“Cảnh tượng cơn mưa kim tuyến quá mức rung động, đây chính là đãi ngộ dành cho khúc phụ của Lam Tinh!”
“Đáng tiếc cuối cùng Tiện Ngư không lấy được giải thưởng Nhạc Thánh!”
“Giải thưởng Nhạc Thánh chỉ có thể gặp không thể cầu, mấy năm gần đây đều không có người giành giải, Tiện Ngư đồng thời thoả mãn hai điều kiện để trở thành khúc phụ đã là chuyện đáng kiêu ngạo trong giới nhạc đàn rồi!”
“Tối nay Ngư phụ đẹp trai muốn ngất!”
“Ta cảm giác cả buổi lễ này chỉ dùng để ngắm Ngư phụ mà thôi.”
Tiệc tối kết thúc, Lâm Uyên về đến nhà và cảm thấy đầu mình váng vất
Tửu lượng của hắn rất bình thường nên chỉ mới uống vài ly đã lâng lâng choáng váng
Chị gái Lâm Huyên và Dao Dao đỡ hắn về phòng
“Hôm nay em nghỉ ngơi sớm đi, dù sao em cũng đi lên đi xuống sân khấu hai chục lần rồi.”
“Ừm.”
Hai má Lâm Uyên hồng hồng, tâm tình có hơi kích động
Sau khi chị và em gái rời đi, hắn lấy điện thoại ra xem động tĩnh trên mạng
Lúc này toàn bộ cộng đồng mạng đều đang bàn tán về âm Nhạc Thịnh Điển và Tiện Ngư
Rất nhiều người đều lên tiếng chúc mừng hắn
Lâm Uyên lặng lẽ đọc tin tức, đột nhiên cảm thấy còn thiếu thiếu gì đó
Thật lâu sau hắn mới nhận ra thiếu cái gì
Khoé môi cong lên, Lâm Uyên đăng nhập vào tài khoản Sở Cuồng rồi đăng một status:
“Chúc mừng Tiểu Ngư Nhi!”
Sau đó Lâm Uyên lại đăng nhập vào tài khoản Ảnh Tử để đăng một status có nội dung y hệt:
“Chúc mừng Tiểu Ngư Nhi!”
Tiểu Ngư Nhi lấy được mười giải thưởng, hai người bạn thân sao có thể không lên tiếng được
Lúc này Lâm Uyên mới cảm thấy viên mãn, mí mắt dần dần sụp xuống, hắn ngủ một giấc thật sâu
Hôm sau là ngày 26 tháng 12, Tinh Mang chính thức nghỉ Tết
Khi Lâm Uyên tỉnh dậy đã là 10 giờ sáng
Rửa mặt xong hắn bắt đầu suy tư một vấn đề rất có tính Triết học: Có nên ăn bây giờ không
Vấn đề nằm ở chỗ, ăn sáng thì quá trễ mà ăn trưa thì quá sớm
Thôi vậy, chờ tới bữa trưa luôn đi
Quyết định xong, Lâm Uyên lấy điện thoại di động ra chơi tiếp
Kết quả vừa mò lên Blog hắn đã phát hiện tối qua mình dùng tài khoản Sở Cuồng và Ảnh Tử để chúc mừng Tiện Ngư
Lâm Uyên sợ hết hồn
Hôm qua ta đã uống say cỡ nào?
Hắn không tài nào nhớ ra được mình đã làm chuyện này
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
“Cũng may người khác không biết ta tự khen mình.”
Lâm Uyên tự an ủi bản thân, nhưng rất nhanh đã sụp đổ tinh thần
Bởi vì chủ tịch Lý Tụng Hoa và Kim Mộc đều biết, hơn nữa mấy học trò ở phòng làm việc manga cũng biết Ảnh Tử là Tiện Ngư…
Thôi không thèm nghĩ nữa
Lâm Uyên xem khu bình luận của Ảnh Tử, thấy không có vấn đề gì liền thôi
Trong mắt cư dân mạng thì Ảnh Tử chúc mừng Tiện Ngư là việc rất bình thường
Bên khu bình luận của Sở Cuồng cũng không có vấn đề, chỉ là bị một số cư dân mạng giễu cợt vài câu:
“Lão tặc ngươi bị bỏ lại phía sau rồi nha!”
