Nhưng cũng vì thế mà mẫu thân hắn là Dao Cơ lại tát hắn một cái rất vô tình
“Ta đã dặn dò ngươi bao nhiêu lần rồi
Còn nhỏ như vậy đã thích phô trương, ngươi muốn hại chết cả nhà chúng ta đúng không?!”
Bên ngoài sấm chớp rền vang, sắc mặt Dao Cơ tái mét
Nàng tự mình hạ phàm, nên duyên cùng một phàm nhân nên xúc phạm luật trời, mấy năm nay nàng vẫn luôn bị thiên đình đuổi bắt, lần này Dương Tiễn dùng tới pháp lực rốt cuộc cũng khiến truy binh thiên đình đuổi tới
“Chát!”
Lại là một cái tát hung hăng khiến gương mặt thiếu niên sưng đỏ
Dao Cơ vẫn chưa hết giận, nàng mắng con đến khản cả giọng:
“Lúc đó sinh ngươi ra ta đã biết sớm muộn gì ngươi cũng gây hoạ cho gia đình này, nếu không phải vì ngươi sử dụng mắt thần thì làm sao thiên binh thiên tướng lại đuổi được tới đây
Ngươi hại chết cả nhà chúng ta rồi!”
Lại là một tia chớp bổ xuống
Tam Thánh Mẫu còn rất bé, chỉ biết sợ hãi rúc vào ngực anh trai
Nước mắt Dương Tiễn vờn quanh hốc mắt nhưng từ đầu tới cuối đều không rơi xuống, hắn không giải thích lấy một lời, chỉ nhẹ nhàng vỗ lưng trấn an em gái
Màn thứ năm
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Dao Cơ bị bắt đi, nàng chỉ kịp dùng mây đưa cả nhà chạy trốn, chỉ là nửa đường mây tan, anh trai Dương Tiễn và cha hắn đều chết ở giữa đường, chỉ còn lại Dương Tiễn và em gái nhỏ còn sống sót
Em gái Tam Thánh Mẫu oà khóc
Dương Tiễn nói: “Đừng sợ, có nhị ca ở đây.”
Tam Thánh Mẫu còn bé giận dữ mắng: “Ta không cần nhị ca, ta chỉ muốn cha và nương thôi
Đều tại ngươi, tại ngươi chọc nương tức giận, nương không cần ngươi nữa
Cũng không cần Liên Nhi!”
“Ngốc quá.” Dương Tiễn dụi mắt, cười nói: “Cha và nương đang chơi trốn tìm với chúng ta, nhị ca và ngươi cùng đi tìm bọn họ nhé
Tìm được rồi bọn họ sẽ vui vẻ, sẽ khen ngợi ngươi.”
Màn thứ mười ba
Cha mẹ và anh trai không còn, thiếu niên Dương Tiễn gánh hết trách nhiệm bảo vệ chăm sóc em gái
Hắn cõng nàng trên lưng, trèo đèo lội suối, lúc nàng than đói thì hắn vật lộn với dã thú, lúc nàng muốn ăn đồ ngọt hắn mạo hiểm trộm mật trong tổ ong
Hắn thật sự cho em gái mọi thứ tốt đẹp nhất mình có, mà bản thân hắn thì không nỡ ăn lấy một miếng
Nọc độc ong phát tác, toàn thân hắn sưng lên, chỉ biết co quắp nằm một chỗ
Trong cơn đau đớn kịch liệt, hắn ụp mặt mình vào chậu nước
“Hắn đang làm gì thế?” Trầm Hương mở miệng hỏi, nàng không hiểu được hành vi này
Tam Thánh Mẫu nước mắt lưng tròng im lặng không nói, thật lâu sau mới thở dài
“Nhị ca của ta là người kiêu ngạo đến thế… Các ngươi nhìn mặt hắn đi.”
Lúc này mọi người mới chú ý tới, gương mặt Dương Tiễn trong nước rất tái nhợt, bên khoé mắt lại có nước mắt đang chảy ra
Tam Thánh Mẫu nấc nghẹn: “Ta chỉ biết tính tình nhị ca cương liệt, chưa bao giờ chịu thể hiện sự mềm yếu trước mặt người khác
Nhưng ta chưa bao giờ biết ở trước mặt thiên địa hắn cũng muốn che giấu nước mắt của mình.”
