Toàn Chức Nghệ Thuật Gia

Chương 1031: Phú nhị đại tề tựu




“Hai vị.” Trịnh Tinh cười hỏi, “Muốn lên thảm đỏ không?”

“Không ạ.”

“Không có hứng thú.”

Lâm Uyên và Dương Chung Minh đồng thời mở miệng
Trịnh Tinh bật cười: “Hai ngươi đúng là khiêm tốn
Đổi lại là đám minh tinh kia chắc đi tới mười phút cũng chưa đi hết tấm thảm đỏ này
Dù là khúc phụ cũng có không ít người thích đi trên thảm đỏ, dù sao đây cũng là thảm đỏ của Kim Sắc Đại Thính nha.”

Thảm đỏ Kim Sắc Đại Thính là nơi để danh nhân hiển lộ uy phong
Bước lên thảm đỏ là một cách để tăng thêm danh tiếng cho mình, có một số người thích loại cảm giác này nên sẽ đi trên thảm đỏ tiến vào hội trường
Mà những người không thích náo nhiệt sẽ sử dụng thang máy đi từ bãi đậu xe dưới tầng hầm lên thẳng hội trường, không sợ bị phóng viên quấy rầy
Nhóm Lâm Uyên chọn cách sau
Rất nhanh ba người đã đi tới một phòng nghỉ trong Kim Sắc Đại Thính
“Lão Dương!”

“Dương ca!”

“Dương đại!”

Bên trong có không ít khúc phụ đang trò chuyện, thấy Dương Chung Minh đi vào ai nấy đều đứng lên chào hỏi
Giữa khúc phụ và khúc phụ cũng có chênh lệch
Cách mọi người chào hỏi đều thể hiện ra địa vị khác biệt
Địa vị của Dương Chung Minh trong số các khúc phụ rõ ràng là rất cao, được tất cả mọi người tôn trọng, cho nên mọi người đều lên tiếng chào hắn trước
Sau đó có người lục tục chào hỏi Trịnh Tinh và Lâm Uyên
Trong số đó có người Lâm Uyên biết, có người mới gặp lần đầu
Giao thiệp xong, Trịnh Tinh len lén nói với hắn: “Chắc ngươi chưa biết Dương thúc của ngươi lợi hại cỡ nào
Hắn từng tổ chức không ít âm nhạc hội cá nhân ở đây nên đám khúc phụ đều phải ngẩng mặt nhìn lên.”

“m nhạc hội cá nhân?” Hai mắt Lâm Uyên sáng lên
Dương Chung Minh ngồi bên cạnh nghe được đoạn đối thoại của hai người, hơi lên giọng nói: “Sau này nếu ngươi có cơ hội tổ chức âm nhạc hội cá nhân ở Kim Sắc Đại Thính, ta sẽ giúp ngươi tổ chức.”

Hắn vừa dứt lời, vẻ mặt của tất cả khúc phụ trong phòng đều thay đổi
Ai nấy đều hiểu được, Dương Chung Minh đang cố ý dùng lời này để công khai tuyên bố thái độ:

Tiện Ngư là người Dương Chung Minh ta coi trọng, đừng có không biết điều mà gây sự với hắn
Một câu nói nhìn như đơn giản nhưng đã biểu hiện ra sức mạnh của Dương Chung Minh
Có khúc phụ bất ngờ, không nghĩ tới Tiện Ngư lại được Dương Chung Minh coi trọng như thế, nếu chỉ là khúc phụ làm chung công ty thì không thể khiến Dương Chung Minh bảo vệ hắn đến vậy
Nhưng lý do Dương Chung Minh làm vậy cũng rất rõ ràng
Danh tiếng khúc phụ trẻ tuổi nhất lịch sử Lam Tinh quá lớn, có người rục rịch muốn đè hắn xuống để tạo danh tiếng cho mình, cho nên lần này Trung châu mới ra tay
Chẳng lẽ ngoài Trung châu ra, không ai muốn làm như vậy
Đương nhiên là có
Cùng là người trong nghề không tránh khỏi sẽ có lòng đố kỵ, điểm này không chỉ giới âm nhạc mà giới nào cũng sẽ thế thôi
Dưới tình huống đó, người mong đợi Tiện Ngư gặp sự cố không phải là số ít
Bầu không khí có hơi kỳ quái, sau đó mọi người giả lả cười nói như không có chuyện gì xảy ra, xem như đây là điều ngầm hiểu với nhau
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Nhưng Lâm Uyên rõ ràng cảm giác được thái độ của các khúc phụ đối với mình nhiệt tình hơn mấy phần
“Nói hơi sớm chút.” Trịnh Tinh nhìn quanh một vòng rồi lẩm bẩm
“Bọn hắn còn chưa tới đông đủ.”

