“Hai phòng còn lại ta bao hết!”
“Một mình ngươi ở hai gian
Đừng có tham lam, một gian cho ta!”
“Các ngươi ở gần đây còn ra khách sạn làm gì, nhất định muốn tranh phòng với người ở xa như ta sao
Vương quản lý, ta đặt một phòng!”
“Ta mặc kệ người khác, dù sao ta cũng phải có một phòng.”
“Ta nữa, ta sẽ đặt lâu dài nếu bức tranh trong phòng đủ chất lượng.”
“Các ngươi vừa phải thôi
Cùng lắm thì chúng ta ở chung một phòng, dù sao cũng chỉ để ngắm tranh thôi mà.”
“Vậy ta đặt cho, các ngươi đều có thể đến cùng ngắm tranh, ta vốn là người hào phóng.”
“Ta sẽ đặt một tuần, mấy ngày kế tiếp hoan nghênh các ngươi đến xem tranh ké.”
Vương Vũ bị tám vị thương gia vây quanh, dở khóc dở cười nói: “Chỉ còn có hai phòng, hay là các vị thương lượng với nhau trước đi…”
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Cuối cùng mọi chuyện cũng được sắp xếp xong
Có hai vị thương gia đứng ra đặt phòng, những người còn lại đã đặt trước phòng cho mấy tuần sau đó
Đây cũng là lần đầu tiên sau khi khách sạn Ngư Vương Triều khai trương lại được thuê full phòng
Mọi người cùng nhau tiến vào hai gian phòng tổng thống kia để ngắm tranh
Một bức là Mặc hà đồ, một bức là Quần mã đồ
Đám người rung động, không ngừng tặc lưỡi:
“Quả nhiên.”
“Năm bức tranh này đều có cùng cấp bậc
Tuỳ tiện lấy ra một bức đều là tuyệt tác không gì sánh được!”
“500 ngàn một đêm, lại còn kiên quyết không bán tranh, Tôn Diệu Hoả đúng là biết làm ăn.”
“Tiền không phải là vấn đề, nếu đổi lại là ta cũng sẽ không chịu bán.”
“Bất kỳ gian phòng nào trong số năm phòng này đều cực kỳ có giá trị, e là sau này sẽ rất khó đặt phòng.”
“Đúng vậy, chỉ có năm phòng đúng là quá ít.”
“Có năm bức tranh ở cấp bậc thần tiên này mà các ngươi còn bảo ít?”
“Mấy bức này hoàn toàn phá vỡ ấn tượng của ta về thư hoạ, ý cảnh như đập vào mặt kia có một loại ma lực đặc biệt khiến ta si mê.”
Đây chính là uy lực của cảnh đẹp trong tranh, khiến cho tất cả mọi người đều trầm mê trong đó
Mà đêm nay, cái tên khách sạn Ngư Vương Triều chính thức làm rung động giới thương gia Lam Tinh
Sáng hôm sau
Trong phòng làm việc manga, Kim Mộc vui vẻ vừa hát vừa ngồi trên ghế sô pha ăn sáng
Trên bàn có bánh bao, bánh quẩy và đậu hũ mặn
Nếu đổi lại là một năm trước thì lúc này Kim Mộc sẽ cực kỳ bận rộn, thậm chí đến thời gian ăn điểm tâm cũng không có
Bởi vì hắn phải kiêm nhiệm chức vụ người đại diện cho Sở Cuồng và Ảnh Tử, hàng ngày đều có quá nhiều việc cần xử lý
Tình hình này đã được cải thiện từ năm ngoái
Được ông chủ cho phép, Kim Mộc xây dựng một đoàn đội gồm hai mươi người chia thành hai tiểu đội nhỏ, mỗi tiểu đội phụ trách công việc của một bí danh
Cho nên bây giờ công việc của Kim Mộc dễ dàng hơn trước nhiều, không cần phải quản mọi thứ từ A tới Z từ lớn tới nhỏ như xưa nữa
Mà đúng lúc này, điện thoại di động của Kim Mộc đột nhiên rung lên, đó là một dãy số lạ
Vẻ mặt Kim Mộc lập tức trở nên nghiêm túc
Trừ một số người có thân phận tôn quý, người bình thường muốn liên hệ Ảnh Tử hoặc Sở Cuồng đều sẽ thông qua đoàn đội mà Kim Mộc đào tạo
Người có khả năng gọi trực tiếp tới số điện thoại của hắn chắc chắn có thân phận và địa vị, không có tiền thì cũng có quyền
Bỏ bánh bao xuống bàn, Kim Mộc bắt điện thoại
Bên kia là một giọng nói trầm thấp:
“Xin hỏi đây có phải số của Kim Mộc tiên sinh, người đại diện cho Ảnh Tử lão sư không?”
