Toàn Chức Nghệ Thuật Gia

Chương 1032: Nhạc khúc Hoàng Hôn




“Không có.”

“Vậy sao ngươi cáu với hắn?”

“Hắn cản trở nhiếp ảnh gia ta mang theo chụp ảnh ta.”



.”

Nơi này có nhiều phóng viên như vậy, ngươi còn phải mang theo một nhiếp ảnh gia
Cô gái cười khổ, dường như đã quen với phong thái trương dương của nàng:

“Chúng ta đến khán phòng riêng trên lầu đi
Hy vọng hôm nay sẽ có bài hát khiến ngươi hài lòng.”

“Ừm.” Lillia gật đầu, trên tay không ngừng lướt lướt điện thoại, rất nhanh sau đó đã nhìn thấy một bản tin nóng hổi xuất hiện:

[Thiên tài kinh doanh đệ nhất Trung châu Lillia xuất hiện ở Kim Sắc Đại Thính, vẻ đẹp kiều diễm lấn át toàn trường!]

Tin tức này xuất hiện quá nhanh, rõ ràng là đã được viết sẵn từ trước
Nàng hài lòng cười một tiếng rồi cùng cô gái bên cạnh đi lên lầu



Lâm Uyên không hay biết tình huống bên ngoài
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Hắn ngồi trong phòng nghỉ không lâu đã cùng Dương Chung Minh và Trịnh Tinh tiến vào khán phòng riêng
Đại sảnh bên dưới Kim Sắc Đại Thính là nơi cho khách ngồi
Ở trên lầu được phân thành vô số khán phòng riêng dành cho khách quý, mà khúc phụ đương nhiên được xem là khách quý đỉnh cấp
Ngồi vào khán phòng riêng, Trịnh Tinh cười nói: “Chờ đến khi ngươi làm âm nhạc hội cá nhân thật thì nhớ tìm tới Dương thúc, hắn đã nói thì phải giữ lời, đừng để hắn chạy mất.”

Lâm Uyên hỏi: “Có ý gì ạ?”

Trịnh Tinh bật cười: “Dương thúc của ngươi mà đứng ra tổ chức âm nhạc hội thì sẽ mời được một số khúc phụ cao giá mà người bình thường không mời nổi, người trong giới cũng sẽ cẩn thận hơn
Có hắn chống đỡ, truyền thông và người trong giới sẽ không dám nói bậy nói bạ
Đương nhiên còn có chỗ tốt khác, sau này ngươi sẽ biết
Tuy Trung châu phái hai người tới đánh lén ngươi nhưng thật ra bây giờ ngươi vẫn chưa được tính là đối thủ trong mắt bọn hắn
Người ta đã không còn chơi dòng nhạc lưu hành từ lâu rồi, thể hiện nhạc khúc ở Kim Sắc Đại Thính mới là điều mà bọn hắn hướng tới.”

“Vâng.”

Lâm Uyên có điều suy nghĩ
Nội tình bên trong đúng là rất nhiều, chênh lệch giữa các khúc phụ với nhau cũng không hề ít
Cái gọi là âm nhạc hội cá nhân đương nhiên phải là nhạc khúc đàn dương cầm, thậm chí là nhạc giao hưởng
Hiện tại Lâm Uyên còn chưa động đến lĩnh vực nhạc giao hưởng, dù là nhạc dương cầm hắn cũng chỉ mới bước nửa chân vào, số lượng tác phẩm rất có hạn, cho dù trở thành khúc phụ thì hắn vẫn còn một con đường thật dài phải đi
“Đúng rồi.” Trịnh Tinh chợt nhớ ra
“Vừa nãy lúc lên lầu ta có thấy vài phú nhị đại, Kim Sắc Đại Thính lúc nào cũng sẽ có đám bạn nhỏ này tham gia náo nhiệt
Nhưng mà trong số đó vẫn có một số người rất biết xem hàng, chẳng hạn như Lillia đến từ Trung châu
Hầu hết các phú nhị đại đều được người lớn trong gia tộc bồi dưỡng rất tốt, chả có mấy ai là bùn nhão không trét được tường đâu.”

