Toàn Chức Nghệ Thuật Gia

Chương 1039: Gửi đến em bản Dạ Khúc của Chopin




Matsushima đột nhiên cười khổ một tiếng
Từ chỗ nàng nhìn xuống, đại sảnh bên dưới trông hỗn loạn không chịu nổi
Có người đứng ở ngưỡng cửa, có người đứng tại chỗ chưa kịp rời đi, có người vẫn còn đang ngồi… nhưng vẻ mặt mọi người thì đều giống hệt nhau, nhìn lên sân khấu như si như say



Khán phòng riêng số 13
Dương Chung Minh và Trịnh Tinh đang ngồi bình chân như vại trong phòng, bởi vì bọn họ muốn đợi Tiện Ngư cùng đi
Nhưng khi khúc nhạc dạo vang lên, vẻ mặt hai người lập tức thay đổi
Ôi chao
Hình như lại là một ca khúc mới
“Bây giờ là mười hai giờ.” Trịnh Tinh đột nhiên nghĩ tới cái gì, nhìn xuống đồng hồ rồi thông báo
Sang tháng 12 rồi
Bài hát này có ý nghĩa như thế nào thì không cần nói nữa
Dương Chung Minh cười nói: “Hoá ra hắn thật sự có một ca khúc không thua gì Sứ Thanh Hoa
Ta còn tưởng rằng hai nhạc khúc đàn dương cầm kia đã là vũ khí mạnh nhất của hắn.”

Ca khúc không kém gì Sứ Thanh Hoa
Dương Chung Minh vừa mới nghe đoạn đầu xong đã có thể khẳng định điều này



Tiếng hát sau đó như đang chứng minh suy nghĩ của Dương Chung Minh
“A ~ Mây đen đã bắt đầu kéo đến che khuất bóng đêm bẩn thỉu, tiếng vang từ tang lễ trong công viên đang giăng kín bầu trời
Hoa hồng trắng tiễn đưa em cũng dần héo úa giữa không khí u ám, những con quạ đen trên nhánh cây cũng yên lặng đến lạ kỳ
Hãy yên lặng lắng nghe, chiếc áo choàng màu đen của tôi rất muốn sưởi ấm cho em, ký ức đang ngày càng trở nên lạnh lẽo, nhưng cuộc đời vẫn cứ mãi trôi…

A ~ bốn phía tràn ngập sương mù
A ~ tôi đang đứng bên ngôi mộ trống vắng này
Sau này dù có già đi thì tôi vẫn mãi yêu em mà thôi
Lâm Uyên ngồi trước đàn dương cầm, nhẹ nhàng nhắm mắt lại
Từng phím đàn lần lượt vang lên âm thanh, mười ngón tay của hắn như bay như múa trên các phím đàn đen trắng
Cố Tịch vẫn còn ở hiện trường chưa rời đi
Giờ khắc này, bất kể là khán giả bị ca khúc khúc này hấp dẫn dừng bước hay chỉ vì ngoài cửa bị người chắn đường nên không thể không đứng lại nghe nhạc thì đều chuyên tâm lắng nghe, giống như trên sân khấu là một ca khúc đang trình diễn chính thức
Điều này khiến Cố Tịch cảm thấy chênh lệch thật lớn
Nàng vốn cho rằng trình diễn ca khúc tạm biệt khán giả là khoảng thời gian không ai thèm, căn bản chẳng có người nào chú ý tới, mọi người sẽ chỉ xoay lưng rời đi
Nhưng mà cảnh tượng ngày hôm nay đã hoàn toàn lật đổ ấn tượng đó
Hoá ra ca khúc tan cuộc cũng có thể trở thành ca khúc chính thức
Không, có lẽ chỉ có mình Tiện Ngư mới có thể hấp dẫn sự chú ý của khán giả trong khoảng thời gian tan cuộc này
Rất không khoa học



