Huống hồ tuy Vương Hâm là đại gia Triệu châu, thường dùng tranh vẽ để trang điểm cho phòng làm việc của mình thì cũng chỉ vì mặt mũi mà thôi, thật ra hắn không có đam mê hội hoạ như cách hắn thể hiện, nguyên nhân chính là vì hắn… mù hội hoạ
Đây là nỗi nhức nhối lớn nhất trong lòng Vương Hâm bấy lâu
Hắn khác với các đại gia khác ở Triệu châu, bởi vì chính phủ thu hồi đất nên cho hắn tiền bồi thường, từ đó hắn mới có vốn để đầu tư làm ăn rồi tạo dựng sự nghiệp lớn như ngày hôm nay
Giới đại gia Triệu châu thường lén lút gọi hắn là nhà giàu mới nổi, đây là cụm từ mà Vương Hâm căm ghét nhất
Vì muốn thoát khỏi cái danh xưng đó, bình thường Vương Hâm rất hay bỏ tiền mua một số tranh thư pháp đỉnh cấp của các bậc danh gia để tô điểm cho bản thân, nhưng hoàn toàn không phải để tự mình xem mà là cho người khác xem
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Kỳ thật trong lòng hắn rất khinh thường thứ đồ chơi này
Cái gì mà danh gia thư pháp, cái gì mà truyền thống quốc hoạ, nhìn chả hiểu mẹ gì, chẳng qua chỉ là vẽ đẹp một chút, viết chữ đẹp một chút mà thôi
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Bởi vậy khi nhân viên khách sạn thổi phồng về mấy bức tranh đều không tài nào khiến Vương Hâm hứng thú
“Tận 500 ngàn một đêm sao
Đắt dữ vậy?” Vương Nguyệt không nhịn được líu cả lưỡi
“Đây là tiền tiêu vặt một tháng của ta đó!”
“Đổi khách sạn khác đi.” Mẹ nàng lắc đầu nói
Vương Nguyệt hơi do dự rồi đột nhiên cắn môi nói: “Chúng ta ở đây đi, đêm nay con trả tiền!”
Mẹ nàng không vui nhíu mày: “Vương Nguyệt, đừng có tuỳ hứng
Chút tiền tiêu vặt của con còn không phải tiền của ba con hay sao?”
“Con… được rồi…” Vương Nguyệt buồn bã cúi thấp đầu
Vương Hâm thấy con gái buồn như vậy, trong lòng lập tức mềm nhũn ra
Hắn quay đầu gõ tay lên đài lễ tân
“Ta đặt một phòng.”
Hắn cực khổ kiếm tiền như vậy là để người nhà được vui vẻ
Bị khách sạn làm thịt cũng không sao, còn hơn là phải nhìn thấy dáng vẻ buồn bã của con gái cưng
“A
Ngài… ngài muốn đặt phòng tổng thống?!” Giọng của nhân viên lễ tân cao vút lên
Mẹ nó thật sự có người chịu bỏ ra 500 ngàn để ở một đêm trong khách sạn sao?
Trợ lý Lưu đứng bên cạnh không nhịn được lấy tay che mặt
Hắn cũng nhìn ra rồi, ông chủ của hắn là con dê béo đầu tiên trúng chiêu của khách sạn mới mở này
Vương Hâm hỏi: “Có những phòng nào?”
Nhân viên lễ tân lập tức nói: “Tổng cộng có năm phòng cho ngài lựa chọn, theo thứ tự là Mặc hà đồ, Quần mã đồ, Phượng hoàng ngạo nghĩa đồ, Xuân thụ thu sương đồ và Hùng ưng giương cánh khí thôn sơn hà đồ.”
Loè loẹt
Vương Hâm tuỳ ý nói: “Hùng ưng giương cánh đi.”