Đề tài này Lâm Uyên không biết nói gì
Phú nhị đại đều là công tử tiểu thư của thế gia, gia đình vừa có tiền vừa có địa vị trong xã hội
Trong số đó Lâm Uyên chỉ biết mỗi Lăng Không, mà ấn tượng của hắn về Lăng Không rất không tốt
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
“Tiểu Ngư Nhi là người thứ mấy ra sân?”

Dương Chung Minh đột nhiên hỏi, hắn cũng thích gọi Lâm Uyên là Tiểu Ngư Nhi giống như Trịnh Tinh
“Thứ sáu ạ.”

Lâm Uyên đáp, Cố Đông đã xác nhận thông tin này giúp hắn
Nhưng Cố Đông không có tư cách ngồi trên khán phòng riêng nên đã có chỗ ngồi khác trong đại sảnh dưới tầng trệt
“Ừm.” Dương Chung Minh gật đầu
Đúng lúc này, Trịnh Tinh đột nhiên nói: “Bắt đầu rồi.”

Tiếng vỗ tay vang lên, ở giữa sân khấu có một nghệ sĩ đàn dương cầm đi lên và ngồi vào chiếc đàn dương cầm màu trắng
Bối cảnh sau lưng hắn là một buổi chiều hoàng hôn, mặt trăng treo giữa không trung đang dần dần bị bóng tối nuốt lấy
Cùng lúc đó, tiếng đàn dương cầm ưu nhã vang lên
Khúc nhạc này rất thê lương mỹ diệu, giống như một lời ai oán của nữ nhân, dù sao Matsushima cũng là nữ khúc phụ nên nàng dùng góc nhìn nữ tính của mình để mô tả buổi hoàng hôn
Trong buổi chiều tà nắng đỏ, quạ đen vỗ cánh, dơi bay lướt trên không trung
Cảm giác giá lạnh truyền ra khiến người ta cảm thấy như gió đêm vừa thổi tới
Dần dần, nhịp điệu chậm lại
Trăng sáng lại xuất hiện trên bầu trời nhưng lúc này đã bị cắn đi một nửa, chỉ còn lại ánh trăng khuyết tàn treo trên cao, không còn lành lặn
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Đây là một khúc nhạc rất lợi hại, nửa đoạn trước âm lãnh, nửa đoạn sau an ủi lòng người
Nhất là cảm giác trống vắng đầy bất đắc dĩ kia khiến đáy lòng người ta đột nhiên lặng yên như nước
Nhạc khúc kết thúc, trên màn hình lớn hiện ra tên tác phẩm
Nhạc khúc đàn dương cầm: Hoàng Hôn

Người soạn nhac: Matsushima

Người biểu diễn: Kashio

Trịnh Tinh nhíu mày: “Lời đồn quả nhiên không sai, lần này Matsushima tham gia âm nhạc hội là để tung ra nhạc khúc đối đầu với ngươi trên mùa giải âm nhạc, độ khó này hơi lớn rồi.”

“Vâng, đúng là rất lợi hại.”

Lâm Uyên biết Matsushima là đối thủ của mình nhưng không ngờ người ra sân đầu tiên lại là nàng
Đây chính là trình độ của khúc phụ Trung châu nha…

“Quả thật không tệ.” Dương Chung Minh gật gù
Trịnh Tinh nói: “Tác phẩm đủ để ngươi cất tiếng khen ngợi thì đúng là rất hay rồi
Nhưng ta vẫn có lòng tin với Tiểu Ngư Nhi nhà mình!”




Thấy thông tin tác phẩm, trong các khán phòng riêng lục tục vang lên tiếng thảo luận:

“Bài này của Matsushima là tác phẩm tốt nhất trong hai năm trở lại đây.”

“Không khí nhạc khúc làm rất tốt.”

“Các phần của nhạc khúc đều được chỉnh lý rất tốt, các nốt tay trái và nốt tay phải rất hoà hợp với nhau, đáng tiếc đoạn kết không làm ta hài lòng, có hơi quá sức nàng…”

“Ta thì ngược lại, rất thích bài này
Matsushima là nữ nên chất nhạc cũng rất âm nhu, chung quy thì bài này vẫn ở mức thượng thừa rồi.”

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.