Toàn Chức Nghệ Thuật Gia

Chương 1026: Gửi đến em bản Dạ Khúc của Chopin




Mai có bom á nha mọi người ^^ Giữa tuần tiền đình nên không kịp dịch, giờ cuối tuần cày cuốc bù cho mọi người nè
Mẹ Lâm Uyên bèn lên tiếng an ủi con trai: “Thật ra cũng không đến nỗi nào, con đứng hạng tư lận mà, phía trước còn có Sở Cuồng, Dịch An và Ảnh Tử gánh cho
Nhất là Sở Cuồng, một mình hắn đã ăn dao nhiều hơn ba đứa các con cộng lại rồi, chậc chậc, phải bị người ta hận tới mức nào nha…”

Lâm Uyên hậm hực tắt mạng xã hội
Một mình ta nhận tới hơn trăm triệu con dao?
Trong lúc Lâm Uyên buồn rầu thì đám cư dân mạng lại vui vẻ vô cùng, bọn hắn rủ rê nhau bình chọn không biết mệt
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
“Gừng càng già càng cay nha.”

“Sở Cuồng lão tặc thấy đống dao này xong lại càng thêm điên cuồng cho xem!”

“Ha ha, lão tặc vượt trăm triệu rồi kìa!”

“Dịch An cũng rất biết chọc giận khán giả, nhưng so sánh với Sở Cuồng thì vẫn là tay mơ mà thôi!”

“Dịch An cùng lắm là tiểu tặc, Sở Cuồng mới là lão tặc!”

“Tiện Ngư cũng bị lên bảng, ha ha ha cười chết ta, đúng là oan uổng.”

“Ảnh Tử cũng lên bảng rồi, không mang theo Tiện Ngư sao được, dù gì cũng là ba bạn gay cùng tiến cùng lùi nha, chúng ta cũng khổ tâm lắm
Huống chi bộ phim Hachiko đúng là đã hành hạ con mắt ta không ít.”

“Quá mất mặt, Dịch An, Ảnh Tử và Tiện Ngư cộng lại đều không nhiều dao bằng Sở Cuồng.”

“Ngươi còn muốn cổ vũ bọn hắn cố gắng lên
Loại chuyện này ai mà thèm cạnh tranh hạng nhất chứ
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Hơn nữa trên đời này cũng không ai xứng với ngôi vị đầu bảng hơn Sở Cuồng lão tặc đâu!”

Trở về phòng, Lâm Uyên không nhịn được lại mở Blog lên xem bình chọn
Đọc được bình luận của đám cư dân mạng, hắn lại thêm buồn bực
Cạnh tranh hạng nhất cái gì, đều là ta cả
Nói ra sợ các ngươi không tin, có cộng số dao của hạng năm trở đi cũng không thể nhiều bằng ta đây
Thở dài một tiếng, Lâm Uyên lặng lẽ bỏ phiếu cho người anh em đứng hạng năm
Tuy là hắn cũng chẳng biết người này là ai…




Ngày hôm sau
Lâm Uyên đi tới phòng làm việc manga, hàn huyên với Kim Mộc một hồi
“Các hoạ sĩ manga bên Bộ Lạc đã tới chưa?”

“Vẫn chưa.” Kim Mộc giải thích, “Mấy bộ manga trong tay bọn họ vẫn chưa kết thúc, cần phải xử lý thêm một đoạn thời gian
Sau đó bọn hắn sẽ đồng loạt nhảy việc, đồng thời tuyên bố gia nhập Liên Minh, như vậy mới có khí thế và đả kích được manga Bộ Lạc
Nếu từng người rời đi thì luôn cảm thấy không đủ gây chú ý.”

“Ừm.” Lâm Uyên gật đầu
Lại nghĩ tới Lăng Không, gần đây hắn nhảy ra gây khó dễ cho Bảo Liên Đăng, tuy vấn đề đã được giải quyết nhưng Lâm Uyên không định bỏ qua đơn giản như vậy
Việc mấy vị đại lão trong giới manga đồng loạt rời khỏi Bộ Lạc chính là phần đại lễ thứ hai Lâm Uyên chuẩn bị cho Lăng Không
Đến lúc đó, manga Bộ Lạc sẽ xong đời
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
“Nhắc mới nhớ, ta vừa mới bỏ phiếu cho ngài đó!” Kim Mộc đột nhiên cười gian trá
“Ta chọn gửi dao cho Sở Cuồng
Mọi người quá nhiệt tình, bây giờ số dao của Sở Cuồng đã nhiều gấp đôi những người khác cộng lại
Ai mà ngờ được bốn người đứng đầu bảng đều là cùng một người chớ, ta cười gần chết!”

