Hiện tại Lâm Uyên đã gõ được hơn 300.000 chữ nhờ kết hợp tốc độ tay như điện xẹt cùng tinh lực dược tề của Hệ thống, nhưng hắn vẫn còn chưa vừa lòng
Hắn tham lam nhớ tới quãng thời gian Hệ thống cho hắn cả bộ tác phẩm mà không cần tự mình động thủ nha…
Khi Triệu Giác tới, Lâm Uyên đã hiểu được ý đồ của nàng bèn nói:
“Chỗ ta có một bản thảo tiểu thuyết võ hiệp, Triệu tỷ đi tìm mấy vị biên kịch để bọn hắn soạn lại thành kịch bản đi, nhưng không được thay đổi nội dung.”
“Bản thảo tiểu thuyết?” Triệu Giác theo bản năng hỏi, “Ai viết thế?”
Lâm Uyên đáp với vẻ đương nhiên
“Sở Cuồng.”
Triệu Giác kinh ngạc: “Ý ngươi là Sở Cuồng lão sư viết tiểu thuyết võ hiệp?”
“Gần đây thị trường đang lưu hành thể loại này mà.” Lâm Uyên nói, “Hắn thấy hứng thú nên viết một chút, công ty chúng ta quay bộ này đi, không cần phải mua tác phẩm của người khác về soạn lại.”
“Nhưng mà…” Triệu Giác luôn cảm thấy là lạ ở chỗ nào
Cái gì mà gần đây đang lưu hành
Dạo gần đây rõ ràng là lưu hành phim võ hiệp chứ có phải tiểu thuyết võ hiệp đâu
Tiểu thuyết võ hiệp đã bị xếp xó từ chục năm trước rồi nha
Huống chi mọi người chỉ thích xem tác phẩm kinh điển phục chế, Sở Cuồng sáng tác tác phẩm mới rồi làm thành phim liệu khán giả có chấp nhận không
Lời ra đến khoé miệng, Triệu Giác đột nhiên dừng lại
Sở Cuồng lão tặc ra tay từ bao giờ lại phải cân nhắc đến việc khán giả chấp nhận hay không
Lúc này nên hỏi trái tim mong manh của khán giả có chịu nổi hay không thì có
Nàng tự cảm thấy buồn cười vì lo âu của mình
Sở Cuồng là người đặc biệt như Tiện Ngư, quy luật thị trường không thể nào ảnh hưởng đến bọn hắn, người khác không làm được thì bọn hắn vẫn có thể thành công như thường
Huống chi sự tình đã đến mức này, hoặc là từ bỏ phim võ hiệp, hoặc lựa chọn tin tưởng Sở Cuồng
Triệu Giác có ngu cỡ nào cũng sẽ không từ chối nhận bản thảo tác phẩm của Sở Cuồng hoặc tìm người khác soạn lại
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Sao nàng có thể nghi ngờ Sở Cuồng được chứ
Nếu không tin Sở Cuồng thì sau này cũng đừng hòng nhờ hắn giúp đỡ cái gì, thậm chí còn vì thế mà làm hỏng quan hệ giữa Sở Cuồng và Tiện Ngư, dù sao Sở Cuồng cũng vì nể mặt Tiện Ngư nên mới chịu hợp tác với Tinh Mang, nếu không dựa vào cái gì mà hắn phải đưa bản quyền Tây Du Ký cho Tinh Mang quay thành phim
Triệu Giác cắn răng nói: “Ta sẽ quay bộ phim này.”
Lâm Uyên cười một tiếng: “Hắn sẽ tiếp tục viết phần sau, ngươi cứ điều chỉnh phần đầu thành kịch bản trước, ta sẽ chịu trách nhiệm kiểm tra kịch bản.”
