[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Trợ lý nói không sai, Tiện Ngư lão sư mới là trọng điểm
Ý tưởng của Tôn Diệu Hoả đương nhiên rất hay, nhưng trên cơ sở vẫn phải dựa vào chất lượng trò chơi, chiêu thức này rất khó bị sao chép
Một khách sạn năm sao bình thường biết đi đâu tìm một trò chơi đủ xuất sắc để thu hút một đám khách hàng VIP tới mở thẻ hội viên kim cương cơ chứ
Tô Thành có thêm một khách sạn năm sao
Đối với các khách sạn năm sao ở Tô Thành thì đây là một tin tức nặng ký
Là một trong những thành phố phồn hoa phát đạt ở Lam Tinh, tại Tô Thành có tổng cộng hai mươi chín toà khách sạn năm sao
Hiện tại khách sạn Ngư Vương Triều là toà thứ ba mươi
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Thấy khách sạn Ngư Vương Triều xuất hiện, rất nhiều người đều cảm nhận được nguy cơ
Nhưng thời điểm một khách sạn mới ra mắt thị trường thì độ uy hiếp không lớn cho nên các khách sạn năm sao trong ngành không quá chú ý đến nó
Kết quả
Đám người trong nghề đột nhiên phát hiện: khách sạn Ngư Vương Triều còn chưa đưa vào kinh doanh đã có đầy đủ phong thái của một khách sạn ăn khách
Tình huống gì đây
Khách sạn mới mở sao có thể thu hút được nhiều khách hàng đến vậy
Lúc này đám người trong nghề mới vội vã tra tìm nguyên nhân, rất nhanh bọn hắn đã hiểu được căn nguyên
Chỉ là cái nguyên nhân này khiến cho tập thể mọi người đều ngây ra, thậm chí bắt đầu hoài nghi không biết mình có lãng tai mà nghe nhầm không
“Trò chơi?”
“Khách hàng kéo nhau tới khách sạn Ngư Vương Triều để chơi game?!”
“Rốt cuộc đó là khách sạn năm sao hay là phòng game VIP vậy?”
“Chỉ vì muốn chơi trò chơi mà bọn họ không tiếc tiền mua thẻ hội viên kim cương?”
“Muốn chơi game thì ở nhà chơi không được hả?”
“Moá
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Còn có loại thao tác này?”
“Chiêu thức quá mức loè loẹt, dùng trò chơi để hấp dẫn khách hàng chỉ là hành vi nhất thời, chưa nói tới việc chơi game một thời gian sẽ chán, chỉ riêng việc thuê phòng hơn 1.000 đồng một đêm liên tục cũng đủ làm khách hàng chán nản rồi
Người có tiền đều không phải kẻ ngu, huống chi nghe nói trò chơi này chẳng mấy chốc sẽ phát hành, đến lúc đó ở chỗ nào cũng chơi được, ra tiệm net tốn 7 đồng là được chơi thoải mái rồi!”
“Phong thái của khách sạn 5 sao đều bị bọn hắn kéo thấp xuống rồi!”
“Loại hành vi kinh doanh này quá cấp thấp, đợi mọi người không còn cảm thấy mới mẻ thì ta chống mắt lên xem bọn hắn dùng cái gì để thu hút khách hàng
Có bản lãnh thì đổi khách sạn thành tiệm net luôn đi!”