Người làm ăn đều thích loại ngụ ý này, tuy Vương Hâm cũng hiểu thứ này chỉ có mục đích lừa tiền thôi nhưng ai bảo con gái hắn thích chứ…
“Được rồi, trước khi vào ở mời ngài ký hợp đồng giữ gìn bảo quản tài sản
Bức tranh của chúng ta có mua bảo hiểm, một khi tranh bị hư hại thì tiền bồi thường sẽ đắt cực kỳ…”
Ở khách sạn còn phải ký hợp đồng
Trợ lý Lưu nổi giận rồi:
“Các ngươi đừng có quá đáng!”
Vương Hâm xua xua tay, đọc lướt qua hợp đồng rồi không thèm để ý mà ký tên vào
Mấy phút sau, có nhân viên đến dẫn đường cho bọn hắn
Người một nhà đi vào thang máy, trợ lý Lưu thì ở phòng thường, có hai vệ sĩ đi theo đứng canh ngoài cửa phòng Vương Hâm
Trong phòng, gia đình Vương Hâm đánh giá hoàn cảnh xung quanh một phen
Vợ hắn phàn nàn: “Phòng này ngoại trừ trang trí xinh đẹp ra thì cũng chẳng có gì khác các phòng tổng thống khác, xem ra hôm nay chúng ta gặp phải khách sạn chặt chém rồi.”
“Con thấy cũng được mà.” Vương Nguyệt ngồi xuống ghế sô pha
Nàng không hề cảm thấy mình là fan cuồng vung tiền cho thần tượng
Vương Hâm nói: “Thôi, con gái vui vẻ là được, chúng ta đi nghỉ ngơi sớm đi.”
Vợ hắn không vui: “Không được, em phải xem thử bức tranh kia coi nó thần kỳ tới cỡ nào mà đòi 500 ngàn
Tranh ở đâu thế?”
“Em tự đi xem đi.” Vương Hâm không có chút hứng thú nào
Hắn quay đầu đi vào trong phòng ngủ
Nhưng mà…
Khi hắn vừa đặt chân vào hành lang nhỏ, đột nhiên hoảng hốt quay đầu nhìn về phía vách tường bên trái
“Đây là…”
Đồng tử trong mắt Vương Hâm co rụt lại
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Trên vách tường là một bức tranh rất lớn, gần như phủ kín toàn bộ mảnh tường
Bức tranh được lồng khung kính cẩn thận, an tĩnh nằm sau lớp thuỷ tinh trong suốt
Đứng đối diện bức tranh, Vương Hâm gần như nín thở
Tim hắn đập càng lúc càng nhanh, một cảm giác không cách nào hình dung nổi lan tràn khắp đáy lòng
Trong cơn hoảng hốt, Vương Hâm cảm giác mình xuyên không rồi
Cảnh tượng xung quanh hắn không ngừng biến ảo
Một khắc trước hắn còn đang đứng trên hành lang nhỏ trong phòng khách sạn, khắc sau hắn đã bay lãng đãng trong thiên địa
Hắn nhìn thấy dưới chân mình là sơn hà liên miên không dứt, núi đá uốn lượn như cự long, hồ nước trong sơn cốc trong veo xanh thẳm, thác nước từ trên đổ xuống trắng xoá một mảnh, bọt nước tung bay, bên tai là tiếng nước đổ ầm ầm vô cùng rung động
Trên không trung cao vạn trượng, núi non trùng trùng điệp điệp, mây trắng lững lờ, gió từ xa thổi tới có cương có nhu, một khắc trước còn gào thét trong khe núi, một khắc sau đã cùng hơi nước hoá thành cơn mưa thấm ướt lòng người…
Từng cây tùng xanh mướt sinh trưởng trên vách đá, vách đá dựng đứng đổ xuống mà tùng xanh vẫn nghênh ngang mọc thẳng lên trời, quật cường đối mặt với bao phong ba bão tố
Nơi xa bỗng vang lên tiếng kêu của hùng ưng
Một con hùng ưng có lớp lông màu xám hoa lệ bay tới, ánh mắt nó sắc bén như dao nhọn xé rách tầng mây, liên tục quan sát bốn phía
Đôi cánh khổng lồ của nó quạt mạnh trên không trung, mỗi động tác đều ngập tràn phóng khoáng tự do, như thể nó chính là vua của mảnh thiên địa này!