Tiểu thuyết còn đang viết, Lâm Uyên không cần phải phí công phí sức chuyển thể nó thành kịch bản phim
Biên kịch của Tinh Mang cũng không phải người ăn không ngồi rồi, bọn hắn đều là người có tiếng trong nghề
“Được!” Triệu Giác nắm chặt kịch bản trong tay
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Năm chữ Anh Hùng Xạ Điêu đập vào mắt nàng
Trong đầu Triệu Giác đột nhiên loé lên một suy nghĩ kỳ dị: Trong này có bao nhiêu người chết
Giờ khắc này Triệu Giác mới nhận ra lý do vì sao Liễu Diệp Đao thần hồn nát thần tính như vậy
Sở Cuồng nổi tiếng chính là tử thần chuyên phát cơm hộp cho nhân vật của mình nha
Mấy ngày sau đó, Lâm Uyên tiếp tục viết Anh Hùng Xạ Điêu
Lúc này tác phẩm đã hoàn thành được hơn phân nửa
Việc hắn viết tiểu thuyết võ hiệp không giấu gì Kim Mộc, sau khi biết chuyện này trong lòng Kim Mộc lập tức vang lên một tiếng thét:
“Nữa rồi
Hắn lại bắt đầu rồi!”
Tiểu thuyết võ hiệp của Lam Tinh đã suy thoái từ rất lâu, không phải chuyện ngày một ngày hai
Trừ Triệu châu mới gia nhập, không có bao nhiêu người còn muốn xem tiểu thuyết võ hiệp
Võ hiệp từng là đề tài được yêu thích nhất trên thị trường sách chữ, từng là con cưng của các nhà xuất bản, có thể nói võ hiệp chính là ánh trăng sáng trong lòng độc giả
Đáng tiếc nó đã bắt đầu suy thoái từ nhiều năm trước, cho đến hôm nay thì gần như chẳng ai nhắc tới tiểu thuyết võ hiệp nữa
Chỉ có người Triệu châu mới gia nhập được xem là ánh chiều tà cuối cùng của tiểu thuyết võ hiệp
Dưới tình huống như vậy, ngoại trừ người Triệu châu ra không có tác giả nào chịu viết cái đề tài tiểu chúng này
Mà Sở Cuồng là ai chứ
Hắn là khai sơn lão quái có tiếng tăm lừng lẫy, từ khi bắt đầu cầm bút tới nay chưa bao giờ ra bài theo lẽ thường
Tiểu thuyết vận động thi đấu…
Tiểu thuyết tiên hiệp cổ điển…
Tiểu thuyết trinh thám phiêu lưu…
Có bao nhiêu đề tài cảm lạnh là Sở Cuồng viết bấy nhiêu
Chỉ có một, hai năm trở lại đây Sở Cuồng mới bình thường một chút, cho tới nay thế nhân đã bắt đầu quên vị tiểu thuyết gia này là người phóng khoáng trong việc lựa chọn đề tài tiểu thuyết cỡ nào
Đây chính là lý do nội tâm Kim Mộc không ngừng kêu gào
Vị Sở Cuồng lão tặc đặc biệt yêu thích lựa chọn những đề tài đang đứng bên bờ vực thẳm đã trở lại
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
“Không thành vấn đề.” Trong lòng Kim Mộc đánh trống ầm ầm nhưng ngoài miệng lại miễn cưỡng cười vui, “Tuy đề tài võ hiệp đã sa sút nhưng người Triệu châu vẫn rất ưa thích nó, hẳn là lượng tiêu thụ sẽ rất khả quan.”
Giọng Kim Mộc khá miễn cưỡng, nghe vào giống đang tự an ủi bản thân mình hơn
Tuy một châu có thể cung cấp lượng tiêu thụ rất lớn nhưng Sở Cuồng lấy một châu ra làm mục tiêu thì mức trần quá thấp
Nên biết nếu Sở Cuồng tiếp tục viết trinh thám thì sáu châu Tần Tề Sở Yến Hàn Triệu đều sẽ ủng hộ nhiệt liệt, lượng tiêu thụ tối đa đương nhiên vượt xa của một châu
Nhưng mà…
Quyển tiểu thuyết này tuy phải từ bỏ thị trường năm châu Tần Tề Sở Yến Hàn nhưng gần đây cơn sóng phục chế phim võ hiệp đang lên cao, Tần Tề Sở Yến Hàn không xem tiểu thuyết võ hiệp không có nghĩa là bọn hắn cũng không xem phim võ hiệp!