“Đã nói nam Tiện Ngư bắc Sở Cuồng Ảnh Tử trung ương, kết quả Ảnh Tử người ta phát hành một lúc mười một bộ manga, Tiện Ngư tối qua ẵm một hơi mười giải thưởng, chỉ có mình ngươi là dậm chân tại chỗ.”
“Hừm
Còn chưa có sách mới?”
“Lần trước ra mắt bảy bộ truyện ngắn xong ngươi lặn xuống nước tới nay không ngoi lên là sao
Bị ép cạn ý tưởng rồi hả?”
“Ảnh Tử sáng tác mười một bộ manga thì được, ngươi viết bảy bộ truyện ngắn đã không xong rồi?”
“Còn không ra sách mới thì ngươi sẽ trở thành người vô hình trong nhóm ba bạn gay đó!”
“Sở Cuồng không phải bị Ảnh Tử lây bệnh cá ướp muối rồi đó chứ
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Bây giờ đến tiểu thuyết hắn cũng lười viết!”
Lâm Uyên thở phào nhẹ nhõm
Không ai chú ý tới hành vi tối qua của hắn
Quả nhiên uống say sẽ làm ra hành vi nguy hiểm
Nếu bởi vì say xỉn mà làm bậy khiến hai bí danh kia ngã xe thì Lâm Uyên sẽ quê muốn chết
Nhưng lời cư dân mạng nói cũng đã nhắc nhở Lâm Uyên nên tìm chút chuyện cho Sở Cuồng làm rồi, không thể để hắn biến thành người vô hình được nha
Các mảnh ghép Trấn Cổ Tích còn chưa hoàn thành, hay là để Sở Cuồng viết cổ tích tiếp
Hoặc trinh thám cũng được, phần lớn tác phẩm trinh thám của Sở Cuồng đều là truyện dài
Ngoại trừ series Sherlock Holmes và Hercule Poirot thì vẫn còn rất nhiều tác phẩm trinh thám ngắn đáng để xuất bản
Hay là tiểu thuyết huyền huyễn
Trong lúc Lâm Uyên đang suy tính đường đi nước bước tiếp theo cho Sở Cuồng thì dưới lầu truyền tới tiếng mẹ hắn gọi ăn cơm trưa
Bụng Lâm Uyên đã đói tới kêu vang, vội vàng chạy xuống
“Em trai.” Chị gái Lâm Huyên đang ăn đột nhiên lên tiếng
“Có chuyện này tốt nhất em nên nhắc nhở Sở Cuồng lão sư một chút.”
Lâm Uyên đang gặm một khối thịt bò, thuận miệng đáp: “Chuyện gì?”
“Sáng nay chị nhận được tin hiệp hội văn nghệ chuẩn bị tổ chức Văn Học Thịnh Điển để trao giải thưởng cho các tác phẩm văn học xuất sắc.”
“Văn Học Thịnh Điển?” Lâm Uyên bất ngờ, “Giống như âm Nhạc Thịnh Điển sao?”
“Ừ.” Lâm Huyên gật đầu rồi giải thích cho Lâm Uyên nghe
Lam Tinh có rất nhiều giải thưởng về âm nhạc nhưng giải thưởng có trọng lượng nhất tuyệt đối là âm Nhạc Thịnh Điển
Mà giới văn học thì không có giải thưởng nào có giá trị tuyệt đối như bên âm nhạc, các loại giải thưởng tràn lan hiện nay đều không đảm bảo chất lượng và tính công bằng
Cho nên hiệp hội văn nghệ muốn tạo ra giải thưởng có quyền uy bậc nhất giới văn học, địa vị của nó sẽ không thua gì âm Nhạc Thịnh Điển trong lòng giới nhạc đàn
Cuối cùng Lâm Huyên nói tổng kết:
“Muốn tổ chức Văn Học Thịnh Điển cũng cần thời gian, tạm thời chưa biết khi nào sẽ xuất hiện
Nhưng có âm Nhạc Thịnh Điển làm nền, các tác giả đều sẽ đổ xô vào tranh giành giải thưởng này, cho nên chị mới bảo em nhắc nhở Sở Cuồng một chút, nếu muốn giành giải thưởng thì nên chuẩn bị sớm từ bây giờ.”
Lâm Uyên suy tư gật đầu.
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]