Đối với Kim Sắc Đại Thính thì buổi tan cuộc ngày hôm nay tuyệt đối là một trong những tràng cảnh đặc biệt nhất
Vừa cổ điển, vừa ưu thương lãng mạn
Nghe Tiện Ngư biểu diễn, có không ít người liên tưởng đến hai bản Dạ Khúc được trình diễn ban nãy
Đó là một loại liên tưởng rất kỳ quái
Rõ ràng ca khúc này chẳng có liên quan gì đến hai nhạc khúc đàn dương cầm kia, thậm chí nhịp điệu cũng không hề giống, nhưng lại khiến mọi người có cảm nhận tương tự
Giống như là một tiếng cười khẽ đầy bi thương
Khán giả hoàn toàn đắm chìm vào ca khúc, có người vừa mới đứng dậy không bao lâu muốn đặt mông ngồi xuống nhưng lại quên mất động tác này, bên tai đều là tiếng điệp khúc vang vọng
“Gửi đến em bản Dạ Khúc của Chopin để tưởng nhớ tình yêu đã chết trong tôi
âm thanh trong đêm tựa như tiếng gió, tiếng con tim tan vỡ nghe sao thật êm tai
Ngón tay nhẹ lướt trên phím đàn giúp tôi cẩn thận trao đi nỗi nhớ nhung
Nơi chôn cất em có tên là U Minh.”

(Link bài hát: youtube.com/watch?v=6Q0Pd53mojY)

Gửi đến em bản Dạ Khúc của Chopin
Giờ phút này không ai quan tâm Chopin là ai, mọi người chỉ kinh ngạc không rõ ca khúc này có liên quan gì đến hai nhạc khúc đàn dương cầm kia không
Bởi vì khán giả đều cảm thấy ba bản nhạc này xuyên thành một đường, mà ca khúc hiện tại chính là phần cuối cùng được tiếng hát của Tiện Ngư gom lại cùng một chỗ
Khi điệp khúc vang lên, cảm giác bi thương nồng nặc lan tràn trong không gian khiến khán giả càng nghe càng lún sâu vào
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Các khúc phụ cũng lục tục biến sắc
Có người trợn tròn mắt, có người lộ vẻ trầm tư, có người khẽ nhếch miệng, có người hơi thở dồn dập
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]

[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]


Cùng lúc đó ở những nơi khác trên khắp năp châu Tần Tề Sở Yến Hàn, có nơi là ban đêm, có nơi là ban ngày
Chẳng hạn như trong một phòng ký túc xá nọ
Bây giờ đang là buổi tối, máy vi tính đang phát bài Dạ Khúc, đám sinh viên châu đầu ghé tai, kích động thảo luận
Chẳng hạn như ở một trung tâm thương mại nọ
Nơi này đang là ban ngày, khách hàng đang đi dạo trong siêu thị đột nhiên bên tai vang lên tiếng hát
“…Những con chuồn chuồn gãy cánh đang tản mác trong chốn rừng sâu này

Nhưng lòng tôi chẳng hề có chút đồng cảm nào.”

Có khách hàng nhỏ giọng hỏi bạn đi cùng tên bài hát là gì
Thấy bạn mình lắc đầu, vị khách này mở điện thoại di động ra, dùng giai điệu kia để tìm kiếm tên bài hát
Sau đó màn hình điện thoại xuất hiện hai chữ “Dạ Khúc”, vị khách hàng không hề do dự ấn vào
Thật là êm tai
Tại Lâm gia
Mọi người đương nhiên đều đang xem Kim Sắc Đại Thính phát sóng trực tiếp
Trên sân khấu, Lâm Uyên đang hát đến quên mình:

“Cơn gió lướt qua mái nhà phủ kín rêu xanh đang chế nhạo nỗi đau lòng trong tôi, tựa như chiếc giếng khô cạn chẳng còn giọt nước nào
Tôi dùng những lời lẽ thê lương nhất để miêu tả nỗi hối hận vì đã đánh mất tình yêu ấy.”

Thông qua ống kính camera, cảnh tượng khán giả đứng bần thần trong đại sảnh được mọi người nhìn thấy không sót chút nào!

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.