“Mời vị khách quý kế tiếp lên trao giải thưởng cho Tiện Ngư!”
“Bài phát biểu cảm nghĩ của hắn càng lúc càng qua loa lấy lệ rồi, cuối cùng chỉ nói nổi hai tiếng cảm ơn rồi thôi!”
“Người ta tới nhận giải thưởng còn hắn tới bán sỉ cúp đó!”
“Mời nhân viên công tác của âm Nhạc Thịnh Điển cho Tiện Ngư một cái ghế trên sân khấu luôn đi, cảm ơn nhiều!”
Ở hiện trường, camera quay về phía Ngư Vương Triều
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Trên tay Tiện Ngư, Tôn Diệu Hoả, Giang Quỳ, Nguỵ Hảo Vận, Hạ Phồn, Triệu Doanh Các và Trần Chí Vũ đều có cầm cúp
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Tất cả đều là cúp của Tiện Ngư mang xuống
Cũng may hắn đã không tiếp tục đi nhận giải thưởng, nếu không bảy người bọn họ đều chẳng còn tay đâu mà cầm
Đừng nói người viết ca từ và ca sĩ ở hiện trường đều đang ghen tị đến đỏ mắt, ngay cả trong lòng đám khúc phụ cũng chua như dấm rồi
Chín chiếc cúp trong âm Nhạc Thịnh Điển
Có người đã sắp không nhịn được mà muốn đánh cướp Tiện Ngư rồi
Trên màn ảnh lớn, camera man lập tức bắt được vẻ mặt ghen tị của vô số người
Trong quá trình Tiện Ngư nhận hết giải thưởng này đến giải thưởng khác, vẻ mặt mọi người từ bình tĩnh chuyển sang kinh ngạc, rồi từ kinh ngạc biến thành rung động, cuối cùng ai nấy đều chết lặng, chỉ là trong đáy mắt có một tia hâm mộ không cách nào che giấu được
So với bọn họ thì Ngư Vương Triều hoàn toàn ngược lại, nếu không phải nơi đây là buổi lễ trang trọng thì bọn hắn đã nhảy cẫng lên ăn mừng cho Tiện Ngư rồi
Sau đó, âm Nhạc Thịnh Điển lại trao giải cho một số cá nhân khác, trong đó có không ít giải thưởng quan trọng
Giang Quỳ nhận giải ca hậu
Tôn Diệu Hoả nhận giải ca vương
Khi hai người lên sân khấu nhận giải đều không hẹn mà cùng hết lòng cảm tạ Tiện Ngư, dấu ấn lớn nhất trên người bọn họ chính là Ngư Vương Triều
Đương nhiên trong năm vừa rồi không chỉ có hai người lên đỉnh ca vương ca hậu, các châu còn lại cũng có nghệ sĩ lục tục lên nhận giải
Đến phần cuối buổi lễ, MC An Hoành nói: “Tiếp theo là giải thưởng cuối cùng của buổi lễ hôm nay, đó chính là giải nhạc sĩ xuất sắc nhất năm!”
Lam Tinh có danh xưng khúc phụ, nhưng đó chỉ là cách gọi thân thiết của mọi người, thật ra khúc phụ còn có một cái tên đầy đủ và chuyên nghiệp là “nhạc sĩ xuất sắc nhất năm”
Tại hiện trường có rất nhiều người nhìn về phía Lâm Uyên, ai cũng biết nghi thức trao vương miện cho khúc phụ sắp bắt đầu
Quả nhiên
Khi mọi người đều tập trung sự chú ý, giọng An Hoành đột nhiên trở nên kích động và cao lên:
“Chúc mừng Tiện Ngư lão sư giành giải thưởng nhạc sĩ xuất sắc nhất năm
Mời Tiện Ngư lão sư lên đài!”
Trên màn hình lớn lập tức xuất hiện một tấm poster
Trong ảnh, Tiện Ngư đang nở nụ cười nhàn nhạt, sau lưng hắn là toàn bộ Ngư Vương Triều
Dưới sân khấu, hắn cũng nở nụ cười hệt như vậy rồi đi lên sân khấu trong ánh mắt chuyên chú của mọi người
Lần này An Hoành không hề đùa giỡn như trước mà rất nghiêm túc, đối với giới âm nhạc thì thời khắc này vô cùng trang trọng:
“Xin mời khách quý lên trao giải thưởng cho Tiện Ngư lão sư!”
