Khán phòng riêng số 13
Trịnh Tinh hưng phấn nhìn Lâm Uyên: “Tiểu Ngư Nhi, nếu sau này ngươi còn có thể sáng tác ra tác phẩm cấp độ này thì đừng nói Kim Sắc Đại Thính, ngay cả Ngũ Đại Nhạc Thính - năm phòng nhạc thính phòng lớn nhất Lam Tinh cũng sẽ mở sẵn cửa tuỳ ngươi lựa chọn để làm nơi tổ chức âm nhạc hội cá nhân!”
Lâm Uyên không dám đáp lời
Chopin quá khoa trương rồi, bản thân mình phải khiêm tốn một chút
Dương Chung Minh ngồi bên cạnh hơi nheo mắt như đang hồi tưởng dư vị của hai nhạc khúc
Hai bản Dạ Khúc của Tiện Ngư đều quá chất lượng, không cần hắn phải đánh giá
Ở nơi này không có một khúc phụ nào tìm ra được khuyết điểm của nó
Hắn phát hiện Tiện Ngư luôn có thể mang lại niềm vui bất ngờ cho mình
Giống như hai nhạc khúc vừa rồi đều thuộc hai thể thức độc tấu đàn dương cầm mới tinh
Trước đó Dương Chung Minh không hề biết Tiện Ngư còn am hiểu sâu sắc về nhạc khúc truyền thống như vậy
Người trẻ tuổi chẳng phải đều thích loại nhạc khúc dương cầm lưu hành hơn sao
Giống như Mariage d'Amor ấy
Trước đây tác phẩm nhạc dương cầm của Tiện Ngư rất ít, mà mấy bài đó đều là nhạc dương cầm lưu hành
Học vấn trong con đường soạn nhạc rất lớn, dòng nhạc lưu hành được dân chúng yêu thích chỉ đứng ở tầng cơ bản nhất mà thôi
Đối với hàng ngũ khúc phụ, muốn đánh giá năng lực của khúc phụ phải dựa vào cách hắn làm nhạc hoà âm, nhạc giao hưởng các loại
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Còn nhạc khúc đàn dương cầm hay nhạc khúc đàn ghi-ta là một nhánh riêng biệt và chuyên môn, phụ thuộc vào trình độ am hiểu về nhạc cụ của khúc phụ
Đàn dương cầm chú trọng vào nhịp điệu và âm sắc, đàn ghi-ta chú trọng vào tiết tấu rung động và sức mô tả phong phú
Dù là khúc phụ thì có được bao nhiêu người tinh thông nhiều loại nhạc cụ chứ
Mà bây giờ Tiện Ngư lại thể hiện thiên phú ở phương diện này
Đứa nhỏ này… tương lai rất xán lạn
Khán phòng riêng số 22
Lillia kinh ngạc nhìn tên người soạn nhạc
Tiện Ngư
Nàng là người Trung châu nên không biết nhiều về người tên Tiện Ngư này, chỉ biết một chút tin tức cơ bản
Chẳng hạn như hắn là khúc phụ mới nhất Lam Tinh, cũng là khúc phụ trẻ tuổi nhất trong lịch sử
Ánh hào quang này rất chói mắt, nhưng Lillia vốn tưởng rằng khúc phụ Tiện Ngư am hiểu viết ca khúc lưu hành, không ngờ đối phương còn am hiểu về đàn dương cầm
Hai loại này không cùng một khái niệm
Lillia không khinh bỉ dòng nhạc lưu hành, từ nhỏ nàng đã thích nghe nhạc lưu hành, nhưng vì phải học các loại nhạc cụ từ bé nên trong lòng nàng vẫn thích nhạc khúc độc tấu hơn, không ngờ Tiện Ngư lại có thành tựu to lớn trong mảng nhạc khúc đàn dương cầm như vậy
“Mua được bản quyền không?”
“Hẳn là không thành vấn đề, ta đang liên hệ với công ty của Tiện Ngư
Chỉ là người muốn mua không chỉ có mình chúng ta.”
“Ừm.”
