“Khó chịu nhất hẳn phải là Thái Sơn rồi
Thái Sơn vốn nổi tiếng hơn Hoa Sơn mà địa điểm lại gần nhau, nói không chừng có rất nhiều khách du lịch vốn định đi Thái Sơn lại vì quyển tiểu thuyết mà chuyển sang đi Hoa Sơn
Hai khu du lịch này vốn cạnh tranh rất kịch liệt nha.”
“Đừng nói chuyện thiên hạ nữa, chúng ta phải nghĩ cách để tuyên truyền đi này.”
Không ít khu du lịch vì thành công của Hoa Sơn mà lên kế hoạch dùng văn học để quảng cáo, mà linh cảm cho ý tưởng này bắt nguồn từ Anh Hùng Xạ Điêu của Sở Cuồng
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Ba ngày sau
Lâm Uyên đã thu thập xong hành lý, hắn dẫn theo một vệ sĩ cùng người nhà lên đường
Nam Cực được giao cho Tôn Diệu Hoả trông giùm, điểm đến đầu tiên của gia đình Lâm Uyên là Tây Hồ
Tây Hồ là khu du lịch nổi tiếng giống như Thái Sơn và Hoa Sơn, mà ưu điểm lớn nhất là nó cách Tô Thành không xa
Cả nhà Lâm Uyên ngồi xe chỉ một giờ đã tới nơi
Tuy có vệ sĩ đi theo nhưng Lâm Uyên vẫn cải trang một chút, chỉ là hắn không giống các minh tinh khác đội nón lưỡi trai, đeo khẩu trang và kính râm
Hắn đeo một cặp kính gọng vàng, tóc mái thường ngày xoã trước trán nay chải hất ra sau, khí chất cả người khác hẳn lúc trước
Để an toàn, Lâm Uyên còn đeo thêm một cái khẩu trang
Hình tượng này do Lâm Huyên làm cho hắn, chỉ là khi nàng đòi trang điểm thêm thì bị Lâm Uyên từ chối
Hắn không thích cảm giác bôi thứ gì đó lên mặt, trước đây vì quay chương trình nên hắn mới bất đắc dĩ để thợ trang điểm tô vẽ lên mặt mình
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Đến Tây Hồ, người một nhà vừa đi tản bộ vừa thưởng thức đồ ăn vặt một cách nhàn nhã
Không ai nhận ra Lâm Uyên, dù thỉnh thoảng hắn có cởi khẩu trang để ăn vặt thì cũng chỉ bị mọi người xung quanh nhìn thêm mấy lần vì quá đẹp trai, không có fan nào của Tiện Ngư nhận ra hắn
Lâu lắm mới có dịp thả lỏng như vậy, Lâm Uyên không khỏi hưởng thụ làn gió mát vừa thổi tới
Phong cảnh ở Tây Hồ rất đẹp, có núi có sông, thi tình hoạ ý
Lúc này Dao Dao đột nhiên chỉ tay về phía một chiếc thuyền trên hồ: “Chúng ta ngồi thuyền đi!”
Mọi người vui vẻ đồng ý
Trên bến phà có một chiếc thuyền đang neo đậu, đây là thuyền chèo bằng mái chèo, loại thuyền này được khách du lịch ưa thích hơn là thuyền máy điện
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Sau khi người một nhà lên thuyền, trời bắt đầu xuất hiện cơn mưa phùn, cảm giác mông lung xinh đẹp này càng khiến người ta lưu luyến đến quên cả lối về
“Lâm Uyên.” Lâm Huyên vươn tay ra hứng mấy giọt mưa xuân, khẽ cười nói: “Không phải em được xưng tụng là văn tài tung bay sao, cảnh tượng đẹp như vầy mà em không muốn làm thơ?”
Lâm Uyên lắc đầu: “Không muốn.”
Nàng lườm hắn một cái rồi khuyến khích Dao Dao: “Em gái cưng, em là học sinh giỏi từ nhỏ tới lớn, mau làm một bài thơ để anh trai thấy được thực lực của em đi!”
