“Vương… Vương giáo sư…”
Sinh viên kia vội cất Anh Hùng Xạ Điêu vào hộc bàn, tự giác đứng lên, gương mặt vừa căng thẳng vừa trắng bệch
Vương giáo sư rất đáng sợ
Hắn là giáo sư bộ môn văn học, ghét nhất là đám sinh viên thích xem mấy quyển sách giải trí không có giá trị văn học
Loại tiểu thuyết huyền huyễn như võ hiệp càng không thể lọt nổi vào mắt Vương giáo sư
Hôm nay mình chẳng những đọc sách võ hiệp mà còn đọc trong giờ học của ông ấy, nam sinh viên cảm thấy mưa giông gió bão sắp ập tới
Những bạn học khác cũng không dám cười nữa
Với phong cách của Vương giáo sư hẳn là sẽ răn dạy sinh viên kia một trận đây
Nhưng mà…
Ngay khi mọi người cho rằng Vương giáo sư sắp nổi giận, ông lại cầm quyển Anh Hùng Xạ Điêu lên rồi hỏi mọi người:
“Những ai đã đọc quyển sách này rồi?”
Không một sinh viên nào dám trả lời, ai nấy đều rối rít cúi thấp đầu giả chết
Vương giáo sư cười nói: “Sách này nổi như vậy mà các ngươi cũng chưa từng xem
Có phải là quá lạc hậu rồi không
Một ông già như ta còn đọc xong rồi đây.”
Ơ
Mọi người sững sờ, lập tức rối rít nói: “Chúng ta đều đã xem rồi!”
Vương giáo sư cười thoải mái: “Tiết này chúng ta học về thủ pháp và kỹ xảo sáng tác văn học, nếu các ngươi đều đã đọc quyển sách này thì ta sẽ dễ giảng bài hơn.”
Đám sinh viên trợn mắt há hốc mồm
Mặt trời mọc ở phía tây rồi sao
Vương giáo sư không chỉ đọc Anh Hùng Xạ Điêu mà còn có ấn tượng không tệ về nó
Lúc trước không phải Vương giáo sư rất khinh thường tiểu thuyết võ hiệp à
Tình huống gì đây
Trong sự tò mò của đám sinh viên, Vương giáo sư trở về bục giảng, trên tay vẫn cầm quyển Anh Hùng Xạ Điêu
“Ta biết các ngươi đang nghĩ gì
Ta đúng là không thích tiểu thuyết võ hiệp, bởi cái hay của võ hiệp nằm ở chữ “hiệp”, nhưng 99% tiểu thuyết võ hiệp trên thị trường chỉ khai thác mỗi đề tài “võ”, suốt ngày chỉ biết chém chém giết giết.”
“Các tác giả kia không hề biết cái gọi là khoái ý ân cừu mà bọn hắn theo đuổi chẳng qua chỉ là một đám hát rong trên giang hồ mà thôi
Trong mắt bọn hắn không có vương pháp, chỉ có tiêu chuẩn đạo đức theo ý kiến cá nhân của bọn hắn, có khi đúng nhưng có khi lại không phù hợp, nhưng bọn hắn lại cứ cho rằng đó mới là đúng đắn
Loại tư tưởng cố chấp này rất dễ dạy hư bọn trẻ, cái thứ “võ hiệp” trong lúc lơ đãng làm chữ “hiệp” trở nên rẻ rúng mới là đáng sợ nhất.”
Ngừng một chút, Vương giáo sư lại tiếp tục giảng giải:
“Nhưng cũng có một số quyển tiểu thuyết biết “hiệp” mới là trọng điểm của võ hiệp, chẳng hạn như tác phẩm của các tác giả hàng đầu Tàn Dương hay Đoạn Thanh Vân, hoặc chẳng hạn như Sở Cuồng với quyển Anh Hùng Xạ Điêu này
Thậm chí ý cảnh cùng với cảnh giới văn học trong Anh Hùng Xạ Điêu còn tốt hơn tác phẩm của hai vị thái sơn bắc đẩu Triệu châu kia
Đây là quan điểm cá nhân của ta, nhưng ta tin rằng người trong giới văn học đều đồng ý với quan điểm này.”