Tiện Ngư… Lillia lặng lẽ nhớ kỹ cái tên này
Khán phòng riêng số 44
Trợ lý của Lăng Không lúng túng hỏi: “Còn hỏi giá nữa không…”
“Hỏi cái đầu ngươi!” Lăng Không trực tiếp nổi quạu
Hắn không tài nào ngờ được nhạc khúc vừa rồi lại là Tiện Ngư viết
Chuyện quái gì thế
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Suýt chút nữa hắn đã muối mặt mà mua nhạc của Tiện Ngư, đến lúc đó xấu hổ không biết trốn vào đâu luôn
Tuy từ đầu tới cuối Tiện Ngư đều không biết chuyện này nhưng Lăng Không vẫn cảm thấy xấu hổ đến nóng mặt
“Ta sẽ không nói ai biết đâu.” Vương tử biết chuyện, nhịn cười nói
“Anh em tốt!”
“Tối nay ta muốn mười cô!”
“Được, cho ngươi chơi thoải mái
Nhưng mà nhớ kềm chế một chút, xài thuốc không tốt cho thân thể đâu.”
“Ta có gậy Như Ý mà lo gì!”
Lăng Không nghe được lời này đột nhiên trong lòng càng thêm khó chịu
Khán phòng riêng số 7
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Matsushima còn khổ sở hơn Lăng Không nhiều
Cuộc Chiến Chư Thần còn chưa bắt đầu mà nàng đã đại bại trong tay Tiện Ngư ở Kim Sắc Đại Thính, hơn nữa còn là ở trước mặt nhiều khúc phụ như vậy
Xấu hổ gần chết
Dù là người rộng rãi thoải mái cỡ nào cũng khó lòng chịu nổi
Makoto Itou ngồi bên cạnh cũng không biết nên an ủi thế nào
Hắn đoán được tối nay Tiện Ngư có tác phẩm trình diễn, nhưng không ngờ được đối phương có đến hai bản, càng không ngờ cả hai bản đều khiến tim hắn đập rộn ràng, cảm giác rung động còn vượt qua Sứ Thanh Hoa
Sứ Thanh Hoa chỉ là ca khúc lưu hành, mà hai bản nhạc khúc đàn dương cầm này lại sử dụng cách thức độc tấu mới toanh, thể hiện rất rõ ràng kinh tài tuyệt diễm của người sáng tác
“Chỉ có thể dựa vào ngươi rồi.” Matsushima biết tuy mùa giải còn chưa bắt đầu nhưng mình đã thua
“Để ta!” Makoto Itou hít một hơi thật sâu, tuy rằng lúc này lòng tin của hắn đã dao động như quả lắc đồng hồ
Khi hai bản Dạ Khúc được công bố tin tức trên màn hình lớn, các khúc phụ trong khán phòng riêng đều có phản ứng
Không ai ngờ được hai bản đàn dương cầm cổ điển này lại do Tiện Ngư viết
“Tên tác phẩm là Dạ Khúc
Rất phù hợp với ý cảnh.”
“Hắn chính là khúc phụ mới tấn thăng gần đây?”
“Không hổ là khúc phụ trẻ tuổi nhất Lam Tinh, thành tựu trong mảng đàn dương cầm của hắn còn cao hơn Matsushima, người này là thiên tài!”
“Thật thú vị.”
“Matsushima đại biểu cho Trung châu tới đây bắt nạt Tiện Ngư, không ngờ lại đá trúng tấm sắt đến què chân ha ha.”
“Trực tiếp phân cao thấp tại Kim Sắc Đại Thính, hôm nay Matsushima mất sạch mặt mũi rồi.”
“So sánh trực quan thì tác phẩm của Matsushima rất ưu mỹ tao nhã, nhưng cách cục thì quá nhỏ, âm điệu ai oán đa sầu đa cảm, rõ ràng chỉ là nhi nữ tình trường
Mà đây cũng là phong cách nhất quán của Matsushima từ trước đến nay
Còn Dạ Khúc của Tiện Ngư thì lại mênh mang cảm xúc, tư tưởng phong phú kết hợp với tâm tình mãnh liệt, giống như một nhà thơ theo chủ nghĩa lãng mạn
Nghe nói Tiện Ngư biết làm thơ, cho nên gọi hắn là ‘khúc phụ làm thơ’ cũng không có gì quá đáng.”