“Để em nghĩ xem.” Dao Dao nghiêng đầu suy nghĩ hồi lâu, cuối cùng mở miệng:
“Tà ảnh chiếu ô bồng, tây hồ hành ba viễn
Sơn thủy tiềm nhập mộng, yên vũ tỉnh vân thiên.”
Lâm Huyên lập tức vỗ tay khen ngợi: “Được nha Dao Dao!”
Dao Dao khẽ lắc đầu: “Em thấy chưa hay lắm.”
Lâm Uyên gật đầu đồng ý: “Đúng là không hay.”
Trình độ làm thơ của em gái hắn có hơi cóc nhái một chút
Dao Dao lập tức xụ mặt xuống, nàng chỉ không thích bị anh trai chê bai:
“Vậy anh làm thử đi!”
Trong lòng Lâm Uyên khẽ động, vội hỏi: “Làm được thì tối nay em sẽ ăn rau phần anh?”
Dao Dao cắn răng một hồi, cuối cùng hạ quyết tâm: “Ăn thì ăn
Nhưng phải hay hơn… à không, đủ hay mới được!”
Nàng định nói là phải hay hơn bài của mình nhưng nghĩ lại muốn hay hơn thì dễ ẹc, cho nên đổi điều kiện thành đủ hay
Đủ hay là một tiêu chuẩn rất mơ hồ, hay hay không chẳng phải do nàng định đoạt sao
“Được.” Lâm Uyên đáp
Hắn không trầm ngâm, càng không rung đùi đắc ý như mấy nhà thơ thường làm mà chỉ đưa mắt nhìn về phương xa, nhẹ giọng nói:
“Trời tạnh, long lanh hồ đã đẹp.”
“Tiếp đi.” Dao Dao nhìn chằm chằm anh trai
“Mưa phùn mờ mịt núi càng xinh.”
Lâm Huyên tròn mắt nhìn Lâm Uyên, ánh mắt nàng rõ ràng đang nói [tuy không hiểu em nói gì nhưng cảm thấy rất lợi hại]
“Tây Hồ đâu khác nàng Tây Tử.”
(Tây Tử = Tây Thi)
Khi Lâm Uyên đọc tới đây, mẹ hắn cũng bị hấp dẫn mà quay sang nhìn, trong mắt lộ vẻ tò mò về câu cuối cùng
Đây là danh tác của Tô Thức tên là Ẩm Hồ Thượng Sơ Tình Hậu Vũ
Cũng may thế giới này cũng có nàng Tây Thi, Lâm Uyên nhẹ nhàng đọc ra câu cuối cùng:
“Trang điểm hay không, nét vẫn tình.”
Mẹ hắn kinh ngạc nhìn con trai, chị gái mờ mịt chưa hiểu lắm, mà Dao Dao thì đã trợn mắt há hốc mồm
Trời trong xanh, mưa đã tạnh
Cả nhà Lâm Uyên đã cập bờ
Cơn mưa phùn không lớn, số lượng du khách trên Tây Hồ không hề giảm bớt, không khí trở nên trong lành thoáng đãng và ẩm ướt, một cơn gió thổi tới mát mẻ thấm vào ruột gan mỗi người
Khi đi ngang qua một cây cầu nhỏ, phía trước đột nhiên trở nên náo nhiệt, hình như Tây Hồ đang tổ chức sự kiện gì đó khiến nhiều du khách vây xem
Trong đó có một người dùng micro nói:
“Hoan nghênh các vị du khách đến thăm Tây Hồ
Hôm nay khu du lịch của chúng ta đang có sự kiện làm thơ về cảnh đẹp Tây Hồ, chỉ cần tác phẩm của các vị được ban giám khảo xem trọng thì sẽ được bốc thăm trúng thưởng, giải thưởng thấp nhất là một lần đi du thuyền miễn phí, giải thưởng cao nhất là số tiền 10.000 đồng (35 triệu VNĐ), mời các vị thi triển tài hoa, nếu tác phẩm đủ hay còn có cơ hội được quảng cáo trên tivi, lúc đó sẽ nhận được cả tiền thù lao…”
Làm thơ
Rút thăm trúng thưởng?