“Vâng, chính là ta.”
“Ta là Lôi Minh của tập đoàn bất động sản Thế Kha.”
“Ồ, chào Lôi đổng, xin hỏi ngài tìm ta có việc gì thế?” Kim Mộc bất ngờ nhưng vẫn bình thản đáp, không kiêu ngạo cũng không tự ti
Hắn đã nghe nói tới đại danh của Lôi Minh, người này là thương gia đỉnh cấp của Tần châu, chuyên về mảng bất động sản
Không nói đâu xa, trong bán kính năm cây số quanh nơi này có ít nhất ba tiểu khu là do bất động sản Thế Kha đầu tư, có thể thấy Lôi Minh lợi hại cỡ nào
Nhưng Kim Mộc cũng không xun xoe hắn
Thân là người đại diện của Sở Cuồng và Ảnh Tử, mấy năm nay hắn gặp qua không ít chuyện lớn và đại nhân vật, thương gia cấp bậc như Lôi Minh còn chưa thể hù doạ được hắn
Kim Mộc chỉ là hơi tò mò không rõ một đại gia bất động sản tìm ông chủ mình làm cái gì
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
“Là như thế này.” Lôi Minh nói, “Ta ngưỡng mộ Ảnh Tử lão sư đã lâu, muốn mời hắn vẽ giúp ta một bức tranh, giá cả như thế nào cũng được, tuỳ Ảnh Tử lão sư ra giá…”
Thì ra là muốn xin vẽ tranh
Việc này cũng không hiếm thấy
Lần trước La Vi sắp xếp một buổi triển lãm tranh cho Ảnh Tử, bức Bôn mã đồ kia đúng là đã được giới hội hoạ đánh giá cao
Có lẽ vì thế mà Lôi Minh nảy sinh hứng thú với tranh của Ảnh Tử
“Được.” Kim Mộc kính cẩn đáp, “Ta sẽ báo lại với Ảnh Tử lão sư, sau khi có kết quả lập tức thông báo cho ngài.”
“Xin nhờ Kim tiên sinh.” Lôi Minh nói chuyện rất khách sáo
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
“Nhờ ngươi nói rõ lòng thành của ta cho Ảnh Tử lão sư biết, nếu việc này thành công ta sẽ có hậu tạ!”
Kim Mộc đáp rất tiêu chuẩn: “Ngài khách khí quá, ta không có quyền làm chủ việc này, kết quả thế nào phải xem ý của Ảnh Tử lão sư.”
Cúp điện thoại xong, Kim Mộc không xem đây là đại sự gì mà tiếp tục ăn điểm tâm, dự định ăn xong mới báo cho Lâm Uyên
Nhưng hắn còn chưa kịp cắn thêm một miếng bánh bao thì liên tục có điện thoại gọi tới
“Ta muốn mua tranh của Ảnh Tử lão sư!”
“Xin chào, ngươi vui lòng nhờ Ảnh Tử lão sư vẽ giúp ta một bức tranh, tiền bạc không thành vấn đề!”