Toàn Chức Nghệ Thuật Gia

Chương 1103: Làn sóng Anh Hùng Xạ Điêu




Quyển tiểu thuyết liên tục vận dụng thủ pháp so sánh để làm nổi bật sự việc:

Bao Tích Nhược để tang chồng, lại vì Hoàn Nhan Hồng Liệt tán dương mình xinh đẹp mà vui vẻ trong lòng, thậm chí còn đi theo người đàn ông này
Cũng để tang chồng nhưng Lý Bình lại tràn ngập chấp niệm phải báo thù, không hề chịu khuất phục trước tên ác nhân Đoàn Thiên Đức, dù có bị đánh chửi cũng cắn răng kiên trì, thậm chí còn giả điên giả khùng để sống sót
Trong ngày tuyết rơi trắng xoá, Quách Tĩnh khóc oa oa chào đời
Lúc đó Dương Khang trong bụng Bao Tích Nhược vừa sinh ra đã là tiểu vương gia
Quách Tĩnh lại sống ở đại mạc, trở thành một đứa trẻ lấm lem bùn đất
Nhưng nhân vật chính của câu chuyện không phải Dương Khang mà là Quách Tĩnh
Từ khi Quách Tĩnh cứu Triết Biệt rồi thà chết cũng không chịu bại lộ chỗ ẩn nấp của hắn, từ đó được đám người Thiết Mộc Chân và các tướng sĩ Mông Cổ nhìn bằng ánh mắt khác, tính cách của nhân vật này cũng dần được khắc hoạ một cách rõ ràng
Lại về sau Giang Nam Thất Quái hiện thân, Mai Siêu Phong và Trần Huyền Phong trở thành Hắc Phong Song Sát
Trong lúc hai phe đại chiến, thiếu niên Quách Tĩnh góp một viên gạch, không chỉ được Thất Quái công nhận còn để lộ ra một góc băng sơn về Ngũ Tuyệt Hoàng Dược Sư
Chẳng biết từ lúc nào, sự so sánh giữa Dương Khang và Quách Tĩnh lại càng thêm mãnh liệt
Cùng có danh sư chỉ điểm, cùng sống ở nơi dị tộc, lại dùng thân phận người Hán để được dị tộc công nhận, cùng dễ dàng có được tương lai huy hoàng thế nhưng thế giới quan của hai người lại hoàn toàn khác biệt
Mà khi Hoàng Dung xuất hiện với hình tượng của tiểu ăn mày, tinh quái lừa gạt tiền Quách Tĩnh, sắc mặt Đoạn Thanh Vân lần đầu tiên thay đổi…

Lúc đó trà đã lạnh
Có gió thổi vào trong đình, nước trà bị thổi lăn tăn sóng nước
Thái sơn bắc đầu trong giới võ hiệp cầm quyển Anh Hùng Xạ Điêu trên tay, không ai nói một câu nào, chỉ là ánh mắt giống như dán chặt vào trang sách không cách nào rời đi
Chẳng biết từ khi nào mặt trời đã lên tới đỉnh đầu
Hai người mặc kệ nước trà nguội lạnh, toàn bộ hành trình đều không nói với nhau câu nào, mãi cho đến khi người nhà Đoạn Thanh Vân ra mời hai người vào dùng cơm trưa, cả hai mới bừng tỉnh giấc
“Chúng ta xem sách bao lâu rồi?”

“Hình như đã hơn bốn tiếng.”