Ánh đèn chiếu vào mặt Lâm Uyên, phía xa có một thân ảnh cao lớn xuất hiện
Dương Chung Minh
Lâm Uyên toét miệng cười nhìn hắn, Dương Chung Minh cũng mỉm cười
Hai người bắt tay nhau rồi trao giải thưởng, toàn bộ quá trình đều không cần nói thêm gì
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Hai tay Lâm Uyên cầm chiếc cúp chứng nhận khúc phụ, vào khoảnh khắc đó trên sân khấu đột nhiên xuất hiện cơn mưa kim tuyến, pháo nổ đì đùng, tiếng vỗ tay ầm ầm vang dội khắp cả đại sảnh
Khu bình luận phát sóng trực tiếp cũng sôi sùng sục
Đây là nghi thức trao vương miện cho vị khúc phụ trẻ tuổi nhất trong lịch sử Lam Tinh
“Cảm ơn…”
Lâm Uyên đứng trước micro, đây là lần thứ mười hắn lên sân khấu trong đêm nay, nhưng ý nghĩa của nó khác hẳn chín lần trước
“Ta muốn dùng giải thưởng này để cảm ơn người nhà ta, bọn họ là động lực để ta có dũng khí đi được tới ngày hôm nay.”
Tối nay Lâm Uyên đã phát biểu cảm nghĩ rất nhiều
Hắn cảm ơn fan hâm mộ, cảm ơn bạn bè trong Ngư Vương Triều, cảm ơn công ty, cảm ơn chủ tịch, cảm ơn Dương Chung Minh và Trịnh Tinh, thậm chí cảm ơn quan phương hiệp hội văn nghệ
Nhưng mà lần này Lâm Uyên không cảm ơn ai khác ngoài người nhà
Hắn dùng giải thưởng mà hắn khát khao nhất để dành tặng cho những người quan trọng nhất trong đời hắn, người nhà mới là pháo đài vững chắc nhất và ấm áp nhất trong lòng Lâm Uyên
“Anh con đẹp trai ghê.”
Dưới sân khấu, Dao Dao nhỏ giọng nói
Mẹ Lâm Uyên không nói gì, đôi mắt ửng đỏ, bà chỉ nhìn chằm chằm vào thân ảnh con trai
Chị gái Lâm Huyên nắm chặt tay mẹ và em gái
Người trong giới không hề hay biết hôm nay người nhà của Lâm Uyên cũng tới hiện trường
Đây là khoảnh khắc đặc biệt quan trọng trong đời Lâm Uyên, hắn hy vọng người nhà có mặt nên đã sắp xếp từ trước
Người nhà hắn cũng rất khiêm tốn, không muốn mọi người biết thân phận của mình nên quan phương cũng chiều theo ý các nàng, không hề đặc tả gương mặt bọn họ trên sóng truyền hình
âm Nhạc Thịnh Điển cứ thế hạ màn trong cơn mưa kim tuyến màu vàng kim
Sau đó sẽ có tiệc tối nhưng Lâm Uyên không tham gia, hắn dẫn theo Ngư Vương Triều và người nhà rời khỏi sân vận động, đến một nhà hàng mà Tôn Diệu Hoả mới mở để ăn mừng
“Cạn ly!”
Ngày hôm nay Lâm Uyên cũng vui vẻ đến mức uống vài ly
Cùng lúc đó, khắp nơi đều là lời nghị luận về âm Nhạc Thịnh Điển
Đây là buổi lễ cuối cùng trước năm mới của làng giải trí, các công ty lớn đã bắt đầu cho nhân viên nghỉ Tết sớm, trên mạng náo nhiệt vô cùng
“Mười giải thưởng
Một mình Tiện Ngư bá chiếm mười chiếc cúp!”
“Lần đầu tiên kể từ khi âm Nhạc Thịnh Điển thành lập tới nay mới có người nhận được nhiều cúp như vậy!”