Nhưng không sao
Bọn họ cũng sẽ nghe được
Trịnh Tinh cười híp mắt kéo Tiện Ngư gia nhập vào mấy cuộc trò chuyện
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Mà lúc này trên thảm đỏ ngoài cửa Kim Sắc Đại Thính đang vô cùng náo nhiệt, có không ít danh nhân xuất hiện
“Ca vương Tần châu kìa!”

“Vị ca hậu kia ở Tề châu cũng tới!”

“Chậc chậc vị kia là minh tinh mới nổi gần đây ở Sở châu chúng ta, chân còn dài hơn cả thảm đỏ rồi
Cọ nhiệt độ Kim Sắc Đại Thính thật là thơm.”

“Ha ha, trang phục của vị kia thật là buồn cười!”

“Quào, là Vương đổng của tập đoàn Phổ Lăng!”

“Ai cũng biết Vương đổng rất yêu âm nhạc, hàng năm đều dành thời gian đến Kim Sắc Đại Thính mấy lần.”

“Đi cùng hình như là con trai của Vương đổng nhỉ?”

“Đúng rồi, cơ mà người đi cạnh con trai Vương đổng trông rất quen mắt.”

“Là Lăng Không, thái tử Bộ Lạc đó!”

Có phóng viên kêu lên, gần đây Lăng Không đã bộc lộ thân phận, gương mặt hắn rất đẹp trai nên dễ gây ấn tượng với phóng viên
Lăng Không mỉm cười nhìn vào camera, đột nhiên sau lưng vang lên một giọng nói lạnh lùng: “Nhường đường giùm.”

Lăng Không nhướng mày nhìn ra sau, sau đó ho khan một tiếng, lặng lẽ nhích sang một bên
Đây là người tai to mặt lớn, hắn không chọc nổi, đổi lại cha hắn Lăng Trụ tới thì may ra người ta mới khách sáo một chút
“Cô nàng này tính tình rất tệ, ăn mặc thì như bà hoàng, sao không debut làm minh tinh luôn đi.” Con trai Vương đổng đi bên cạnh Lăng Không bĩu môi nói
“Vương tử, nói nhỏ tiếng thôi.” Vẻ mặt Lăng Không trở nên lúng túng, vị này có thể mua luôn mấy nhóm nhạc nữ đang hot nhất ấy chứ
Vương tử hừ lạnh: “Ta không sợ nàng.”

Lăng Không xấu hổ không thôi
Ngươi không sợ nhưng ta sợ nha
Nữ nhân khiến Lăng Không kiêng kỵ khoảng hơn hai mươi tuổi, ngoại hình cực kỳ xinh đẹp
Nàng mặc một bộ váy màu đen, trên váy khảm nạm vô số trân châu, chiếc vòng kim cương đeo trên cổ sáng mù mắt người khác, gần như vừa xuất hiện đã khiến tất cả các phóng viên chú ý
“Lillia?!”

“Tiểu thư danh giá của gia tộc đỉnh cấp ở Trung châu, được xưng tụng là bông hồng có gai!”

“Nàng mà bông hồng cái gì, làm gì có bông hồng nào có thủ đoạn lợi hại bằng nàng?”

Nữ nhân này rất không đơn giản
Khi Lillia đi hết thảm đỏ và tiến vào hội trường, cô gái đi cạnh nàng cười nói: “Ngươi có thù với tiểu tử phú nhị đại của Bộ Lạc hả?”

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.