Tàn Dương xoa xoa hốc mắt, đã lâu rồi hắn không đọc tiểu thuyết đến mê mẩn như vậy
Tâm tình Đoạn Thanh Vân rất kích động, miệng há ra muốn nói gì đó nhưng lại không biết phải đánh giá thế nào, chỉ là các ngón tay cầm sách đã dùng sức tới mức trắng bệch
“Ăn cơm trước đi.” Tàn Dương nói
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Đoạn Thanh Vân kêu người mang thức ăn vào trong đình, vừa ăn vừa không rời mắt khỏi Anh Hùng Xạ Điêu
Ở bên cạnh, phản ứng của Tàn Dương cũng không tốt hơn Đoạn Thanh Vân là bao, toàn bộ quá trình hắn chỉ dán mắt vào quyển sách
Chờ cơm nước xong, hai người lại lần nữa đắm chìm vào thế giới Anh Hùng Xạ Điêu, tựa như quyển sách này có thể thắng được mọi tục vật khác trên thế gian
Một giờ
Hai giờ
Ba giờ
Khác với buổi sáng im hơi lặng tiếng, khi hai người đọc sách buổi chiều thỉnh thoảng sẽ giao lưu với nhau mấy câu
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Tuy vẫn không nói gì nhiều nhưng khi đọc đến đoạn nội dung đặc sắc thì có thể nghe được tiếng đối phương vỗ án khen hay
Mặt trời dần lặn, ánh chiều tà rọi vào mái đình
Từ sáng đến tối, qua hai bữa cơm, không khí bắt đầu trở nên lạnh lẽo
Hai người lại bừng tỉnh lần nữa, không hẹn mà cùng nhìn về phía đối phương, thấy được vẻ chấn động trong mắt nhau
“Đoạn huynh…”

Tuy còn chưa đọc xong sách nhưng tâm tình của Tàn Dương đã hoàn toàn bị Anh Hùng Xạ Điêu làm cho chấn động, giọng nói khẽ run:

“Đây là cái gì?”

“Tương lai của võ hiệp!”

Đoạn Thanh Vân trả lời, sắc mặt đỏ ửng, lời nói khí phách không chút do dự: “Đây là một con đường hoàn toàn mới cho giới võ hiệp!”

Sao lại có người viết võ hiệp theo cách kỳ lạ mà cuốn hút như vậy
Trong lòng Tàn Dương trào dâng cảm giác xúc động, môi mấp máy nói: “Hoá ra tiểu thuyết võ hiệp cũng có thể viết như vậy!”

“Ta cảm thấy đây không chỉ là một quyển tiểu thuyết võ hiệp
Đây là văn học!” Lần đầu tiên Đoạn Thanh Vân cảm thấy tiểu thuyết võ hiệp có thể so với văn học chính thống, bởi vì Sở Cuồng thật sự đã mở ra một con đường hoàn toàn mới
Một con đường không cách nào tưởng tượng nổi
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Trong quá khứ, bộ tiểu thuyết võ hiệp nào cũng đặt giang hồ ở thế đối lập với triều đình, nào là diệt môn, nào là báo thù, nào là võ lâm chí tôn… Xem nhiều rồi sẽ cảm thấy những thứ này rất hạn hẹp vô vị
Mà luồng khí tức tươi mới trong Anh Hùng Xạ Điêu lại thổi bay cảm giác hạn hẹp kia, quyển sách này là âm mưu chồng chất âm mưu, chính trị đan xen võ hiệp, là tiền đề của những tác phẩm văn học lịch sử
Tác phẩm này đã mở ra một con đường mà chưa ai từng nghĩ tới, không chỉ có nội dung cốt truyện xuất sắc mà còn diễn dịch ra sự biến thiên của một quốc gia, mà những phần nội dung liên quan đến lịch sử tưởng như nặng nề kia lại kết hợp hoàn mỹ với võ hiệp
Sức sáng tạo bùng nổ vô cùng
Ở một thời không khác, từng có người đánh giá: Xạ Điêu ra, quỷ thần kinh
Đối với độc giả bình thường thì đánh giá này hơi khoa trương, nhưng đối với một số lão nhân đã đọc võ hiệp lâu năm thì sẽ hiểu được hàm nghĩa chân chính của nó
Giờ phút này hai vị thái sơn bắc đẩu của giới võ hiệp Triệu châu mà còn không nhịn được biến sắc, càng đừng nói tới các độc giả trên khắp sáu châu
Làn sóng Anh Hùng Xạ Điêu tới rồi!

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.