Lâm Uyên tức giận hừ một tiếng
Sáng nay hắn cố ý không xem tới cuộc bình chọn để khỏi bị đâm tâm, ai dè Kim Mộc lại cố ý nhắc tới
Blog đúng là rảnh đến hoảng rồi, uổng cho hắn là cổ đông của bọn họ, vậy mà bọn họ lại làm ra hoạt động như thế báo đáp hắn
Rời khỏi phòng làm việc, Lâm Uyên đến công ty gặp Cố Tịch
Hôm nay Cố Tịch tới để thu âm, gần đây nàng vẫn luôn luyện tập Dạ Khúc, bây giờ đã đàn rất thuần thục
Lâm Uyên không nói nhảm, trực tiếp bảo Cố Tịch trình diễn một lần cho mình xem, sau khi chắc chắn không có vấn đề liền tiến hành thu âm
Quá trình thu âm rất thuận lợi, thành phẩm đủ khiến Lâm Uyên hài lòng
Hắn chắc chắn đổi lại là tự mình đánh sẽ không tạo thành hiệu quả tốt như Cố Tịch, dù sao trình độ của Lâm Uyên vẫn chỉ mới ở mức chuyên nghiệp
Hắn cũng dành ra thời gian để tiến hành thu âm bài Dạ Khúc
Đã sắp đến tháng 12, cả hai bản nhạc cổ điển và Dạ Khúc đều phải chuẩn bị sẵn sàng
Nhưng mà Dạ Khúc có một vấn đề, trong bài hát có đoạn ca từ như sau: Gửi đến em bản Dạ Khúc của Chopin
Đương nhiên Lam Tinh không có Chopin
Vậy phải làm sao đây
Chẳng lẽ sửa thành “Gửi đến em bản Dạ Khúc của ta?”, “Gửi đến em bản Dạ Khúc của Tiện Ngư?” Nghe cứ quái quái thế nào
Kỳ thực Lâm Uyên cảm thấy ca từ này không cần sửa lại, cứ để nguyên Chopin cũng được rồi, thế nên hắn quyết định không xoắn xuýt nữa, đợi sau này sẽ cân nhắc thêm
Lúc này ở Sở châu
Trên sân bay, một chiếc máy bay xuất phát từ Trung châu đáp xuống
Tại lối ra của hành khách, một nam một nữ xuất hiện
“Ito lão sư, Matsushima lão sư!”

Hai người vừa bước ra đã thấy mấy người ăn mặc rất trang trọng đứng chờ bên ngoài, trong đó người dẫn đầu chủ động lên tiếng chào hỏi
“Xin chào.” Một nam một nữ lần lượt đáp, hai người này chính là khúc phụ do Trung châu phái tới đánh bảng với Lâm Uyên
Makoto Itou hít một hơi thật sâu rồi mỉm cười nói: “Đây chính là mùi vị của cố hương.”

“Hai vị đi tàu xe vất vả rồi.” Người dẫn đầu tươi cười nói, “Chúng ta đã sắp xếp chỗ ở cho các ngài theo yêu cầu của Makoto Itou lão sư, đó là nơi lúc trước ngài thường ở.”

“Cảm ơn.”

Makoto Itou gật đầu một cái, trong lòng cảm khái
Sau khi rời khỏi cố hương, hắn dẫn theo người nhà đi tới Trung châu
Nhưng mùi vị của cố hương thì dù có như thế nào cũng không cắt bỏ được
Không biết cây anh đào ở cuối phố đã nở hoa chưa
Đột nhiên ánh mắt hắn trở nên hoảng hốt, trong đầu hiện ra vô số âm phù, ngay cả lời người bên cạnh hắn cũng không nghe thấy
“Thành Tang?” Matsushima lão sư đứng bên cạnh khẽ hỏi.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.