Đám người trong nghề hậm hực thảo luận, trong lòng không khỏi cảm thấy ghen tị
Nói trắng ra thì bọn hắn vừa hâm mộ vừa ghen ghét
Phong thái cái khỉ gì ai mà quan tâm
Có thể hấp dẫn nhiều khách hàng tới mở thẻ hội viên kim cương như vậy, đổi lại là ai cũng sẽ thèm thuồng gần chết
Nhưng mà…
Tuy lời nói sặc mùi ghen tị nhưng kết luận của mọi người đều là lời nói thật
Cảm giác mới mẻ do trò chơi mang lại đều là nhất thời, chờ đến khi khách sạn Ngư Vương Triều chính thức khai trương thì game này cũng phát hành luôn rồi
Đến lúc đó khách sạn Ngư Vương Triều còn muốn thu hút khách hàng bằng game là chuyện không thể nào
Khách hàng đi khách sạn năm sao đều vô cùng kén chọn, nếu chỗ của ngươi không có điểm gì đặc sắc thì dựa vào cái gì để khách hàng quay trở lại
Dựa vào tốc độ đường truyền internet nhanh hay gì
Một giám đốc khách sạn năm sao nào đó cười lạnh:
Thật sự cho rằng có chút tiền mở khách sạn năm sao thì có thể ngày ngày đếm tiền hay sao
Việc kiếm tiền đâu có dễ dàng như vậy
Nghề này không dễ chơi như vậy đâu
Lâm Uyên đương nhiên không biết chuyện của giới khách sạn, tuy hắn là cổ đông trong công ty nhưng không thích quan tâm tới việc kinh doanh
Hội đồng quản trị của khách sạn Ngư Vương Triều không mấy phức tạp
Năm người Hạ Phồn, Giang Quỳ, Trần Chí Vũ, Nguỵ Hảo Vận và Triệu Doanh Các đều chiếm 6%, một mình Lâm Uyên 30%, còn chủ tịch khách sạn là Tôn Diệu Hoả chiếm 40%
Kỳ thật Tôn Diệu Hoả muốn để Lâm Uyên giữ nhiều cổ phần hơn nhưng Lâm Uyên cảm thấy 30% đã là quá nhiều, hắn chẳng hề nhúng tay vào việc kinh doanh khách sạn…
Thật ra cũng không thể nói như vậy, Lâm Uyên cũng vì khách sạn này mà làm rất nhiều
Khách sạn Ngư Vương Triều có tổng cộng năm phòng tổng thống nên cần có năm bức hoạ đỉnh cấp
Bởi vì Lâm Uyên chê mấy bức tranh Tôn Diệu Hoả mua về không đủ tốt nên Tôn Diệu Hoả đã đem bỏ cả rồi
Nói cách khác, ngoại trừ bức Bôn mã đồ đưa tặng chủ tịch thì Lâm Uyên còn phải vẽ thêm năm bức tranh quốc hoạ để Diệu Hoả học trưởng treo trong khách sạn
(Bôn Mã Đồ: Tranh ngựa phi nước đại)
Đây là một công trình lớn
Cân nhắc tới việc tháng sau khách sạn sẽ chính thức khai trương, Lâm Uyên trực tiếp mua tinh lực dược tề của Hệ thống để dồn sức hoàn thành công việc gian khổ này
Hắn đã xác định năm bức hoạ này sẽ vẽ cái gì, theo thứ tự là:
Mặc hà đồ
(Tranh vẽ tôm)
Quần mã đồ
(Tranh vẽ đàn ngựa)
Phượng hoàng ngạo nghĩa đồ
(Tranh vẽ phượng hoàng)
Xuân thụ thu sương đồ
(Tranh vẽ cây đại thụ mùa xuân)
Hùng ưng giương cánh khí thôn sơn hà đồ
(Tranh vẽ đại bàng)
Mặc hà đồ là tranh vẽ tôm, lúc trước khi sử dụng thẻ nhân vật của Tề Bạch Thạch hắn đã vẽ một lần, rất có tâm đắc
Quần mã đồ là tranh vẽ về ngựa, giống như bôn mã đồ nhưng số lượng ngựa nhiều hơn
Về phần ba bức tranh còn lại thì những ai từng xem Đường Bá Hổ Điểm Thu Hương hẳn sẽ không còn lạ lẫm gì
Trong bộ phim đã từng đề cập tới ba bức tranh này, khi đó nhân vật Đường Bá Hổ đã từng vẽ ra nhưng lúc đó kỹ thuật vẽ của Lâm Uyên còn chưa tới cấp đại sư nên khi lên phim mấy bức tranh không tạo được sự chú ý.