“Thầy cảm thấy Anh Hùng Xạ Điêu là tác phẩm văn học?!” Có sinh viên kinh hãi hỏi
Tuy mọi người đều thích Anh Hùng Xạ Điêu nhưng nói một quyển tiểu thuyết huyền huyễn là tác phẩm văn học thì có phải đã quá khoa trương rồi không
Giống như mấy bộ sảng văn thường thấy trên mạng, ai đọc cũng thích, nhưng sẽ không ai bảo đó là tác phẩm văn học, về điểm này thì trong lòng độc giả đều biết rõ
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
“Ta tin là như thế.” Vương giáo sư cười nhạt nói, “Có lẽ sẽ có người phản đối và đả kích ta, nhưng ta tin chắc như vậy
Hay là các ngươi thử trả lời câu hỏi này xem sao
Các ngươi đều biết Ngũ Tuyệt?”
“Vâng!” Đám sinh viên lập tức đáp
Người trong khoa văn học đều đã đọc Anh Hùng Xạ Điêu, bọn hắn rất có hứng thú với tác phẩm này
Về phần Ngũ Tuyệt
Phàm là người từng đọc Anh Hùng Xạ Điêu thì đều biết tới đám cao thủ đỉnh cấp giang hồ kia
“Rất tốt.” Vương giáo sư đặt quyển Anh Hùng Xạ Điêu lên bàn
“Vậy các ngươi có biết tại sao Hoàng Dược Sư được gọi là Đông Tà, u Dương Phong là Tây Độc, Nhất Đăng Đại Sư là Nam Đế, mà Hồng Thất Công thì là Bắc Cái không
Tại sao không phải là đông độc tây tà?”
Đám sinh viên trố mắt nhìn nhau
Tại sao lại là đông tà tây độc hả
Thứ này không phải do Sở Cuồng tuỳ tiện đặt tên thôi sao
Chẳng lẽ không phải là vì đặt như vậy thì nghe xuôi tai hơn sao
Thấy phản ứng của các sinh viên, Vương giáo sư thở dài một tiếng:
“Trước đó những gì ta dạy các ngươi đều bị các ngươi trả lại hết rồi
Còn nhớ ta từng dạy các ngươi kiến thức về ngũ hành bát quái không?”
Ngũ hành
Bát quái
Đám sinh viên lộ vẻ mờ mịt
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Trước đó bọn hắn từng học cái này, nhưng… ngũ hành bát quái thì có liên quan gì đến Ngũ Tuyệt chứ
“Đần độn!” Vương giáo sư trợn mắt mắng, “Đã nhắc nhở như vậy mà còn không nghĩ ra
Các ngươi đi học khoa văn học làm gì?!”
“Rốt cuộc là tại sao ạ?” Có sinh viên không nhịn được tò mò
Bọn hắn đã quen bị thầy mắng, không ai cảm thấy tức giận hay ấm ức
Vương giáo sư viết tên đám người Hoàng Dược Sư lên bảng đen rồi giảng giải:
“Trong ngũ hành, phía đông là hệ mộc, cho nên Đông Tà là Hoàng Dược Sư, trong chữ Hoàng 黄 có bộ thảo (cỏ) cũng là mộc
Phía tây là hệ kim, cho nên trong chữ Phong 锋 của Tây Độc u Dương Phong có chữ kim
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Phía bắc thuộc hệ thuỷ nên chữ Hồng 洪 trong Hồng Thất Công có chấm thuỷ
Trung gian thuộc hệ thổ, đối ứng với Vương Trùng Dương, trong nguyên tác từng nhắc tới tên thật của Vương Trùng Dương là Vương Trí, chữ Trí 喆 có bộ thổ trong đó
Phía nam là hệ hoả, vì sao Nhất Đăng Đại Sư đại diện cho hệ này thì còn cần ta phải giải thích nữa không?”