượng của ta nữa
Quán quân một năm liên tục còn chưa thực hiện xong thì hắn đã lên đỉnh khúc phụ, dù kết quả Cuộc Chiến Chư Thần thế nào thì kỷ lục hắn tạo ra cũng không ai vượt qua được.”
“24 tuổi sao, thật tốt.”
“Năm 24 tuổi chúng ta đang làm gì nhỉ?”
“Rất nhiều khúc phụ ở thời điểm đó còn đang vắt óc nghĩ bài hát, thất bại lên lên xuống xuống trên bảng xếp hạng âm nhạc, chỉ có thể trơ mắt nhìn các nhạc sĩ đỉnh cấp chém giết tứ phương.”
“Thời điểm trở thành khúc phụ của Tiện Ngư ngắn hơn Lục Thịnh gần mười năm!”
“Kỷ lục mới này liệu trong tương lai có ai phá được không?”
“Thông báo trên toàn Lam Tinh, quá độc ác, âm Nhạc Thịnh Điển năm nay sẽ thành sân khấu của một mình Tiện Ngư, toàn bộ khúc phụ đều coi hắn là tiêu điểm.”
Trong nhà
Mẹ Lâm Uyên vừa xem tin tức trên điện thoại, hốc mắt lập tức ửng đỏ
“Đây là con trai ta!”
“Mẹ, anh thành khúc phụ rồi!”
Dao Dao bình thường không hay nói chuyện cũng không nhịn được mà cầm chặt điện thoại trên tay, các ngón tay dùng sức đến trắng bệch
“Không hổ là em trai yêu quý của chị!” Lâm Huyên gào to, trái tim nàng đập dồn dập trong lồng ngực, lập tức đăng status:
“Em trai Lâm Uyên của ta có phong thái của đại đế!”
Trong nháy mắt khu bình luận trở nên náo nhiệt:
“Chồng ta là giỏi nhất!”
“Chồng ta tạo ra kỷ lục mới trong lịch sử âm nhạc Lam Tinh!”
“A
Tiện Ngư
Cục cưng của ta!”
“Bảo bảo rốt cuộc thành khúc phụ rồi!”
Nam Cực nằm trong phòng khách cũng vui vẻ tru lên: “Gruuuuuu!”
Chả biết tại sao một con chó như nó lại cứ thích tru như sói
Năm 24 tuổi, Lâm Uyên dùng nghệ danh Tiện Ngư khiến toàn thế giới kinh diễm
Trung châu
Vẫn là tiệm trà kia
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Vẫn là sáu người lúc trước
Có người đang cao giọng hát, tiếng hát hoà quyện vào mùi trà nồng đậm trong không gian khiến quán trà nhỏ có hương vị cổ kính ấm áp
Bài hát này là Sứ Thanh Hoa
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Khi ca khúc kết thúc, vẻ mặt của sáu người đều biến hoá
Bài hát này không đơn giản chút nào
Ngồi nơi đây đều là tinh anh của Trung châu, đương nhiên nghe ra được sự kinh khủng của Sứ Thanh Hoa
“Xem ra lần này ta cược thắng rồi.” Nam nhân trung niên pha trà cho mọi người mỉm cười nói, phá vỡ bầu không khí yên lặng, nhưng trên mặt hắn lại có vẻ phức tạp, thậm chí không nhắc tới chuyện tiền cược
“Thành Tang cảm thấy thế nào?”
“Ta cũng cược thắng.” Thành Tang nói, sau đó hắn bỗng hơi do dự một chút rồi nói thêm một câu, “Nhưng ta cũng thua rồi.”
Có người cau mày hỏi: “Ngươi thua cái gì?”
Thành Tang thản nhiên đáp: “Ta cược Tiện Ngư thắng nên trận này ta thắng
Nhưng nếu đây là bài hát Tiện Ngư chuẩn bị cho Cuộc Chiến Chư Thần thì ca khúc trên tay ta không phải là đối thủ của nó, cho nên ta thua
Trừ phi ta viết một ca khúc theo phong cách hoàn toàn khác biệt thì mới có hy vọng, nhưng so đấu như vậy thì chẳng có ý nghĩa gì
Chẳng lẽ ngươi bảo ta dùng nhạc khúc đàn dương cầm hay nhạc hoà tấu ra đấu hay sao?”
Vẻ mặt mọi người biến sắc
Hiển nhiên lời Thành Tang nói là sự thật
Tại đây, chẳng có người nào dám lớn lối nói có thể viết ra ca khúc theo phong cách tân cổ điển thắng được Sứ Thanh Hoa
Đúng lúc này, nam nhân trung niên rót trà nhận được một cú điện thoại, không biết bên kia nói cái gì mà sắc mặt hắn trở nên kinh hãi
Hắn đặt điện thoại xuống, nói ra tin tức khiến mọi người chấn động:
“Ngay ngày hôm nay, Tiện Ngư đã trở thành khúc phụ rồi.”
Trong nháy mắt có người làm chén trà sánh ra ngoài, dù là tinh anh của Trung châu thì giờ phút này bọn họ cũng phải trợn mắt há hốc mồm
“Ngay hôm nay?”
“Sao nhanh như vậy?”
“Hắn thành khúc phụ rồi sao?”
“Trong tài liệu nói Tiện Ngư mới có 24 tuổi mà
Nhớ trước đó khi trò chuyện chúng ta còn cảm khái hắn quá trẻ, kết quả hắn phá vỡ kỷ lục của Lục Thịnh rồi?”
“Xem ra dù kết quả Cuộc Chiến Chư Thần có ra sao thì hắn cũng đứng ở thế bất bại.”
“Khúc phụ 24 tuổi, đừng nói Trung châu, toàn bộ nhạc đàn Lam Tinh đều không bình tĩnh nổi.”
Mà lúc này nhóm người hưng phấn nhất chính là Ngư Vương Triều
“Trời ạ, Tiện Ngư lão sư thành khúc phụ rồi!”
“Ha ha ha ha, thật là tốt quá, chúc mừng Tiện Ngư lão sư!”
“Tiện Ngư lão sư trở thành khúc phụ, Tôn Diệu Hoả cũng thành ca vương, thực lực Ngư Vương Triều chúng ta càng ngày càng nghịch thiên, sau này sẽ đánh đâu thắng đó, không gì cản nổi!”
“Diệu Hoả hot rồi nha!”
“Song hỷ lâm môn!”
“Diệu Hoả còn không biết phát bao lì xì cho mọi người nha?”
Mọi người sôi trào, rối rít @ Tôn Diệu Hoả
Trong tiếng triệu hoán của mọi người, Tôn Diệu Hoả phát một bao lì xì 10.000 đồng
(Hơn 30 triệu)
“Đây là bao lì xì mừng ta thành ca vương!”
Mọi người vừa mới cướp bao lì xì xong, còn chưa kịp cảm ơn ông chủ đại gia thì Tôn Diệu Hoả lại phát một cái bao lì xì 50.000 đồng
(160 triệu)
“Đây là bao lì xì mừng học đệ thành khúc phụ, chúc mừng học đệ!”