Màn thứ n
Côn Lôn Kính rốt cuộc chiếu tới cảnh Dương Tiễn giết chết Đông Hải tứ công chúa
Hoá ra Dương Tiễn đã lén giữ lại hồn phách nàng trước khi đánh giết
Màn thứ n+1
Trong Chân Quân điện, Đông Hải tứ công chúa đọc được bản ghi chép của Dương Tiễn
Giữa những hàng chữ đen có dấu bút đỏ ghi chú, nhìn kỹ sẽ thấy đây là ghi chú những điểm không ổn của luật trời, không chỉ việc cấm đoán tình cảm giữa thần tiên và phàm nhân mà còn điểm ra những hình phạt quá nặng, những thứ mà ngay cả nàng cũng không nghĩ tới thì Dương Tiễn đều viết ra rõ ràng
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Hai tay run rẩy, trong đầu tứ công chúa như có thứ gì bùng nổ
Nàng càng lật càng nhanh, các con chữ không hề ghi vào trong đầu, nàng chỉ lật như một con rối
Rốt cuộc khi trấn tĩnh lại, ánh mắt nàng dừng lại ở một xấp giấy trên bàn Dương Tiễn
Nàng cầm lên xem, sau đó từng tờ giấy bay lả tả xuống bàn, toàn thân nàng lâm vào ngây dại
Theo hình ảnh trong Côn Lôn Kính, đám người Trầm Hương cũng nhìn thấy nội dung trên xấp giấy kia
Đó là một bản luật trời hoàn toàn mới
Trầm Hương đọc được vài đoạn đã không đọc tiếp nổi nữa
Bởi vì nàng từng ở gần Dương Tiễn trong gang tấc nhưng lại chưa hề quan tâm xem hắn đang viết cái gì
Nếu ban đầu nàng chịu liếc mắt nhìn một lần, có phải mọi việc sẽ khác đi
Trong hình chiếu, Dương Tiễn lặng lẽ xuất hiện nhìn tứ công chúa rồi nói khẽ một câu: “Xin lỗi.”
Tứ công chúa hỏi: “Tại sao?”
Trên mặt Dương Tiễn đầy vẻ mệt mỏi
Đây là lần đầu tiên hắn để lộ sự mệt mỏi ra trước mặt người khác:
“Trầm Hương đắm chìm trong nhi nữ tình trường, hở một chút là đi tìm tiểu hồ ly, có Bảo Liên Đăng nên nàng rất lười biếng ham chơi
Tam Muội ở cách nàng quá xa, nếu không tận mắt để nàng nhìn thấy mẹ mình thê thảm thì nàng đã chẳng hận ta tận xương tuỷ như thế
Chỉ khi hiểu được mình phải đối mặt với địch nhân mạnh mẽ cỡ nào thì nàng mới vận dụng hết toàn bộ dũng khí và nghị lực để toàn tâm toàn ý đi trên con đường nguy hiểm này.”
Tứ công chúa rơi lệ đầy mặt
Từ ngày đó trở đi, trong một gian phòng ở Chân Quân điện thường có một nữ nhân lặng lẽ rơi lệ, dù nàng đã quen với việc Dương Tiễn cố ý lạnh lùng mà không để ý tới mình, nàng vẫn từ chối được trọng sinh sống lại mà tiếp tục ở lại Chân Quân điện, dùng cách này để đền bù cho Dương Tiễn
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Những chuyện trong quá khứ không ngừng xuất hiện
Nửa phần phim còn lại đều là câu chuyện về Dương Tiễn, từng chút một hiển lộ ra chân tướng
Chẳng hạn như việc Tôn Ngộ Không và Trư Bát Giới thu Trầm Hương làm đồ đệ cũng là vì Dương Tiễn cố ý dùng ngôn ngữ đả kích, với tính cách của Tôn Ngộ Không và Trư Bát Giới thì nhất định hai người này sẽ không đành lòng đứng nhìn Trầm Hương bị Dương Tiễn hãm hại!